7.
Cục bông nhỏ sau khi tỉnh lại cũng không có khóc giống như suy nghĩ của mẹ Pink, chỉ là tự mình ngoan ngoãn xuống giường, hoàn toàn không biết trên mặt đang treo một dấu răng rõ ràng.
"Pít yêu của dì dậy rồi sao?"
Mẹ Pink ân cần đem bàn chải đánh răng cùng li nước mới mua đưa tới, hôm qua mới biết bạn nhỏ này thích sư tử con, nghĩ rằng có thể để bạn nhỏ vui vẻ một chút, mẹ Pink đặc biệt dậy sớm đi mua cho bé, chỉ có điều không nghĩ tới con trai mình lại nghịch như vậy.
"Sư tử con?"
Chỉ khi gặp vật nhỏ bản thân yêu thích, vẻ mặt Pete mới có thể mang chút ngây thơ cùng vui vẻ không che giấu, không còn câu nệ hiểu chuyện như vậy nữa.
"Pít cảm ơn dì ạ."
"Con thích là tốt rồi."
Mẹ Pink vui mừng cười, lại thoáng thấy dấu răng rõ ràng trên mặt Pete, tức giận đến không chịu được.
"Vegas, qua đây xin lỗi Pít nhanh."
Vegas phải chạy bộ bốn năm vòng buổi sáng lề mà lề mề đi đến trước mặt Pete.
Cái này cũng không thể trách cậu. Vốn chỉ muốn thắt cho em trai một cái nơ bướm, Pete lúc ngủ đáng yêu như vậy, trên người chỗ nào cũng mềm, so với món quà không mấy khác biệt, thế nhưng thắt lên tay mới thấy, nơ bướm của cậu chính là vô cùng xấu, quả thực là xấu đến thê thảm, Vegas muốn tìm cách cứu vớt con bướm của mình, liền ở cái nơ kia thắt thêm cái nữa, nào ngờ càng thắt càng xấu, sau đó cũng không cởi ra được.
Không còn cách nào khác, ông thần con sợ bé mít ướt sau khi tỉnh dậy lại khóc một trận, chỉ có thể rón ren cởi nút, không cởi được liền cắn, cắn cắn một hồi liền phát hiện bàn tay nhỏ còn rất mềm mại, liền không nhịn được cắn thêm một cái, cái này cũng giống như mở ra chiếc hộp Pandora, Vegas trải qua cảm giác chưa từng thấy, bị bé con giống trôi nước nhỏ cứ thế chinh phục.
Đứa nhỏ này sao lại mềm mại đến vậy, không phải là không xương đó chứ? Đặc biệt là má nhỏ giống hệt bánh pudding, Pete lúc ngủ như cái bánh bao, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, lông mi đen như mực cũng dịu dàng buông xuống, màu da trắng giống như ngâm trong sữa bò, không cần cử động cũng mang theo một vị sữa nhàn nhạt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đều là má sữa mềm mại phồng lên.
Vegas đem đủ kiểu dặn dò không được trêu chọc em cứ thế quên sạch, cậu dứt khoát hướng phía khuôn mặt nhỏ cắn xuống, cái này so với pudding đúng là không khác biệt lắm, mềm mềm lại co dãn, nhưng rõ ràng cậu cũng không có dùng sức, là do đứa nhỏ này quá mềm, mới lưu lại một dấu răng lớn như thế.
"Anh sai rồi, Pete không được khóc đâu nhé?"
Vegas nhỏ giọng thừa nhận sai lầm, còn sờ lên dấu răng trên mặt Pete.
Vẫn là thật mềm, cậu thậm chí còn muốn cắn thêm cái nữa.
"Không sao ạ."
Mò mò tới dấu răng trên mặt, cục bông nhỏ chỉ là ôm sư tử con trong ngực, còn ngoan ngoãn lắc đầu.
"Pít cảm ơn dì và anh Vegas mua sư tử con cho Pít."
Mẹ Pink suýt nữa bị giọng sữa mềm mềm của bé con làm cho mở cờ trong bụng, đây mới là bé ngoan, làm thế nào lại ngoan như vậy, nhìn lại con trai mình một chút, suốt ngày nhảy nhót tưng bừng còn gây hoạ, thật là người so với người, tức chết người.
"Pít yêu của dì thật ngoan, chúng ta đi đánh răng rửa mặt, sau đó dì với anh Vegas cùng con ăn sáng, có được hay không?"
"Dạ được."
Cục bột nhỏ trên mặt đỡ lấy dấu răng ngoãn ngoãn tự mình đi đánh răng rửa mặt, Vegas hết sức chuyên chú nhìn bạn nhỏ vệ sinh cá nhân, không hổ là em trai ngoan của cậu, không có ở trước mặt mẹ cậu bán đừng người anh trai này, thật ngoan, là một bé con đáng yêu rất nghe lời.
"Anh ơi, sao anh lại cắn em?"
Nhổ ra một miệng bong bóng nước, bạn nhỏ lí nhí hỏi Vegas một câu.
Vegas trong lòng tự nhủ cậu làm sao biết được, có thể là do Pete thực sự quá đáng yêu, như cái bánh bao nhỏ, làm sao có thể không yêu cho được, không phải là cậu muốn bắt nạt nha, thế nhưng Vegas lại không dám nói, sợ khiến bé con lại nghĩ lung tung.
"Anh... anh Vegas thấy mặt của bé con quá tròn, giúp em cắn cắn một chút mặt sẽ nhỏ đi, như thế sẽ đẹp trai hơn."
"Thật sao ạ?"
Bạn nhỏ rửa mặt xong liền với lấy khăn mặt, lau hết nước trên mặt mình.
"Pít cảm ơn anh Vegas ạ."
Trái tim kẻ cầm đầu sắp bị bạn nhỏ ngoan ngoãn này làm cho tan ra, Vegas đem người dưới đất bế lên, nhận lấy khăn lau mặt trong tay Pete lau mặt cho bé.
"Thế mà cũng tin, em bị ngốc phải không? Anh chính là bắt nạt em đó."
"Không phải đâu."
Cục bông nhỏ giống như chim non ngoãn ngoãn để cho Vegas ôm mình xuống lầu, ỷ lại mà tín nhiệm, mặc dù bọn họ mới quen nhau được một ngày, thế nhưng anh trai nguyện ý kể chuyện cho bé nghe, cũng nguyện ý dỗ dành bé ngủ, còn không chê bé sợ tối, anh Vegas nhất định chính là người tốt.
Mẹ đã từng nói qua, tất cả mọi người đều sẽ thích bé, mặc dù không thể cho chú dì thêm phiền phức, thế nhưng vẫn có một anh trai nguyện ý chăm sóc bé, thật tốt.
"Anh Vegas thích Pít, còn dỗ dành Pít ngủ, sẽ không bắt nạt Pít đâu."
Sự tin tưởng của trẻ con tới dễ dàng mà lâu dài, Vegas bắt đầu hối hận bản thân chỉ thích trêu chọc Pete, thế nhưng cậu đối với người khác cũng không có như thế, chỉ với bánh bao nhỏ này, nguyện ý nói gì nghe nấy, lại sợ em ấy khóc, hơn nữa cậu rất thích dáng vẻ bé con tủi thân chờ mình đến trêu đùa.
"Yên tâm, có anh ở đây, sau này không có ai dám bắt nạt em."
Một người trịnh trọng hứa, một người nghiêm túc gật đầu, mẹ Pink nhìn con trai mình ôm người xuống, bắt đầu thấy nhức nhức cái đầu rồi đó.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip