Chương 2

Chương 2: Sợ bảo bảo bị cưỡng gian, phát hiện huyệt dâm.

Từ Yến làm người phụ trách căn cứ, quyền lợi rất lớn, thức ăn được phân phát cũng là tốt nhất.

Ninh Chu không biết cố gắng vẫn luôn nhìn cái ly nồng đậm mùi sữa bò thơm ngọt.

Từ Yến xem đến là buồn cười.

"Chuẩn bị cho em đó, em gầy quá, mỗi đêm uống một ly, bổ sung dinh dưỡng."

Ninh Chu vóc dáng vốn mảnh khảnh. Sau mạt thế, sinh tồn tư nguyên đến là cực gian nan.
Bởi thế ương ngạnh gầy tận một vòng lớn.

"Cảm ơn". Ninh Chu cầm phổng cái ly há cái miệng nhỏ từng ngụm từng ngụm uống.

Sữa bò thực ngọt, Ninh Chu uống xong liếm liếm môi, chưa đã thèm.

Nhìn cái lưỡi màu đỏ liếm khoé miệng từ trên xuống dưới, lộ ra hàm răng trắng bên trong. Từ Yến ánh mắt tối dần.

Thật là một tiểu tao hóa, uống ly sữa bò cũng tao như vậy. Nếu mà chính mình không đem em ấy lừa đến đây, hẳn có hay không muốn liếm môi câu dẫn bảo nhiêu nam nhân nữa!

Từ Yến nghĩ Ninh Chu lộ đầu lưỡi, run rẩy cầu xin người khác không cần hoặc là tiếp tục cảm giác chính mình tức đến muốn nổ chết.

Hắn lạnh lùng nhìn bóng dáng Ninh Chu. Ăn cơm của hắn, ở phòng hắn, đêm nay cũng nên trả thù lao rồi.

Đang nghĩ làm như nào thao lộng Ninh Chu, thì em ấy buông ly, ngoan ngoãn hỏi Từ Yến, mình có thể đi ngủ không.

Thời điểm nói chuyện mắt không chớp mà nhìn Từ Yến, giống như cả thế giới chỉ có một mình người là hắn.

"Gọi ca ca."Từ Yến bất thình lình vuốt ve sợi tóc Ninh Chu. Mềm mại cùng tơ lụa giống nhau.

"Ân? Ca ca." Ninh Chu nghi hoặc vẫn là nghiên đầu, ngoan ngoãn kêu hắn.

"Đi ngủ đi, cũng đã 10h rồi, nên đi ngủ."

Từ Yến chỉ chỉ nhà vệ sinh.

"Đồ dùng tẩy rửa đều là đồ mới, quần áo không đủ có thể mặc trước của anh, qua hai ngày dẫn em đi mua.."

Từ Yến nói lải nhải, hận không thể tự thân làm luôn cho Ninh hết thảy.

Mèo con không có ý thức được nguy hiểm, còn ở trong phòng tối chọc chọc bản thân cảm thấy Từ Yến thật sự là quá tốt bụng, quá soái. Quả thực chính là thiên sứ hạ phàm.

Không nghĩ tới được trong lòng thiên sứ ý dâm đang sinh sôi làm thế nào gian thao cậu.

Phòng ngủ mới thực sự rộng, giường cũng thực to. Ninh Chu không cần lo ngủ lăn xuống giường.

Cậu ăn mặc rộng thùng thình, áo thun chữ T, cầm lòng không được lăn qua lăn lại trên giường mấy cái.

Chăn lông xù,mềm như bông. Ninh Chu sung sướng đến nỗi mắt nheo lại buồn ngủ không thôi.

Có thể vì lần đầu đi đến khu tị nạn quá mệt mỏi. Ninh Chu một mình nằm trên giường liền thấy buồn ngủ. Cậu ngoan ngoãn nằm trên gối đầu, xả chăn quá người đem thân thể che lại, cuộn thành cái kén, thoải mái tiến vào mộng đẹp ngủ say.

Chờ đến trong phòng chỉ còn tiếng hô hấp ổn định của Ninh Tuy, sau màn hình theo dõi nam nhân mới từ từ giãn thân thể đã cứng đơ.

"Mèo con, ngủ rồi sao?"

Nam nhân ưu nhã vặn mở cửa, đứng ở mép giường thật lâu chăm chú nhìn chăn đã bị cuộn thành một cái kén.

"Thật xinh đẹp nha, Ninh Ninh."

Từ Yến si mê nhìn ngắm, bàn tay vuốt ve gương mặt Ninh Chu, rất mềm mại.

Ninh Chu ngủ đến thực say, khuôn mặt đỏ bừng, hai má phòng lên núng nính.

Từ Yến chọt tay lên má, lập tức có cái nho nhỏ như búp hoa trồi lên đỏ hồng.

"Ninh Ninh thịt đều ở trên mặt sao?" Thật sự quá mềm, vừa non vừa mềm. Từ Yến đã khống chế lực tay đến thực nhẹ, nhưng trên mặt Ninh Chu vẫn là hiện lên một vệt đỏ.

Hắn đau lòng mà thổi thổi trên mặt"Đều là tại chồng không tốt, xuống tay quá nặng, Ninh Ninh bảo bảo yên tâm, chồng về sau sẽ chú ý."

Thổi thổi, cảm nhận được trên người Ninh Chu có hương sữa tắm thơm ngọt, Từ Yến cắn một ngụm trên gương mặt non mềm.

Nam nhân biểu tình ôn hòa bỗng trở nên dữ tợn đen tối.

Bảo bảo mùi hương trên người như vậy, là nghĩ đi câu dẫn ai? Khu B những thứ rác rưởi đó có thể thoả mãn bảo bảo sao? Bảo bảo thật không ngoan."

Ninh Chu vô duyên vô cớ bị bát nước bẩn từ đâu hất vào người, ở trong mộng tựa hồ cũng cảm nhận được, nhẹ nhàng mà cựa quậy một chút.

"Không có, không cần......"

"Không cần!" Từ Yến càng thâm âm trầm.

Thật là không ngoan mèo con hôn mê còn ở đó phản kháng. Thật muốn cả đời đem mèo con nhốt ở nơi này, vẫn luôn, vẫn chưa tỉnh lại.

Ý niệm đen tối chỉ lăn một vòng. Nhìn Ninh Chu bị chính mình cắn ra một vòng dấu răng trên mặt, Từ Yến mềm lòng.

"Lần này không tính, bảo bảo là lần đầu tiên tới, tha cho em. Nếu về sau còn muốn câu dẫn nam nhân, chồng liền đem bảo bảo thao không xuống được giường."

Trong khi nói chuyện, Từ Yến đem Ninh Chu lột sạch từ trên xuống dưới.

Thân thể trần trụi có thể so sánh với sứ bạch, nhưng bởi vì thiếu dinh dưỡng, trừ bỏ mông thịt thịt, toàn thân cơ hồ đều là xương.

Từ Yến đau lòng nhìn bảo bảo của mình.

"Bảo bảo, em gầy quá, thật là đáng thương." Về sau hắn sẽ đút no Ninh Chu. Phía trên ăn no, phía dưới sẽ càng căng.

Ngón tay đã ở ngay tiểu dương vật khảy nhẹ, Từ Yến liền tính toán đem nay ở miệng dưới khai bao,đỡ thèm.

Thình lình, hắn sờ đến một đạo ướt át phun nước.

"Bảo bảo!" Kinh hỉ thật lớn, Từ Yến quỳ trên mặt đất, thành kính nhìn hạ thể Ninh Chu.

Là một cái nữ huyệt, nho nhỏ, hồng phấn, nhưng thật no căng.Môi âm hộ đầy đặn bao trọn nhục đạo nho nhỏ, âm đế có ánh nước mờ nhạt

Từ Yến khảy một chút, nhục đạo bên trong chảy ra nước dâm.

"Bảo bối thật mẫn cảm." Từ Yến nhặt được một bảo bối chân chính có một không hai.

Hắn nhẹ nhàng mà tách môi âm hộ, ngón tay chỉ ở nhục đạo thọc vào rút ra.

Huyệt thịt thật múp, Từ Yến gian nan vào được một khớp ngón tay. Tiếp tục tiến về trước, chạm vào một tầng lá mỏng.

Bảo bảo là của hắn hoàn toàn thuộc về hắn.

Từ Yến hưng phấn cực điểm. Hắn dùng đầu lưỡi thay thế cho ngón tay, điên cuồng ở âm đạo liếm láp.

"Hảo tao, bảo bảo dâm thủy thật nhiều, vừa tao vừa ngọt..... Huyệt thịt khẩn trương co bóp, đầu lưỡi đi vào liền kẹp không bỏ.... Nga, thật là một tao bảo bảo dâm, chồng thật muốn lập tức chơi em.

Đầu lưỡi phụt phụt ở nộn bức ra vào, nộn thịt kẹp đầu lưỡi cũng không dễ chịu. Nhưng tưởng tượng đến Ninh Chu vẫn là lần đầu tiên, là hoàn toàn thuộc về hắn, đầu lưỡi bị kẹp đau nhứt cũng đáng là khoái cảm ngập trời.

"A ân... Thoải mái, thật thoải mái....." Ninh Chu lần đầu tiên bị gian mê, ngủ mơ, há miệng thở dốc đầu lưỡi đỏ hồng cũng phun ra.

Dâm thủy bị dây ra cũng bị hắn liếm sạch, Từ Yến với khuôn mặt tuấn tú, dính đầy vệt nước lấp lánh khả nghi.

Chờ đến môi âm hộ bị hắn hút đến sưng, huyệt thịt dâm thủy cũng không thể chảy ra nữa, Từ Yến mới chưa đã thèm rút mặt ra khỏi thân thể Ninh Chu, dời mục tiêu sang đầu lưỡi phấn nộm của Ninh Chu.

Bảo bảo, nếm thử, tạo dâm thủy, ăn ngon không? Ngọt hay không ngọt?" Đầu lưỡi nhỏ bị hắn thuần thục kéo ra, trao đổi nước bọt.

Chờ đến Từ Yến ăn đến mỹ mãn, hắn mới cùng mang theo dương vật cương cứng, chầm chậm trở lại phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip