Dạ Lan x Hạ An 1

"Cởi đồ."

Giọng nói lạnh như đá, vang vọng trong căn phòng chỉ có ánh sáng đỏ dịu từ dãy đèn âm tường. Không có gương, không có chăn ga, chỉ có giường đá, dây xích, và mùi mồ hôi pha máu phảng phất trong không khí.

Hạ An đứng im. Cơ thể run rẩy.

Vẫn còn vết tinh dịch khô dính giữa hai đùi từ lần phục vụ sảnh lớn. Vẫn chưa được lau sạch. Vẫn chưa kịp hồi sức. Nhưng Dạ Lan không quan tâm. Hắn tiến tới, giật toạc cổ áo cậu, cúc bật tung, rách toạc cả da ngực.

"Tao nói: cởi đồ. Hay mày thích tao xé từng mảnh?"

Hạ An cắn môi, lặng lẽ cởi quần, run tay kéo xuống từng lớp vải bẩn. Mông trầy xước, giữa khe vẫn còn dịch trắng trào ra từng chút theo mỗi bước cử động.

"Bò lên giường."

Dây xích treo sẵn ở bốn góc. Ngay khi Hạ An vừa quỳ xuống, Dạ Lan lập tức trói tay cậu ra sau, rồi dùng dây thừng siết chặt mắt cá chân, banh rộng ra.

Không có tư thế nào nhục nhã hơn: bị ép quỳ, hai chân dang ra, lưng cong xuống, hậu huyệt phơi bày hoàn toàn dưới ánh sáng đỏ lạnh.

---

"Cái lỗ dơ bẩn này đã tiếp bao nhiêu cặc hôm qua?"

Dạ Lan cúi xuống, dùng hai ngón tay tách hai mép mông ra – chậm rãi, từng chút. Hắn khịt khịt mũi.
"Vẫn còn mùi mấy thằng ngu đó. Bẩn thỉu."

Cốc!
Một cú tát như trời giáng vả thẳng vào mông Hạ An. Da bật máu.

"Chỉ có tao mới được để lại mùi trong mày. Những thằng khác – chỉ là rác rưởi."

Ngón tay lạnh buốt luồn vào. Một… hai… ba ngón. Không bôi trơn. Không báo trước.

"AhHh! KH– KHÔNG!!"
Hạ An la lên, thân thể co giật, nhưng bị xích chặt, chỉ có thể quằn quại vô dụng.

"Tao chưa nói mày được rên."
"Tao nói mày chỉ được há mồm đón cặc."

---

Dạ Lan tụt quần, để lộ thứ dài, to, nổi gân. Không ai trong khu A chưa từng biết đến độ tàn nhẫn của hắn – và giờ, Hạ An sẽ nếm trọn.

Không chút nhân nhượng, hắn cắm thẳng vào lỗ hậu chưa lành, đang sưng tấy.

"KH– AHHH!!"

Tiếng rách thịt. Máu và tinh dịch cũ trào ra theo từng cú thúc.

"Nghe đây…"
"Mỗi lần mày rên, tao sẽ đâm mạnh hơn."

"Mỗi lần mày khóc, tao sẽ nhét thêm ngón tay."

"Và nếu mày dám cầu xin – tao sẽ quay video mày bị đụ rồi gửi cho toàn khu, cho từng thằng Alpha xếp hàng chơi lại mày."

---

Và rồi hắn bắt đầu. Cú thúc đầu tiên – như búa nện thẳng vào tử cung.

Cú thứ hai – đẩy ngược cả thân thể Hạ An trượt lên giường, lưng trầy xước.

Cú thứ ba – vừa đâm, vừa vặn, vừa bóp mạnh eo cậu.

Máu, nước, và âm thanh "pạch pạch pạch" của da thịt va đập vang vọng như bản nhạc tra tấn. Hạ An không còn sức để gào, chỉ còn tiếng rên khàn nghẹn.

Mắt nhòe nước. Cằm dính dãi.

"Sướng không, con điếm nhỏ?"

"Mày thích bị tao đụ như chó vậy không? Hả?!"

Cứ mỗi lần hỏi, là một cú thúc sâu hơn, tàn bạo hơn. Cảm giác nóng rát như bị thiêu bên trong – tuyến sinh dục sưng tấy, kích thích không ngừng, khiến cơ thể run rẩy tự phát, tự động co bóp nghịch lý.

---

Hạ An không chịu nổi nữa.

"Đừng… làm… nữa… Tôi… không…"

"CÂM MỒM!!"
Dạ Lan bóp chặt cổ cậu, ghì sát xuống giường.

"Tao chưa bắn cơ mà. Mày nghĩ tao đụ để cho vui à?"

"Tao đụ là để dạy dỗ. Để mỗi lần mày bước ra khỏi phòng này, cơ thể mày nhớ rằng: nó thuộc về tao. Là của tao."

---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip