Tên truyện: Hội chứng lệ thuộc Pheromone (信息素依赖性)Tác giả: Thương NghiênThể loại: Đam mỹ, ABO, Hiện đại, Thanh xuân vườn trường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, 1v1Couple: Chu Miên x Ngư Lam ( Alpha x Alpha ), Chu Miên công, Ngư Lam thụĐộ dài: 66 chương + 20 phiên ngoạiRaw: https://ixunshu.net/xs/18231730/zjml/1Editor truyện + bìa: ThấtHỗ trợ edit + beta: jc3yyds*Chú ý:1, Edit chưa có sự cho phép của tác giả, phi lợi nhuận, vui lòng không mang đi nơi khác.2, Editor không biết tiếng Trung cũng không giỏi văn lắm, edit dựa raw, dichtienghoa và google nên chỉ chính xác khoảng 50 - 60%. Nếu có sai sót gì mong mọi người góp ý.…
Tên khác: Vứt bỏ mười cái nam chủ sau ta trốn chạy thất bại / Phao khí thập cá nam chủ hậu ngã bào lộ thất bại liễuTác giả: Thu Mễ Thu Mễ ThỏSố chương: 105 chương + 4 phiên ngoạiTag: Đam mỹ, hệ thống, xuyên không, sảng văn, tu la tràng, ngụy NP, 1v1, ngọt, HENguồn: Tấn GiangTình trạng raw - convert: Hoàn thànhTình trạng edit: Hoàn thànhEditor: Tô, Lune, MintCHÚ Ý : EDIT PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER HAY REUP.BẢN EDIT CHỈ ĐÚNG 60-70%Mở lò ngày: 13/9/2021 - 5/5/2023Đang bận quẩy sinh nhật nên chưa đăng ngoại truyện nka :))))…
Tác giả: Tần NguyênTình trạng: Đang raTình trạng edit: Đang lếtEditor: Ư ƯTóm tắt:【Bệnh kiều siêu ngọt sủng, 1VS1】# Thần cách của Tô Yên... rớt. #Hệ thống nói, nếu muốn tìm lại thần cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ.Kết quả là, cô bắt đầu đi trên con đường công lược nam chủThiếu niên kiệt ngạo cả mặt lệ khí:"Cậu chỉ có thể thích một mình tôi."Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín:"Em nói em sẽ ở bên cạnh tôi cả đời."Ảnh đế tà mị mắt đào hoa:"Tiểu Tô Yên, lại đây hôn cái nào."Tô Yên rối rắm, cô chỉ muốn tìm thần cách mà thôi, như thế nào còn bị quấn lên? ....thấy người đàn ông trước mặt không thích hợp, lập tức sửa miệng, là là là, đều là vì anh, thích anh nhất!Nam chủ đầy tay là máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm:"Em đã, nói, sẽ ở bên cạnh tôi, vĩnh viễn không rời."Tô Yên nhẹ nhàng dỗ dành:"Được được được, đều nghe anh, để em lau máu đi, đừng dọa người khác??"Được đăng trên wattpad, mê đọc truyện và dembuon.vn…
Tác giả: Hồ Sinh Hữu MộngEdit: DevilsNTTSGH là một trò chơi bắn súng chiến thuật trực tuyến nhiều người chơi. Khi Văn Khê mới tiếp xúc với trò chơi này thì cũng giống như phần lớn mọi người, dùng súng làm vũ khí chính của mình.Nhưng kỹ năng bắn súng của cậu quá nát, thường bị đồng đội chửi bới là bậc thầy mô tả cơ thể người*... Cho đến một ngày cậu lấy được cây cung của đời mình.Kể từ đó, SGH có thêm một sát thủ cung tên là "Wency". Nghe nói không hụt phát nào, trăm phát trăm trúng , một nhát trí mạng. Người ta nói rằng chỉ có thần súng hàng đầu "Mac" mới từng giết cậu thành công. Người ta cũng nói rằng cậu thích "Mac".Văn Khê:... Tin đồn ở đâu? Mac ra làm rõ cái!Mạc Thần: Ừ, lời đồn. Thật ra là em thích anh. Một lòng muốn dựa vào livestream kiếm tiền thụ VS một lòng muốn lừa con người ta vào chiến đội công.•Thiết lập trò chơi tham khảo PUBG. 1v1, Ngọt sủng.•Nhân vật chính: Văn Khê (Wency) × Mạc Thần (Mac/Momo)•Tags: Cường cường, Thi đấu thể thao, Trò chơi, Livestream, E-sports, Nguyên sang, Hiện đại, HE, Tình cảm, Chủ thụ, Niên hạ, Nhẹ nhàng...................(*) Bậc thầy mô tả cơ thể người: một từ phổ biến trên Internet, từ này là chế nhạo trò chơi bắn súng, tài thiện xạ của người chơi quá tệ, không bắn trúng kẻ địch. Vì thiện xạ quá tệ nên tất cả đạn đều trúng vào người địch, như gãi ngứa cho kẻ thù. Dùng trong các trò chơi bắn súng góc nhìn thứ nhất hoặc trò chơi bắn súng góc nhìn thứ ba.•Truyện Chỉ Đăng Tại Wordpress Và Wattpad. Các Trang Khác Đều Là "ĂN CẮP"23/10/2021 - 8/1/2022#NTT…
Đêm tân hôn, chờ đợi cô không phải người chồng dịu dàng che chở, mà là một trò chơi đổi vợ tàn khốc. Thân là cô dâu, lại bị chồng mình tự tay đẩy vào vòng tay người đàn ông khác, hung hăng chà đạp tự ái của cô. Cô bị thuốc mê khống chế, bị buộc đón nhận hoan ái ở dưới thân thể của người đàn ông khác, ba ngày ba đêm, không ngủ không nghỉ. . . .Trước mặt mọi người, bọn họ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, người người yêu thích và ngưỡng mộ. Sau lưng người, cô chẳng qua là nữ đầy tớ làm ấm giường của anh, bị anh bừa bãi lăng nhục, "Cô chẳng qua chỉ là một phụ nữ dâm tiện, không có lệnh của tôi, cho dù cô muốn chết cũng không được!"...Một cuộc tai nạn xe cộ bất ngờ xảy ra, cô hoàn toàn biến mất trong thế giới của anh, anh mới phát hiện, thì ra là trong quá trình trả thù cô, tim của mình cũng chảy máu. Năm năm sau, cô mang theo hai đứa trẻ, một trai một gái, trở lại vùng đất này. Trong bữa tiệc thứ nhất, lại không ngờ đối mặt cùng đôi mắt kia."Mẹ, chú đó trông thật giống anh hai!" Tiếng kinh hô của con gái khiến cô theo bản năng kéo bé trai bên cạnh vào trong ngực."Cô trông rất giống vợ của tôi!" con ngươi sắc bén như chim ưng của anh khiến cho cô có cảm giác bị nhìn xuyên qua."Tiên sinh thật thích nói đùa, xin lỗi tiên sinh, xin lỗi tôi không tiếp ngài được, chồng tôi đang đợi tôi!" cô rời đi tựa như trốn, tầm mắt sau lưng lại bám chặt như bóng theo thân. . . .Ác ma tìm tới cửa lần nữa, lần này, vận mạng của cô sẽ như thế nào?…
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn.Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình.Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ...Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”…