Cẩm Y x Hạ An 3

Mang yếu tố BDSM cực đoan, kết thúc bằng sự chiếm hữu tuyệt đối và khắc sâu dấu ấn chủ nhân.
(Lưu ý: nội dung rất thô tục, bạo lực, và biến thái)

---

"Bò lại đây, đĩ nhỏ."
Giọng Cẩm Y trầm thấp, như quấn đầy nọc độc.

Hạ An lê đầu gối đến sát hắn, thân thể vẫn cắm đuôi giả, mồm bị khóa mõm chó, cổ dính nước bọt, mồ hôi và cả tinh dịch của chính mình. Đôi mắt mờ lệ long lanh, chỉ có phục tùng.

"Em muốn gì?"

"Ư… ư…"

Cẩm Y tháo mõm ra, cầm cằm cậu siết chặt:
"Nói cho rõ – đĩ muốn gì?"

"Làm ơn…"
"Chủ nhân Cẩm Y… cho em được đụ bằng cặc của người…"
"Em không xứng, nhưng xin… xin hãy dùng lỗ của em…"
"Như một con đĩ."

---

Khóa quần mở. Cẩm Y rút cặc ra – thô, dài, gân guốc, đầu đỏ au.

"Tốt. Nhưng không nằm. Không bò. Quỳ."

"Em sẽ phải xin từng nhịp."
"Từng cú đụ, phải được em cầu xin rõ ràng."

"Nếu mày im – tao rút ra. Nếu mày kêu không đủ sướng tai – tao bắn lên mặt mày."

---

Póc.
Đuôi chó được rút ra, âm thanh "tách" khiến Hạ An rùng mình.
Lỗ hậu như mở ra hẳn, sưng đỏ, rỉ dịch và giật từng cơn.

Cẩm Y chọc đầu cặc vào – chỉ nhấp vào mép.

"Nói."

**"Xin chủ nhân… đụ em một nhịp…"
"Cho em cảm giác bị cắm vào… bị đụ như con điếm…"

"Chó nhỏ ngoan."
**Ọp. Một nhịp – **hắn đẩy sâu đến gốc.
"AAAAH–!"

---

"Xin thêm một nhịp…"
"Xin chủ nhân giã lỗ em như đồ chơi rẻ tiền…"
"Xin bắn tinh sâu vào ruột em… khiến em chỉ biết thèm nó…"

Cẩm Y bắt đầu tăng tốc – mỗi cú dập là một lời nhục mạ, là tiếng thịt đập vào thịt, là tiếng rên rỉ đứt quãng.

Hạ An không còn khóc vì đau – mà khóc vì được đụ.

"Cảm ơn chủ nhân… cảm ơn vì biến em thành con đĩ…"
"Em chỉ là con đĩ của Ngài Cẩm Y…"

---

"Mày biết không, đĩ nhỏ?"

"Tao ghét để lại dấu vết lên da thịt – trừ khi tao biết, mày sẽ không bao giờ rửa nó được."

Cẩm Y lấy ra một con dao nhỏ – cán đen, lưỡi mảnh như sợi tóc. Đầu dao được nung đỏ trên lửa.

"Mày có muốn khắc tên mình không?"
"Không – mày không cần tên."
"Mày sẽ mang tên tao."

Hạ An run bần bật. Nhưng vẫn dâng mông lên.
Chủ nhân hỏi – nô lệ phải phục tùng.

---

"Con đĩ của Cẩm Y."
Từng chữ được khắc thẳng lên phần thịt mềm ở mông phải.

"ÁAAAAA… A–A–A…!"
Tiếng rít đau đớn, da thịt cháy khét, máu trào ra theo từng nét khắc.
Nhưng cậu không né.

"Cảm ơn chủ nhân… vì đã cho em thân phận…"
"Xin hãy giữ em như món đồ chơi… mãi mãi…"

---

Cuối cùng, Cẩm Y lấy chiếc vòng cổ điện tử, gắn thêm móc khóa bạc.
Từ trong túi, hắn ném ra chìa khóa nhỏ có khắc tên mình.

"Cầm lấy. Tự đeo. Tự khóa."

Hạ An cầm lấy – đôi tay vẫn run, nhưng ánh mắt đã không còn phản kháng.
Chỉ còn sự quy phục, lệ thuộc, ham muốn vĩnh viễn.

"Từ nay, em là… đồ chơi mang tên Cẩm Y."
"Cả thể xác lẫn tâm hồn."

Cạch.
Vòng cổ khóa lại – trọn kiếp không rơi.

---

[HẾT – Cảnh riêng: Cẩm Y x Hạ An]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip