neverber

chàng từng viết nhật ký. Trên những dòng kẻ đen song song với nhau dưới tờ giấy trắng đã phai màu ẩn trong một cái bìa da màu rêu đã cũ, chàng buông thả vào đó nỗi nhớ tháng mười ba.

daniel à, em bắt gặp thứ xanh rêu nom đồ cổ ấy vào một ngày trời không mưa như những ngày ẩm ướt khác, vì chút dại dột mà em đưa đôi bàn tay đã chai sần cầm lấy trước mắt. em phải làm sao, khi cái sự tò mò ôm lấy em như chàng đã từng?

em ấy, từng là tháng mười ba của tôi.

lại cái sự tò mò quấn lấy tâm trí em. tháng mười ba suy cho cùng là tháng không tồn tại, vậy thì em có tồn tại trong mắt chàng không?

ước gì bây giờ chàng vẫn còn bên em, lúc đó chắc chắn chàng sẽ bỏ ra hàng giờ đồng hồ chỉ để giải thích...

--

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip