Chương thứ 10 : The first ....kiss + Chương thứ 11 : Kẻ phá đám
Với bộ mặt “hết sức nham nhỡ” , Jun Hyung tiến lại sát giường , ngồi xuống cạnh Yo Seob làm nó hơi sợ …. nhích xích ra xa . Jun Hyung đưa tay kéo tay nó lại rồi nói :
_ Dám ném gối vào gương mặt điển trai được bao cậu bé “thèm thuồn” của anh . Em “tiêu” rồi vợ à !
Những lời nói “nổi da gà , da vịt” của Jun Hyung làm Yo Seob toát mồ hôi hột , nó lắp bắp nói :
_ Anh …..anh ….điên ….à ….?
_ Còn dám nói anh điên ? – Jun Hyung trợn mắt nhìn nó
Với tình thế “bị động” , Yo Seob buộc phải “cứng rắn” , nó lấy can đảm rồi gắt lên :
_ Anh mà dám “làm gì” tôi là tôi la lên đó . Tôi sẽ kêu cảnh sát bắt anh .
Ngớ người . Jun Hyung nheo mắt nhìn Yo Seob rồi phì cười :
_ Em ngốc vừa thôi . Em nghĩ cảnh sát sẽ tới đây vì lý do “chồng làm gì vợ mình” à ? Còn nữa , em đang ở trong “lãnh địa” của anh . Không ai dám cứu em đâu .
Từng lời nói của Jun Hyung được truyền tải vào các nơron thần kinh , được phân tích kỹ lưởng trong hệ thống não bộ , làm Yo Seob bừng tỉnh , nó quên béng là mình đang ở trong “địa phận” của “tên biến thái” – chồng mình .
Ta sẽ trả thù sau vậy . Quân tử báo thù , ngày mai chưa muộn . Nghĩ thầm , Yo Seob nở một nụ cười “giảng hòa” nhìn Jun Hyung :
_ Hi hi , tôi nói đùa cho vui ý mà . Tối rồi , anh về phòng ngủ sớm đi há.
_ Hi hi , anh không quen ngủ sớm . – Jun Hyung cười “nhái” lại nó
_ Hỳ , anh phải ngủ mai mới đi làm được chứ ? ( Cái tên này , cà chớn quá )
_ Hi , anh không thích ngủ đêm .
_ ( Ta điên lên rồi đó ) . Không ngủ không được đâu .
_ Anh thuộc dạng “làm đêm , ngủ ngày” .
_ Vậy thì anh về phòng đi , tôi muốn ngủ . Mai tôi phải đi học nữa .( Ta nhịn hết nổi rồi đó )
_ Không thích . Anh muốn ngủ chung với em hà. Anh sợ …..ma lắm .
Lúc này , cơn giận đã “đạt tới đỉnh điểm cao” , Yo Seob leo xuống giường , chóng hai tay lên eo rồi quát :
_ Tên khùng kia , rảnh quá thì ra đường chơi với ma đi , có biết khuya lắm rồi không . Không muốn ngủ thì đi đâu đi đi , để cho người khác ngủ . Tôi còn phải dạy sớm để mai đi học nữa , không ai rảnh mà thức đâu . Anh có điên thì chui về phòng mà nói chuyện một mình đi . Bực bội quá .
Một loạt các “chuyện bực bội” đã được Yo Seob “phun” ra hết . Nó không ngờ …..mình oai đến vậy . Cuối cùng , Jun Hyung đã thành công với “kế hoạch một” , cậu nhoẻn miệng cười rồi đứng lên . Bước đến trước mặt Yo Seob – đang nghĩ là mình chiến thắng , ngạo nghễ cười – Jun Hyung cuối người , hôn nhẹ lên đôi môi nó rồi thì thầm :
_ Đó là sự trừng phạt cho kẻ không nghe lời .
Đóng cửa lại , Jun Hyung khẽ cười rồi bước về phòng mình . Tim cậu đã “ổn định trở lại” . “Kế hoạch hai” thành công mĩ mãng , đối phương đã im lặng.
Yo Seob bất động trước việc làm của Jun Hyung , nó ngơ ngác đưa tay sờ lên môi mình :
_ Nụ hôn đầu của mình …..Á …á…..á…TÊN TRỜI ĐÁNH …….
Suốt buổi tối , Yo Seob không tài nào chợp mắt được . Cứ nghĩ tới “cái cảnh tượng” ấy là nó tức điên người . Nụ hôn đầu của nó…..
----
Sáng hôm sau , không khí bên ngoài đẹp đẽ bao nhiêu thì tâm trạng Yo Seob bức xúc bấy nhiêu . Thay đầm phục xong , nó rón rén ….như trộm – bước xuống nhà . Không nhìn thấy “đối tượng nguy hiểm” , nó cười thầm rồi chạy vọt ra cửa …..
Bộp !
_ Ui …
Không biết “bức tượng” nào đứng chặn ngang cửa ra làm Yo Seob va phải , nó xoa xoa cái đầu rồi nhăn nhó ngước lên . “Bức tượng” chính là chồng nó – Jun Hyung .
_ Đi vội thế vợ ! – Jun Hyung châm chọc nhìn Yo Seob
_ Liên quan gì đến anh ! – Đáp trả mà nó không thèm nhìn mặt đối phương lấy một cái
_ Có tin anh “phạt” …
_ A , CHÀO CHỊ EM ĐI HỌC .
Vừa nghe đến đoạn “phạt” nó lập tức “đánh trống lảng” sang cậu người hầu rồi phóng đi mất hút . Jun Hyung nhìn theo mà nhoẻn miệng cười . Dạo gần đây , cậu cười hơi nhiều thì phải .
Hứ , đúng là biến thái . Định “xài” chiêu cũ nữa à ? Mơ đi . Ta đâu dễ dụ đến vậy chứ . Ya , bực quá . Hay là …đúng rồi , chiều nay mình sẽ ghé nhà thăm mẹ . Vừa nghĩ miên man Yo Seob vừa chạy ( bộ ) thục mạng đến trường .
_ Hey !
Đặt chân đến cổng trường , Yo Seob bất ngờ khi nhìn thấy một người đang đứng ….đợi nó . Bước đến gần người đó , Yo Seob dè dặt hỏi :
_ Có chuyện gì à ?
_ Có . Theo mình .
Cảm thấy có gì đó không được ….ổn cho lắm , Yo Seob liền từ chối “khéo” :
_ Sắp đến giờ vào tiết Thể dục rồi , mình đi không được .
_ Lo gì . Mình cũng học chung lớp với bạn mà . Trễ thì cùng trễ .
_ Nhưng …
_ Đi thôi !
Không đợi Yo Seob từ chối , người đó vội kéo tay Yo Seob đi . Cuộc “đối thoại” ấy đã được một người để tâm lắng nghe , rút headphone ra , người đó nhếch môi cười rồi bước đi
7h : 00 . Tại sân tập thề dục của trường BEAST .
Tiếng ồn ào từ tứ phía , các lớp học tập trung trước khoảng sân của mình nghe giáo viên thể dục sinh hoạt . Vòng sân lớn và dài hun hút làm học sinh “choáng ngợp” nếu chạy bộ với khoảng đường như thế .
Còi tập hợp vang lên , các lớp xếp hàng ngay ngắn trước sân tập của mình . Doo Joon loay hoay cả buổi trời , không nhìn thấy Yo Seob , cậu liền quay sang Ki Kwang :
_ Ê , cậu ta đâu mất tiêu rồi ?
_ ….
Từ đầu giờ , Ki Kwang đã đưa mắt quan sát lớp và đã biết được điều đó , cậu nghi ngờ nhìn sang Doo Joon :
_ Không có chuyện gì nữa chứ ?
_ Chắc là không đâu . Boram của mày đang đứng đó kia kìa .
_ Tao có nói nhỏ điệu đà đó là của tao à ? Muốn chết hả….
Một cuộc rượt đuổi chính thức bắt đầu , cả 2 cùng “đọ sức” với nhau trên đoạn đường dài trước mặt .
----
Thật hối hận khi Yo Seob đi theo người phía trước . Nơi này cách sân tập thể dục không xa lắm – một góc nhỏ của ngôi trường . Nhìn bọn người trước mặt , Yo Seob đã đoán được phần nào của sự việc . Đám người đó mặc đầm phục của trường khác , có vẻ là thứ “dân chơi” , toàn là “anh-chị đại” . Vẫn với vẻ mặt mặt bình thản , Yo Seob nhìn người bên cạnh :
_ Bạn muốn thế nào đây , Hana !
_ Muốn thế nào là sao ? Bạn nói gì kỳ vậy ?
_ Tôi đã “có kinh nghiệm” với việc này rồi . Nói thẳng ra đi .
Yo Seob giữ cho giọng bình tĩnh nhất , nói rành rọt từng chữ mặc dù lòng ngực nó đang “đánh trống” loạn xạ .
_ Được !
Cuối cùng cũng vào thẳng vấn đề chính . Hana đưa tay lên , ra hiệu cho đám trước mặt rồi đứng sang một bên thích thú nhìn xem .
Một Thằng nhỏ trong đám hung hăng tiến tới chỗ Yo Seob , nhỏ đó đưa tay lên và tát vào má Yo Seob …
_ NẾU CÁC NGƯỜI CÒN MUỐN SỐNG THÌ DỪNG LẠI ĐƯỢC RỒI ĐÓ.
Một giọng nam vang lên , cái giọng trầm trầm khiến cho cái tát khựng lại giữa không trung . Mọi ánh mắt đổ dồn về phía âm thanh được phát ra . Bước ra từ góc cây gần đó , người ấy tháo headphone trên tai ra , tay đút vào túi , gương mặt khá quen thuộc đối với Yo Seob . Nó ngây người nhìn người đó hồi lâu rồi lí nhí :
_ Lee Joon …
Bước lại gần Yo Seob , Lee Joon nhoẻn miệng cười rồi trừng mắt nhìn cậu bé trước mặt :
_ Đừng làm mọi chuyện trở nên rối rắm . Các người có thể sẽ mất mạng bất – cứ – lúc – nào đấy .
_ Chuyện này không liên quan gì đến anh . – Một đứa trong đám đó can đảm lên tiếng.
_ Nhưng lại liên quan đến …..một tổ chức .
Kèm theo đó , Lee Joon đung đưa đôi cánh bạc nhỏ trên tay mình , ánh nắng mặt trời làm cho đôi cánh ấy sáng rực , chiếu lấp lánh . Cái thứ trên tay Lee Joon đã làm cho cả bọn ngạc nhiên . Thằng nhỏ trước mặt Yo Seob lùi dần về sau , cái vật ấy không một ai là không biết – đối với những nhà chính trị , bất động sản , kinh doanh …. Tất cả họ đều biết đến cái vật nhỏ bé ấy và nể nang cái tổ chức ghê rợn ấy .
_ Còn không mau cút .
Lee Joon gắt lên làm cả đám hoảng sợ , để lại một cái nhìn đe dọa cho Yo Seob , Hana bước đi cùng bọn người đó .
Lúc này , Lee Joon mới quay sang Yo Seob :
_ Đã vào tiết thể dục rồi , nếu không đi là trễ thật đó .
_ Sao …cậu lại biết tôi ở đây ? – Yo Seob dè dặt nhìn Lee Joon.
Ngửa đầu lên trời , cho đôi cánh đang sáng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời vào túi , Lee Joon bước đi kèm theo câu nói :
_ Bí mật !
----
Đến đoạn gần sân tập , Hana tức giận quay sang đám người bên cạnh rồi quát:
_ Tức thật . Cái thằng ranh đó …làm sao mà nó lại quen biết với người trong tổ chức chứ ?
_ Hừ . Lần này không được thì đợi lần sau . Chẳng lẽ tên đó cứ bám theo nó suốt à ? – Một Thằng nhỏ ỏng ẹo , vuốt lại mái tóc mình rồi bĩu môi châm biếm.
Thật trùng hợp khi cuộc đua dừng lại ở đoạn đường này , Doo Joon và Ki Kwang nhìn nhau rồi nhìn sang nơi phát ra giọng nói . Đợi đến khi bọn người Hana đi khỏi , Ki Kwang xoa càm rồi nói :
_ Rõ rồi ! Hèn gì không thấy nhỏ Hana .
Doo Joon sững người hồi lâu , nhíu mày quay sang Ki Kwang :
_ Ki Kwang nè , tối hôm đó , Yo Seob đến nhà tao dọn dẹp . Hình như …..chồng chưa cưới của Yo Seob là …..chủ tịch của tổ chức …
_ Sao ? Chồng chưa cưới của Yo Seob ? cậu ta có chồng rồi hả ? – Ki Kwang ngạc nhiên thốt lên.
_ Mày chú tâm vào vấn đề chính đi . Việc chồng chưa cưới , cậu ta nói là do gia đình hứa hôn . Cậu ấy không có thích tên đó đâu .
Nhận ra thái độ “bất bình thường” của thằng bạn , Doo Joon mơ hồ biết được điều gì đó . Khẽ thở phào , Ki Kwang chợt nhớ lại lời khi nãy Doo Joon nói . Một lần nữa , cậu lại ngạc nhiên thốt lên :
_ Mày nói ai là chủ tịch của cái tổ chức đó ?
_ Yong Jun Hyung .
_ Sao chứ ? Mọi chuyện phức tạp rồi đây . Tại sao Yo Seob lại có quan hệ với cái tổ chức này nhỉ ?
_ Tao nghĩ …cậu ấy chưa biết đến tổ chức này đâu . Chiều nay , tao và mày đến nhà tên đó không ?
_ Được . Nhưng ….mình là “thuộc hạ” của hắn sao trời ?
Ánh nắng vàng rực đã dịu hẳn , bầu trời trong xanh , cả một vùng trời rộng lớn . Âm điệu vi vu của gió . Mát . Trở về với sân tập , Yo Seob và Lee Joon đã có mặt . Đến cuối giờ học , tiếng cười giòn tan của các nhóm bạn , tiếng nói rôm rả của nam và nữ hòa huyện vào nhau . Tạo nên một âm thanh hỗn loạn , ồn ào . Nó góp phần sôi động hơn cho cái sân tập rộng lớn .
----
Trước cổng ngôi biệt thự sang trọng nhưng mang một nét lạnh lùng tiềm ẩn . Doo Joon và Ki Kwang bước xuống xe với bộ …..đồ học sinh .
_ Thưa cậu chủ , có người của gia tộc Yoon và gia tộc Lee đến .
Hơi ngạc nhiên nhưng Jun Hyung vẫn ra hiệu cho cậu người hầu mở cổng . Ngồi ở phòng khách , với cái dáng vấp như đang ngồi trong tổ chức , ánh mắt Jun Hyung trở nên sắt bén , sâu thẳm trong đôi mắt đen láy ấy , một nét lạnh lùng thường trực ở tổ chức .
_ Chào – Doo Joon kéo Ki Kwang ngồi xuống ghế và gật đầu với Jun Hyung.
_ Các cậu tìm tôi có việc gì ?
_ Anh là ……người đứng đầu tổ chức ư ? Sao trẻ thế ? – Ki Kwang thốt ra một câu …vô duyên chưa từng có .
Nhếch môi cười , Jun Hyung nhìn thẳng vào mắt Ki Kwang :
_ Cậu nghĩ người đứng đầu tổ chức phải già à ?
_ Không . Tôi đùa thôi . Mà ….anh là chồng của Yo …..à không , của Yo Seob thật hả?
_ Ki Kwang , mày nhiều chuyện quá . Vào vấn đề chính đi . – Thúc vào hông Ki Kwang một cái , Doo Joon nhìn sang Jun Hyung rồi tiếp – Bọn tôi sẽ vào tổ chức. Chuyện này chắc anh đã biết rồi nhỉ ! Thêm nữa , tổ chức này …rất nguy hiểm. Chuyện Yo Seob quen với người trong tổ chức sẽ nhanh chóng được truyền tụng ra ngoài , hơn nữa , nếu biết cậu ấy là hôn thê của anh , anh có chắc cậu ấy sẽ được an toàn không ?
Lời nói của Doo Joon xoáy vào người Jun Hyung . Cậu đã từng nghĩ đến vấn đề này . Dù Yo Seob là vợ cậu sẽ rất nguy hiểm nhưng …nếu cậu không thích nó , thì cậu sẽ không bao giờ có điểm yếu .
_ Tôi biết . Vì vậy nên tôi đâu thích con nhóc ấy . Khi ông tôi về nước , có thể tôi sẽ tìm cách để hủy hôn. Các cậu …cũng sẽ gặp nguy hiểm nếu tham gia vào cuộc chơi của tổ chức đấy .
Thà nguy hiểm còn hơn cưới một Thằng nhỏ mình không thích . Cả Doo Joon và Ki Kwang đều nghĩ thế . Cười một cái , Ki Kwang dõng dạc đáp :
_ Chủ tịch trẻ tuổi , đẹp trai à . Nếu anh không cẩn thận và nhanh chóng tìm cho ra “chìa khóa vàng” , bọn tôi sẽ đoạt lấy chức vụ của anh đấy.
_ Muốn thách thức tôi sao Cậu Lee ? Tôi thừa nhận ….tôi đẹp trai hơn cậu đấy . Nhưng có chắc là 2 người sẽ ra tay “bóp cò” không ?
_ Nếu không dám , tôi sẽ không đồng ý vào tổ chức đâu .
Không khí căn thẳng bao trùm lấy 3 người con trai . Cuộc trò chuyện nữa thật nữa đùa , pha chút thách thức , hài hước …..đã tạo nên một mối quan hệ vô hình giữa 3 người trẻ tuổi trong một tổ chức khát máu.
Những trái tim lõi nhịp
Chương thứ 11 : Kẻ phá đám
Đi men theo con đường nhỏ thân quen , Yo Seob dừng lại trước ngôi nhà nhỏ mà ngày nào cũng riu ríu tiếng nói của nó và mẹ . Nó ngỡ ngàng khi thấy ngôi nhà ….đóng cửa . Chạy vội vào khoảng sân nhỏ . Nó đưa tay đẩy cửa và gọi lớn :
_ Mẹ ơi mẹ …..con về nè , mẹ ơi ….
Đôi mắt Yo Seob dừng lại ngay một tờ giấy nhỏ dán trên cửa . Giật tờ giấy xuống , nó vội mở ra xem :
‘’ Yo Seob của mẹ , mẹ nhớ con lắm . Mẹ đang ở nhà một người bạn , con đừng lo cho mẹ .Ở nhà Jun Hyung con sống tốt chứ . Mẹ nghĩ là Jun Hyung sẽ đối xử tốt với con .. Con à , sau này , nếu có bất cứ chuyện gì , con ….hãy tin tưởng và tha thứ cho mẹ con nhé ,và cả cha con nữa . Yêu con gái . ‘’
Sao cơ ? Mẹ rời khỏi nhà lúc nào chứ ? Sao mẹ không gặp mình mà chỉ để lại một lá thư ngắn ngủi thế này ? Tại sao mẹ lại nhắc đến cha con ? Chẳng phải cha đã vì con mà ra đi mãi mãi đó sao ! Giờ con chỉ có một mình… Tại sao mẹ lại đi mà không một lời nào chứ ? Mẹ ơi ….
Lững thững bước về nhà Jun Hyung , lúc này , Yo Seob như đang rơi vào bóng đêm , nó chỉ còn chỗ dựa là mẹ , vậy mà hôm nay , bà bỏ đi không lời từ biệt . Nó như đứa trẻ bị bỏ rơi giữa dòng người tấp nập , đông đúc . Hụt hẫng . Khóe mắt Yo Seob dường như không nghe theo lời nó nữa , cứ tuôn ra hàng nghìn giọt nước mắt . Nó lại khóc .
Cạch !
Bước vào nhà như người mất hồn , Yo Seob đi mà tâm trí cứ để ở bức thư . Jun Hyung kêu nó mấy tiếng mà cũng không nghe . Đến trước mắt Yo Seob , cậu nhìn mắt nó rồi hỏi :
_ Em sao thế ? Sao lại khóc ?
_ Hức ….hức…..hu ..hu..
Không thể cứng rắn trước mặt người khác , Yo Seob lại òa khóc nức nở . Nó ngồi bệch xuống nền nhà và khóc như con nít .
_ Ngoan nào . Có chuyện gì , em kể anh nghe xem ? – Lau những giọt nước mắt trên má nó , Jun Hyung nhẹ nhàng nói
_ Hic , …mẹ tôi bỏ đi đâu rồi , giờ tôi chỉ có một mình , tôi sợ lắm …
_ Được rồi , được rồi . Em nín đi . Em không có một mình đâu , em còn có anh mà . Đừng có khóc nữa ..
Jun Hyung xoa xoa đầu Yo Seob , nhưng những lời an ủi của cậu cũng không có tác dụng . Nước mắt nó vẫn thi nhau rơi . Hết cách , Jun Hyung đành dùng “chiêu cuối”
_ Em mà còn khóc nữa làm anh “phạt” em đấy vợ à !
…
…
…
_ Ai nói tôi khóc chứ !
Và câu nói ấy đã phát huy công lực . Bằng chứng là Yo Seob đã đứng lên và chạy thẳng lên phòng mình . Jun Hyung nhìn theo mà phì cười .
Đóng sầm cửa lại , Yo Seob quăng ba lô lên bàn rồi lảm nhảm :
_ Đồ điên , biến thái , tên khó ưa …..
Bên dưới lầu , Jun Hyung nhoẻn miệng cười rồi bước lại ghế , tiếp tục xem báo .
------
< Reng …..reng reng….>
_ Alô – Quơ lấy cái điện thoại trên bàn , Yo Seob nói với giọng mệt mỏi
_ Tôi , Doo Joon đây . Cho cậu 5 phút , ra trước cổng . Tôi và Ki Kwang đang đợi .
Rụp ….
< tít tít tít >
_ Grừ …cái tên keo kiệt này ….đã kiệm lời nói mà còn kiệm tiền điện thoại nữa . Nhà giàu mà keo như kẹo chỉ ấy ….chưa đợi mình nói hết câu ..
< Tít tít >
_ Còn 4 phút …mau lên nếu không muốn bọn tôi trừ lương
Đọc xong cái tin nhắn mà Yo Seob tức xì khói . Với lấy cái áo khoác , nó chạy vọt xuống lầu .
_ Đi đâu vậy vợ ?
_ Đi chơi , được không ? Đồ nhiều chuyện .
Nói rồi Yo Seob chạy ra cổng mà đâu biết là Jun Hyung cũng theo sau , qua cái máy camera trên màn hình , Jun Hyung đã nhìn thấy ”những ai đang đứng trước nhà mình” và cậu đang có một “kế hoạch nhỏ” làm cho cái kế hoạch đi chơi của “ai kia” bị “phá sản” …
_ Đúng giờ nhỉ ? – Giơ cái đồng hồ lên xem , Ki Kwang nhếch môi
_ Hộc …hộc .., mấy người …điên hả …kêu …tôi ra đây …chi …?
_ Đi công viên giải trí . – Doo Joon đáp nhanh .
Nghe tới đi chơi là mắt Yo Seob sáng rực rỡ , sặc sỡ , nó rất thích đi công viên . Nhất là lúc nhỏ , vào mỗi tối , ba thường dẫn nó đi chơi . Nhớ lại , tất cả các trò Yo Seob điều thử qua , chỉ duy nhất một trò ….”Bí mật rừng phù thủy” là nó không dám bước chân vào …
_ Đi , đi , mau lên .. – Yo Seob vội vàng nói .
_ ĐI ĐÂU ??
Một giọng nói “lạ lẫm” đến thân quen vang lên ngay sau lưng nó . Quay người lại , Yo Seob sững sờ khi nhìn thấy Jun Hyung đang đứng tần ngần trước mặt mình . Nó nhăn mặt :
_ Anh đi đâu ra đây chi dạ ?
Không đáp trả Yo Seob , Jun Hyung đưa mắt nhìn Doo Joon và Ki Kwang .
_ Hai người dụ dỗ vợ tôi đi đâu giờ này ?
_ Ê , đừng tưởng anh là chủ tịch thì tôi nhường nhá . Tôi rủ cậu ấy đi chơi như bạn bè trong lớp thôi . – Ki Kwang gông cổ lên cãi
_ Chủ tịch à , anh hơi bị …..vô duyên đó , bọn tôi đi chơi cũng ngăn là sao ? – Doo Joon lắc đầu ngao ngán nhìn Jun Hyung .
Jun Hyung muốn “đớp chát” trả lại nhưng cậu cố kiềm chế . Với gương mặt “nắm chắc phần thắng trong tay” , cậu thách thức đếm :
_ 5….4….3….2…..1
< Reng reng > < Reng reng >
Cả hai chiếc điện thoại vang lên cùng một lúc , Doo Joon lẫn Ki Kwang điều ngớ ra , đưa tay móc điện thoại và nghe máy :
_ Chuyện gì vậy ông ? / _ Con nghe đây !
_ Về nhà đi , ta có chuyện cần bàn . / _ Về nhà đi , ta có chuyện cần bàn .
_ Nhưng … / _ Khi nãy ông nói không có chuyện gì mà ?
_ Về mau , nếu không ta gọi cho con Hana đấy / _ Nếu con không mau về , ta kêu con bé Boram tìm con đấy .
…..
Cúp máy , bốn con mắt “nảy lửa” đang nhìn chằm chằm “thủ phạm” như muốn giết người . Jun Hyung nhún vai tỏ vẻ không biết chuyện gì , nhưng thật ra , trong lòng cậu đang khoái chí .
-----
Mấy phút trước :
Jun Hyung chăm chú nhìn vào màn hình camera , cậu đã “dự đoán” hoàn toàn chính xác khi thấy Yo Seob chạy xuống lầu : Rủ nhau đi chơi đây mà .
Với cái ý nghĩ ấy , Jun Hyung đang “âm mưu” trong đầu một “kế hoạch” . Không chần chừ , cậu lấy điện thoại ra và bấm trên bàn phím hai số điện thoại . Tin nhắn nhanh chóng được gửi đi với nội dung :
_ Cháu của 2 vị quá ư là rảnh . Họ đang “rình mò” nhà tôi đây này . Kêu 2 tên đó về mau đi .
-----
Hiện tại :
_ Tôi bận chút chuyện , để lần sau mình đi cậung viên vậy . – Doo Joon nhìn Yo Seob rồi “lia” sang Jun Hyung – Anh coi chừng tui đó ..
_ Lần sau đi vậy , cậu không được đi chơi được là tại cái tên trời đánh bị khùng nào đó chứ không phải tại bọn tôi – Ki Kwang nói mà con mắt cứ tua tủa sang Jun Hyung như muốn ăn tươi nuốt sống “đối phương”.
Doo Joon và Ki Kwang , gương mặt hầm hầm lườm Jun Hyung rồi tạm biệt Yo Seob . Còn Yo Seob , nó đưa cái mặt “không hiểu chuyện gì” ra , quay sang Jun Hyung :
_ Gì mà kỳ cục quá vậy !
_ Em muốn đi công viên giải trí lắm à ?
_ Đương nhiên rồi . Tại anh đi ra đây nên mới xuôi xẻo như vầy nè , không được đi chơi …
Giận dõi bỏ vào nhà , Yo Seob ngồi phịch xuống ghế . Jun Hyung cũng vừa vào tới , bước lại trước mặt Yo Seob rồi nói :
_ Đi .
_ Đi đâu ? – Yo Seob ngơ ngác ngước nhìn Jun Hyung
_ Anh dẫn em đi cậung viên .
-----
Ngồi trong xe , Doo Joon và Ki Kwang không tài nào ngui ngoai được cơn giận . Đột nhiên , một bóng đèn sáng rực mấy ngàn W chạy xẹt ngang đầu Ki Kwang . Cười thích thú , Ki Kwang nhìn Doo Joon :
_ Hừm .., tao có cách này ….
-----
Nghe nói tới đi chơi , mắt Yo Seob lại sáng rực lên , nó vui mừng đứng lên rồi nói :
_ Đi thôi .
Jun Hyung nhìn vẻ mặt nó rồi lắc đầu : Em giống con nít quá . Chạy lon ton theo sau Jun Hyung , ra đến xe , điện thoại Jun Hyung đột nhiên reo lên .
_ Tôi nghe đây – Là người trong tổ chức , Jun Hyung lạnh lùng nghe máy
_ Có người cần gặp chủ tịch , họ nói là biết tin của “chìa khóa…
_ Được rồi . Tôi đến ngay . – Không chần chừ khi nghe tới 3 chữ “chìa khóa vàng” , Jun Hyung vội đáp nhanh
Cho điện thoại vào túi , Jun Hyung quay sang Yo Seob – đang hí hửng – cậu xoa đầu nó rồi nhẹ nhàng nói :
_ Anh có chuyện bận phải đến nơi làm việc . Không thể chở em đi được rồi . Thôi , vợ ngoan , vào nhà ngủ sớm đi .
….
….
_ Đồ vô duyên , nói dẫn đi cho đã rồi nói có chuyện bận .
Kèm theo đó , Yo Seob thuận chân đạp vào chân Jun Hyung một cái thật mạnh rồi chạy vọt vào nhà .
_ Ya , CÁI ĐỨA BÉ NÀY …
Tức tối bước vào xe , Jun Hyung – với đôi mắt “nảy lửa” – nhìn chằm chằm vào nhà rồi cho xe phóng đi trong màn đêm .
Cho xe vào bãi , Jun Hyung nhanh chóng bước đến phòng chủ tịch . Cánh cửa phòng đã mở sẵn , nhìn 2 dáng người trước mặt mà Jun Hyung…ngờ ngợ , quen quen ..
_ Game has ended !
Một giọng nói cắt ngang bầu không khí yên tĩnh . Cái giọng ấy , Jun Hyung đã nhận ra được là ai . Đóng cửa phòng lại , Jun Hyung ngao ngán bước đến chiếc ghế quá đõi thân quen với mình , lạnh lùng nói :
_ Two people very well !
Một cuộc đấu tranh nội tâm chính thức Yo Seobễn ra trong căn phòng nhỏ . Không ai nói với ai lời nào , cho đến khi Jun Hyung lên tiếng :
_ Hai người các cậu …..tính chơi tôi à ?
_ E hèm , cho anh nói lại đấy . Là anh chơi bọn tôi trước nhá.
Nhếch môi cười , Jun Hyung lấy sấp hồ sơ trên bàn ra xem , gương mặt lạnh lùng đến đáng sợ . Một lúc lâu sau đó , cậu mới cất giọng :
_ Doo Joon , Ki Kwang , giờ các cậu đã là người của tổ chức nên việc tìm “chìa khóa vàng” là một chuyện tất yếu phải làm . Một điều nữa , đây không phải trò đùa , vì thế , các cậu làm ơn đừng có trẻ con như vậy . Với thân phận chủ tịch , tôi đã rất mệt mỏi rồi , phải tỏ mình lạnh lùng , mọi chuyện phải làm một cách dứt khoát , không vị tình riêng , không đắn đo khi xuống tay “hạ sát” một ai , và đặc biệt là …tôi không bao giờ có điểm yếu . Vì vậy , hãy làm việc nghiêm túc đi …
Một người chủ tịch trẻ tuổi , trọng trách nặng nề trên người mà Jun Hyung phải mang , cậu chưa bao giờ kể lễ với bất kì một ai . Nhưng hôm nay , trước mặt hai người nhỏ tuổi hơn mình , cậu không ngần ngại nói ra điều đó . Không phải vì cậu yếu đuối , chỉ là ….mọi thứ đang quá tải với cậu , cậu cần phải nói ra hết .
Nhìn con người đang ngồi trước mặt , Doo Joon và Ki Kwang bất giác …”đồng cảm” . Tiến lại bàn – nơi Jun Hyung đang ngồi – Doo Joon vỗ vai Jun Hyung rồi nói :
_ Bọn tôi thành thật xin lỗi anh .
Chợt nhận ra mình quá khác ngày thường , Jun Hyung hắng giọng , lấy lại vẻ mặt lạnh như băng :
_ E hèm , tôi có nói gì đâu . Coi như chưa nghe gì đi nhé . Hôm nay , các cậu sẽ phải “trực đêm” vì tội “lừa dối chủ tịch” , thi hành mau đi .
_ Này nhá , cái tên chủ tịch kia , đừng có mà mang quyền hành uy hiếp bọn tôi.
Nói đoạn , Ki Kwang sực nhớ một chuyện khá là quan trọng , quan trọng ơi là quan trọng , nói chung là ….rất rất là quan trọng . Có lẽ chuyện này Doo Joon cũng “đang rất tò mò” muốn hỏi . Ki Kwang lăm lia nhìn Jun Hyung :
_ Nè , bộ ….Yo Seob ….ở chung nhà với anh hả ??
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip