21.Bạn trai

"Hai đứa mày là gì của nhau?"

"Bạn thân"/"Yêu nhau rồi"

Nguyên nhận được câu trả lời cùng lúc mà không cùng nội dung thì nhướng lông mày.Lực thấy nó cứ chối thế thì lấy điện thoại ra làm thằng Vũ giật thót xin đi lại nước cờ.

"Đm,người yêu"

Cậu chẹp miệng cười cười không nói gì,thế ngay từ đầu có phải nhanh không?Còn Vũ,nó chửi thề muốn chết.Ai mà dè sáng sớm ngủ dậy thấy ngay bản mặt thằng Lực phóng đại đập vào mặt,người bị cậu ôm cho cứng nhắc,môi thì nứt nẻ tả tơi,rồi có cái điện thoại kè bên tai chào đón ngày mới bằng ngay đoạn ghi âm dài 1p30s xém chút nữa nó đã cho nếch khỏi trí nhớ.Vũ muốn độn thổ,rượt thằng Lực khắp sân nhà nó suýt thì trễ giờ học.

"Mà sao qua tự nhiên kéo tao đi vậy trời?"

"Đũa thịt bò mày định đớp của gái a1,ăn của ai cũng chẳng biết tch tch" Nguyên dở giọng phụ hyunh,nhìn thằng Vũ như nhìn một đứa trăng hoa ong bướm.Nó chẳng buồn đoái hoài xem ánh mắt Nguyên ẩn chứa bao nhiêu ý tứ khinh bỉ,hất mặt sang hỏi thằng Lực.

"Làm sao?ghen à?"

Hỏi được câu khôn hơn rồi đấy,Nguyên vỗ tay.Cậu cười phá lên,lười biếng dựa vào nó,làm Nguyên cay mù mắt chó.

Đùa,đáng ra ngay từ đầu phải biết rằng hai thằng này yêu nhau là giống như yêu quái ăn được thịt đường tăng mới phải.

.

Vũ đứng hóng gió vu vơ ở hành lang,đợi Lực mua nước về.Thấy thầy Trung vắt tay sau lưng chững chạc nghiêm tôn đi qua.Vũ chào thầy một cái,thầy gật đầu,đứng lại ngay cạnh nó làm cái thân bé tí cứ đổ mồ hôi ròng ròng.Thầy Trung giả bộ ho khan,tông giọng nội lực bình thường thầy dùng để mắng học sinh nay đã biết vặn nhỏ âm lượng,khe khẽ bắt đầu cuộc trò chuyện.

"Vũ này"

"Dạ thầy?"

"Thầy biết em thân với thằng Lực"

"Vâng?" Nó lơ ngơ nhìn thầy ấp úng,chẳng biết thầy nói vậy là có ý gì.

"Ừm,Lực xin rút khỏi đội tuyển"

Giả bộ gật gật vài cái cho biết,nó chờ thầy nói tiếp.

"Thầy biết nó giận thầy hôm ấy mắng em,cho thầy xin lỗi"

"Dạ?ý thầy là sao cơ?" Vũ tưởng nó đăng nhập nhầm vào thế giới khác,hoang mang nhìn người thầy gắt gỏng thường ngày mắng học sinh như con nay ấp úng nói xin lỗi mình.

"Lực nó giận thầy mắng em nên nó xin rút đội tuyển dằn mặt thầy.Thầy xin lỗi,thầy biết hai đứa chơi thân,em ráng bảo nó quay lại đội tuyển giúp thầy với,coi như thầy nhờ em"

Thầy Trung nói xong còn rút ra một cây kẹo mút nho nhỏ dúi vào tay nó như đút lót,Vũ kì quái nhìn cái bóng thấp lùn của thầy khuất sau khúc ngoặt cầu thang,rồi nhìn xuống cây kẹo,lẩm bẩm mình là trẻ con hả trời.Thầy Trung khuất được tròn hai phút thì Lực về tới,đưa cho nó chai trà chanh mát lạnh đã vơi đi một nửa.

Vũ vừa ngậm kẹo,vừa uống nước.

"Kẹo đâu đấy?cho tao với?"

"Kẹo của thầy mày á"

"Thầy?thầy nào cơ?"

Mười hai giáo viên bộ môn hết phân nửa là giáo viên nam rồi,lại thêm mấy thầy giáo Lực quen nhờ đi hóng hớt từ trên xuống dưới,cậu chính là chẳng biết nó đang nhắm đến nhà giáo nào.

"Hê hê thầy Trung"

Lực à một cái,không nói gì.Vũ chẹp chẹp cây kẹo,nói tiếp.

"Lực,về lại đội tuyển đi"

"Thầy Trung đút lót mày à?"

"Liên quan gì tới thầy?tao bảo mày đó,tự nhiên khi không đòi rút đội tuyển"

"Thì tao chán rồi,không học đội tuyển đâu tốn thời gian lắm"

Vũ chề môi,chỉ muốn ném vào mặt Lực cây kẹo đang ăn dở.

"Tốn cái đầu mày á,người ta muốn còn không được"

Nói xong,lại quay ra nhìn vu vơ.

"Giỏi toán ngầu lắm,được giải tỉnh càng ngầu,tao nhìn mà thèm"

"Thích à?"

"Ai mà không thích?"

Lực nhìn nó,ánh mắt không rời thằng Vũ một giây nào.

"Đội tuyển thì đội tuyển,ai mà sợ.Để anh mang giải về cho cưng"

"Gì?mang giải về cho ba mẹ thầy cô chớ mang gì về cho tao?"

"Phần của ba mẹ thầy cô hai năm trước có rồi-"

Cậu vừa nói,vừa ung dung rút cây kẹo từ miệng nó ra bỏ vào mồm,tiện thả nốt câu làm mặt thằng Vũ nóng rực.

"-năm nay là cho mày"

.

Sau lần hoá giải vụ hiểu lầm hôm bữa,Lực lại kè kè bên nó đến nỗi quên béng mất ra tiệm lấy điện thoại.Nay cầm con máy màn hình bóng loáng mới toanh trong tay,cậu đi check tin nhắn đầu tiên.

.

15 thg 12 lúc 11:38

Dương Nguyên

Ê

Bro

Căng

Gấp

Chuyện siu quan trọng

Wtf mày đâu r

Eeeeeee

Tml Vũ thích mày kìa

LÀ THÍCH MÀY ĐÓ

Uy tín nhen,nó kể tao 🗿

Rep bố coi

Th chắc mày tự biết đi

22 thg 11 lúc 17:46

Dương Nguyên

Ê,dạo này cách ly mxh hả??

Đ thấy onl gì hết trơn

Thằng Vũ nãy nhắn mày đừng vứt cgi của nó kìa

Mà tao lỡ tay bấm nhầm vào thông báo làm seen cmnr

Ai biểu toàn mượn máy tao đăng nhập nick làm chi

G tao đăng xuất r á

Th bố báo m r nha bố kh có tội 🙌

.

22 thg 12 lúc 17:45

Của nợ

Tao xin lỗi

Đừng vứt

Tiền thưởng của tao đấy

Seen

18:24

Của nợ

Lực

Sao mày làm thế??

Mày giận tao thế à?Dù gì cũng là
thưởng của tao mà

20:38

Của nợ

Nói chuyện với tao chút đi

Đừng có im lặng thế

Xin lỗi mà

24 thg 12 lúc 23:48

Của nợ

Tao không ngủ được

Tao cứ nghĩ về mấy cái mày nói mãi

Không phải tao muốn tránh mày đâu

Sợ lúc mày nghe được thì mày sẽ thành người tránh tao

Lực ơi

Rep đi mà

Seen tin nhắn cũng được

Th ngủ ngon

25 thg 12 lúc 00:57

Của nợ

Mai chờ tao nữa

Mày tránh tao lâu lắm rồi

Mai chờ tao đi học với

26 thg 12 lúc 06:26

Của nợ

Sao mày dậy sớm thế?

Không đợi tao

27 thg 12 lúc 03:38

Của nợ

Nay đợi tao đi học với

04:23

Của nợ

Lực

Tao muốn nghe giọng mày

Hình như lâu lắm rồi không nghe

28 thg 12 lúc 21:15

Của nợ

Bài khó Lực ơi

Cứu

Lực

Haiz

30 thg 12 lúc 2:18

Của nợ

Dạo này tao hay cãi nhau với bố mẹ tao quá

Tao cũng muốn bám theo mày lắm

Mà mấy cái code kiếc tao đâu có ham

Đã thế mày cũng phải có người yêu nữa

02:59

Của nợ

Nhớ mày ghê

Mưa này

Có đợt như này mày không ngủ mà mày mở cửa đón tao

Giờ tao cũng muốn qua

Mà mày không mở cửa nữa

29 thg 12 lúc 14:31

Của nợ

Sắp qua năm rồi Lực

Tao không muốn tao với mày cứ mãi thế này đâu

Nói chuyện với tao đi

30 thg 12 lúc 00:00

Của nợ

Lực

Xin lỗi

.

Lực đọc tin nhắn nó,cổ họng khô khốc,nhịp tim chẳng biết vì cớ gì tăng dần,đập mạnh từng hồi.Thằng Vũ,nó không phải tự tôn cao nên mới ngồi im ngẩn ngơ không làm gì,mà là nó sợ cậu.

Đột nhiên trong lòng dâng lên cảm xúc bồi hồi khó xác định,vào ngày mười một giờ kém đêm,cậu bấm máy,gọi cho nó.Người bên kia mau chóng bắt máy.

"Vũ,ngủ rồi à?"


"Giờ này đ*o ngủ không lẽ thức chờ chồng về?" Lực nghe thấy tiếng nó ngai ngái,còn Vũ thì nghe thấy tiếng cậu cười khờ khờ.

"Ờ đúng rồi,mở cửa cho tao đê"

"Cái gì đấy?phê ke à?mười một giờ rồi quỷ" Vũ bật dậy,vò đầu một cái nhìn sang cửa sổ nhà bên thấy phòng người nọ vẫn sáng đèn.

"Không biết,tự nhiên muốn nhìn thấy mày"

Lực lại nghe thấy tiếng nó lí nhí "đợi tao tí",giây sau là kèm theo vài âm thanh lạch cạch.Cậu ngẩn người,chẳng biết nó làm cái gì mà lúc định hình lại bản thân đã vừa vặn đứng trước cánh cổng mở hoác bên nhà nó.Cậu bước vào,đối diện với thằng Vũ từ đầu tới thân lôi tha lôi thôi.

"Gì vậy trời đêm hôm tự nhiên dở chứng"

Vũ thấy ánh mắt Lực sáng hơn mọi ngày,mong manh hơn,như đang kìm nén điều gì đó.

"Ê Vũ"

"Ờ?tao đây"

"Cho ôm cái đê"

"Ngáo hả?đêm hôm mò sang đòi ôm ấp" Vũ nói thế,mà tay vẫn dang ra chờ người.Lực vồ lấy nó ôm chặt,hít lấy hít để mùi hương nó vào khoang mũi.

"Tự nhiên nhớ mày"

"Mới nãy gặp nhau mà?"

"Xa một giây cũng thấy nhớ mày"

"Ẹc ẹc ẹc"

Nó làm bộ làm tịch chê ỏng chê eo,Lực cười hề hề buông nó ra,giúp nó khoá cổng.Vũ nhìn một màn cắm chìa xoay chìa rút chìa mượt mà,không khỏi thắc mắc.

"Ngủ đây à?"

"Chớ đêm rồi không lẽ mày định đuổi bạn trai mày về?Tao cũng bõ công qua tận đây lận"

Cái văn nghe ớn ghê,tưởng đâu nhà lực cách nó nửa vòng trái đất tới nơi.Vũ chẹp miệng.

"Ai bạn trai tao?"

Lực tự lấy tay chỉ vào mình.

"Tao,Tây Thôn Lực,mười tám tuổi,thôn Lũng Sơn,cao hơn một mét tám nặng sáu hai kí"

Nó tát cái tay cậu hất văng.

"Tao đang hỏi mày làm bạn trai tao hồi nào!!??"

"Không phải à?thế để tao đăng cái đoạn ghi âm đó lên rồi hỏi mọi người ai là bạn trai mày nha?"

Vũ quơ tay vớ được cây chổi gần đó,rượt Lực chạy vòng vòng quanh sân vào mười một giờ tròn.Đến tận nửa tiếng sau,hai đứa mới ôm nhau ngủ chen chúc trên cái giường đơn bé tí của thằng Vũ.





Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip