Màn Đêm Bí Ẩn

Buổi tiệc gia đình do ông Minh tổ chức, không khí ban đầu mang sự vui vẻ và gần gũi. Những người bạn làm ăn và đối tác của ông Minh đều đến, nâng ly chúc tụng, trong khi Vân – em gái của bố ông – cùng chồng và con gái Duyên cũng có mặt. Gia đình Vân là những người thân hiếm hoi còn lại ở Việt Nam, bởi gia đình chính của ông Minh đều đã ra nước ngoài.

Bữa tiệc dần lắng xuống khi rượu làm lòng người trở nên thư giãn, các vị khách lần lượt ra về, để lại căn nhà rộng lớn chỉ còn lại gia đình Vân và ông Minh. Men say bắt đầu lan tỏa trong không khí, khiến mọi thứ trở nên mờ ảo. Ông Minh, trong trạng thái hơi chếnh choáng, đã sắp xếp cho vợ chồng Vân nghỉ ở phòng đối diện với phòng ông, còn Duyên, cô con gái 15 tuổi của Vân, đòi ở lại ngủ cùng Hà.

Đêm khuya, không khí trong nhà trở nên tĩnh mịch, chỉ còn lại những âm thanh rì rào nhẹ nhàng. Bỗng nhiên, ông Hòa chồng cô Vân mở cửa phòng và bước xuống tầng dưới, dự định tìm chút nước uống. Khi xuống đến phòng khách, ông Hòa bắt gặp ông Minh ngồi trên ghế, ánh mắt nhìn xa xăm, dường như không bận tâm đến sự xuất hiện của ông.

Hòa khẽ bước tới, ngồi xuống đối diện với ông Minh. Hai người đàn ông, dù đã quen biết lâu nhưng không thường nói chuyện nhiều, giờ đây lại ngồi cạnh nhau trong màn đêm tĩnh lặng.

"chưa ngủ sao Minh? ông Hòa hỏi với giọng trầm thấp, cố không đánh động đến không gian yên tĩnh của ngôi nhà.

Ông Minh từ từ quay đầu lại, ánh mắt không có vẻ gì bất ngờ, chỉ hơi nheo lại. "Không, con có chút suy nghĩ... Về nhiều thứ," ông đáp, giọng nói khàn nhẹ sau bữa tiệc.

Họ bắt đầu nói chuyện, bắt đầu từ những câu chuyện xã giao về công việc, gia đình. 

Ông Minh bắt đầu nhận ra một nét tương đồng giữa mình và người chú. Qua vài lời chia sẻ giữa hai người đàn ông đã có men rượu, ông Minh nhận thấy rằng, dù bề ngoài chú là người đạo mạo, nhưng sâu bên trong, ông cũng là một người yêu thích sự phóng túng và ham muốn hưởng thụ, chỉ là vì gia thế và hoàn cảnh đã kiềm chế ông lại.

Đôi mắt ông Minh sáng lên, một ý nghĩ đen tối thoáng qua trong đầu. Sự đồng cảm mơ hồ khiến ông muốn thử thách, đưa người chú của mình vào một tình huống vượt ra ngoài khuôn khổ thông thường. Ông Minh đứng dậy, mời chú lên một căn phòng đặc biệt trên tầng hai.

Căn phòng này không giống những căn khác trong ngôi nhà – nó được bài trí với nội thất sang trọng và hiện đại theo phong cách phương Tây. Từ chiếc máy phát nhạc, chiếc tivi màn hình lớn đến những đồ trang trí nhỏ, tất cả đều toát lên sự tinh tế. Hương thơm nhẹ nhàng của nước hoa Pháp lan tỏa trong không gian, khiến bất kỳ ai bước vào cũng cảm thấy thư thái và thoải mái.

Ông Minh mời chú Hòa ngồi xuống ghế êm ái và bảo: "Chú cứ thư giãn ở đây, cháu sẽ mang đến cho chú một điều đặc biệt."

Người chú, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo sau những ly rượu, chỉ cười mỉm và gật đầu. Ông Minh nhẹ nhàng bước ra ngoài, tiến đến tìm Liên, ghé sát tai cô và thì thầm một cách lạnh lùng.

Liên nghe xong, khẽ cúi đầu đáp lại, “Dạ, vâng.” Cô không nói thêm lời nào, nhưng ánh mắt cô trĩu nặng sự cam chịu và biết rõ chuyện gì sắp xảy ra. Cô lặng lẽ rời khỏi nhà, ra ngoài làm theo mệnh lệnh của ông Minh. Trong khi đó, ông Minh quay lại phòng khách, ngồi xuống và nhâm nhi một ly rượu, chờ đợi.

Không lâu sau, cánh cửa phòng trên tầng hai nơi người chú đang nằm mở ra, và một cô gái làng chơi ăn mặc hở hang, đầy quyến rũ bước vào. Ánh mắt người chú thoáng chốc trở nên mê mẩn, như bị cuốn vào cơn say mới, một cơn say không chỉ từ rượu mà còn từ dục vọng. Người chú chẳng còn bận tâm đến điều gì khác, ông ta hoàn toàn chìm đắm vào khoảnh khắc mà ông Minh đã sắp đặt.

Dưới phòng khách, ông Minh ngồi lại, đôi môi khẽ nhếch lên thành một nụ cười hài lòng. Trò chơi của ông đã được sắp xếp hoàn hảo, và mọi thứ diễn ra đúng như ông muốn.

Ông Minh, với bước chân chậm rãi và cẩn thận, rời khỏi phòng khách và lên tầng một. Thay vì vào phòng riêng của mình, ông hướng về phòng vợ chồng cô Vân. Gõ nhẹ cửa vài lần, không nhận được phản hồi, ông nhẹ nhàng mở cửa và bước vào.

Khi cánh cửa mở ra, không gian trong phòng là một màn tối đen mờ mịt. Sau khi mắt ông dần quen với bóng tối, hình ảnh trong phòng trở nên rõ ràng hơn. Ông thấy cô Vân đang nằm trên giường, trên người chỉ có mỗi chiếc áo thun ngang bụng, toàn thân dưới không có gì che đậy. Dường như cô vừa trải qua một cuộc ân ái mà ông Minh đã dự đoán trước.

Với sự tĩnh lặng của căn phòng và những âm thanh nhẹ nhàng của đêm khuya, ông Minh có thể dễ dàng nhận ra tình hình. Sự không che đậy của cô Vân và những dấu vết còn lại chứng tỏ cô vừa cùng người chú trải qua một cuộc tình rất mãnh liệt. Ông không cảm thấy sự ngạc nhiên hay xúc động, chỉ là một cảm giác hài lòng từ việc mọi thứ đều diễn ra theo kế hoạch của ông.

Ông Minh đứng đó trong bóng tối, lặng lẽ quan sát một lúc. Mọi thứ đã được sắp xếp hoàn hảo, và ông đã đạt được mục đích của mình – tạo ra một trò chơi quyền lực và sự thao túng, điều khiển mọi người xung quanh theo ý mình. 

Ông Minh tiến lại gần giường, ánh sáng từ cửa sổ mờ nhạt chỉ đủ để làm nổi bật hình dáng của cô Vân trong bóng tối. Cô Vân, dù đã qua tuổi trẻ, vẫn giữ được vẻ đẹp quyến rũ vốn có. Dáng người cô thanh mảnh, với làn da mịn màng và các đường nét gợi cảm.

Khi ông Minh đến gần hơn, ông có thể thấy rõ từng chi tiết trên cơ thể cô Vân. Cô nằm đó, với từng đường cong hoàn hảo của cơ thể, từ vai xuống đến eo, và hông. Vẻ đẹp của cô không hề giảm sút theo thời gian, chỉ là giờ đây nó được phơi bày trong trạng thái dễ bị tổn thương, sau những gì vừa xảy ra.

Nhìn ngắm cô Vân trong khoảnh khắc này, ông Minh cảm nhận được sự thỏa mãn không chỉ vì kế hoạch của mình thành công mà còn vì sự kiềm chế và sự thao túng quyền lực đã đạt được. Ông đứng đó một lúc, để cảm nhận rõ hơn về sức hút và sự quyến rũ của cô,

Ông ngồi xuống cạnh giường, cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp của cơ thể cô qua lớp vải mỏng của chăn. Ông Minh nhẹ nhàng lướt tay qua làn da của cô Vân, từng đường cong và sự mềm mại của cơ thể cô dưới tay ông khiến ông cảm thấy rạo rực. Cô Vân, trong trạng thái mơ màng và bị ảnh hưởng bởi men rượu, không hề phản kháng, chỉ còn lại cảm giác thụ động. Ông từ từ lật người cô, làm cho cô nằm úp xuống giường, cơ thể cô tiếp xúc gần hơn với cơ thể ông.

Ông cởi vội quần mình xuống, nằm đè lên người cô, sự tiếp xúc giữa thân dưới của hai người tạo ra một cảm giác ấm nóng và căng thẳng. Ông cảm nhận rõ sự hòa quyện của cơ thể, từng nhịp thở và phản ứng của cô qua sự tiếp xúc này. Cảm giác mềm mại và nóng bỏng từ cơ thể cô làm cho ông cảm thấy thỏa mãn trong việc kiểm soát, phía dưới của cô Vân vẫn còn rất ẩm ướt và mềm mại sau cuộc chơi trước đó, khiến ông Minh chỉ cần nhẹ nhàng nhấp là có thể vào trọn vẹn. 

Cô Vân vẫn nhắm mắt, hơi thở của cô trở nên dồn dập và nặng nề. Sự ép chặt của cơ thể ông Minh lên ngực cô tạo ra cảm giác đau nhức nhưng lại vô cùng kích thích. Ông cảm nhận được sự ép chặt từ ngực cô dưới tay mình, từng chuyển động nhịp nhàng khơi dậy dục vọng bên trong ông Minh.  Những ngón tay của ông nắm chặt lấy ngực cô, tạo ra một cảm giác áp lực mạnh mẽ.

Những tiếng thở gấp gáp của cô Vân, cùng với phản ứng của cơ thể cô, khiến cho ông Minh thấy hưng phấn đang vô cùng. Ông tiếp tục di chuyển cơ thể, cảm nhận sự mềm mại và ẩm ướt từ cơ thể cô, khiến cho cảm xúc của ông càng thêm mãnh liệt. 

Trong không gian tối mờ,ông Minh nằm trên người cô, hai tay bóp chặt ngực cô, phía dưới liên tục nhấp nhô lên xuống, chỉ còn lại âm thanh nhóp nhép của hai vật thể đang hòa làm một cùng với sự thụ động và phản ứng của cô Vân. Mọi thứ trở nên mờ mịt xung quanh ông, chỉ còn lại sự kích thích và thỏa mãn từ việc làm chủ tình huống. Ông cảm thấy như mình đang nắm quyền hoàn toàn, điều khiển và chiếm đoạt mọi thứ theo ý muốn của mình.

Trong cơn mê nhưng cô Vân vẫn cảm nhận được sự xâm chiếm từ thân dưới, sự giãn ra và những xúc chạm bên trong làm cô cũng muốn phối hợp theo nhưng cơ thể như đang bị đè nén chặt xuống giường, ngực cũng đang được đôi bàn tay to khỏe ôm trọn làm cô như buông lơi cảm xúc, những tiếng rên rỉ cũng được thốt ra mỗi khi ông Minh nhấp sâu vào trong cô. 

Sau khi thỏa mãn, ông Minh từ từ ra khỏi cơ thể cô Vân. Ông ngồi dậy, cảm giác hài lòng và thỏa mãn lấp đầy tâm trí ông. Không nhìn lại, ông bước nhanh ra ngoài, tiếng bước chân của ông vang vọng trên sàn gỗ.

Cô Vân nằm trên giường, trong trạng thái mơ màng và kiệt sức, cảm giác cơn đê mê và mệt mỏi lan toả khắp cơ thể cô. Trong bóng tối, cô nhìn theo bóng dáng của ông Minh rời đi, nhưng sự mờ mịt và cảm giác rã rời thân thể khiến cô không thể tập trung. Cô không thể biết đó là ông Minh, mọi thứ diễn ra quá nhanh và bất ngờ, Cô cảm thấy cơ thể mình nặng nề, và cơn mơ màng dần chiếm lấy tâm trí.

Chỉ vài phút sau, sự kiệt sức đã thắng thế, và cô Vân chìm vào giấc ngủ sâu, cơ thể cô buông lơi trên giường. Những cảm giác còn lại trong cô chỉ là sự uể oải và mơ màng, trong khi bóng tối bao trùm, tạo nên một không gian yên tĩnh và tách biệt với thực tại.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip