21. Nhưng bạn ấy cũng là con trai mà.
- Bối Nhi, tuần sau được nghỉ rồi đúng không? Đi, đi thăm thằng Kiệt đi. Bọn mày xa nhau cả năm trời thế mà không nhớ nhau gì à?
- Bọn con là giới trẻ rồi internet cái gì cũng liên lạc được mà.
Hết năm 1, kiến thức vững, nó hoàn thành thi qua các môn trong một lần. Nó chững chạc hơn rất nhiều, không còn kiểu lăng xăng đầu gấu, cái gì giờ nó cũng theo quy củ không còn có cái tính bá đạo của nam giới như trước.
Bây giờ mọi người lại ngại nhìn nó như vậy. Mọi người nhớ nó trước kia, vậy mới là tuổi trẻ chứ.
Nó trầm ngâm nhìn dòng email cuối cùng nó gửi, nó có gửi hơn 4 cái email gần đây cho thằng Kiệt mà không thấy thằng bé trả lời. Dù gì cũng thành mộ cặp, nó chưa quan tâm thằng bé lần nào đã phải xa nhau, giờ nó thấy nhớ thằng bé đáo để.
Tuần sau được nghỉ, nó muốn đi thăm thằng Kiệt, muốn nhìn cái mặt rõ đẹp trai của thằng bé, nhưng lại sợ thằng bé bận. Nó gửi email đi báo trước.
___________________________________
- Tiêu Bối, đống quần áo này cũng phải mang, đến đó ở dài ngày cho mẹ.
- Con đi vài ngày rồi về, tuần sau là phải vào học rồi. Mẹ muốn con bỏ học?
- Cái con bé này, từ lúc nào đã lớn thế này rồi. Mày lớn chậm một tí không được à.
- ....
Nó đóng vali lên đường đi thăm thằng Kiệt. Đi hết 1 ngày một đêm không nghỉ thì bánh xe dừng trước trường Đại học Z. Bây giờ là thời gian bắt đầu học ca sáng của sinh viên. Nó chỉ đứng ngắm ngôi trường rộng lớn đẹp mắt phía trước, rồi so sánh với ngôi trường C của nó.
"Khác nhau v~"
Nó kéo vali đi tìm địa chỉ nhà mà mẹ nó đưa.
___________________________________
/Chuông cửa/
- Ai đấy?
- Là cháu này cô Huệ!
- Là Tiểu Bối à! Mau vào!
Cánh cổng sắt mở ra, ngôi nhà phía trong phải nói là to kinh khủng, hồi bé nó chưa đến nhà thằng Kiệt bao giờ, chỉ biết lúc nào cô Huệ cũng đem cho nó một thùng bánh kẹo ăn cho mòn răng, nhưng mẹ nó lại giấu đi đem tiếp khách dùng dần :)))))
- Chà, Tiểu Bối của cô càng lớn càng xinh xẻo nha.
- Con mới mọc 2 cái mụn ba hôm trước cô ạ.
- Quỷ sứ ~ Cô mới nặn một quả hôm nay.
....
- Kiệt con! Bối Bối đến chơi này.
- Con lên đi. Phòng nó tầng hai mé trái đấy, không cần gõ cửa đâu, thằng này không bao giờ khóa cửa nên con cứ xông vào cho cô.
- Dạ...
Nó chỉ biết đáp một tiếng rồi lên lầu. Dẫu là được cho phép là xông vào bắt được gì thì bắt nhưng nó lại lịch sự gõ cửa phòng.
Bên trong không có hồi âm. Nó kiên nhẫn gõ thêm vài cái nữa. Bên trong vẫn chả có tiếng động. Nó gõ tiếp đến nỗi người phía dưới nghe được.
- Không cần gõ cửa đâu! Con cứ vào đi!
Nó giật nảy mình rồi đẩy cửa vào.
Căn phòng sạch sẽ, ngăn nắp phải nói đây là một căn phòng trống luôn ấy chứ. Nói thật đấy, phòng để không, méo có gì cả.
Nó ngơ ngác nhìn, nó làm đúng lời cô, mà lại lộn phòng. Nó nhìn quanh chỉ thấy còn cái phòng phía đối diện còn lại, liều mình lạch bạch chạy sang, chắc mẩm cô Huệ nhớ nhầm.
Nó lại lịch sự gõ cửa lần nữa. Lần này trong phòng có tiếng mở khóa, nó ngạc nhiên, cô Huệ có nói Kiệt không bao giờ khóa cửa.
Cửa mở ra, trước mặt nó là một bé trai chắc chừng mới lớp 5 hay lớp 6.
- A, chị là Bối Bối của anh Kiệt à?
- À, ừ...
Thằng bé hớn hở vỗ tay rồi khẳng định nó là của thằng Kiệt. Thằng bé kéo nó vào phòng, rồi bày mô hình siêu nhân ra chơi với nó. Nó mới đầu ngỡ ngàng lắm, nhưng mà lúc thấy mấy bé siêu nhân kia lại hớn hết cả lên. Nhớ ngày nào nó còn bẻ tay bẻ chân mấy bé này giấu đi để chơi trò "Tìm xác" với mấy đứa trẻ con. Hoài niệm ghê :v
Thằng bé ngồi luyên huyên với nó một hồi rồi cũng bẻ chân tay siêu nhân ra, rủ nó chơi "Tìm xác".
- Cái này anh Kiệt hay chơi với em lắm. Phải là trò này ảnh mới chơi cùng.
- Ừ. Tính anh em lạ nhỉ?
- Ơ, anh ấy bảo là chị là người chỉ anh ấy chơi mà, tại trò này chị thích nên anh ấy mới chơi đấy.
- À, ờ, ha ha...
Nó nhìn tấm thân của mấy đứa siêu nhân bị vặt trụi tay, chân, đầu còn độc cái quần sịp mặc ngoài là còn nguyên. Chẳng lẽ nó đã phá hủy một thế hệ mầm non của đất nước, không là thằng Kiệt, ừ là thằng Kiệt, nó tặc lưỡi nghĩ thế để an ủi lương tâm.
- À, mà anh Kiệt của em đâu?
- Là anh Kiệt của chị mà ~
- À, ờ, anh Kiệt đâu rồi?
- Anh ấy chuyển vào kí túc xá từ tuần trước. Mẹ em hay quên lắm, hôm trước cầm điện thoại của anh Kiệt mới nhận ra chưa trả.
Nó gật gật đầu biết được nguyên nhân mà email nó bị ngó lơ.
- Chị ở đây chơi với em đi. Anh Kiệt phải cuối tuần mới về.
- Cuối tuần thì chị lại phải về rồi.
- Thật ạ? Sao chị không đi muộn một tí, anh Kiệt thứ 7 có thể ở nhà rồi.
- Chị phải về trường học nữa.
- Nghỉ cho khỏe đi chị.
- ...
Nó đơ trước mặt thằng bé, may mà nhóc này chưa phun ra câu chửi bậy nào, cứ nghĩ thằng bé y hệt thằng lớn, ai ngờ như nhau :))))
- Anh Kiệt với chị yêu nhau kiểu gì đấy?
- Anh Kiệt tán chị rồi chị đồng ý.
Nó cặm cụi đi tìm mấy cái chân tay đầu sọ với cả cái thân kèm quần sịp của mấy bé siêu nhân trả lời đại, nhóc kia nằm ra đất nghĩ một hồi rồi hỏi.
- Chị! Chị làm thế nào mà anh Kiệt thích chị vậy?
- Cái này phải hỏi anh Kiệt chứ.
- Ứ ừ, chị là người làm mà.
- Ừm...để chị nhớ đã...
- ...
- Chị nhặt cục tẩy hộ anh em.
- Rồi sao ạ?
- Rồi thằng Kiệt nó hôn chị, chị tẩn nó, từ lúc đó nó bám chị như keo dính bê tông í.
- Thế chỉ cần nhặt cục tẩy hộ thôi ạ?
- Sao em hỏi vậy?
- Em nói cái này. Chị không được nói cho ai đâu đấy.
- Rồi chị hứa.
Nó giơ tay trái lên chứng minh, ghé sát tai xuống lắng nghe tiếng thì thầm của đứa bé.
- Em...cũng có thích một người.
- Òa... kinh nha. Bạn ấy chắc xinh lắm nhỉ?
- Không, bạn ấy ngầu lắm, đẹp nữa không xinh giống mấy đứa con gái đâu.
"Giới tính mạnh mẽ à? Hai anh em nhà này khẩu vị nặng v~"
- Sao em thích bạn ấy?
- Không biết nữa. Bạn ấy cứ nhìn em là tim em đập liên hồi à.
- Không đập chết mọe rồi em à :))))
- Không phải mà là nó đập mất mấy nhịp ấy. Cạnh bạn ấy em thấy được che chở, bảo vệ nên yên tâm lắm.
- Em là con trai phải bảo vệ con gái người ta chứ. Con trai phải mạnh mẽ vậy mà.
- Nhưng bạn ấy cũng là con trai mà.
- '_')
Nó nhìn thằng bé trước mặt. Má bầu bĩnh, mặt chim te, nước da trắng hồng rất ưa nhìn, đặc biệt còn rất xinh y như thằng Kiệt hồi bé. Đúng là thằng bé cần được bảo vệ thật. Như vậy nó tiên đoán là cái thằng mà nhóc này đang crush chắc cũng thích thằng bé thôi.
- Em thích bạn học là nam hả?
- Ừm, đúng rồi đó, bạn ấy tên Lân.
- Chắc bạn ấy cũng thích em đấy, bao giờ rủ bạn ấy chơi trò "Cướp công chúa" đi.
- Dạ!
Thằng bé hí hửng tin nó, cái trò "Cướp công chúa" này đã từng làm lộ biết bao nhiêu bộ mặt thật của mấy thằng đực rựa, mấy đám trẻ con hồi trước đứa nào đứa nấy đều nam nhi mà đánh nhau sứt mẻ các kiểu chỉ để giành được thằng Kiệt. Bọn nó còn thi nhau nựng má thằng bé, âu yếm các kiểu loại.
Hai anh em nhà này, số đào hoa trai gái cân tất!
______________________________________
Kỉ lục mới. Đây là chap dài nhất hiện nay.
Hai chap nữa hết rồi. Cảm ơn mọi người nha.
Thiết nghĩ là có nên cho ngoại truyện không.
Tại cái ngoại truyện nó hơi bẩn bựa tí ~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip