Chương 125: Cây nhỏ và Lý Tổng trên phố Sơn Tiền

Lúc này, Lục Du lấy một đống tài liệu, vội vàng đi ra ngoài xin chữ ký của Lý Đế Nỗ.

Cậu nghĩ rằng Lý Đế Nỗ đã rời đi cùng với Bạch Tổng rồi.

Không ngờ, vừa bước ra khỏi cửa thang máy, anh đã nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.

Những đường nét mềm mại trước đây của La Tại Dân đã trở nên mạnh mẽ hơn, đôi mắt của cậu trở nên sáng hơn và cả con người cậu đều rất khác.

Lục Du vui mừng, thực sự hạnh phúc, người mà ông chủ của họ chờ đợi suốt hai năm cuối cùng cũng đã trở lại.

Lục Du cuối cùng không còn phải đối mặt với bộ mặt nham hiểm hàng ngày của Lý Đế Nỗ, bộ mặt bực bội và cáu kỉnh của một "bạn trai bị bỏ rơi".

"A, thiên thần nhỏ La Tại Dân, cậu đã trở về, tôi cảm thấy bầu trời của tôi có nắng rồi."

Lục Du hưng phấn bước tới, nắm lấy tay La Tại Dân như trao lại ngọn đuốc cách mạng.

Nhưng lại bị Lý Đế Nỗ thanh âm lạnh lùng cắt đứt: "Lục Du, chú ý vị trí tay của cậu."

Lục Du "vút" một tiếng buông tay La Tại Dân ra, sau đó mở miệng phàn nàn.

"Tiểu Dân, cậu chắc chắc không biết, sau khi cậu rời đi cuộc sống của chúng tôi khó khăn thế nào đâu."

"Lý Tổng giống như một người phụ nữ tức giận với chồng vậy, nếu anh ấy nhớ cậu, anh ấy sẽ hành hạ tôi."

La Tại Dân có chút tò mò, cười hỏi: "Văn học thế thân đúng không?"

Cười? Tiểu Dân, cậu lại còn cười! Lục Du cảm thấy trái tim mình tan nát, thiên thần nhỏ không còn tốt bụng như vậy nữa.

"Thế cái quần gì, Lý Tổng, anh ấy không có hứng thú về nhà buổi tối, cho nên anh ấy tăng ca, bắt tôi tăng ca cùng."

Nói đến đây, Lục Du đột nhiên muốn nói:

"La Tại Dân, còn nữa, Lý Tổng đã tưới hoa hồng cho cậu một cách thấm thỏm lo sợ, nhưng chúng được nuôi dưỡng cẩn thận.

Khi anh ấy trở lại văn phòng, anh ấy cảm thấy có chút oán hận, và Lý Tổng đã nhổ những cây xanh trên bậu cửa sổ nhiều lần."

La Tại Dân liếc nhìn Lý Đế: "Lý Tổng, anh sao có thể đối xử không tốt với thực vật? Chúng cũng là sinh mệnh nhỏ không phải sao?"

Lục Du nói tiếp: "Đúng đúng đúng, phải đối xử tốt với cây cỏ, cũng phải đối xử tốt với trợ lý Lục, trợ lý Lục không chỉ là một sinh vật nhỏ, mà là một sinh vật lớn, và còn có thể thở."

Lục Du nói xong, Lý Đế Nỗ nhìn Lục Du với nụ cười chân thành.

Lục Du: "???" Loại điềm báo quen thuộc này.

Lý Đế Nỗ: "La Tại Dân, em ấy mới trở về, cũng không quen nơi này, tôi phải dành nhiều thời gian với em ấy hơn, trợ lý Lục mấy ngày nay vất vả, cho nên phải tăng ca."

Lục Du: "!!! "

Cả thế giới đều đang mong chờ sự trở lại của La Tại Dân, Lục Du trước đây cũng rất mong chờ.

Bây giờ anh không còn mong chờ nữa, bởi vì anh nhận ra rằng dù La Tại Dân đã trở lại nhưng sắc mặt của Lý Đế Nỗ vẫn giống như một cây chết vào mùa xuân.

Nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc Lý Tổng phải đi hẹn hò, Lục Du khổ mệnh sẽ lại phải tăng ca.

Bên này, Lý Đế Nỗ hướng về phía Bạch Tổng gật đầu: "Hôm khác chúng ta nói chuyện tiếp nhé."

Sau đó, anh một tay xách vali của La Tại Dân và tay kia cầm lấy La Tại Dân, và rời khỏi Lý gia mà không chút do dự.

Bạch Tổng nhìn bóng lưng của Lý Đế Nỗ và La Tại Dân với vẻ mặt buồn bã.

Lục Du ngượng ngùng cười với Bạch Tổng, chuẩn bị quay lại làm tăng ca.

Bạch Tổng cuối cùng vẫn không nhịn được, cô lớn tiếng hỏi: "Bọn họ...?"

Lục Du do dự một chút, cuối cùng nói:

"Lý Đế Nỗ rất thích bạn trai của anh ấy, hai nhà đều biết điều đó, Lý Tổng đã đợi bạn trai của anh ấy được hai năm rồi, Lý Tổng thường xuyên được chụp ảnh trên đường Sơn Tiền là nhà của bạn trai của Lý Tổng.

Họ yêu nhau trong sự chúc phúc của người thân, bạn bè, e rằng đời này họ sẽ không bao giờ xa nhau.

... Bạch Tổng, cô không có cơ hội đâu."

Trước khi rời đi, Bạch Tổng bất đắc dĩ chế nhạo: "Lý Tổng hô mưa gọi gió trên thương trường, nhưng ở phương diện khác, anh ấy tựa hồ không con mắt nhìn tốt."

Lục Du sửa lại: "Bạch Tổng, cô không hiểu La Tại Dân...Còn nữa, trong phương diệm tìm bạn trai, Lý Tổng thực sự có thị lực rất tốt."

Bạch Tổng không biết, một người nhiều lần được người khác che chở có thể tốt đến mức nào, một ngày nào đó cô rất muốn gặp người đàn ông tên La Tại Dân đó.

Bạch Tổng vừa rời đi, cô lễ tân đã đến bên cạnh Lục Du, nhân viên lễ tân nhăn mặt nói:

"Trợ lý Lục, vừa rồi là bạn trai trong tin đồn của Lý Tổng, ôi xong đời tôi rồi, tôi vừa có thái độ rất tệ với anh ấy."

Vừa nói, nhân viên lễ tân vừa chán nản: "Tôi đâu có biết bạn trai của Lý Tổng thật sự tồn tại đâu, nhìn cậu ấy cứ bụi bặm đầy người thế kia."

Trợ lý Lục, có khi nào ngày mai tôi sẽ bị sa thải không?

Lục Du: "Cô yên tâm đi, Tiểu Dân không phải là Lý Tổng, Tiểu Dân là người rất tốt, hơn nữa Tiểu Dân thích những cô gái như cô, cậu ấy sẽ không tố cáo cô đâu."

Nghe vậy, má cô lễ tân đỏ bừng, chàng trai vừa rồi quả thực có chút đẹp trai.

...

Phố Sơn Tiền, La gia.

Lý Tổng chiếm căn bếp của nhà La Tại Dân, bắt đầu nấu ăn cho La Tại Dân theo thực đơn do La Tại Dân đưa.

Cái gọi là nắm lấy trái tim của một người đàn ông có nghĩa là nắm lấy bụng của người ta trước.

Lý Tổng cảm thấy mình đã nắm sâu vào cái bụng Tiểu Dân rồi, theo lời Tiểu Dân nói, cậu không nghĩ về bất kỳ thứ gì ở bên ngoài mà chỉ muốn đồ ăn do Lý Tổng nấu.

Tất nhiên, điều mà Lý Tổng không biết là La Tại Dân cũng nói điều tương tự khi gọi cho Lão La.

Cùng kỹ năng nói, áp dụng nhiều lần, Tiểu Dân rất hiệu quả và xuất sắc.

Ăn được nửa đường, Lý Đế Nỗ bỗng nhiên cảm thấy lưng nặng trĩu, La Tại Dân đã ôm Lý Đế Nỗ từ phía sau.

Tiểu Dân vòng tay qua eo Lý Đế Nỗ, nghiêng đầu ngây thơ hỏi Lý Đế Nỗ: "Lý Tổng, anh có chắc là chỉ muốn nấu ăn chứ không làm chuyện người lớn với em không?"

Lý Đế Nỗ nghiến răng, Lý Đế Nỗ bị phân tâm.

Anh giơ cổ tay nhìn đồng hồ, cảnh cáo La Tại Dân: "Bạn học Tiểu Dân, bây giờ đã hai giờ chiều rồi.

Nếu hôm nay em muốn ăn cơm, anh khuyên em đừng quá kiêu ngạo.

Suy cho cùng thì khả năng tập trung của anh không tốt như em nghĩ đâu."

Tuy nhiên, La Tại Dân không đồng ý, thậm chí còn khiêu khích: "Lẽ nào Lý Tổng chỉ muốn ăn thôi đúng không?" Tháp nhu cầu của Maslow được chia thành năm cấp độ, có vẻ như Lý Tổng vẫn ở cấp độ thấp nhất.

Lý Đế Nỗ nheo mắt lại, dùng giọng điệu nguy hiểm nói: "Thật sự anh rất muốn ăn thứ khác."

Có vẻ như Tiểu Dân đã chạy nhảy bên ngoài quá lâu, nhìn thấy thế giới rộng lớn mà quên mất Lý Đế Nỗ ăn mặc bảnh bao và thú tính như thế nào.

Bị La Tại Dân ôm ở phía sau, Lý Đế Nỗ cõng La Tại Dân đi thẳng đến phòng ngủ.

Lý Đế Nỗ quyết định ăn "bữa ăn lớn" đã chờ đợi từ lâu của mình trước.

Cõng La Tại Dân trên lưng, Lý Đế Nỗ có chút bất mãn: "Sau khi em rời đi, anh chưa có thời gian để triệt sản Cam.

Một đêm nọ, nó lẻn ra ngoài và làm cho con mèo cái mang thai, giờ đây Cam đã lên chức bố. "

Đối với tốc độ của Cam, Lý Tổng bày tỏ rằng anh rất không hài lòng.

Tại sao anh lại giống các cô gái bực bội với chồng, mà nhưng Cam có thể con cháu đầy đàn, và Cam suốt ngày lắc lư trước mắt anh.

Bây giờ anh cõng La Tại Dân trên lưng, cuối cùng anh cũng cảm thấy cuộc đời viên mãn,

Tuy nhiên, La Tại Dân dựa vào lưng Lý Đế Nỗ, có chút đau khổ: "Nhưng mà em là con trai, Lý Tổng, em không thể sinh con cho anh được."

Số mệnh của anh là không giống như Cam, có một đoàn mèo con được."

Lý Đế Nỗ đưa tay ra, vỗ vỗ eo La Tại Dân: "Anh không cần một bầy mèo con, chỉ cần chiêu đãi Tiểu Dân một bữa thịnh soạn là được."

Về phần nhà của La Tại Dân, Lý Đế Nỗ bây giờ đã quen thuộc hơn chính La Tại Dân, anh thoải mái chạm vào phòng ngủ của La Tại Dân.

Nóng lòng đá tung cánh cửa sau lưng. Lý Tổng đặt La Tại Dân xuống, hai người đang định làm cái gì đó.

Lúc này, trong phòng khách vang lên tiếng động, là tiếng vali được nâng lên, tiếng bật đèn, tiếng người ngồi trên sô pha.

Lập tức có tiếng hét từ phát ra phòng khách: "La Tại Dân? Tiểu Dân? Con đã về nhà chưa?"

La Tại Dân và Lý Đế Nỗ sửng sốt, hai người nhìn nhau.

Gay go rồi, Lão La về rồi.

La Tại Dân nhìn Lý Đế Nỗ, đột nhiên cảm thấy có chút buồn bực, Lý Đế Nỗ, một người to lớn như Lý Đế Nỗ, nên giấu Lý Đế Nỗ đi đâu?

Rốt cuộc đã hai giờ trưa, thời điểm không có con ma nào dám ra ngoài gây rối.

Tuy nhiên, cậu và Lý Đế Nỗ đã chuẩn bị nước tương để làm cơm nhồi [chuẩn bị làm việc đó], sao có thể như vậy chứ?

Cậu phải tìm một chỗ giấu Lý Tổng, lại giấu vào tủ thêm một lần nữa.

Cậu đang nghĩ, La Tại Dân sao nhìn Lý Đế Nỗ xấu xí...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip