Ánh mắt biết cười

Hôm nay sinh nhật Nut Thanat, anh đang đứng trước 600 fan hâm mộ cùng đến giao lưu buổi sinh nhật mình. Đến phần giao lưu với fan, satff đã thu các câu hỏi mà fan viết trước khi vào cửa để anh bốc và trả lời. 

Có sáu trăm người yêu thương, ngưỡng mộ anh ở đây nhưng thật đáng tiếc chỉ có thể trả lời 10 câu từ 10 bạn ngẫu nhiên.

"Nếu mình không bốc trúng câu của các bạn thì cũng đừng buồn nhé, còn nhiều cơ hội để ta gặp nhau." Nut bắt đầu thò tay vào hộp đảo qua đảo lại để lựa một tờ, fan ngồi phía dười cũng hồi hộp khiến anh có chút căng thẳng.

Mảnh giấy câu hỏi đầu tiên: Muốn thành 5 người hay muốn trở thành em bé 5 tuổi?

Một câu hỏi thường thấy.

"Cái nào nghe cũng lời ha, có 5 người thì mình nhàn hạ lắm đây, làm được 5 công việc khác nhau một lúc. Mọi người hẳn vất vả rồi, chạy hết hơi đến ủng hộ 5 bản phân thân, mỗi bản phân thân chia ra 5 góc phố thì có mà mệt nghỉ."

Fan phá lên cười, có một số người hét lên "Không sao, không sao, mẹ có tiền, mẹ có thời gian." Nom mà mắc cười.

"Thôi mình sợ mọi người khổ nên chọn bị thu nhỏ thành bé 5 tuổi nha. Ối, nhưng mà năm tuổi hát bặm bẹ lắm, lỡ không được ai yêu mến thì sao ta?"

Nut cảm thán, cữ ngờ người hâm mộ sẽ an ủi lại nói không sao hay nói mọi người vẫn sẽ yêu thương, ủng hộ mình nhưng không, hơn năm trăm người mà lại đồng lòng hô: "Cố gắng lên nhá."

"..." Nut ngơ ra cạn lời khiến fan cười thích thú. Anh cảm thấy mình không ghẹo lại được fan rồi.

Mảnh câu hỏi thứ hai: Nếu lạc ở đảo hoang 5 năm thì 5 người anh nhớ nhất là ai? (không chơi gộp chung hội vào một đâu ná)

"Trời ơi sao làm khó tui vậy??" Nut thốt lên khi vừa đọc dứt câu hỏi nhưng thực sự trong đầu đã hiện sẵn những gương mặt mong nhớ.

"Bố nè, mẹ nè, anh trai nè..." Nut lần lượt kể những người thân ruột thịt rồi trầm ngầm để fan thêm phần hồi hộp.

Anh nào có thể kể tên Hong mà không kể mấy đứa còn lại được đâu nên đành phải suy nghĩ thêm: "Quản gia trong nhà và p'Koko quản lý đáng yêu của mình nha. Bốn đứa kia bỏ đi, kể ra mất công tị nạnh nhau."

Fan cười, loáng thoáng tiếng bảo đáng thương quá, đáng thương quá, không biết là đang nói cụ thể ai đáng thương nhưng Nut thấy mình mới là người đáng thương đấy. Fan quay được câu trả lời đăng lên mạng thể nào Hong và mấy đứa kia cũng thấy rồi ăn vạ cho xem.

Mảnh câu hỏi thứ ba: Nut là anh cả trong nhóm, có ngại chăm sóc các bé thành viên không? (để chị mang n'Hong và n'William về chăm giúp cho)

"Vấn đề chính không phải câu hỏi mà là vế sau đúng không ạ?" Nut cười bất đắc dĩ, suýt thì thốt ra hai từ "Không cho." khi nhìn thấy tên người yêu đầu tiên.

"Cũng không ngại lắm đâu ạ, mấy đứa nhỏ ngoan mà... Cũng có lúc không ngoan thì chính là hai đứa chị muốn mang đi luôn. Em cho mấy chị đấy."

Chưa dừng ở đây, Nut vẫn quyết hơn thua: "Nhưng em thấy mình được yêu thích dữ lắm, em cho nhưng chưa chắc bọn nó chịu rời em đi đâu nha."

Fan la hét quá trời, câu trả lời này có vẻ được lòng mọi người.

Thực ra các thành viên nhóm cũng không phải khó quan tâm, chăm sóc. Đôi khi ngược lại mấy đứa nó mới là người chăm sóc Nut kìa. Người khiến anh phải nâng niu, bao bọc từng miếng ăn mảnh áo chỉ có thể là người yêu anh thôi, đến nỗi mà đôi khi mấy đứa còn lại phải ra rìa kêu la bất công.

Mảnh câu hỏi thứ tư: Nut muốn gì khi về già? Có từng nghĩ bản thân sẽ thế nào chưa ạ?

"Ồ câu hỏi này...cũng khó đó nha." Nut trầm tư một chút, thực ra anh cũng từng suy nghĩ đến rồi.

"Khi về già tuổi nghỉ hưu rồi không còn làm việc được nữa nên sợ mọi người không nhớ đến nữa. Mình vẫn muốn được ca hát, có thể chỉ là hát cùng một cái đàn thôi, sẽ đi du lịch nhiều hơn cùng gia đình, tụ tập cùng mấy anh em thân thiết, ngồi xem lại những chương trình cũ mình từng tham gia. Nut muốn một cuộc sống về già chill chill thôi rồi đôi lúc sẽ tự hỏi không biết LYKYOU đang làm gì ta...?"

Nut cười, hướng mắt về người hâm mộ bên dưới, người nói sẽ đang nhớ Nut, người nói sẽ đang ăn mày quá khứ, người thì gợi ý Nut tiếp tục là vlog về cuộc sống hàng ngày, có thể trở thành một streamer,... một ý tưởng thú vị.

Trong lúc nghe fan nói Nut vẫn chìm trong suy nghĩ cá nhân của mình. Anh nói muốn ở bên gia đình, lúc đó người xuất hiện đầu tiên trong tâm trí anh chính là Hong. Mẹ anh vẫn hay nói sau này khi tự lập có cuộc sống riêng bản thân ta sẽ lại có một gia đình khác, một gia đình nhỏ của riêng mình trong đó có người mà mình sẽ yêu thương đồng hành đến trọn đời. Nut nghĩ đến Hong và muốn có cậu ấy suốt đời.

Một ngôi nhà riêng của hai đứa, buổi sáng thức dậy có thể nhìn thấy người đó đầu tiên, cùng nhau làm bữa sáng, đi dạo, nói chuyện, sánh bước qua từng con đường từ mới đến khi bị mòn. Tưởng tượng được ở bên người yêu khi người ta tóc ngắn dần thành tóc dài rồi lại cắt ngắn, cảm nhận được sự ấm áp, mùi hương của người ta theo năm tháng. Nghĩ thôi cũng thấy hạnh phúc.

Nut bất giác cười mà không hề hay biết.

Anh đột nhiên thấy rất nhớ Hong.

Cắt ngang cảm xúc lúc này là khoảng khắc cánh cửa trước mặt đột ngột hé mở, anh biết, mấy đứa nó tới rồi đó.

"Happy birthday to You
Happy birthday to You
Happy birthday, Happy birthday
Happy birthday to You.

Happy birthday to You
Happy birthday to You
Happy birthday, Happy birthday
Happy birthday to Youuuuu."

Lego với Tui lần lượt sánh bước vô, Tui cầm cái bánh sinh nhật vừa cẩn thận bước đi vừa hát lớn, Lego ở bên cạnh cầm mic không những hát còn lắc lư nhảy múa. 

Nut cười nhìn hai đứa em nhưng đồng thời cũng liếc mắt về hướng cửa như đang chờ đợi thêm ai đó xuất hiện. Đến cả khi hai đứa em đến sát sân khấu rồi anh vẫn đoái hoài nhìn.

"Êii, tập trung zô, tập trung zô, anh thất vọng cái gì vậy? Anh thất vọng cái gì??" Lego đanh đá cố tình nói lớn để thu hút sự chú ý của nhân vật chính và các người hâm mộ nơi đây.

"...ờ...không..." Nut bình thường nhạy lắm nay lại nhất thời ngơ ngác vì thật sự bị nói trúng tim đen mà, cánh cửa kia không còn ai bước vào nữa.

"Thì ra anh chê bánh tụi em nhỏ, hic." Tui lên tiếng giúp anh một miếng, giả bộ trề môi chấm nước mắt.

"Tụi tôi về." Lego đẩy miếng, cố ý quay lưng hướng ra cửa để Nut phải níu lại.

"Thôi anh xin anh xin, bánh đẹp lắm mấy ông giời ơi. Anh rất thích, thích vô cùng không nỡ động vào, có thể cất đến sinh nhật năm sau mới lôi ra cũng được luôn."

"Lố quá ông già." Lego thẳng thừng cắt ngang khiến cả bọn phì cười, fan cũng thích thú hò hét.

"Giỡn thôi chứ em biết anh muốn LYKN nay đông đủ chỉ là p'Hong với William...haizz" Tui không nói hết chỉ thờ dài coi như thay lời muộn phiền.

"Không sao, bọn nó có việc riêng mà?" Nut nói nhưng nhìn chằm chằm Tui như đang đặt câu hỏi, anh nắm rõ lịch trình của Hong nhưng đôi khi sẽ có những công chuyện đột xuất anh không thể nắm bắt. Tui liếc nhìn anh, khẽ gật đầu, vậy là anh có thể tự hiểu.

"Chả sao đâu anh, có em là anh có gấp ba hạnh phúc rồi, em biết anh thấy vô cùng vô cùng hạnh phúc khi có em mà." Lego nghiêng đầu thật dễ thương, chân còn nhấc gót điệu đà khiến Nut phải bật cười.

"Tự tin vậy cũng tốt, không bị quê." Nut đáp khiến Lego phải "Ê!!" một tiếng to, rõ ràng anh ấy đang phủ nhận điều nó nói.

Lego và Tui lần lượt chúc mừng sinh nhật anh, chia sẻ năm vừa qua họ được chăm sóc như nào và mong rằng tuổi mới anh cũng sẽ giúp đỡ họ thêm, ngược lại hai đứa cũng mong mình sẽ giúp ích được cho anh cả về cuộc sống và công việc. 

Bắt đầu thắp nến, có staff hỗ trợ nên những ngọn nến nhanh chóng vụt sáng. Nhưng nến vừa sáng thì đèn bỗng tắt, cả phòng rơi vào biển tối đen như mực theo đó là những tiếng thốt hoảng hốt và ngạc nhiên. Lego và Tui phát ra tiếng ú ớ ngơ ngác, staff cũng rì rầm đôi ba lời lộn xộn khiến Nut phải vội bật mic trấn an người hâm mộ: "Mọi người bình tĩnh nha, bình tĩnh nhé? Chắc bên mình có chút vấn đ-..."

"Happy birthday Nutdan
Happy birthday Nutdan
Happy birthday, Happy birthday
Happy birthday pí Nutdan Yehhhh.

Happy birthday Nutdan
Happy birthday Nutdan
Happy birthday, Happy birthday
Happy birthday pí Nutdan Yehh Yehh."

Đèn lại sáng. William là đứa hát to nhất, át cả tiếng của Hongshi đang rón rén bê cái bánh khác cười cười đi sau. Nut cầm bánh của Lego với Tui trên sân khấu, mấy giây trước còn đang hoảng, giây sau nhìn thấy ai kia liền nhoẻn miệng cười, mắt sáng lên long lanh không biết do ánh đèn hay vì sự mừng rỡ không thể giấu.

Lego với Tui hát nhiệt tình như đã biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra, các anh chị staff hỗ trợ cùng bắt nhịp vỗ tay cho fan vô cùng hào hứng, người nào người nấy đều tươi cười hẳn là đã biết rõ sự tình vừa xảy ra không phải một tai nạn.

Fan ở bên dưới người ngơ ngác, người bật cười, không thể không khen ngợi là LYKN  và tổ hỗ trợ diễn đỉnh quá, không nói Lego với Tui thậm chí fan còn nghe thấy staff rì rào hỏi chuyện gì thế, có vấn đề gì, lo lắng như thật. Lừa người có đầu tư ghê, được training tốt quá thể.

Cái bánh Hong cầm lớn hơn một chút, là bánh hai tầng nên tiến độ bước đến sân khấu chậm hơn đám Lego ban đầu. Sự xuất hiện của người yêu khiến Nut vui mừng, khi Hong đi được nửa đường anh đã muốn lao xuống đỡ bánh tiếp đón người ngay nhưng bị Lego ngăn lại.

Nhỏ Lego đang vỗ tay hát hò tự nhiên xuất hiện bóng dáng ông anh lớn bên cạnh nên phải vội vàng ngăn cản, thậm chí còn trừng mắt như muốn nói "Mắc gì vội hả ông nội?". Nhưng chỉ trong tích tắc thôi là Lego lại trở về trạng thái vui vẻ, hớn hở ca hát ngay. Fan không thấy nhưng Nut thấy rồi nên đành ngoan ngoãn đứng im. 

Hong tập trung nhìn bánh nên không để ý, William hướng mắt lên sân khấu nên thấy rõ sự hấp tấp của Nut, nó không nhịn được phá lên cười khiến Hong phải ngẩn ngơ hát một mình hai câu tiếp đó cho đến khi lại gần sân khấu.

Cậu mới bước một chân lên thềm đã được Nut đón tay ngay, anh cầm chiếc bánh nhỏ xinh bằng một bên tay, tay còn lại đỡ bánh giúp Hong. Tay chạm tay thân mật vô cùng, có một số fan đã để ý lập tức hét thất thanh khán phòng.

Lego đứng bên cạnh thấy vậy liền vội vàng đỡ lấy chiếc bánh bé.

"Ngạc nhiên chưa??" Hong và Tui với William đồng thanh, ai nấy đều cười rạng rỡ ngay cả Nut cũng phải tít mắt hạnh phúc.

"Tao tưởng...hai đứa..." Nut nói ngắt đoạn, muốn nghe lời giải thích.

"Nãy bên ngoài...nghe ai đây bảo có hai đứa không ngoan nên đem đi cho. Dỗi không muốn vô nhưng mà lỡ chuẩn bị cái bánh kem rồi không ra mặt thì phí." William tỏ ra giận hờn, hất mặt làm giá kể lại sự tình.

Ở bên ngoài cửa chỉ nghe được loáng thoáng thôi nhưng William nó thính lắm, nghe câu nào ăn câu nấy đến méc Hong liền, hai đứa hùa chơi một vố luôn, phải khó khăn lắm mới liên lạc được mấy anh chị hỗ trợ trong khán phòng để chơi theo.

"Lúc mà kể tên 5 người sẽ nhớ nhất, miệng thì bảo mặc kệ bốn đứa mất công tị nạnh nhưng đáng lẽ định kể Lego với Tui thôi chứ gì? Mà sợ hai đứa này phát hiện lại mếch lòng nên diếm." Hong đơm thêm, đã giỡn là phải giỡn cho tới.

"Èo ơiiii." William kéo giọng dài ra, cái đầu lắc qua lắc lại tỏ ý thất vọng.

"Hahaha.." Tui ngả người cười, Lego thì tỏ ra e thẹn ngại ngùng nhìn Nut tưởng đâu nó mới được anh tỏ tình.

"Giỡn thôi, giỡn thôi." Nut cũng cười, từ nãy đến giờ thực tế anh không hề ngừng cười chút nào.

"Không nghe trình bày, châm nến!!" Hong đanh đá ra lệnh nhưng nụ cười vẫn nở rộ trên môi, vừa tinh nghịch vừa đáng yêu khiến Nut không thể rời mắt.

"Ê nha, Ê!! Đừng có bỏ rơi tụi em, bánh nhỏ nhưng thành ý lớn mà." Lego chen vào, biết thể nào ông anh lớn của mình cũng quên mất sự đời xung quanh khi người yêu anh ta xuất hiện nên đành tự thân đòi một chân vô chứ không tội nghiệp cái bánh. 

Nut đứng giữa, hai bên hai cái bánh do Lego và Hong giữ. Anh đan tay cầu nguyện trong giây lát rồi đưa tay đỡ hai bánh lần lượt thổi nến từ bên bánh bé sang bánh lớn. Khi nến bánh lớn vụt tắt anh liền ngẩng đầu nhìn người cầm cái bánh đó, người yêu của anh, người đang cười ngọt ngào nhìn anh.

Hong bắt gặp ánh mặt của người thương liền hất cằm một cái rồi mới tiếp tục cười khiến Nut càng ngắm nhìn càng khó dứt phải để Lego ra tín hiệu cho Tui nhanh chóng tách người. 

"???" Hong không hiểu chuyện gì, bị Tui kéo lại chỉ biết bước lùi theo. Cậu ấy không biết rằng người yêu đang nhớ mình biết bao.

"Uhm hmm. Giờ em chúc sinh nhật anh nè anh Nutdan, anh muốn nghe không ạ?" William giả vờ ho một tiếng để kéo sự chú ý của Nut.

"Ờ...ừ mời em..." Nut ngây người trong thoáng chốc nhưng nhanh chóng đáp lời.

Các thành viên LYKN cười đùa với nhau tiếp tục trợ giúp (hoặc dí) Nut trả lời nốt 6 câu hỏi bốc thăm rồi mới rời đi nhường sân khấu cho chính chủ. Vì đang trước mặt fan nên Nut không thể đứng cùng một chỗ với Hong quá lâu nhưng tương tác với nhau mấy câu thôi đã khiến anh rất vui và thậm chí còn chưa thấy đủ. Thấy mấy anh em bắt đầu rút đi, Nut tiếc nuối muốn giữ lại: "Cứ ở lại chơi với anh cũn-..."

"Thôi anh ơi, anh đừng tỏ ra mê muội bọn em thế, bọn em ngại với fan lắm!!"

Lego cắt ngang, nó là đứa tinh mắt nhanh nhẹn, thấy Hong đi cuối hàng là biết có điềm rồi nên cố tình đứng lại ở giữa bậc đợi William với Tui đi qua. Quả nhiên Hong chưa bước xuống bậc thềm anh lớn đã lên tiếng thế là nó phải kéo Hong đi nhanh, còn phải mở lời dứt khoát câu chia tay. Ba đứa em rời sân khấu anh cười, người yêu anh chưa rời đi đã níu kéo. Lego bất lực không thể nói.

Nut đành cười trừ nhìn bốn thành viên rời đi từng người từng người đến khi cửa đóng chặt mới thôi.

LYKN không đi đâu xa, họ vẫn ở lại chờ Nut bên ngoài để tụ tập đi ăn sinh nhật anh, không những thế còn có Est và quản lý của mấy đứa - p'Koko cũng góp vui.

Có thể nói năm nay sinh nhật Nut được nhận rất nhiều bánh kem, đi diễn concert tháng này đều được tặng bánh, nãy được fan tặng tiếp, các thành viên còn đầu tư hẳn hai cái bánh và giờ đây khi đến quán ăn với nhau p'Est lại tăng thêm một cái.

Nut cười khổ, ăn vầy chắc tăng thêm mấy cân.

"Là bánh anh tự làm đấy, Dunk hỗ trợ nhưng vẫn là anh làm đấy mà cậu thái độ vậy hả?" Est thấy thái độ của Nut liền giả bộ mắng, thực ra Est cũng không ngờ LYKN nay lại mang tới hai cái bánh nhiều vậy nhưng lỡ chuẩn bị rồi không thể không mang ra tặng.

"Em không có, em bất ngờ mà anh. Em...woww." Nut chữa cháy ngay, lúng túng khiến ai nấy đều phải bật cười.

"Sinh nhật này thổi nến hết hơi luôn, được mọi người yêu quý quá trời sướng quá còn gì p'Nut." Tui đứng cạnh, bắt đầu cắm nến châm lửa.

"Tắt đèn tắt đèn nhà mình ơi." Lego chen qua hàng người muốn chạy tới công tắc đèn.

Trong lúc Tui châm nến, Nut liếc thoáng qua chỗ Lego đã đứng chờ sẵn ở khu vực công tắc đèn rồi đưa mắt tìm người yêu.

"Hong. Qua đây giữ bánh đi." Anh vẫy tay với cậu ấy còn muốn nhấc bánh rời tay Est.

"Không sao, để anh cầm cho cũng được." Est lên tiếng ngay, tưởng Nut hiểu lầm mình thấy vướng nên mở lời nhưng liền bị mấy đứa em khều.

"Ôi anh ơi, anh tốt bụng thế là chết anh trai em rồi." William khúc khích cười níu lấy cánh tay Est.

"Vấn đề không phải ai cầm anh ạ, đây là mong cầu cá nhân." Tui cũng cười, run tay không châm nổi cây nến cuối cùng.

"Nãy bị chia rẽ chắc ảnh cũng bất mãn lắm, p'Est thông cảm cho ảnh nha." Lego tiếp lời, ha hả cười.

Est hiểu được lời mấy đứa nhỏ nói, nhận ra tình huống mình đang khó xử nên cười ngại ngùng đưa bánh cho Hong đã đi đến bên cạnh.

Đột nhiên lại bị gọi đích danh như vậy khiến Hong hơi ngượng, vừa chạm mắt người yêu miệng đã lẩm bẩm như muốn mắng người. Nut cười, đưa tay lên cùng giữ bánh. Lần này là cả hai bàn tay đều chạm tay Hong, có cái bánh bé xíu mà bốn bàn tay giữ làm như quả tạ nặng ký.

"Ấy từ từ, phải có quà nữa." p'Koko lên tiếng trước khi bắt nhịp bài hát.

"Ối, để sau cũng được mà anh." Nut dường như sốt ruột nên buông lời thúc giục rồi.

"Không mày, anh phải tặng ngay cho nóng." 

Nói rồi quản lý của nhóm họ nhanh chóng rút sợi ruy băng mảnh từ mấy đĩa giấy ra, lật đật chạy đến chỗ Hong, không ai nói gì vì dường như đã hiểu ý của quản lý. Sợi ruy băng mảnh lại còn dài, lấp lành màu hồng được Koko buộc thành một cái nơ xinh xắn trên tóc Hong. Mái tóc màu xám khiến cái nơ trở nên thật nổi bật, trở thành một thứ phụ kiện dễ thương mà trong mắt Nut, người được thắt nơ cũng đáng yêu không kém.

"Rồi đó, quà to cỡ này mà lại để sau à? Không thích hả?" Koko ghẹo, liếc mắt nhìn đứa nhóc lớn nhất LYKN, lớn tuổi nhất mà dễ bị bắt nạt nhất.

"Không có, em th-..." Nut định nói thích nhưng thấy người yêu trừng mắt nên nuốt lại sửa từ: "...em ok."

"Ahhhh." Cả phòng đang mong chờ một chữ thích vậy mà anh kịp bẻ câu nên đành cười trừ, nhưng không phục.

Đèn tắt, cả phòng chìm trong bóng tối và mọi người bắt đầu hát giai điệu quen thuộc. Nut nhắm mắt, giống như đang ước.

"Happy birthday bé iu
Happy birthday bé iu
Happy birthday, Happy birthday
Happy birthday bé Nut đáng iuuuuu."

Lần này hát ngắn gọn hơn, vừa dứt lời Nut cũng nhanh chóng lấy hơi thổi tắt toàn bộ hàng nến. Cả căn phòng chìm trong bóng đêm chỉ có tiếng hò la và vỗ tay ầm ầm.

Chỉ khi tiếng vỗ tay dứt Lego mới bật công tắc đèn, cả căn phòng lại sáng bừng nhưng có điều gì đó rất kỳ lạ.

Khi đèn sáng Hong đã ngớ người trong tích tắc rồi ngay lập tức quay mặt đi, cổ rụt lại dáng vẻ thẹn thùng. Ngược lại Nut cười rất rạng rỡ, mép miệng chắc dài sắp tới mang tai luôn rồi, vui đến nỗi cười thành tiếng luôn.

"Ủa gì thế? Em đã bỏ lỡ gì à?" Lego thẫn thờ không biết chuyện gì, những người khác cũng hoang mang tột độ nhưng miệng thì vẫn cười.

"Ê hình như...anh nghe thấy gì đó nha." Est cười, mơ hồ nói.

"???" William tròn mắt tò mò: "Nghe gì hở anh?"

"Tai ai'Hong đỏ lắm nha, có gì mờ ám lúc đèn tắt nha. Ai'Nut!!" P'Koko phát hiện ra ngay điểm kỳ lạ ở Hong nên quay sang nạt giỡn Nut, tai Hong thoáng chốc đã đỏ, da vốn trắng nên càng thấy rõ hơn.

"Hahaa." Tui đột nhiên hiểu ra vấn đề nên bật cười, Nut vẫn im lặng không đáp nhưng mắt không rời người yêu một giây.

"Lúc tắt đèn làm sao? Làm gì?" William vẫn hỏi dù đã hòm hòm nhận biết được điều đó: "Hôn nhau hả?"

"Ai'William !!?" Hong lớn tiếng mắng, sự xấu hổ không thể che dấu khiến mọi người bật cười.

Hong không dám nhìn vào mắt Nut nhưng vẫn thẳng chân đá cho anh một phát vào đùi.

"Vậy là chưa gì p'Nut đã khui quà rồi, sao hôm nay sống vội thế không biết." Lego khoanh tay nhớ lại mấy pha nó phải cứu trong buổi giao lưu với fan.

Khi nãy phòng tối om, nến vừa tắt Hong đã cảm nhận được mùi hương quen thuộc cùng sự ấm áp nơi bờ môi. Nụ hôn chỉ trong chốc lát nhưng khiến cậu ấy vô cùng bất ngờ và hoảng hốt hơn cả là họ đang ở trước mặt bao nhiêu người, chưa bao giờ có chuyện này xảy ra trước đây khiến cậu ấy thấy ngại ngùng. Không ai chứng kiến nhưng họ đều biết chuyện đã diễn ra, sao có thể không khiến Hong phải ngượng như vậy?

Nut chỉ cười, hai tay vẫn giữ chặt bánh kem và tay người yêu không để cậu ấy chạy trốn.

Nut muốn nói mình nhớ Hong, dù nghe thật vô lý vì mới sáng họ đã gặp nhau, nãy cũng đã gặp nhưng thật sự nỗi nhớ vẫn không nguôi. Anh cảm thấy có gặp bao nhiêu lâu chỉ rời xa nhau một khắc thôi anh cũng sẽ thấy nhớ.

Trong lúc vui vẻ ăn tối với nhau, họ không hề biết trên cõi mạng fan đang rầm rộ bàn tán về NutHong từ buổi sinh nhật vừa diễn ra.

[Có ai để ý không? Lúc Tui và Lego tới chỉ có hai người, Nut cứ nhìn chằm chằm về hướng cửa như đang chờ ai đó ý. Dù giống như đang nhìn Tui và Lego nhưng tin tôi đi, tôi ở hàng đầu tôi thấy rõ ánh mắt anh ấy hướng ra cửa. Lego còn đùa anh ấy hãy tập trung nữa cơ 5555]

[Hãy nhìn ánh mắt Nut khi Hong tới đi mấy chế, tôi thực sự tin ánh mắt cũng biết cười đó!!!]

[Khi Hong xuất hiện Nut cười hoài luôn, cười không ngừng, vui lắm luôn các bà.]

[Anh ta si mê không giấu diếm, NutHong là real hở??]

Fan còn chụp được tấm ảnh khi Nut giữ hai cái bánh để thổi nến. Bánh Lego cầm thì anh giữ khay hờ hững không thôi nhưng bánh Hong cầm thì anh giữ cả tay người ta, bức ảnh chụp sắc nét khó chối cãi. Khi thổi nến anh cũng chỉ nhìn Hong chứ không hề nhìn Lego, kẻ đáng thương được cõi mạng ôm bế gọi tên Lego Rapeepong.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip