19.
Cục bông nhỏ nghe lời đương nhiên sẽ không tức giận, nhiều nhất chỉ là nhỏ giọng mềm mại lầm bầm một tiếng, nhưng cái này hiển nhiên khiến cho tâm tình Vegas tốt hơn không ít, lấy tay xoa xoa khuôn mặt nhỏ của bé con ngoan ngoãn, lại bắt đầu nhỏ giọng trêu chọc.
"Anh Vegas mua thạch cho bé nha, bánh bao nhỏ của anh tha thứ cho anh nhé?"
"Pít muốn bên trong có quả đào."
"Được, bên trong có quả đào, bé con của anh cũng giống đào nhỏ, tròn trịa."
Vừa mới nói bé là móng heo, cục bông nhỏ bất mãn nâng cánh tay mình lên cầm một túi thạch quả quýt ném vào trong xe, đem đồ ăn bày một vòng quanh người, giống như bị từng vòng từng vòng đồ ăn vây lại.
Thật đáng yêu quá đi.
Vegas yên lặng để bạn nhỏ tự mình lấy đồ ăn, hoàn toàn không phát hiện số lượng này đã vượt quá phạm vi một đứa trẻ có thể ăn được.
Vegas giống như thật sự biến thành fan cuồng của Pete, Pete làm gì cũng đều thấy đáng yêu, cong miệng cười cực kì đáng yêu, nũng nịu cũng đáng yêu cực kì, lúc ngoan ngoãn làm bài tập đáng yêu, còn có bị trêu chọc rồi tự mình lau nước mắt cũng đáng yêu chết đi được.
Đại hội thể thao mà Vegas trông mong mòn mỏi rốt cuộc cũng đến, bởi vì muốn cho Pete một niềm vui bất ngờ, Vegas cố ý không nói cho bạn nhỏ biết, sau khi mọi chuyện sắp xếp xong, một mình lặng lẽ chạy tới chỗ người nhỏ, chuẩn xác kéo ra cục bột của nhà mình.
"Anh Vegas? Sao anh lại ở đây?"
"Đến cỗ vũ cho bé con của anh."
Vegas ôm bạn nhỏ quay một vòng, hạng mục hôm nay của Pete cũng là do Vegas chọn cho, bạn nhỏ thi chạy một đường 200m, cậu vốn là có chút lo lắng, thế nhưng không đành lòng phá hư mong đợi trong mắt người nhỏ, chỉ có thể theo mẹ Pink đứng cùng một chỗ, chọn cho bé con một bộ trang phục thể thao, từ đầu đến chân đều sáng bừng lên, hi vọng có thể để cho bánh bao nhỏ nhà mình đạt thành tích cao một chút.
Đừng nhìn Pete còn nhỏ, ngày thường vừa mềm vừa ngoan, thế nhưng bạn nhỏ này ham muốn thắng bại rất mạnh, mấy ngày trước đại hội còn muốn ở nhà tập máy chạy bộ, Vegas đâu cam lòng từ chối không cho Pete dự thi.
"Nhất định phải ổn định, không được chạy quá nhanh, trọng tâm cũng phải nắm tốt, tuyệt đối đừng để ngã, không được gây tổn thương cho chính mình, lại đây anh thắt dây giày cho em."
"Vâng ạ, Pít cảm ơn anh Vegas."
Pete cúi đầu nhìn Vegas quỳ một chân xuống đất buộc dây giày cho bé, trên mặt thịt mềm đều rũ xuống một chút, vừa mềm lại vừa ngoan.
Hai trăm mét đối với Vegas mà nói cũng đơn giản giống như hít thở một hơi, cậu từ nhỏ đã được huấn luyện, đi trong núi vác nặng cũng không khác tân binh là mấy, lúc trước còn phá không ít kỉ lục ở trường, thế nhưng giờ đây Pete chỉ chạy một đoạn ngắn ngủi hai trăm mét, lại làm cho Vegas lo lắng không thôi.
Nếu như bị ngã thì phải làm sao? Nếu không về nhất có buồn không chứ? Nếu như Pete không ngã, người bên cạnh đẩy em ấy ngã phải làm sao bây giờ? Bạn nhỏ yếu ớt đáng yêu của cậu, ngã một cái nhất định sẽ khóc rất lâu.
Một trận thi đấu diễn ra, tuyển thủ dự thi cùng khán giả đều kích động không thôi, chỉ có một người lo lắng duy nhất là Vegas.
Một tiếng súng vang lên, các bạn nhỏ đồng loạt chạy về phía trước, tốc độ cực kì lớn, Vegas với tư cách là tình nguyện viên có thể đứng ở điểm cuối cùng, rõ ràng là thời tiết mát mẻ, cậu lại khẩn trương đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.
Cục bông nhỏ hôm nay một thân quần áo mập mập, cả người vừa mềm vừa ngọt, Vegas đứng từ xa nhìn bạn nhỏ của mình xuất phát chạy, chạy nước rút, là người đầu tiên chạy về đích, thoáng thấy thân ảnh bé con sau đó chạy thêm mấy bước, như chú chim nhỏ đâm đầu vào ngực Vegas, lại bị cậu nhẹ nhàng ôm lên.
"Anh ơi, em được hạng nhất!"
"Tuyệt vời, bé con của anh thật giỏi."
Lúc này xem như mới an tâm trở lại, lo lắng của Vegas từ từ chìm xuống bụng, người lớn hơn ôm bạn nhỏ lên thơm một cái.
"Tốt rồi, anh Vegas dẫn em đi ăn đồ ăn vặt."
"Không được đâu."
Cục bông nhỏ hồng nhạt lắc đầu, ngọt ngào hướng Vegas nũng nịu.
"Em còn có nhảy cao, nhảy xa, còn muốn ném cây lao, sao đó còn muốn chạy tiếp sức!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip