Chap 37: Từ chối, chấp nhập hay âm thầm cho qua
Tao nghĩ là mày nên đi tìm cậu ấy đi, chứ ngồi đợi như vậy cũng ko phải là cách đâu-Murad.
Murad lên tiếng khi Krixi đi lâu quá mà chưa thấy trở về.
Đúng rồi đó Nakroth hãy đi tìm cậu ấy đi!-Airi tiếp lời thay cho Murad.
Tớ biết chứ nhưng mà ... cậu ấy ko muốn nói chuyện với tớ-Nakroth.
Vậy thì cậu càng phải giải thích cho cậu ấy hiểu chứ!-Lauriel.
Nếu mày ko thử thì làm sao mà mày biết cậu ấy có tha thứ cho mày hay ko chứ-Zephys.
Nakroth tỏ vẻ khó chịu rồi cũng chịu đứng lên đi ra ngoài tìm Krixi.
Khi Nakroth vừa ra khỏi phòng thì Kai bước vào và đứng trước đám Airi, làm ai cũng không khỏi ngạc nhiên.
Sau một hồi lay hoay khắp căn nhà thì Nakroth vẫn chưa tìm được Krixi, cậu quay về rồi sẽ tìm cô sau.
Khi hé cửa phòng ra cậu nghe được cuộc trò chuyện của Kai và nhóm Airi, cậu lén nhìn vào và im lặng theo dõi cuộc trò chuyện đó.
Tôi muốn các cô cậu quay về nước ngay ngày hôm sau-Ánh mắt của Kai kiên quyết đến lạ thường.
Tại sao anh lại muốn như vậy?-Airi.
Bây giờ Krixi đã phải làm một số việc của gia đình, nếu các cô cậu ở đây tôi e là con bé sẽ ko thể tập trung hoàn thành nó được-Kai.
Chuyện đó thật vô lý mà-Lauriel.
Nakroth bắt đầu thấy lo lắng sau những câu nói đó của Kai và cậu quyết định đi tìm Krixi một lần nữa.
Tại phòng của bố Krixi ...
Thưa bố con vẫn chưa sẵn sàng cho việc đó ạ!-Krixi đứng lên đập mạnh hai tay xuống bàn.
Chuyện đó ko quan trọng, quan trọng nhất là bây giờ con phải làm bài kiểm tra của bố mẹ trước-Bố Krixi.
BỐ MẸ KO BAO GIỜ NGHĨ CHO CẢM XÚC CỦA CON Ư!?-Krixi rưng rưng nước mắt.
Cảm xúc ko quan trọng con gái à quan trọng nhất là tương lai của con-Mẹ Krixi vẫn bình thản ngồi chểm chệ trên ghế sofa.
Tương lai? Tương lai của con là do chính con lựa chọn tại sao bố mẹ lại ép buộc con như vậy chứ?-Krixi.
Ko phải bố mẹ đang ép buộc con mà là bố mẹ muốn con có một tương lai thật tốt thôi-Bố Krixi đi đến và vỗ vai cô.
Có thật ... như vậy sẽ tốt cho con?-Krixi cuối mặt xuống.
Tất nhiên rồi tất cả những gì bố mẹ làm là vì muốn tốt cho con thôi-Bố Krixi.
...-Krixi im lặng, cô siết chặt hai bàn tay của mình lại lặng lẽ để nước mắt rơi.
Con sẽ đồng ý chứ?-Mẹ Krixi.
Krixi gật đầu, cô chào hai người rồi bước ra khỏi phòng nhẹ nhàng đặt tấm lưng nhỏ bé ấy vào cửa rồi khụy xuống, cô co chân lại lấy hai tay ôm lấy đầu gối rồi gục đầu vào đó.
Krixi!-Nakroth chạy đến.
Cô bất ngờ đứng lên thật nhanh lấy tay lau hết nước mắt.
Tớ đã tìm cậu nãy giờ đấy! ...-Nakroth thở hổn hển vì việc chạy khắp nơi trong căn nhà này để tìm cô.
Có chuyện gì?-Krixi nhìn cậu với đôi mắt lạnh nhạt và giọng nói đầy u sầu.
Nghe tớ nói đã ... thật ra ...-Nakroth chưa kịp nói hết câu thì Krixi cắt ngang.
Tớ ko muốn nghe, hôm nay tớ mệt rồi đành hôm khác vậy-Krixi bước ngang qua cậu cố gắng ko để lộ những giọt nước mắt của mình.
Nakroth nhanh chóng nắm tay cô lại, nhưng cô lại vùng vẫy gạt bỏ những cảm xúc ra ngoài mà chửi mắng cậu.
Cậu bỏ tớ ra!-Krixi.
Làm ơn đi, tớ xin cậu lần này là vì mọi người chứ ko phải vì tớ-Nakroth.
Mọi người ...?-Krixi.
Tại phòng Krixi ...
Anh nói như vậy là sao?-Airi.
Đây là chuyện của gia đình chúng tôi, tôi ko thể nói cho các cô cậu biết được-Kai.
Vậy anh đã nói với Krixi về việc chúng tôi sẽ rời khỏi đây chưa?-Murad.
Ko cần phải nói làm gì bởi vì con bé đã nhờ tôi làm việc đó-Kai.
Bằng chứng đâu mà anh nói như vậy, chúng tôi là bạn của cậu ấy thì đáng lẽ cậu ấy phải đích thân nói với chúng tôi chuyện này chứ-Zephys.
Zephys và Kai nhìn nhau với ánh mắt sắt bén như một con thú hoang đang chuẩn bị xơi tái con mồi của mình, ko ai nhường nhịn ai.
Đối với con bé bạn bè chỉ là ...-Kai.
ANH KAI À!!!-Krixi mở cửa ra đi thẳng vào phòng.
Anh đừng làm phiền bạn của em nữa-Krixi đứng trước Kai.
Anh biết rồi, anh xin lỗi-Kai quay mặt bước ra khỏi phòng.
Lúc bước đi anh có liếc nhìn Nakroth đứng ngoài cửa, cậu cũng nhìn lại anh rồi bước vào phòng.
Xin lỗi các cậu nhé, anh Kai ko phải người như vậy đâu mấy ngày thường anh ấy rất tốt nhưng ko hiểu sau hôm nay anh ấy lại ...-Krixi ấp úng đứng trước đám Airi.
Ko sao đâu mà-Airi.
Cậu ko cần phải lo về chuyện đó đâu-lauriel.
Chắc là ông anh đó yêu thương cô em bé bỏng của mình quá thôi mà-Murad.
Ko sao đâu tổ trưởng, bọn tớ ko để tâm đến chuyện hồi nãy đâu-Zephys.
Ừm-Krixi.
Cánh cửa phòng bỗng nhiên mở ra, Fennik và Slimz vui mừng chạy vào và nhào vào lòng Krixi.
Chị Krixi! Anh Yorn về rồi kìa-Fennik.
Yorn?-Airi.
À chắc các cậu chưa biết anh Yorn là bạn thân của anh Kai, tớ xem anh ấy như là anh họ vậy-Krixi.
Chị xuống gặp anh ấy đi ạ!-Slimz sáng mắt nhìn Krixi.
Được rồi, xin lỗi các cậu nhé tớ xuống gặp anh Yorn rồi lên ngay-Krixi quay lại nhìn đám Airi.
"Lâu rồi ko gặp em, Krixi".
Krixi giật mình quay lại.
Trước khi nhận ra sự việc thì người đàn ông có mái tóc cam vuốt ngược về phía sau mặc một bộ áo trắng đầy quý tộc cùng đôi mắt vô cùng dịu dàng đã đứng trước mặt của cô.
Em đã lớn rồi Krixi à!-Yorn đi lại gần xoa đầu Krixi.
Dạ ... dạ-Krixi đỏ mặt ngại ngùng.
Hình ấy ấy của Krixi đã lọt vào mắt của Nakroth, trong lòng cậu khó chịu và bức súc vô cùng cậu muốn gạt đi cánh tay đó của Yorn ra khỏi đầu cô.
Đêm hôm đó thật yên tĩnh, cả một tòa nhà rộng lớn ko phát ra một tiếng động nào kể cả một làn gió cũng ko thể lọt qua khe cửa sổ mà gây ra tiếng động được.
Nhưng chả hiểu sao cậu chẳng thể ngủ được cứ bồn chồn trong lòng, cậu đi ra khỏi phòng và ra ngoài vườn sau nhà cô thì tình cờ cậu thấy cô và Yorn đang ngồi tâm sự với nhau.
Cậu đứng sau một cây cột gần đó nghe lén cuộc trò chuyện của hai người.
Why are you here? Wouldn't living in that country be happier? (Tại sao em lại về đây vậy? Chẳng phải sống ở đất nước kia sẽ vui hơn sao?)-Yorn.
I don't want my parents to worry about me (Em ko muốn bố mẹ lo lắng cho mình)-Krixi lắc đầu đáp lại Yorn một cách nhẹ nhàng.
Why did you lie to me? (Sao em lại nói dối anh chứ?)-Yorn.
What a lie! I told the truth that (Nói dối gì chứ! Em nói thật mà)-Krixi.
Krixi, I know, you and Nakroth have had a relationship, right? (Krixi à anh biết cả rồi, em và Nakroth đã từng có mối quan hệ với nhau đúng ko?)-Yorn nhìn khung cảnh ngoài vườn rồi nói.
Krixi im lặng, anh đã nói đúng, trái tim của cô hầu như ngừng đập khi đối diện với anh lúc này.
Why do you know that? (Sao anh lại biết chuyện đó?)-Krixi.
I guess so (Anh đoán vậy)-Yorn điềm tĩnh trả lời.
Please don't tell me Kai know this (Xin anh đừng nói cho anh Kai biết chuyện này)-Krixi.
Why so? (Tại sao vậy?)-Yorn.
Krixi dựa đầu vào vai Yorn thì thầm nói.
Em ko muốn nhìn thấy cậu ấy phải đau khổ nữa, Nakroth đã làm chuyện đó vì em mà, chắc có lẽ sự tha thứ của em sẽ ko xứng đáng với những gì cậu ấy đã làm-Krixi.
Đôi mắt cô ứa nước, long lanh phản chiếu lại với mặt trăng trên bầu trời như một hồ nước trong xanh.
I understand that (Anh hiểu mà)-Yorn.
Nakroth đã ko thể kiềm chế được cảm xúc của mình, cậu lặng lẽ bỏ về phòng trong sự tĩnh lặng của đêm trăng tròn.
Còn tiếp ...
--------------------------------------------
Cứ đọc và bình luận tự nhiên nhé các cậu :)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip