22
Hình như tui chưa có kể với mí bồ quan hệ của yzl với bố mẹ của đối phương thế nào đúng hem?
Mẹ Châu bay qua bay lại giữa Bắc Kinh và Mỹ, vì gia đình anh Patrick ở Mỹ còn Leo và Daniel ở Bắc Kinh. Mẹ có gặp Gia Nguyên nhi mấy lần, vì Kha Vũ để đồ đạc ở nhà cũng nhiều, chỉ mang cái thân đến ở ký túc xá. Nguyên Nhi bảo, chắc vì ổng là bác sĩ nên cũng thích sạch sẽ rồi trưng diện này nọ. Quần áo gì mà lắm thế, nhưng toàn mấy cái giống nhau.
Những lúc như thế Kha Vũ lại bĩu môi, "em cũng mặc được còn gì."
Nguyên Nhi cũng chỉ cười hề hề. Cái tính thích mượn đồ của anh mãi chả bỏ được.
Sau khi kết hôn, cả hai nhanh chóng sắp xếp một buổi ăn cơm với mẹ.
Mẹ Châu thì rất hiền, mẹ đẹp kiểu học thức và quý phái. Dịu dàng là thế, nên gặp một Nguyên Nhi vui vẻ và biết cách nói chuyện, mẹ vui lắm. Em lúc nào cũng có cái khí chất cuốn hút các mẹ, các chị. Châu - bị mẹ chê đen - Kha Vũ chỉ có thể ngồi bên cạnh nhai hạt hướng dương, kệ hai mẹ con nhà đó véo má, cầm tay nhau.
"Mẹ biết là Châu Dan sẽ lấy con mà." Mẹ cười. "Với mẹ, thằng bé không giấu được gì đâu. Mắt thằng bé lúc nào cũng lấp lánh nhìn con. Thằng bé là con út trong nhà, được chiều quen, nhưng đứng trước con là lại ra vẻ trưởng thành, trông buồn cười lắm."
Châu Dan: "Mẹ..."
Gia Nguyên nhi: "Ổng cứ ra vẻ thế chứ cái gì cũng không biết đâu mẹ, he he he"
Châu Dan: "Em..."
"Nguyên Nhi, ăn nhiều vào con. Daniel, con cũng ăn nhiều vào. Anh chàng đẹp trai của mẹ cũng phải ăn nhiều, biết nấu nhiều món ha. Còn chăm sóc Nguyên Nhi nè, cả hai đứa gầy quá."
"Con sao nấu ăn được mẹ..." Kha Vũ bĩu môi.
"Phải học chứ, Gia Nguyên nhỏ hơn mà biết nhiều lắm này."
Châu Dan: "... con biết rồi."
***
Bố mẹ Nguyên Nhi cũng biết Kha Vũ từ hồi cấp 3. Dù sao thì bố mẹ cũng thích con mình chơi với những bạn vừa ngoan vừa giỏi nhỉ? Kha Vũ cùng mấy đứa bạn đã về Dinh Khẩu trong một dịp hè rồi. Tuy không biết nấu ăn, nhưng bố mẹ thích cậu bạn này lắm, vì khá giỏi trong mấy việc làm vườn các thứ. Tính toán cũng có vẻ nhanh.
Trước đó gặp thì ổn thôi, nhưng lần gần nhất về Dinh Khẩu, anh đã cướp xừ đứa con trai bé bỏng của ông bà. Kha Vũ căng thẳng đổ mồ hôi, mà mồ hôi anh đã đổ thì có khác gì suối không.
Nhưng mà đến Tết thì vẫn phải về nhà ngoại.
"Anh sao thế Kha Vũ?" Nguyên Nhi hỏi.
"Anh nghĩ anh bị đau dạ dày rồi." Kha Vũ nhíu mày.
"Sao thế? Sáng nay em nấu cháo, khá nhẹ bụng mà? Anh giấu em ăn cái gì hả?" Nguyên Nhi bực tức nhéo tay anh.
"Đau... Không phải, giờ về gặp bố mẹ ấy."
"? Anh có bao giờ ngại người lớn đâu. Lúc nào cũng thấy anh hihi haha rồi kể chuyện cười lạnh hợp ý các cụ lắm mà. Cái chuyện bánh bao anh kể có đúng lần mà bố em nhớ lắm á."
"... haiz, em không hiểu đâu."
"Gì vệy..."
Đến trước cổng nhà, cái thân cao 1m9 của Kha Vũ hơi còng lại. Tay anh xách đầy quà cáp, nấp sau em chồng.
"...Anh sao thế?"
"...em gọi cửa đi."
Khi đã bấm chuông, tiếng của bố Nguyên Nhi vọng ra. Hai người còn nghe tiếng dép lạch bạch chạy tới. Rất nhanh, cửa đã được mở, khuôn mặt phúc hậu của ông Trương xuất hiện.
"Haaaa lẩuuuu ơ ai đây? Hoá ra là con trai bảo bối của tôi! Còn ai đây?"
Châu Kha Vũ nuốt nước bọt.
"Cái thằng nhóc lừa hôn con trai tôi!"
Kha Vũ: ngã khuỵu xuống mặt đường.
"Hai đứa vào nhanh, không lạnh hả!"
Chị gái anh rể Gia Nguyên chưa về quê, ở nhà chỉ có bố mẹ em. Bạn Châu Dan nào đó chưa ngồi xuống đã đứng lên khi thấy mẹ Nguyên Nhi.
Mẹ em cười hí hí.
"Con rể bảo bối của tôi~~"
Châu Dan: "...con xin lỗi ạ"
Sau một thời gian dài nói chuyện + bị trêu, cuối cùng Kha Vũ cũng được tha bổng, vào bếp nấu ăn với Nguyên Nhi. Em đứng xào, anh rửa rau. Gia Nguyên thấy anh không nói gì mà cứ cười tủm tỉm, em tắt bếp hỏi.
"Châu Dan Ni Nhĩ cún bự cao 1m7 của em, anh hôm nay rất kì lạ nhé."
"Ò"
"Sao vậy, năm nay bệnh viện thưởng Tết to lắm hả? Cũng uổng công anh bỏ bê em chồng mới cưới này, đúng hem?"
"...xin lỗi Nguyên Nhi nhé." Kha Vũ nhìn em bằng đôi mắt cún con. Em làm sao lại giận, từ trên nhìn xuống em thấy chồng mình yêu chết đi được.
"Em không có giận, em hơi bị tự hào vì có một ông chồng bác sĩ đó~~ Thế bé Danny có thể nói cho em biết, vì sao hôm nay anh kì lạ vậy không?"
Kha Vũ dừng rửa rau, nhìn em bằng ánh mắt rất nghiêm túc.
"Trương Gia Nguyên Nhi."
"Ơi"
"Chúng mình phải đối xử với bố mẹ thiệt tốt."
"...đó là đương nhiên. Phải đối xử tốt với mẹ anh, nhà anh cả, anh Leo, anh rể chị gái em nữa. Mà sao anh lại nói vậy."
"Bố mẹ rất yêu em. Vậy nên bố mẹ mới yêu anh."
"Ò" Gia Nguyên gật đầu. Đại khái em hiểu vì sao Kha Vũ nói thế.
Nguyên Nhi nghĩ, có lẽ Kha Vũ khá tự ti; khi em lấy về cho bố mẹ không phải một cô gái xinh đẹp ngoan hiền, mà lại là một chàng trai thô kệch, còn cao hơn cả con trai mình. Nhưng bố mẹ rất yêu em, chỉ mong em hạnh phúc, nên bố mẹ hài lòng với cả người con trai đến đưa em đi một cách bất ngờ, không kịp để hai ông bà tìm hiểu gì cả.
"Nhưng mà bố vẫn mắng anh đấy. Bảo là hai đứa vội quá." Kha Vũ bảo.
"Bố em có vừa nói vừa cười vỗ đùi không?"
"Hả? Có." Kha Vũ nghệch ra.
"Thật ra bố trêu anh thôi. Bố mẹ hôm đó biết anh đến làm gì mà, bố để anh đưa em đi đấy. Chứ còn khướt anh mới mang được em đi nhé, người Đông Bắc đều là sói đấy."
"Ồ" Kha Vũ cười hí hí.
"Anh lại sao rồi?"
"Vậy là bố mẹ ưng anh nhỉ, tốt quá. Đến mẹ anh cũng thích em mà anh lại không có ai yêu, anh sợ mình thiệt."
"Trương Gia Nguyên yêu anh còn không đủ hả."
***
Trên đường về nhà, Kha Vũ bảo em hay Tết quay lại Dinh Khẩu lần nữa.
"Anh không đón giao thừa cùng mẹ hả?"
"Tuỳ em thôi, mình về trước 30 hoặc tối mùng 1 quay về đây cũng được. Mẹ anh thì không sao đâu. Năm nay cả nhà anh Patrick cũng về, còn anh Leo nữa. Nghe nói anh Leo Tết này cũng định mang bạn gái về ra mắt. Thiếu chúng mình không sao đâu."
"Thui, năm nay là năm đầu em về nhà chồng mà."
"Anh cũng là năm đầu."
"Thui được rồi, đến mùng 3 là bố mẹ em lại nắm tay mấy ông bà bạn già đi du lịch ấy mà. Tối mùng 1 ăn cơm nhà nội xong, chúng mình ngồi tàu đi. Về trước vé tàu cũng đắt lắm."
"Anh thiếu gì em mấy tệ đó." Kha Vũ bĩu môi.
"Nên em mới là người quản tiền đó, thiếu gia."
-------------------
Sắp đến Tết rồi, chúc tất cả mọi người toàn gia bình an, thân thể kiện khang, vạn sự như ý, tấn tài tấn lộc nhé ❤️
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip