"Kẻ tham vọng trong thân xác lười biếng... hay chỉ là ảo tưởng bản thân?"

Ngày ba,

Tôi khá thích lướt tik tok, không phải đó là điều giới trẻ ngày nay thường làm sao. Nó vui, nó giải trí và nó thư giãn. Chợt thấy một đoạn clip làm tôi suy nghĩ mãi, thế nào là kẻ tham vọng trong thân xác lười biếng nhỉ?

"Thật sự là có người dám thốt ra câu này?"

Rốt cuộc định nghĩa một người tham vọng trong mắt họ là như nào? Tiền bạc, vật chất hay của cải, sai rồi, đó là tham lam không phải tham vọng. Tham vọng là có ý chí muốn mọi thứ phải thuộc về mình, bằng cách nào đó như nỗ lực, phấn đấu để khiến nó là của mình chứ không phải tham lam?

Người tham vọng thật sự là kẻ có tầm nhìn xa hàng trăm nãm, tính toán từng đường đi nước bước bằng con mắt thực tế. Chứ không phải kẻ mộng mơ mong ước thứ mong muốn tự nhiên mà có, há miệng chờ sung là kẻ lười biếng không phải tham vọng.

Đúng, họ là những người sẵn sàng làm mọi thứ để có được cái bản thân mong cầu. Không đơn giản những thứ vật chất nữa, mà là quyền lực danh vọng đến tột cùng. Đó là sẵn sàng mang trách nhiệm dù có khó khăn, họ cũng dám đứng lên mà làm để đổi lấy vị trí lãnh đạo. Đó chính là tham vọng.

Không kẻ tham vọng nào là lười biếng cả, nếu họ lười biếng đã là an phận thủ thường. Sống một đời êm đềm trôi qua, tội gì phải tham vọng cho mệt nơ ron não. Nếu có cũng chỉ là kẻ ảo tưởng bản thân, tưởng rằng cuộc đời chỉ là trò chơi dễ dàng để đạt đỉnh cao danh vọng.

Cũng có khi, ngựa non háu đá lại chẳng biết hiện thực nó vốn tàn khốc tột cùng. Cứ nghĩ rằng, mọi thứ cứ mơ tưởng mà ngồi không sẽ có. Có viện tâm thần, có bệnh ảo tưởng vẽ nên chuyện đấy.

Cảm giác tiêu cực nhỉ? Nếu tích cực mà nói, tham vọng mang cho chúng ta và cả tôi có động lực bước tiếp. Muốn có tham vọng, trước hết phải biết bản thân mình là ai, cần gì và muốn trở thành như thế nào.

Động lực để chúng ta bước tiếp, đánh đổi nó bằng những giây phút chăm chỉ. Leo lên từng bước một, để đạt vinh quang, làm gì có chuyện đốt cháy giai đoạn. Kể cả tôi cũng vậy, có thất bại có trượt môn cũng là do bản thân không đủ kiến thức, nếu vậy thì cứ học lại mà bồi dưỡng thêm vì tính mạng, sức khỏe con người đặt lên hàng đầu. Thiếu kiến thức mà tốt nghiệp cũng chỉ có thể hại người.

Không thứ gì đạt được dễ dàng, nhưng có tham vọng thì ắt có chí để cố gắng. Chứ không phải kẻ tham vọng trong thân xác lười biếng, ảo tưởng vô thực đến khó tin. Ái kỷ là chứng bệnh khó chữa, đừng tự đề cao mà hãy xem bản thân có khuyết điểm gì mà cải thiện. Giỏi cũng chưa phải giỏi nhất, cố gắng mới là thứ để công nhận.

Tôi từng nghĩ, sao cứ phải khó khăn như vậy nhỉ? Cứ bỏ quách cho xong, vì thú thật tôi cũng chẳng phải loại giỏi giang gì. Tôi cũng nản, tôi cũng chán và muốn bỏ cuộc. Nhưng giây phút đó tôi lại tự hỏi, bỏ bây giờ thì không phải quá đáng tiếc sao? Vì đường hầm nào cũng có ánh sáng cuối lối ra mà, bước tiếp đi dù có khó khăn, trắc trở cũng phải bò dậy mà bước tiếp. Tiền bạc, danh vọng không rơi từ trên trời xuống đâu.

Đôi lúc tôi cũng tự nhủ minh cố lên rồi nghỉ, tham công tiếc việc. Nhưng tôi cũng lười biếng như bao người thôi, dù chỉ là khoảnh khắc ngắn rồi tôi cũng đứng dậy mà đi tiếp. Đôi khi tôi cũng mong muốn sống cuộc đời nhẹ nhàng, nhưng chỉ vài giây là chán lại thôi. Vì vận mệnh của mỗi người là khác biệt, đâu thể nào giống nhau.

Bản thân lười biếng thì sao có thể gọi là kẻ tham vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip