18+

Kịch bản: Kehanie
Người thực hiện: thyukream

Soobin đã rời xa em suốt 5 tháng trời vì những chuyến công tác dày đặc. Là giám đốc một tập đoàn lớn, việc bận rộn là điều không tránh khỏi, nhưng chưa lần nào gã ấy đi lâu như thế này. Em nhớ gã đến mức cồn cào, da thịt như thiếu hơi ấm quen thuộc ấy.
Mỗi đêm nằm trên giường, em lại ôm lấy chiếc gối vẫn còn vương hương thơm dịu nhẹ của gã, tim em quặn thắt. Lúc ăn cơm, em vô thức dọn hai bát như thể anh vẫn đang ở nhà. Và đêm nào, em cũng tự thủ dâm mình bằng những tưởng tượng về anh, nồng nàn, da diết, và đầy khát khao.
Hôm nay, khi mở tủ áo của Soobin, làn hương quen thuộc thoảng ra khiến em không thể kiềm lòng. Em cởi bỏ hết quần áo, chỉ khoác lên người chiếc sơ mi anh hay mặc chiếc áo vẫn còn vương hơi ấm ngày nào. Em ngồi trên giường, bàn tay lần xuống bên dưới, vẽ nên những đợt sóng run rẩy trên cơ thể đang khao khát...ngón tay em  khẽ cho vào lỗ huyệt ẩm ướt, rồi ngoe nguẩy, đưa lên đưa xuống đầy ướt át, dịch mật từ bên trong tiết ra ướt một mảng giường. Em rên rỉ, rên những tiếng dâm đãng khiến ai nghe cũng phải đỏ mặt.

Em vừa cọ sát vừa thì thầm tên Soobin như một lời cầu khẩn vừa khao khát, vừa yếu mềm. Những đợt khoái cảm trào dâng theo từng chuyển động, và từng tiếng rên nhỏ vỡ ra giữa căn phòng tĩnh lặng, nghe như gió thì thầm gọi tên người em yêu đến phát cuồng.
Nhưng em đâu ngờ, đúng giây phút ấy, cánh cửa sau lưng lại khẽ động...
Soobin đứng đó, trên tay vẫn còn ôm mấy món quà từ chuyến công tác dài ngày. Gã không thông báo trước vì muốn tạo bất ngờ, nào ngờ lại chứng kiến một cảnh tượng khiến trái tim gã co thắt rồi bùng cháy. Qua khe cửa hé mở, gã thấy người con trai mình yêu thương đang trần trụi trong chiếc áo sơ mi của mình, cơ thể chuyển động theo nhịp khao khát, đôi môi hé rên rỉ tên gã một cách đắm đuối đến nghẹt thở.
Cả người gã như bị thôi miên.
Không đợi lâu hơn, Soobin đẩy cửa bước vào. Khi em đang thẫn thờ vì cảm giác thoát đỉnh, một vòng tay mạnh mẽ bất ngờ siết lấy eo em từ phía sau. Mùi hương thân quen hòa vào làn hơi ấm khiến em nghẹn ngào quay đầu lại.
– “Em... về rồi?”
em run rẩy hỏi, mắt ngấn nước.
– “Mới đi có 5 tháng mà anh đã nhớ đến phát nứng vậy sao, mèo nhỏ?”
giọng gã khàn khàn, trộn lẫn giữa yêu chiều và ham muốn dồn nén.
Em đỏ mặt, ngượng ngùng vùi mặt vào ngực gã. Nhưng gã không để em trốn lâu. Đôi môi nóng rực của gã lập tức phủ lên môi em, cướp lấy hơi thở. Nụ hôn dài như muốn nuốt trọn nỗi nhớ, cuồng nhiệt và dai dẳng, khiến đôi chân em mềm nhũn...

Nụ hôn ấy không chỉ là một lời chào, mà là sự bùng nổ của những tháng ngày kìm nén. Lưỡi gã quấn lấy em trong vũ điệu ướt át, từng hơi thở dồn dập như lửa đốt. Mỗi lần anh siết nhẹ eo em, em lại rùng mình vừa thẹn thùng, vừa đắm đuối.
– “Anh gầy đi nhiều... nhớ em đến mức không ăn không ngủ sao?”
Gã khẽ thì thầm, tay lướt nhẹ trên tấm lưng trần của em.
Không kịp trả lời, em đã bị gã đẩy nhẹ xuống giường. Ánh mắt Soobin nhìn em như muốn nuốt trọn, vừa dịu dàng, vừa hoang dại. Gã cúi xuống, đôi môi ấm nóng lướt trên làn da trắng mịn từng cái chạm như đánh thức toàn bộ giác quan đã ngủ yên bao ngày.
Gã ngậm lấy đầu ngực hồng hào của em, nhẹ nhàng mút lấy như muốn dỗ dành, rồi lại bất ngờ cắn nhẹ khiến em giật bắn, rên khẽ. Tay em vô thức siết lấy mái tóc rối của gã, ấn gã sát hơn vào người mình, run rẩy trong từng hơi thở gấp gáp.
– “Em phạt anh vì dám làm chuyện đó một mình…”
giọng Soobin khàn đặc bên tai, khiến lưng em nổi gai ốc.
Bàn tay gã lướt xuống vùng bụng dưới, vuốt ve như tra tấn ngọt ngào. Em ưỡn người theo từng nhịp chạm, thân thể nóng ran, tim đập thình thịch như trống trận.
Em chỉ còn biết rên rỉ gọi tên gã, quấn lấy gã như muốn hòa tan vào cơ thể gã nơi duy nhất có thể xoa dịu cơn đói khát trong tim em suốt bao ngày xa cách...

Cơ thể em cong lên theo từng cú vuốt ve, như cánh cung sắp bật. Soobin không để em có cơ hội thở lấy một nhịp nào. Từ môi, ngực, đến từng đường cong mềm mại gã khám phá tất cả, như muốn ghi nhớ lại từng tấc da thịt em đã thổn thức vì gã suốt những tháng ngày xa cách.
Rồi bất ngờ, gã nâng chân em lên, tách nhẹ, môi anh đặt một nụ hôn xuống đùi trong nơi nhạy cảm nhất, nơi đã ướt đẫm những khát khao bị kìm nén. Em co người lại, miệng lạc giọng:
– “Soobin… đừng… anh chịu không nổi nữa…”
Nhưng Soobin chỉ cười khẽ, hơi thở gã phả nóng trên da em:
– “Em sẽ không dừng… anh đã gọi tên em trong cô đơn như thế nào, thì giờ để em khiến anh không thể thốt nổi thành lời…”
Ngón tay anh luồn vào hậu huyệt ẩm ướt ấy, chậm rãi tàn nhẫn và đầy yêu thương. Em gào lên một tiếng nhỏ, hai tay siết lấy ga giường, cả người như bị kéo vào một làn sóng khoái cảm dâng trào. Rồi ngón tay thứ hai, thứ ba… nhịp điệu nhanh dần, sâu hơn mỗi lần rút ra lại nghe âm thanh ướt át đầy khiêu khích.
Mắt em mờ lệ vì sung sướng, tim đập điên cuồng như sắp vỡ. Môi em hé rên không ngừng, gò má đỏ ửng, thân thể run bần bật dưới thân người đàn ông ấy.
Và rồi, gã cúi xuống… không dùng tay nữa, mà là môi, là lưỡi dịu dàng, điên cuồng. Gã uống lấy từng dịch mật ngọt ngào từ em như thể cả thế giới này chỉ còn lại một hương vị duy nhất vị của em.
Em bật khóc. Vừa vì nhớ, vừa vì thỏa mãn, vừa vì cảm giác được lấp đầy bằng yêu thương cuồng si mà em đã chờ đợi từng đêm.

Cơ thể em cong lên lần nữa khi lưỡi gã xoáy sâu vào từng tầng cảm giác, từng nhịp mút gợi tình khiến thần trí em tan rã. Em như đang trôi giữa cơn mê ngọt ngào, run rẩy van vỉ tên gã không ngừng.
Soobin ngẩng đầu lên, đôi môi ánh ướt, ánh mắt tối lại vì ham muốn thuần túy:
– “Mèo nhỏ của em... hư như vậy, sao em có thể nương tay cho được?”
Gã hôn em một lần nữa, lần này là nụ hôn sâu đến nghẹt thở, đến mức em tưởng như bản thân tan chảy ngay trong khoảnh khắc ấy. Rồi gã chống tay, cơ thể trần trụi rắn chắc áp sát lấy em, mang theo nhiệt lượng khiến toàn thân em bốc hỏa.
Dương vật cứng rắn và nóng bỏng ấy cọ vào huyệt xinh ướt mềm làm em thở dốc, hai tay ghì lấy vai gã.
– “Binie… vào đi… anh chịu không nổi nữa…”
Gã chỉ cười, ánh mắt ánh lên vẻ thống trị đầy mê hoặc. Rồi chậm rãi, gã đưa bản thân mình tiến vào em, từng chút, từng chút một. Sự thâm nhập sâu, nóng và đầy kiên định khiến em bật tiếng nấc, ngực phập phồng như sóng vỗ bờ.
– “Chặt quá…anh có biết là lỗ của anh sắp cắt đứt tiểu soobin em ko?"
Gã rên khẽ bên tai em, giọng khàn đục vì khao khát.
Gã bắt đầu nhấp ban đầu chậm rãi, như trêu đùa, rồi tăng tốc, mỗi cú dập hông khiến giường rung lên, khiến em quằn quại rên rỉ như mê loạn. Tiếng da thịt chạm nhau ướt át vang vọng trong phòng, quyện cùng tiếng rên rỉ nghẹn ngào thành một bản giao hưởng của hoan lạc.
Em túm chặt lấy lưng gã, cào xước cả làn da anh vì sung sướng tột độ. Mỗi lần gã đâm sâu, em lại vỡ vụn, cảm giác được lấp đầy, được yêu đến tận xương tủy khiến em ngất ngây trong từng đợt sóng khoái cảm cuộn trào.
– “Em nhớ anh đến phát điên, Yeonjun… giờ thì, em sẽ không để anh thoát đi đâu nữa...”
Và trong những cú thúc cuối cùng sâu nhất, mạnh nhất cả hai cùng xuất tinh trong cơn thỏa mãn dữ dội. Em bám chặt lấy gã như thể nếu buông ra, mọi thứ sẽ tan biến như mơ. Hơi thở hòa vào nhau, tim đập rộn ràng như lần đầu yêu.

Cả hai vừa cùng nhau đạt đến đỉnh điểm, nhưng hơi thở chưa kịp ổn định thì Soobin đã xoay người em lại tư thế úp sấp, bàn tay to lớn giữ chặt lấy hông em.
– “Chúng ta chưa xong đâu, bé xinh của em…”
giọng gã khản đặc, ngực phập phồng vì ham muốn chưa nguôi.
Em còn đang thở dốc, cơ thể mềm oặt như tan chảy, thì đột ngột cảm nhận được thứ cứng cáp kia lại một lần nữa trượt dọc huyệt ướt át của mình. Mà lần này, là từ phía sau. Gã không cho em nghỉ, không cho cơ hội để trốn chạy khỏi cơn khát điên cuồng của cả hai.
Và rồi...
Một cú thúc mạnh mẽ khiến em ngửa đầu rên lớn, hai tay bấu chặt lấy gối. Soobin bắt đầu nhịp dập từ phía sau, tiếng da thịt va vào nhau vang dội, âm thanh nhục cảm hòa quyện với tiếng thở, tiếng rên, khiến không gian như nóng bừng lên.
– “Anh thích thế này, đúng không? Thích cảm giác bị em chịch sướng đến phát điên đúng không?"
Gã cúi xuống, cắn nhẹ vào gáy em nơi khiến toàn thân em rung lên từng hồi. Nhịp thúc ngày càng nhanh, càng sâu, mỗi cú đẩy khiến thân dưới em va đập mạnh vào tấm ga giường nhàu nát, chất lỏng trào ra ướt đẫm.
– “Soobinie... nữa... mạnh nữa... đừng dừng lại…”
em van xin trong tiếng rên rỉ như mê sảng.
Gã giữ em thật chặt, thay đổi nhịp độ liên tục có lúc chậm rãi như tra tấn, có lúc lại thúc sâu dồn dập khiến cơ thể em run lên bần bật. Bàn tay rắn chắc của gã luồn ra phía trước, bóp lấy ngực em, kéo em ngồi dậy trên đùi anh, để em hoàn toàn bọc lấy gã từ dưới lên.
Mồ hôi hòa quyện, mùi da thịt, mùi gối chăn và cả những nỗi nhớ dồn nén bấy lâu như vỡ òa trong lần va chạm tận cùng đó.
– “em sẽ cho em biết… xa nhau 5 tháng có nghĩa là em sẽ chịch amh suốt cả đêm…”
Tiếng rên rỉ không còn là âm thanh mà là tiếng gọi của xác thịt, của yêu thương cháy bỏng đến hoang dại.
Và rồi, một lần nữa, cả hai bùng nổ trong cơn khoái cảm đỉnh điểm mạnh mẽ, dữ dội, không còn ranh giới nào giữa thể xác và linh hồn.

*Đây là lần đầu tiên mik viết H nên trình hơi non, có thể ko khai thác đc hết cảm súc của nhân vật. Thông cảm ạ!*

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip