Roro 4 tủi và Asa 6 tủi (3)

Mùa hè đang dần qua, nhưng không khí trong lành của những buổi sáng vẫn khiến Asa và Rora cảm thấy như thế giới xung quanh mình là một cuộc phiêu lưu tuyệt vời. Một sáng sớm, khi ánh nắng còn chưa kịp lên cao, cả hai cùng nhau ngồi trong phòng khách của nhà Rora, hứng khởi với kế hoạch dã ngoại mà Rora vừa nảy ra.

"Chị Asa, hôm nay em muốn đi dã ngoại!" Rora vừa nói vừa vỗ tay hào hứng. "Chị thấy sao?"

Asa đang ngồi lật một cuốn sách, nhưng khi nghe đến "dã ngoại", mắt cô bé sáng lên. "Dã ngoại á? Ở đâu? Làm gì?"

Rora bật cười, chạy lại gần Asa, đôi mắt sáng rực lên vì hào hứng. "Chúng ta sẽ đi đến công viên gần hồ nước, rồi sẽ làm một buổi picnic. Em mang đồ ăn, chị mang một ít nước uống nữa nha!"

Asa nghĩ một chút rồi gật đầu. "Chắc chắn rồi! Chị cũng có ý tưởng này!" Cô bé lấy trong tủ một chiếc giỏ picnic và bắt đầu cho đồ vào.

"Yay! Vậy chúng ta đi thôi, chị!" Rora reo lên, kéo tay Asa chạy ra ngoài.

Cả hai đứa trẻ nhanh chóng chuẩn bị xong xuôi và đi ra khỏi nhà. Được sự đồng ý của mẹ Rora, họ cùng nhau đi bộ đến công viên, nơi có một hồ nước xanh mát, yên tĩnh và được bao quanh bởi những cây cối xanh tươi. Ánh mặt trời chiếu xuống, tạo ra những tia sáng lung linh trên mặt nước.

"Khu này đẹp quá, chị ạ!" Rora không ngừng nhìn quanh, háo hức.

Asa mỉm cười. "Ừ, đây là nơi chị và em có thể cùng nhau thư giãn và vui chơi. Mình sẽ có một buổi sáng thật tuyệt!"

Cả hai tìm được một chỗ ngồi lý tưởng dưới một gốc cây lớn, và nhanh chóng trải tấm chăn lên. Asa lấy đồ ăn và nước ra, còn Rora thì lấy ra một chiếc đàn nhỏ mà cô bé mang theo.

"Em muốn chơi một bài cho chị nghe!" Rora cười tươi, tự tin.

"Ôi, em thật tài năng!" Asa nhìn Rora với ánh mắt trân trọng.

Rora nhẹ nhàng bắt đầu gảy đàn, những âm thanh du dương vang lên. Asa ngồi đó, lắng nghe từng giai điệu, đôi mắt mềm mại và hạnh phúc khi được chia sẻ khoảnh khắc tuyệt vời này với Rora. Đó là bài hát mà cô bé đã sáng tác, chỉ dành riêng cho Asa. Cảm giác ấm áp bao trùm trong không gian yên bình ấy.

"Chị Asa, em sáng tác bài này dành cho chị đấy!" Rora nói, ngượng ngùng nhìn chị. "Hy vọng chị thích!"

Asa vỗ tay và mỉm cười. "Chị rất thích, Rora. Em thật sự rất tài năng. Chị sẽ luôn ủng hộ em!"

Rora đỏ mặt nhưng mỉm cười, ngẩng cao đầu. "Cảm ơn chị! Em sẽ sáng tác thêm nhiều bài nữa để chị nghe."

Sau khi thưởng thức món ăn nhẹ, cả hai ngồi yên tĩnh dưới tán cây, trò chuyện về những điều giản đơn nhưng đầy ý nghĩa. Rora kể cho Asa nghe về những giấc mơ của mình, về những bài hát mà cô bé muốn viết, về nhóm nhạc mà cả hai đã mơ ước xây dựng. Asa lắng nghe với sự trân trọng và yêu thương dành cho em.

"Bây giờ, chị và em là nhóm nhạc mà!" Rora cười.

Asa gật đầu, nhìn vào mắt Rora. "Ừ, chị sẽ mãi bên em. Mình sẽ luôn hát cùng nhau, đúng không?"

Rora nắm chặt tay Asa, đôi mắt sáng lên. "Đúng vậy, chị! Mình sẽ cùng nhau hát, sáng tác và sống vui vẻ!"

Những khoảnh khắc tuyệt vời trôi qua, và cả hai chỉ biết cười đùa cùng nhau, không nghĩ ngợi gì nhiều. Đó là những giờ phút bình dị nhưng chứa đựng tình yêu thương đậm đà.

Khi mặt trời bắt đầu lặn, họ thu dọn đồ đạc và chuẩn bị ra về. Cả hai bước bên nhau, tay trong tay, cảm giác như cả thế giới chỉ có họ là đủ. Mặc dù buổi sáng của họ có vẻ đơn giản, nhưng đối với Asa và Rora, đó là một kỷ niệm ngọt ngào, một dấu ấn trong hành trình trưởng thành của mình.

"Chị Asa, ngày mai em sẽ sáng tác một bài mới. Chị nhớ hát cùng em nhé!" Rora vui vẻ nói.

Asa nhìn em, cười tươi. "Chắc chắn rồi, Rora. Chị sẽ luôn là người đồng hành của em."

Và như thế, một ngày tuyệt vời kết thúc, nhưng hành trình của Asa và Rora vẫn tiếp tục. Hai chị em cùng nhau chia sẻ những giấc mơ, những kỷ niệm, và quan trọng nhất, là tình yêu thương mà họ dành cho nhau. Dù thế giới có thay đổi thế nào, họ biết rằng họ sẽ luôn có nhau.

Sáng hôm sau, khi Asa tỉnh dậy, ánh nắng đã len lỏi qua khe cửa, chiếu sáng căn phòng nhỏ của cô. Asa mơ màng nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt xa xăm. Cô đang nghĩ đến Rora, người luôn khiến mọi thứ trở nên tươi đẹp hơn. Ngay lúc ấy, chiếc điện thoại trên bàn rung lên. Asa nhìn vào màn hình, là một tin nhắn từ Rora.

"Chị Asa, hôm nay em muốn thử làm một video âm nhạc. Chị có muốn tham gia không?"

Asa mỉm cười, đọc lại tin nhắn vài lần trước khi trả lời:

"Chắc chắn rồi, chị sẽ luôn đồng hành cùng em mà. Em có kế hoạch gì rồi?"

Rora nhanh chóng trả lời: "Em nghĩ là mình sẽ chọn một bài hát vui tươi, làm video ngoài trời. Chị chuẩn bị đi, em sẽ ra đón chị."

Chưa đầy một tiếng sau, Asa đã ra khỏi nhà. Rora đứng đợi bên ngoài, tay cầm một chiếc máy quay nhỏ và bộ dụng cụ cần thiết cho việc quay video. "Chị đến rồi!" Rora hô lên, ánh mắt sáng bừng vì sự háo hức. "Chúng ta sẽ quay một video ca nhạc! Em chọn bài này, chị nhớ tập theo nhịp nhạc nha."

Asa cười dịu dàng, "Chị sẵn sàng rồi. Em hướng dẫn chị nhé!"

Cả hai cùng bước ra ngoài khu phố nhỏ, đi bộ về phía công viên nơi họ từng đến. Hôm nay trời trong xanh, không một đám mây. Rora bắt đầu phát nhạc, tiếng hát vui nhộn vang lên, và hai chị em nhanh chóng vào vị trí để bắt đầu quay video.

"Chị nhớ giữ năng lượng nhé!" Rora cười tươi, chỉnh lại máy quay. "Đây là cơ hội để chúng ta có thể chứng tỏ tài năng đấy!"

Asa gật đầu, cảm nhận sự hào hứng trong không khí. Cả hai bắt đầu nhảy theo điệu nhạc, những động tác đơn giản nhưng đầy sức sống. Asa nhận ra rằng, dù thế giới xung quanh có thay đổi thế nào, những khoảnh khắc như thế này, cùng Rora, vẫn là điều tuyệt vời nhất.

"Chị làm tốt lắm!" Rora khen khi nhìn thấy Asa nhảy đúng nhịp. "Em rất tự hào về chị!"

Asa cười, một chút thẹn thùng nhưng cũng đầy tự hào. "Chị chỉ làm theo em thôi mà."

Trong lúc quay video, một số người đi qua công viên dừng lại và nhìn ngắm hai chị em. Một vài người bật cười khi thấy hai cô bé nhảy múa một cách vui vẻ, không màng đến sự chú ý của người khác. Điều đó chỉ làm Asa cảm thấy thoải mái hơn, vì cô biết rằng với Rora bên cạnh, mọi điều đều có thể trở nên thú vị.

Khi video đã hoàn thành, Rora chỉnh sửa một chút và sau đó gửi cho Asa để xem. "Chị xem thử đi!" Rora reo lên.

Asa nhìn màn hình điện thoại, xem lại video của mình và Rora. Cô không khỏi bất ngờ khi thấy video trông thật dễ thương, tràn ngập năng lượng và sự vui vẻ. "Wow, tuyệt quá em ạ!" Asa nói, ánh mắt sáng lên vì tự hào. "Chúng ta có thể chia sẻ video này với mọi người không?"

Rora gật đầu. "Tất nhiên rồi! Chúng ta phải khoe với cả thế giới mới được!"

Cả hai cùng cười, rồi chia sẻ video lên mạng xã hội, nơi bạn bè và gia đình có thể xem. Ngay lập tức, video nhận được hàng nghìn lượt thích và bình luận từ bạn bè trong nhóm, và tất nhiên, từ Ahyeon, Chiquita, Pharita, Ruka và Rami. Mọi người đều khen ngợi tinh thần sáng tạo và tình bạn thân thiết của Asa và Rora.

Ngày hôm đó, mặc dù đã rất vui vẻ với buổi quay video, nhưng cả hai biết rằng họ vẫn còn rất nhiều thử thách phía trước. Rora, với niềm đam mê âm nhạc mãnh liệt, luôn tìm cách để cải thiện bản thân và phát triển tài năng. Asa, với sự ủng hộ và tình yêu thương dành cho em, sẵn sàng tham gia cùng Rora vào mọi kế hoạch mà cô bé vạch ra.

Tối đến, khi cả hai ngồi trên sân thượng nhà Rora, nhìn ngắm những vì sao lấp lánh trên bầu trời, Asa nói nhỏ: "Rora, chị nghĩ rằng mình sẽ luôn làm mọi thứ cùng nhau, đúng không?"

Rora nhìn vào mắt Asa, nở một nụ cười ấm áp: "Đúng vậy, chị. Dù thế nào đi nữa, em sẽ luôn bên cạnh chị, hỗ trợ chị, và chúng ta sẽ luôn hát, nhảy, và sáng tạo cùng nhau."

Asa nắm tay Rora, cảm nhận tình cảm chân thành và sâu sắc mà cô dành cho em. "Cảm ơn em, Rora. Chị rất may mắn vì có em trong đời."

Rora mỉm cười, hơi nghiêng đầu rồi nói: "Vậy thì chị sẽ là người đầu tiên xem tất cả những video mà em sẽ sáng tác trong tương lai, phải không?"

Asa gật đầu, "Chắc chắn rồi."

Cả hai ngồi đó, thả lỏng tâm hồn dưới ánh đèn mờ của những ngôi sao, không cần nói thêm lời nào nữa. Họ biết rằng, cho dù có bao nhiêu thử thách phía trước, họ vẫn sẽ luôn là một đội, một gia đình.

Mùa hè đang đến gần, và không khí trong khu phố nơi Asa và Rora sinh sống trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Những ngày dài, trời nắng ấm áp là lúc tốt nhất để thử sức với những dự án mới. Asa và Rora cũng không phải ngoại lệ. Sau khi quay xong video âm nhạc, cả hai nhận ra rằng đó chỉ là bước khởi đầu cho những điều lớn lao hơn.

Hôm đó, khi mặt trời bắt đầu lặn, Rora ngồi trên ghế, tay cầm một cuốn sổ tay, miệng nhấm nháp một ít kẹo. Asa ngồi bên cạnh, nghiêng đầu nhìn em, một chút tò mò. "Em đang nghĩ gì vậy, Rora?"

Rora ngẩng đầu lên, mắt sáng rỡ. "Chị Asa, em muốn chúng ta tham gia vào một cuộc thi âm nhạc! Đó là cơ hội lớn để chúng ta chứng minh khả năng của mình."

Asa ngạc nhiên nhưng cũng rất hào hứng. "Cuộc thi nào vậy?"

Rora nhanh chóng mở cuốn sổ tay ra, chỉ vào một mục trong đó. "Đây! Cuộc thi âm nhạc dành cho những nhóm nhạc trẻ. Các nhóm phải trình diễn một bài hát do chính mình sáng tác và tự dàn dựng. Em nghĩ chúng ta có thể làm được!"

Asa nhìn vào kế hoạch mà Rora vạch ra. Một dự án đầy thử thách, nhưng với tinh thần quyết tâm và tình bạn vững bền giữa họ, Asa cảm thấy mình có thể vượt qua tất cả. "Em đã chuẩn bị sẵn sàng rồi à?" Asa hỏi.

"Em đã có ý tưởng cho bài hát rồi!" Rora trả lời, mắt sáng lên đầy hứng thú. "Em nghĩ sẽ viết một bài hát về tình bạn, về những khó khăn mà chúng ta đã vượt qua. Bài hát sẽ rất ý nghĩa, chị sẽ thấy."

Asa gật đầu, không nói gì thêm, chỉ cảm thấy niềm vui lan tỏa trong lòng. "Vậy thì chúng ta phải bắt tay vào chuẩn bị thôi, đúng không?"

Ngày hôm sau, cả hai bắt đầu lên kế hoạch cho bài hát của mình. Rora là người viết lời, trong khi Asa sẽ phụ trách phần hòa âm phối khí. Mặc dù cả hai không có nhiều kinh nghiệm trong việc sáng tác, nhưng họ rất chăm chỉ, học hỏi từ những video trên mạng và những bài hát mà mình yêu thích.

"Cảm ơn chị đã luôn đồng hành với em," Rora nói khi cả hai ngồi bên bàn làm việc, tay lướt qua những nốt nhạc trên giấy. "Em thật sự không biết sẽ làm gì nếu không có chị."

Asa mỉm cười, vỗ nhẹ vào vai Rora. "Em đừng lo, chị sẽ luôn ở đây. Chúng ta sẽ cùng nhau thực hiện ước mơ này."

Rora nhìn chị, ánh mắt ngập tràn niềm tin và hy vọng. "Chúng ta sẽ thành công, chị ạ. Em tin là thế!"

Thời gian trôi qua nhanh chóng, cả hai đã hoàn thành bài hát đầu tiên của mình. Một buổi chiều, khi họ ngồi nghe lại bản thu âm đầu tiên, Asa cảm thấy một cảm xúc lạ lùng trong lòng. Đây không chỉ là một bài hát, mà là cả một phần của trái tim họ, một phần của những kỷ niệm đã qua.

Rora nhìn Asa, đôi mắt đầy ý nghĩa. "Chị, bài hát này không chỉ là âm nhạc, mà là lời cảm ơn em dành cho chị."

Asa mỉm cười, nắm tay Rora. "Và chị cũng cảm ơn em. Vì tất cả những gì em đã làm cho chị."

Cuộc thi âm nhạc đã đến gần. Asa và Rora cảm thấy hồi hộp, nhưng cũng đầy tự tin. Họ đã chuẩn bị tất cả: bài hát, phần dàn dựng, và một kế hoạch chi tiết cho phần biểu diễn. Nhưng điều quan trọng nhất là họ có nhau, và họ tin rằng chỉ cần cùng nhau cố gắng, không gì là không thể.

Ngày thi đến, Asa và Rora đứng trước gương, chỉnh lại trang phục và làm tóc. Mặc dù là một cuộc thi lớn, nhưng với họ, đây chỉ là cơ hội để thể hiện bản thân và tình bạn chân thành.

"Chị, em sẵn sàng rồi," Rora nói, hơi lo lắng nhưng cũng rất kiên định.

Asa nhìn em, ánh mắt ấm áp. "Chị cũng vậy. Dù kết quả thế nào, chúng ta đã làm tốt nhất rồi."

Khi đến lượt, cả hai bước lên sân khấu, ánh đèn chiếu sáng khuôn mặt họ. Đám đông bên dưới yên lặng, chờ đợi màn biểu diễn. Asa và Rora nắm tay nhau, hít một hơi thật sâu, rồi bắt đầu.

Những nốt nhạc đầu tiên vang lên, và rồi bài hát của họ bắt đầu. Cả sân khấu như bừng sáng lên, âm nhạc, vũ đạo và sự kết nối giữa Asa và Rora tạo nên một màn trình diễn tuyệt vời. Mỗi bước đi, mỗi nốt nhạc đều chứa đựng tình cảm, sự nỗ lực và những kỷ niệm mà họ đã chia sẻ.

Khi âm nhạc kết thúc, cả hai đứng im trên sân khấu, thở dốc nhưng nụ cười vẫn nở trên môi. Cả khán phòng vỡ òa trong tiếng vỗ tay, những lời khen ngợi vang lên. Asa và Rora nhìn nhau, không nói gì nhưng cả hai biết rằng đây chính là khoảnh khắc mà họ sẽ mãi ghi nhớ trong lòng.

Màn trình diễn của Asa và Rora kết thúc trong tiếng vỗ tay rầm rộ. Khi cả hai bước xuống sân khấu, ánh mắt của họ đầy xúc động. Họ không cần lời khen ngợi, vì họ đã biết mình đã làm tốt. Nhưng sự phấn khích trong lòng vẫn không thể tắt, bởi đây là kết quả của những tháng ngày nỗ lực và đồng hành bên nhau.

Khi trở về khu vực backstage, các thành viên trong nhóm Babymonster – Ahyeon, Chiquita, Pharita, Rami, và Ruka – đều vây quanh hai người, chúc mừng.

"Wow, các bạn thật tuyệt vời!" Ahyeon nói, giọng đầy tự hào. "Mình không thể tin được các bạn lại làm được một màn trình diễn xuất sắc như vậy!"

Chiquita bật cười. "Mình đã biết các bạn sẽ làm tốt mà! Chúc mừng hai bạn!"

Ruka, luôn trầm tĩnh, cũng không ngừng gật đầu. "Rất tuyệt. Các bạn đã chứng minh rằng mình có thể làm được mọi thứ."

Pharita thêm vào: "Không chỉ âm nhạc đâu, mà cả tình bạn của các bạn cũng tuyệt vời nữa. Đó là điều mà mình ngưỡng mộ nhất."

Rami mỉm cười nhìn Asa và Rora. "Chúc mừng các bạn, nhưng các bạn biết không, bài hát này chắc chắn sẽ còn đi xa nữa."

Asa và Rora nhìn nhau, nụ cười không rời khỏi môi. Mặc dù đây chỉ là một cuộc thi nhỏ, nhưng với họ, điều quan trọng không phải là chiến thắng, mà là những gì họ đã có được trong suốt quá trình đó. Họ đã có nhau, và đã có thể tạo nên một điều gì đó thật đặc biệt.

Ngày hôm sau, sau khi cuộc thi kết thúc, một tin vui bất ngờ đến. Ban tổ chức thông báo rằng nhóm Babymonster, với màn trình diễn của Asa và Rora, đã giành được giải thưởng đặc biệt cho "Tình bạn và Sáng tạo trong âm nhạc". Dù không phải là giải thưởng lớn nhất, nhưng đây là một sự công nhận cho tinh thần đoàn kết và sáng tạo của nhóm.

"Chị, em thật không thể tin được!" Rora ôm Asa, không thể giấu nổi sự vui mừng.

Asa ôm lại em, đôi mắt ngập tràn hạnh phúc. "Chúng ta đã làm được rồi, Rora. Cảm ơn em đã luôn bên chị."

Lúc này, các thành viên khác trong nhóm cũng tụ tập lại để chúc mừng. "Chúng ta sẽ đi xa hơn nữa," Ahyeon nói. "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi."

"Đúng vậy!" Chiquita cười lớn. "Chúng ta sẽ có nhiều cơ hội hơn nữa."

Ruka gật đầu. "Điều quan trọng là chúng ta luôn bên nhau. Đó mới là điều quý giá nhất."

Thời gian trôi qua, nhóm Babymonster không chỉ tiếp tục hoạt động, mà còn bắt đầu thu hút sự chú ý từ các công ty giải trí lớn. Asa và Rora, dù còn trẻ nhưng luôn là nguồn cảm hứng cho các thành viên trong nhóm. Tình bạn, tình yêu, và sự sáng tạo đã trở thành nền tảng vững chắc để nhóm tiến xa hơn trong ngành công nghiệp âm nhạc.

Một năm sau, nhóm Babymonster đã ký hợp đồng với một công ty lớn và trở thành một trong những nhóm nhạc nổi bật trong làng Kpop. Và mặc dù có rất nhiều thử thách, Asa và Rora vẫn giữ được tình cảm gắn bó đặc biệt mà họ đã xây dựng từ những ngày còn nhỏ. Mỗi bước đi trong sự nghiệp của họ đều có sự hỗ trợ từ nhau, và đó chính là điều tạo nên sức mạnh thực sự của nhóm.

Ngày hôm ấy, khi cả nhóm ngồi lại với nhau sau một buổi biểu diễn thành công, Asa nắm tay Rora, nhìn vào mắt em. "Chúng ta đã đi được rất xa rồi, Rora. Em biết không, tất cả những gì chị làm đều là vì em."

Rora cười, dựa đầu vào vai Asa. "Chị Asa, em cũng vậy. Cảm ơn chị đã luôn tin tưởng em."

Cả nhóm Babymonster ngồi quanh nhau, cùng nhau thưởng thức thành quả của những năm tháng cố gắng. Họ biết rằng dù có bao nhiêu thử thách trong tương lai, điều quan trọng nhất chính là tình bạn và sự gắn bó giữa họ. Và cùng nhau, họ sẽ vươn xa hơn nữa.

Với Asa và Rora, cuộc sống không chỉ là những điều lớn lao, mà còn là những khoảnh khắc bên nhau, những lời động viên chân thành, và tình cảm bền vững mà họ dành cho nhau. Từ những ngày thơ bé, từ những buổi tối ngồi bên nhau viết ra những ước mơ, họ đã cùng nhau đi qua từng bước trong hành trình dài. Và dù cuộc sống có thay đổi thế nào, họ vẫn luôn là những người bạn, người yêu, và là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip