06. Reaction
【Sau khi Noa rời đi, Ego bắt đầu điều chỉnh kế hoạch luyện tập cho Isagi dựa theo những ghi chép trước đó.
Trong kế hoạch của y có viết vào [Flow], nhưng y không rõ lý thuyết mình tạo ra cho bản thân này có áp dụng được với Isagi hay không.
"Isagi...... Nhóc muốn anh tập với nhóc hơn, hay muốn ra ngoài thi đấu với những người bạn nhỏ khác hơn?" Ego hỏi.
Hỏi rồi y lại không nhịn được gõ trán, Isagi đâu có hiểu với cũng đâu biết y đang rối rắm cái gì, chắc chắn là em ấy sẽ cảm thấy chơi với mình sẽ tốt hơn......
"Em muốn đá với các bạn khác ạ." Không ngờ Isagi đang ngồi trước TV ôm tôm bông xem trận bóng lại nghiêm túc đưa ra đáp án trái ngược.
Ego có hơi ngạc nhiên.
"Ý em không phải Ego-nii và Noa-nii không tốt, em chỉ là, chỉ là......" Isagi chống cằm, bối rối không biết nên diễn đạt suy nghĩ của mình ra sao, sau đó cúi đầu buồn rầu, "Em rất vui khi chơi đá bóng với các anh, nhưng khi tập thì không vui như thế nữa......"
Ý nói của Isagi hơi lộn xộn, nhưng Ego lại có phần hiểu ra suy nghĩ của em.
"Có phải nhóc thấy bất an hay nhàm chán không?" Ego ngồi cạnh Isagi, "Bởi vì dù đá thế nào thì bây giờ nhóc cũng không thể đá thắng bọn anh."
Isagi trợn to hai mắt, "Hình như là thế ạ."
"Anh hiểu rồi." Ego trầm ngâm một lát, quyết định tìm xem có đám trẻ nào hợp làm đối thủ cho Isagi ở sân bóng gần đây không.】
"Flow." Những người trưởng thành ở Blue Lock đã nghe qua khung lý thuyết này của Ego, cũng hoặc nhiều hoặc ít, chủ động hoặc bị động áp dụng vào thực tiễn. Rất nhiều người có lẽ vẫn còn bập bõm trong việc ứng dụng, nhưng phần lớn đều có thể cảm giác được, khung lý thuyết này giúp họ nâng cao sự tập trung trên sân bóng, có ích với họ khi cần phát huy mang tính đột phá hơn.
"Có vẻ bé Isagi đã vô thức nằm trong trạng thái đi theo lý thuyết này của cậu." Snuffy cảm thán, "Không hổ là đệ tử ruột của cậu mà."
Snuffy chép miệng, "May mắn ghê ha, ven đường tiện tay nhặt cái lại nhặt được đúng người phát triển lý tưởng của mình."
Ego thản nhiên đón nhận, "Quả thật tôi rất may mắn."
【Tóm lại, trước khi Noa thi đấu xong về nhà, Ego đã tìm cách tổ chức cho Isagi được 4 trận đấu.
Qua bốn trận, có thể thấy độ thuần thục khi dùng chân trái của Isagi đã được cải thiện vượt trội rất rõ ràng.
Mà hôm nay là trận thứ 5.
Ego giơ điện thoại xem trận đấu ở ngoài sân, điện thoại đang hiển thị cuộc gọi video với Noa.
Noa đang ngồi trong phòng chờ đợi máy bay về nước, tối nay hắn mới về được đến nhà.
Isagi dẫn bóng xông vào vùng cấm của đối phương, bỏ qua thủ môn thì còn 3 người đang canh chừng em.
"Bao vây cậu ta bao vây cậu ta!" Hai hậu vệ nhỏ chắn trước người Isagi rất căng thẳng, hiện tại họ đang bị dẫn trước 1:2, mà hai bàn đầu của bên kia đều do Isagi dứt điểm.
Lúc này, Isagi nhấc chân phải.
"Hình như không phải sút bóng đâu nhỉ......" Tiếng Noa truyền ra từ bên kia màn hình. Dù sao thì Isagi bé quá, sức từ đôi bàn chân của một đứa trẻ bé như vậy có thể mạnh đến đâu chứ, cú sút ở khoảng cách này cũng không có sức uy hiếp.
Nhưng hai hậu vệ nhỏ kia hiển nhiên đã bị biểu hiện vô cùng dũng mãnh của Isagi trước đó dọa cho rối loạn vị trí, ngay khi thấy Isagi nhấc chân thì đã lập tức đồng thời lao ra.
Song, Isagi lại lựa chọn thu chân lại và cắt bóng trong qua người.
Noa ngạc nhiên cảm thán, "Ý tưởng không tồi, nhưng còn một hậu vệ nữa, em ấy định dứt điểm thế nào đây?"
Em nâng chân trái lên.
Bỏ qua độ trễ khi đổi chân, trước khi hậu vệ đằng sau quay về phòng thủ, chân trái Isagi đã tung cú sút.
Vào!
Trận đấu chỉ còn 3 phút cuối cùng, bàn thắng này cơ bản đã ấn định kết quả.】
Tuy chỉ là trận đấu của một người bạn nhỏ 6 tuổi, nhưng vẫn không ảnh hưởng đám fan Isagi ngốc nghếch ở đây hoan hô reo hò.
"Yoichi quả nhiên là tuyệt nhất, cú sút của Yoichi là tuyệt nhất, không như ai đó, uốn éo dặt dẹo." Đây là Ness.
"Bóng đá của Yoichi quả nhiên làm người ta say mê, không có kẻ nào đó dính bên người em ấy thì càng làm người ta say mê hơn." Đây là Kaiser, gã trợn trắng mắt.
"Không hổ là Isagi-onii-chan, đá bóng sáng tạo hơn tên ngốc Loki nhiều." Đây là Charles.
"Đúng là phong cách của Isagi, mỗi thời mỗi khắc đều nỗ lực sáng tạo cách sút, tích cực hơn đồ lười nào đó nhiều." Đây là Loki không chịu thua.
"Quả nhiên là viên ngọc bích từ nhỏ đã làm tôi say mê." Đây là Reo.
"Trông có đầu óc hơn Rin nhiều." Đây là Sae.
"......" Đây là Rin muốn khịa Sae gì đó, nhưng không đợi hắn động não xong thì part này đã trôi qua.
【"Sao thế, không muốn nói gì à?" Ego cong ngón tay gõ màn hình điện thoại, giọng điệu có vài phần ý cười đắc chí và tự hào, "Đừng có sửng sốt như bị đần thế."
"Chỉ là tôi kinh ngạc quá." Noa khó khăn nói, "Em ấy đã có thể tự nhiên dung nạp việc dùng chân trái vào tư duy sút bóng của mình."
Chủ yếu là việc mà hắn tốn 3 tuần không làm được, Ego lại chỉ cần mất 1 tuần đã thành công, hơn nữa thành quả còn vượt quá tưởng tượng.
Ego nghe ra tiếng lòng chưa thành lời của Noa, "Nên tôi mới bảo cậu dạy cái quái gì vậy."】
Mọi người ngồi đây cùng lặp lại lời chê bai của Ego với Noa, "Nên tôi mới bảo cậu dạy cái quái gì vậy?"
【"Rõ ràng Isagi có thiên phú dị bẩm, vào tay cậu lại cứ như tài trí bình thường."】
"Rõ ràng Isagi có thiên phú dị bẩm, vào tay cậu lại cứ như tài trí bình thường."
"Hồi Neo Egoist cũng thế," Các đội viên Bastard đã chịu đủ tàn phá ở tòa Đức bắt đầu trách móc tập thể Noa, "Tôi còn từng tưởng Isagi mới là huấn luyện viên của tòa Đức tụi mình đấy."
"Nếu không nhờ Isagi cực khổ cần cù chăm chỉ hướng dẫn thì tòa Đức đã tan tành từ lâu rồi." Yukimiya thở dài.
"Isagi, vất vả quá, vất vả quá." Kurona lên án.
"Có huấn luyện viên chẳng thà đưa tiền lương của mình cho Isagi đi." Hiori châm biếm.
Noa: ?
"Mấy cậu nói gì đấy?" Noa không hiểu, "Tiền tôi vốn đã chuẩn bị để lại cho Isagi hết rồi mà?"
Đệch, không hổ là Noel Noa, không hổ là tiền đạo số một thế giới đương nhiệm, dưới tình thế bất lợi như vậy mà vẫn có thể phản kích mạnh mẽ đến thế, một đòn đã trúng, bàn thắng được công nhận!
Rạp phim vang lên tiếng tặc lưỡi khó chịu.
【Sau một lúc lâu, Noa nói, "Có khi nào, do cậu thật sự rất thích hợp làm huấn luyện viên không.
"Hồi trước lúc cậu vạch ra kế hoạch rèn luyện cho Isagi với tôi thì tôi đã cảm thấy như vậy rồi."
"Tôi thích hợp làm huấn luyện viên?" Ego bật ra một tiếng 'ha', "Cậu cảm thấy ngoài Isagi thì còn được bao nhiêu trẻ con không bị tôi dọa khóc."
"Đừng nói quá như thế, chuyện đứa trẻ khóc vì thấy cậu trong hoạt động từ thiện trước kia chỉ đơn giản là ngoài ý muốn thôi." Noa không nhịn được hơi nhếch khóe miệng, "Chỉ cần cậu không ngây ra tự hỏi với vẻ mặt vô cảm là được."
"Cậu tưởng mình thì tốt hơn chỗ nào?" Ego vặc lại, "Hả anh Noa xị mặt dọa khóc cậu bé nhặt bóng."
"Đấy cũng là ngoài ý muốn." Noa nhìn Isagi cách màn hình điện thoại, "Cậu nghĩ để Isagi làm ball boy cho tôi thì thế nào?"
"Chẳng lẽ Isagi sẽ từ chối cậu hả?" Ego hỏi lại, "Cậu đang hỏi linh tinh gì đâu thế."
Hai người cà khịa nhau mấy câu, rất nhanh thì trận đấu đã kết thúc.】
"Đến giờ tôi vẫn cảm thấy bé cưng Isagi đứng giữa hai anh cứ như đứa trẻ trong sáng bị hai gã mafia hiếp bức ấy." Lorenzo phàn nàn.
"Phong cách như thể cách một chiều không gian." Niko cũng phàn nàn, "Isagi là từ một bộ học đường moe hoặc bộ thể thao nhiệt huyết, hai anh thì không phải đến từ một bộ kinh dị thì là từ một bộ máu me be bét kiểu như Gangsta."
"Cơ mà nói thật thì, hình như trong chúng ta cũng có rất nhiều kẻ không cùng một phong cách với Isagi đó." Bachira cười hì hì nhìn một vòng, "Ví dụ như nhà vua nóng nảy hay nữ quỷ bám riết gì gì đó."
"Giết mày đấy có tin không?" Itoshi Rin cười lạnh.
Barou không để bụng, Barou chỉ để ý, "Isagi Yoichi đã đá xong trận đấu rồi kìa, khăn lông cho thằng bé đâu? Nước đâu? Sao vẫn chưa lấy ra?"
【"Ego-nii!" Isagi giống như một chiếc soufflé xốp mềm nóng hổi, em chạy tới nhào vào lòng Ego, ngây ngô cười hì hì.】
Bé Isagi xốp mềm nóng hổi, hì hì.
Bé Isagi nhào vào lòng già dê, không hì hì.
【"Vui vậy sao?" Ego bế soufflé nhỏ của mình lên, "Cảm thấy trận đấu hôm nay thế nào?"
"Rất thú vị ạ!" Isagi đáp lại to rõ, "Thủ môn của họ rất giỏi, em phải nghĩ rất nhiều cách để đối phó với anh ấy."
Mục tiêu, tập trung, cùng với "kỳ tích" hat-trick cuối cùng.
Lý thuyết của y, có thể thực tiễn hoàn hảo, khi áp dụng lên người Isagi.
"Isagi ơi." Tiếng Noa truyền ra từ điện thoại.
"Noa-nii." Isagi với lấy điện thoại, "Anh có xem em thi đấu ạ?"
"Ego chiếu hết cho anh xem rồi." Noa cũng kiêu ngạo vì người bạn nhỏ của mình, "Tiến bộ rất lớn."
Isagi mỉm cười ngọt ngào, tựa như soufflé lộ ra bên trong mềm mại của mình, khiến ai nhìn cũng mềm nhũn trái tim.
"3 tuần anh dạy cũng không giúp em tiến bộ bằng 1 tuần này anh Ego của em dạy ha." Noa cảm thán, "Anh Ego của em thật sự rất hợp dạy học sinh đấy nhỉ? Sau này để cậu ta dạy em hết nhé?"
Ý ban đầu của Noa là muốn để Isagi khen Ego, xem xem có thể cổ vũ Ego đi làm huấn luyện viên hay không, dù sao chỉ cần là người thì đều có thể nhìn ra, trong lòng Ego vẫn còn nuổi tiếc sân cỏ xanh kia lắm.
Kết quả không ngờ lại làm Isagi lập tức trở nên hoảng loạn.
"Vâng ạ, Ego-nii rất giỏi, rất nhiều, rất nhiều thứ vốn không nghĩ tới, không chú ý đến, Ego-nii đều sẽ giải thích rõ với em, nhưng mà nhưng mà......" Isagi căng thẳng đến mức mặt đỏ tai hồng, "Noa-nii cũng rất giỏi, không phải giỏi giống Ego-nii, anh đã tập với em để luyện rất nhiều thứ."
"Em thích hai anh nhất." Isagi sợ Noa không tin, "Thích nhất."
"Biết em thích nhất bọn anh rồi, anh cũng thích em nhất." Noa nghe tiếng thông báo lên máy bay, "Máy bay sắp cất cánh rồi, anh phải tắt máy đây, hôm nay khi anh về đến nhà chắc là sẽ rất khuya, Isagi nhớ đi ngủ sớm nhé."】
"Không chịu nổi, cảm tưởng bi ai như đang nhìn thiếu nữ trẻ đẹp bị gã tóc vàng lừa gạt, để rồi lầm đường lạc lối." (*) Otoya nằm liệt, "Cái gã tóc vàng kia còn không chịu trách nhiệm, vừa qua loa vừa lạnh nhạt, phũ phàng với một tấm chân tình."
(* Cho ai không hiểu cái joke này, chả là bên Nhật có cái tag NTR, hồi xưa 10 bộ thì chắc phải 8 bộ main tóc đen bị một thằng tóc vàng khác hiếp người yêu hoặc cướp luôn người yêu, kiểu nó thành stereotype rồi ấy; tại kiểu mấy ông tóc vàng trông kiểu ăn chơi bad boy các thứ nên là... :)))))
"Đến giờ tao vẫn không hiểu đàn ông gia trưởng đáng tuổi cha chú này có cái gì để mà thích nữa." Karasu cũng nằm liệt, "Người con trai đồng lứa dí dỏm, hài hước, đáng tin, hơn tuổi một tí chẳng phải tốt hơn sao?"
"Mày sến súa quá đi, Karasu." Shidou vừa mở miệng đã lại lên cao tốc, "Lúc này chẳng phải nên thưởng thức vẻ mặt đáng yêu từ sốt ruột, bơ vơ đến sắp khóc của Isagi-chan sao?"
Tuy thật là khó nói, nhưng Watson, anh quả thật đã phát hiện ra điểm mù rồi.
Hai lá mầm trên đỉnh đầu Isagi héo rũ trông cũng siêu cấp đáng yêu.
【Cuộc gọi kết thúc, Isagi trả điện thoại cho Ego, Ego nắm tay Isagi quay về nhà.
"Sao lại không vui rồi?" Ego nhẹ giọng hỏi.
"Noa-nii có buồn không ạ?" Isagi chán nản cúi đầu, "Em không nghĩ Noa-nii không dạy tốt, đá bóng với Noa-nii vui vẻ nhất mà."
"Cậu ta không buồn." Ego nắn bóp tay nhỏ của Isagi, "Cậu ta thấy nhóc tiến bộ nhiều như vậy nên thật sự rất vui."
"Đợi khi cậu ta trở về tập bóng với nhóc thì thể hiện cho cậu ta xem đi." Ego rút chìa khóa vặn mở cửa nhà.
"Vâng." Isagi đáp. Nhưng trong lòng em hiển nhiên không vì Ego an ủi mà nguôi ngoai đi.
Đã tới giờ ngủ, Isagi lại vẫn ngồi trên sofa ôm tôm bông ngẩn người.
"Đi ngủ nào, Isagi." Ego gọi, "Trận bóng thì để mai xem chiếu lại."
"Ego-nii, em ngủ muộn một chút có được không ạ?" Isagi cuộn mình trên sofa, "Em muốn đợi Noa-nii về."
Ego thở dài, cái tên Noa kia nào cần Isagi an ủi chứ.
"Nhưng Noa tận 11 giờ đêm mới về." Ego ngồi cạnh Isagi, "Hay là nhóc đi ngủ trước đã, cậu ta về rồi thì lại gọi nhóc."
"Các anh sẽ không gọi em dậy đâu." Isagi thì thào, ngọ nguậy trong lòng Ego, "Xin anh đấy."
Đã xin xỏ đến mức này rồi, y lại chẳng phải ma quỷ có ý chí sắt đá gì.
Ego ôm chăn nhỏ của Isagi đến, lại mở TV lên, "Vậy chúng ta cùng vừa xem trận đấu vừa chờ Noa nhé."】
Những người khác còn chưa bắt đầu phê phán Noa thì "cha già" Noa đã nằm liệt trước.
"Lỗi tôi hết, tôi không nên cứ thế mà kết thúc cuộc gọi, nên nói thêm mấy câu với em ấy, tôi lại không phải không lên máy bay được." Noa nhớ lại ký ức này, "Khi đó Isagi thật là nhỏ bé, ôm tôm bông tôi mua cho em ấy cuộn tròn trên sofa, chỉ có tí xíu, lúc ghé vào đùi mình ngủ giống như một bé thỏ con vậy."
"Nhoáng cái đã lớn vậy rồi, con tôm bông kia cũng đã quá nhỏ với em ấy." Noa cảm thán, "Đồ ngủ của bọn tôi cũng đã quá nhỏ với em ấy."
"Đừng có nhắc đến cái đồ ngủ của cậu cho tôi." Ego ấn gối ôm vào mặt Noa, "Nếu không vì cậu mở ra hộp pandora thì giờ hai ta cũng không chật vật như thế này."
Noa im miệng.
【"Sao vẫn còn ngồi đây?" Noa mở cửa, liếc cái đã thấy Ego ngồi trong phòng khách.
Ego ra hiệu im lặng với Noa.
Noa đặt vali ở cửa, cởi giày rón rén bước vào.
Sau đó thấy Isagi co người ngủ cạnh Ego.
"Sao em ấy lại ngủ ở đây?" Noa thì thầm hỏi.
"Em ấy định chờ cậu, có chuyện muốn nói với cậu." Ego vươn tay xoa mặt mày Isagi ngủ không yên, "Isagi, Noa về rồi."
Isagi bừng tỉnh như bị hoảng sợ, vội vã định ngồi dậy, kết quả suýt nữa ngã lộn cổ xuống khỏi sofa.】
Aiku khum tay làm mic đưa tới bên miệng Barou, "On the mic chửi đi, Barou-mama."
"Không buồn chửi, mệt rồi, tao có cảm giác mình đang xem hai gã thiểu năng nuôi trẻ con, không nuôi chết đứa trẻ đã tốt lắm rồi, chửi bọn họ làm tao thấy vô đạo đức như đang bắt nạt người tàn tật ấy." Mặt Barou không có cảm xúc, mà phát ngôn thì tương đối sắc bén.
Cả rạp phim vỗ tay cho Barou.
【Noa nhanh tay nhanh mắt nâng Isagi lên, "Đừng vội đừng vội, anh ở ngay đây."
"Noa-nii, em......" Isagi ôm cổ Noa, vừa định nói chuyện thì đã lập tức không nhịn được bắt đầu nghẹn ngào, "Em......"
Đứa bé mít ướt đáng thương lại đáng yêu của hắn. Noa cọ mặt vào mặt Isagi, cọ hết nước mắt của em đi, "Sao vậy? Sao ấm ức quá vậy?"
"Không ấm ức mà......" Isagi lại sụt sịt mấy tiếng, em dán sát vào mặt Noa, "Mừng Noa-nii về nhà."
"Ừ, anh về rồi đây." Noa rút giấy lau sạch chỗ nước mắt còn sót lại trên mặt Isagi.
"Em, em thích đá bóng với Noa-nii nhất, về sau, cũng muốn mãi mãi đá bóng với Noa-nii." Isagi kéo tay Noa, "Noa-nii không phải dạy không tốt, tại em dốt quá thôi, anh đừng cảm thấy Yocchan dốt được không, tiếp tục đá bóng với Yocchan được không ạ?"
Em đâu có dốt, rõ ràng là anh không biết dạy, Isagi của chúng ta là người bạn nhỏ có thiên phú nhất...... Noa nhẹ nhàng vỗ lưng Isagi, "Isagi không hề dốt, sau này Isagi chắc chắn có thể đá bóng với anh trên cùng một sân đấu."
Isagi căn bản là nghe không hiểu sự mong đợi trong lời Noa nói, hai mắt em sáng lên như hai ngôi sao, "Anh vẫn sẽ tập với em chứ ạ?"
"Tất nhiên rồi." Noa ôm Isagi đi về phòng trên tầng, "Mau đi ngủ thôi, mai anh được nghỉ phép, buổi sáng chúng ta sẽ đá bóng với nhau."
Vừa nói đến ngủ thì Isagi nãy trông còn rất có tinh thần đã lập tức ngáp một cái thật to.
Ego 'a' một tiếng, mang chăn của Isagi đi theo sau hai người.】
Itoshi Sae nhắm mắt bịt tai.
"Anh làm gì đấy?" Itoshi Rin không hiểu nổi.
Sae không trả lời hắn, đến tận khi chiếu xong đoạn này rồi thì mới thong thả nói, "Cái cảnh tượng hình ảnh ghê tởm kết hợp với giọng dẹo ghê tởm này, mệt cho mày xem được hết, này là xem nhiều phim kinh dị tóe máu quá đến nỗi hỏng đầu luôn rồi rèn được khả năng chịu đựng hả?"
Itoshi Rin: ......
"Tôi giết anh......" Rin bóp rách gối ôm trong lòng.
"Vốn từ nghèo nàn quá." Karasu chép miệng, "Tao chửi anh ta hai câu cho mày, tháng này mày đừng làm phiền tao, được không?"
"Mày cũng chết đi cho tao." Rin chụp cái gối ôm đã tan nát lên đầu Karasu.
【Sau khi dỗ cho Isagi ngủ rồi, cả hai đứng ngoài phòng, bốn mắt nhìn nhau.
"Cậu vênh cái gì?" Ego nhìn khóe mắt nhếch lên trên cái mặt không cảm xúc của Noa, rất là khó chịu. "Rõ ràng trình độ dạy học chả ra gì nhưng vì Isagi thích cậu nên chẳng hề chi, đúng không?"
"Vậy cũng biết sao giờ? Isagi cứ thích tôi đấy." Vẻ mặt Noa dịu dàng hẳn đi.】
"Tôi chịu hết nổi rồi, tôi mở mắt ra sớm quá." Chigiri bịt tai nhắm mắt.
"Đây là kiểu người ảo tưởng sức mạnh (*) à?" Reo không thể tưởng tượng nổi, "Bao giờ tôi mới có thể bình thường nhưng lại tự tin như tên huấn luyện viên cặn bã này vậy?"
(* gốc là 普信男 (qt: phổ tín nam), ám chỉ những người đàn ông bình thường từ nhan sắc đến năng lực nhưng được cái rất hay ảo tưởng mình cái gì cũng giỏi, cái gì cũng hay, cái gì cũng đẹp :))))
"Trở thành tiền đạo số một thế giới rồi thì có thể muốn làm gì thì làm, được Isagi thích như vậy ư?" Nagi đăm chiêu, đoạn quay đầu nhìn về phía Chris, "Chris, tôi sẽ tập luyện thêm."
Chris suýt nữa vui quá mà khóc.
***
TRỨNG MÀU
(Thêm nhiều Miracle IsaIsa (*) nữa đi!)
"Blue Lock-ers: Xin hãy cướp đoạt quyền lợi tự chọn quần áo thay cho Yoichi, xin hãy mua cho bé những bộ đồ hợp mắt hơn"
(* Chỗ này đang biến tấu từ con game thời trang Miracle Nikki - Kỳ Tích Noãn Noãn (奇迹暖暖) nhé)
*
【"Sao cậu lại vác vali nào về kia?" Ego hỏi.
Lúc ra khỏi nhà chẳng phải Noa chỉ đeo hai cái ba lô to thôi hả?
"À, cậu nói cái này?" Nhắc tới vali, Noa lập tức có tinh thần, hắn kéo vali đến rồi mở ra, cái vali chứa đầy quần áo lập tức bung nắp.
"Tất cả đều là......" Ego ngồi xổm xuống nhặt quần áo vương vãi đầy đất lên, "Mua cho Isagi?"
"Đúng vậy." Noa lấy một cái áo lông đan tay có hình cánh cụt nhỏ, "Hợp với Isagi lắm đúng không?"】
Rất tốt, lại đến phân đoạn Miracle IsaIsa vòng quanh thế giới được mọi người thích nhất rồi, dù ngứa mắt hai tên già dê này, cơ mà có thể chịu đựng để xem tình tiết hai tên già dê đó mua quần áo đáng yêu cho Isagi.
"Áo lông đan tay có hình cánh cụt nhỏ quả thật rất đáng yêu." Chigiri nhìn ảnh Isagi mặc bộ này được chiếu cùng lúc trên màn hình lớn, "Nhưng mà các anh phối đồ bết bát thật sự, ai dạy các anh cho bé con mặc quần sọc xanh lá hả?"
"Làm Isagi mặc như bị ăn mất một nửa chiều cao ấy." Bachira cũng khiển trách, "Chân Isagi rõ ràng dài vậy mà."
Ego che mặt, "Vấn đề là, có khả năng, quần này là chính em ấy muốn mặc không?"
"Sao có thể" còn chưa ra khỏi miệng, người nào đó có em trai hoặc em gái kém nhiều tuổi bỗng nghĩ tới những lúc mấy đứa em sống chết đòi mặc áo thun in hình công chúa hoặc áo thun in hình siêu nhân điện quang......
"Có khả năng, các anh không mua quần áo đó cho cậu ấy thì cậu ấy sẽ không bao giờ nghĩ đến việc mặc nó không?" Kunigami dò hỏi.
"Có khả năng, quần này là chính em ấy muốn mua không?" Noa cũng che mặt.
Cái quần này thật ra là có bộ của nó, cả bộ có họa tiết kẻ sọc dọc xanh lá đậm nhạt xen kẽ, trên ngực còn có con số 11 rất to.
Bằng vào ánh mắt của hai vị người lớn, cái bộ này phải nói là xấu kinh thiên động địa, nhưng Isagi lại thích.
"Quần áo này giống như sân bóng." Isagi đứng trước bộ này, hiếm khi không chịu bước đi, hiếm khi dùng ánh mắt tỏ vẻ khát vọng rõ ràng đến vậy.
Hiếm khi em ấy thích, em thể hiện nhu cầu đến thế, chẳng lẽ còn có thể không mua cho em ấy ư?
Mua!
Xấu cũng mua!
【Thời gian trở về ngày hôm qua.
Đá xong trận đấu, huấn luyện viên cho bọn họ có thời gian hoạt động tự do, mấy đồng đội thân với Noa có rủ hắn đi ăn một bữa rồi lại tìm chỗ nào uống chầu rượu.
Tất cả đều rất bình thường, cho đến khi Noa thấy một cửa hàng thời trang cho trẻ em bên cạnh nhà hàng.
Trang trí với tông màu vàng sáng, tủ kính bày kỳ lân cầu vồng và một bộ trang phục cho trẻ em đã được phối đồ, tiếng nhạc thiếu nhi hoạt bát và nhẹ nhàng không biết tên lọt ra qua kẹt cửa.
"Noa?" Đồng đội quàng vai Noa, "Sao thế?"
"Tôi muốn vào xem." Noa vừa nói thế thì chân đã bước ra.
"Cậu muốn xem đồ cho trẻ con á, cậu điên rồi......" Đồng đội khiếp sợ, sau đó lại nhớ ra.
À, hình như Noa có nhận nuôi một đứa trẻ.
"Hay là đi ăn trước đi?" Đồng đội đề nghị.
"Các cậu có thể đi trước." Noa đã chuẩn bị mua bộ đồ được bày ra trong tủ kính kia rồi.】
"Nhớ hồi trước lúc thấy Noa đăng post trên mạng xã hội bảo anh ta nhận nuôi một đứa trẻ, biểu cảm của tôi y chang mấy đồng đội đó của anh ta." Chris cảm thán, "Noel Noa đấy, cái tên cặn bã khốn kiếp vô nhân tính này thế mà lại nhận nuôi trẻ con?"
"Thú vị nhất chẳng phải là nhật ký check-in các cửa hàng thời trang cho trẻ em của Noa sao?" Snuffy nói ra một bí mật nhỏ mà phần lớn người không biết.
Mọi người lập tức tò mò nhìn sang.
"Cậu ta có một cuốn sổ nhỏ, lần nào đi thi đấu cũng check-in mấy cửa hàng thời trang cho trẻ em ở nơi đó, còn viết đánh giá cho từng cửa hàng đó nữa, nếu thấy cửa hàng nào cực kỳ phù hợp thì cậu ta sẽ ghi nhớ phương thức liên lạc, đợi khi người ta có quần áo mới không tồi thì cậu ta sẽ gửi phí giao hàng để nhờ người ta giao tận nhà."
"Cái loại cặn bã này còn có khía cạnh ấm áp như thế, không hiểu sao tôi lại cảm thấy hơi bị chuông xe đạp." Kaiser làm vẻ mặt muốn huệ.
【Noa cầm trang phục của cửa hàng thời trang cho trẻ em.
Đó là một chiếc áo khoác denim màu hồng nhạt, bên trong là áo thun trắng để mặc lót, phía dưới là quần jean.
Nhìn từ chính diện thì trông bình thường, nhưng sau lưng áo khoác hồng nhạt lại được gắn một con gấu bông nho nhỏ, nếu được mặc lên người Isagi thì hẳn sẽ vung vẩy nhảy nhót theo bước chân Isagi nhỉ.
Đáng yêu, mua thôi.】
Trên thực tế, chú gấu nhỏ sau lưng cái áo này cũng quả thật sẽ vung vẩy theo bước đi của Isagi.
"Ego-nii, Noa-nii, thế này giống như là em và gấu nhỏ cùng chạy bộ với nhau vậy?" Bên rìa màn hình lớn chiếu video Isagi mặc bộ này đi chơi công viên giải trí với Noa và Ego.
"Lần này gấu nhỏ đi chơi công viên với em rồi, lần sau dẫn Tôm Tôm cùng đi chơi công viên với em có được không ạ?"
Được được được!
Dù đi công viên giải trí mà mang thú bông gì gì đó thì vốn rất là vướng, nhưng kệ nó đi.
Isagi muốn mang thì để em ấy mang!
【"Cùng đi xem đi." Một đồng đội khác huýt sáo, "Hiếm quá ta, Noa lại dạo qua cửa hàng thời trang cho trẻ em."
Phì, tưởng tượng như vậy thật đúng là.
Mấy đồng đội bèn bắt đầu đi theo.
"À thì, xin chào." Noa chào bằng tiếng Tây Ban Nha lơ lớ, sau đó đổi sang tiếng Anh, "Cho tôi hỏi bộ quần áo ở cửa kia, có cỡ hợp với bé trai 6 tuổi không?"
Nhân viên cửa hàng ra đón, "Kính chào quý khách, xin hỏi bạn bé nhà anh có chiều cao và cân nặng là?"
"Cao 115,5 và nặng 26,8kg." Noa cung cấp con số chính xác.】
Gầy quá...... Đây là phản ứng đầu tiên của mọi người.
Kaiser nhẩm tính, cân nặng này thuộc vào mức cân nặng nhẹ nhất của bé trai châu Á ở độ tuổi này, mà đây còn là thành quả sau một đoạn thời gian Ego và Noa mang người về nhà nuôi rồi đấy.
Gã không nhịn được nhắm hai mắt lại.
Tưởng tượng cũng biết Yoichi của gã trước đó đã sống không tốt ra sao.
Chính gã đã từng có quá khứ không tốt, nên không muốn 'người khác' cũng có quá khứ không tốt.
【"Tất nhiên là có cỡ phù hợp, giờ tôi sẽ ra kho hàng đằng sau để lấy cho anh." Nhân viên mời Noa thoải mái ngắm đồ trong tiệm, còn mình thì vào kho lấy quần áo cho Noa.
Noa lượn hai vòng, sau đó thở dài thườn thượt.
"Sao vậy? Thấy không thích thì đi thôi." Đồng đội tưởng Noa không thấy món nào đẹp.
"Không phải." Noa lắc đầu, "Muốn mua nhiều quá, hội chứng sợ chọn của tôi tái phát."
Đồng đội: Hả?
"Cậu muốn mua thì cứ mua hết đi?" Đồng đội tiện tay lật xem giá cả, đều là mức giá rất phải chăng, Noa mua hết cả cửa hàng này còn được nữa là.】
"Cửa hàng này quả thật không tồi." Noa khẳng định mắt nhìn của mình hồi trẻ, "Quần áo nhập về đều có chất vải rất thoải mái, sẽ không bán đồ có kiểu ren cọ đau da hoặc kim tuyến hay vải nhựa gì đó chỉ để làm bọn trẻ thích."
"Chọn quần áo cho trẻ con còn cần chú ý điểm này, ừm." Có người lại bắt đầu ghi chép.
...... Đừng thật sự cảm thấy bản thân có thể xuyên không chứ!
【"Không được, bạn nhỏ nhà tôi thấy tôi mua nhiều đồ quá là em ấy sẽ thấy có lỗi lắm." Noa cầm một cái mũ thỏ mà thích không rời tay được, hai bên mũ rũ xuống hai cái túi hơi, bóp vào thì tai sẽ dựng lên.
Đáng yêu, mua thôi.】
Isagi đội cái mũ nhỏ này đi học cũng đáng yêu quá đi, khoe cái mũ này với bạn học cũng đáng yêu quá đi, tai thỏ nhảy nhảy cũng đáng yêu quá đi, tự hào nói cái mũ này là được anh trai mình thích nhất mua cho...... ờm, bỏ qua vụ này đi.
Sao lại có bé thỏ đáng yêu thế chứ, bé thỏ ơi, bé thích bao tải màu gì nhỉ...... khụ.
【"Thế mà lại có đứa cảm thấy người nhà mua cho mình nhiều đồ quá á......" Đồng đội ở phía sau lặng lẽ phàn nàn, "Thằng em họ tôi lần nào cũng chỉ muốn được mua hết socola rồi máy xúc đồ chơi trong trung tâm mua sắm thôi."
Noa lập tức ngoảnh đầu nhìn.
"Sao thế?" Đồng đội bị Noa nhìn chằm chằm đến mức có hơi sởn lông.
"Cậu có em họ?" Noa cầm một cái cặp sách kỳ lân cầu vồng đến, "Cậu thấy trong số những bộ ở đây thì bọn trẻ sẽ thích bộ nào hơn?"】
Isagi còn đeo cặp nhỏ đáng yêu như vậy khi đi cùng đội đến sân vận động tham gia trận đấu nữa, cái sự đáng yêu này thật là quá đáng mà.
【"Thật ra lúc mua quần áo, thỉnh thoảng tôi sẽ cảm thấy mình có hơi cứng nhắc quá, bé trai 6 tuổi có thể nào thích kiểu ngầu ngầu hơn chút không?"】
Những lúc thế này xin hãy độc tài một chút, thay vì loại quần xấu xí kẻ sọc xanh lá kia thì quần áo đáng yêu vẫn hợp với Isagi hơn.
【"Nhưng hình như Isagi rất thích xem mấy bộ hoạt hình đáng yêu như Thỏ Peter với Chú chuột nhỏ trên thảo nguyên, cũng thích búp bê vải nữa...... Đúng rồi, có quần áo hoặc phụ kiện có hình con tôm không? Em ấy thích kiểu đó."】
Không có quần áo in hình tôm, nhưng có túi đeo một bên vai tạo hình con tôm, cái ba lô này rất ít khi được Isagi đeo đi ra ngoài mà được em trân trọng đặt trong nhà, dùng để đựng những thứ quý báu của em.
Chẳng hạn như, những bức hồi âm mình nhận được sau khi viết thư cho nhóm bạn chơi chung.
【"Vậy nên cậu lại mua nhiều thứ linh tinh thế này cho Isagi?" Ego vừa nói vừa ngồi xổm xuống cùng xem, "Cậu không cần mua nhiều thế...... cái áo khoác nhỏ màu hồng nhạt này đẹp đấy."
"Nãy cậu định nói gì cơ?" Noa biết rõ rồi còn hỏi.
"Tôi không định nói gì cả." Ego mặt không đổi sắc rút lại lời mở đầu.】
"Hậu quả khi không ngăn cản chính là cuối cùng có rất nhiều bộ Isagi chưa kịp mặc thì đã chật rồi." Ego chê bai.
"Nói cứ như cậu không mua ấy." Noa chê lại.
"Hai người họ còn từng đánh nhau vì so kè Isagi mặc quần áo ai mua nữa." Snuffy lại kể thêm một bê bối, "Đánh bằng game bóng đá."
"Một gã thì không biết bài binh bố trận, một gã thì tốc độ tay không đủ nhanh để thao tác, chơi dở đến mức kẻ tám lạng người nửa cân."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip