2. Mất ngủ ( DexSine).
Dextra mệt mỏi ném cái cưa vào một góc, thả mình chìm vào tấm nệm êm ái trên giường. Cô đã ba đêm liền không ngủ tử tế chỉ để hoàn thành cái nhiệm vụ chết tiệt mà thằng nhóc Thorne năn nỉ muốn rớt lưỡi ra ngoài mới nhờ được cô. Nếu không phải đang cần nguồn tiền từ Thorne thì cô đã không nhận cái nhiệm vụ càn quét phiền phức ấy. Dextra dù rất mệt nhưng lại rất khó ngủ, giá mà cô có thể dễ dàng chợp mắt mọi lúc mọi nơi như Sinestrea.
– Không biết em đang làm gì, Sines đáng yêu của chị...
Dextra đánh rơi câu nói giữa căn phòng vắng lặng, bình thường Sinestrea sẽ chờ cô ở đây nhưng thật lạ là hôm nay lại chẳng thấy nàng ấy đâu. Dextra cảm thấy có chút lo lắng và bồn chồn, dù cô cùng nàng có "khế ước máu" thì cô vẫn chẳng thể an tâm nếu nàng không ở trong tầm mắt mình. Mãi suy nghĩ nên Dextra không thể chợp mắt nổi, mệt mỏi và lo lắng trộn lẫn khiến cô nổi cáu. Cô bật dậy định đi tìm Sines thì bị đôi bàn tay mềm mại ấm áp ấn xuống nệm trở lại.
– Dextra... Chị về rồi... Oa... – Giọng nàng ngái ngủ xen chút vui vẻ, nàng không quên ngáp một cái rồi mới nói tiếp. – Nhớ chị...
– Sines, em vừa đi đâu thế? Lúc chị về không thấy em trong phòng.
– Giế... Oa... Không, em... trò chuyện với Thorne một chút...
– Thằng nhóc đó lại giao nhiệm vụ vớ vẩn gì cho em hả? Trông em có vẻ ngủ không đủ giấc.
– Ưm... Không có chị, ngủ không được. Dextra trông cũng mệt mỏi lắm, mắt gấu trúc kìa... Oáp. Ngủ với em...
– Ừ, được rồi. Ngủ ngon! – Dextra hôn lên trán Sinestrea rồi ôm cô vào lòng.
Cả hai nằm trên chiếc giường trải nệm êm ái, thả mình vào những cơn mơ, mặc kệ cho Thorne có phá cửa phòng xông vào mắng vốn đống hỗn độn mà Sinestrea đã làm. Cậu bất lực nhìn cả hai ngủ ngon lành, càu nhàu đôi câu rồi bỏ ra ngoài vì chẳng thể đánh thức hai con người kia. Đợi Thorne đi xa rồi, Dextra mới khúc khích cười, cô biết Sines cũng đã thức nhưng vẫn cứ giả vờ ngủ an ổn như không có chuyện gì xảy ra. Dextra tự hỏi Sines có biết là khi có ai đó khiến cô cảm thấy khó chịu, nàng sẽ chủ động ôm lấy cô như thể muốn bảo cô đừng quan tâm kẻ đó nữa, hãy chỉ chú ý đến nàng thôi.
– Thằng nhóc đó ồn ào quá làm phiền giấc ngủ của em hả?
– Hưm... Em buồn ngủ...
– Đừng có đánh trống lảng nha. Em ăn hết đống sô-cô-la của Thorne, còn biến sảnh chờ thành nghĩa trang máu của đám người đột nhập không rõ lai lịch nữa. Em làm thế vì giận thằng nhóc Thorne giao nhiệm vụ phiền phức cho chị đúng không? Thorne dọn không nổi bãi chiến trường của em nên nó mới chạy lên đây đó chứ.
Sinestrea không đáp mà lười biếng cọ cọ đầu vào cổ Dextra như chú mèo nhỏ nũng nịu đòi yêu thương, hành động ấy làm cô phải bật cười. Cô cảm thấy thật hạnh phúc khi có một người luôn nghĩ cho mình và đứng về phía mình dù cho mọi chuyện có tồi tệ ra sao. Sines vừa là mạng sống của cô, vừa quý giá còn hơn cả mạng sống nữa. Nghe thật mâu thuẫn đúng không? Giá mà Dextra có thể cho cả thế giới biết Sines đáng yêu của cô tuyệt vời thế nào. Cô sợ sẽ có kẻ nào đó cướp lấy nàng ấy khỏi cô mất. Nếu Dextra xem Sines là gia đình thì sẽ mong nàng ấy được hạnh phúc. Vậy mà cô lại chẳng thể chịu nổi cái cảm giác nhìn nàng sánh bước bên ai khác ngoài cô. Dextra tự hỏi, có phải từ khi được Sines cứu sống, cô trở nên dựa dẫm vào nàng quá nhiều đến mức muốn chiếm hữu nàng mãi mãi. Liệu có phải do "khế ước máu" đã khiến cô trở nên ích kỷ như vậy?
"Khế ước máu" là tên gọi của một ma thuật cổ xưa có khả năng liên kết vận mệnh của hai chủ thể nhất định. Một khế ước hoàn chỉnh được thực hiện dưới sự đồng thuận của cả hai chủ thể đó. Nếu một trong hai chủ thể không chấp nhận khế ước thì ma thuật sẽ thất bại. Trường hợp của Sinestrea và Dextra lại là một dạng không hoàn chỉnh khác. Khi Sines thực hiện khế ước máu, Dextra đã chết, vận mệnh của cô đã biến mất nên nàng đã chia sẻ vận mệnh của nàng để hồi sinh cô. Nói một cách dễ hình dung, vận mệnh của hai người ví như hai sợi chỉ riêng biệt, "khế ước máu" sẽ nối hai sợi chỉ thành một vòng tròn, trường hợp của Dextra thì sợi chỉ của cô đã mất nên Sines phải cắt sợi chỉ của mình làm hai sợi rồi nối cả hai lại thành một vòng tròn. Đó là cách mà Sinestrea cứu sống Dextra và nàng phải chịu tác dụng phụ của chuyện này đó là thường xuyên buồn ngủ nhưng lại bị khó ngủ.
Có một điều mà Dextra không biết về "khế ước máu", đó là cảm xúc của cả hai chủ thể ký khế ước sẽ san sẻ cho nhau, ảnh hưởng rồi đồng hóa lẫn nhau. Sinestrea không nói cho cô biết điều này vì nàng không muốn Dextra lo lắng với tư cách một người chị gái đối với em mình. Sinestrea yêu Dextra rất nhiều, nhiều đến nỗi nàng chấp nhận thực hiện một "khế ước máu" không hoàn chỉnh để cứu sống người nàng thương, mặc kệ cho bản thân nàng chịu lời nguyền bị dày vò bởi những cơn ác mộng mỗi khi ngủ hay chỉ là chợp mắt đôi chút. Dextra chỉ nghĩ Sines bị thiếu ngủ chứ không biết gì về lời nguyền tra tấn tinh thần kia cũng như sự đồng hóa cảm xúc. Nếu là người bình thường có lẽ đã bị lời nguyền ăn mòn tinh thần đến mức trở nên điên loạn mà chọn tự sát rồi. Nhưng thật may là nàng có Dextra ở bên, nàng có thể ngủ yên khi ôm lấy cô, vùi mình trong lòng người thương và cảm nhận được những cảm xúc đang nhảy múa trong lồng ngực cả hai. Sines sẽ không bao giờ để Dextra biết nàng muốn cô yêu nàng nhiều như nàng yêu cô nên mới muốn đồng hóa cảm xúc của cả hai.
Dextra ngắm gương mặt say ngủ của Sinestrea trong lòng mình. Nàng thở đều, hàng mi dài che đi đôi mắt trong trẻo, đôi môi căng mọng thỉnh thoảng mấp máy mớ ngủ, có lẽ nàng nằm mơ thấy gì đó. Dextra dù vẫn còn mệt sau khi hoàn thành nhiệm vụ nhưng ngằm Sinestrea ngủ yên chưa bao giờ khiến cô cảm thấy chán. Sines thường ôm lấy cô mỗi khi ngủ như thể nàng sợ cô sẽ bỏ đi mất, thỉnh thoảng nàng tỉnh giấc giữa chừng vì chứng khó ngủ của mình rồi lại nhanh chóng chìm vào những cơn mơ sau khi nhìn thấy Dextra vẫn ở bên.
Lúc Dextra về là khoảng hơn giữa trưa, Sines đã ngủ đến tận khi mặt trời khuất dạng khiến cánh tay cô gần như mất cảm giác. Do cô không nỡ rút tay ra làm ảnh hưởng giấc ngủ của nàng nên cứ mặc cho nàng gối đầu ngủ. Sines nhìn Dextra với đôi mắt đầy tự trách, nàng nhẹ nhàng hôn lên cánh tay đang tê rần của cô và mong nó sẽ mau chóng lấy lại cảm giác. Dextra bật cười khi thấy hành động đáng yêu đó của nàng, giống như lúc trước, khi cô bị thương, nàng sẽ chu đôi môi đỏ mọng vừa thổi khi sát trùng vết thương cho cô, vừa thì thầm những lời dịu dàng xua đi cái đau dù chẳng thấm vào đâu. Cái cách mà nàng nâng niu, trân trọng cô khiến cô hạnh phúc vô cùng, trái tim cô đập mạnh hơn, thôi thúc cô làm một điều gì đó.
- A...
Dextra hôn nàng.
Sinestrea mở to đôi mắt trong trẻo phản chiếu sắc đỏ rực rỡ của mái tóc và cả khuôn mặt người nàng thương. Nàng ngạc nhiên trước hành động bất ngờ của cô, đôi môi nàng cảm nhận xúc cảm ấm nóng của nụ hôn đầu êm dịu mà ngọt ngào. Chính Dextra cũng bất ngờ về hành động của mình, cô tưởng nàng sẽ đẩy cô ra nhưng nàng lại ôm lấy cô và đáp lại nụ hôn một cách nồng nhiệt hơn.
- HAI NGƯỜI CÒN TÍNH NGỦ TỚI KHI N...
Thorne đá cửa xông vào thì bị một tô "cơm chó" tọng thẳng vào mồm không kịp nuốt. Cậu đơ người mất 2 giây cho tới khi thanh kiếm của Sines sượt qua mặt, găm thẳng vào tường cùng cặp mắt kính bị nứt do màn hôn hít nồng cháy của hai người làm cho "quá tải". Đến cái kính còn không chịu nổi tô "cơm chó" này thì Thorne sao có thể, cậu ngay lập tức bỏ ra ngoài, không quên khóa cửa phòng và tự nhủ từ nay dù có giận cỡ nào cũng nên gõ cửa trước khi vào phòng ai đó, đặc biệt là không nên phá cửa xông vào phòng con gái.
Sau khi Thorne rời đi thì không khí trong phòng trở nên có chút ngượng ngùng, thực ra chỉ có Dextra hơi ngượng chứ Sinestrea đã ngồi lên người cô mà chặn mọi đường thoát của cô rồi. Dextra rất muốn nói là nàng trông rất ngầu khi đe dọa thằng nhóc kia nhưng khuôn mặt nghiêm túc của nàng khiến cô có chút lo lắng và hồi hộp.
- Chị... Em muốn hôn nữa!
- Chị xin lỗi!! Sines, chị không cố ý h... Hả? Gì cơ??
- Chị hôn em vì thích em mà đúng không?
- Chị không biết. Vì Sines đáng yêu quá nên chị muốn hôn. Cơ thể chị tự chuyển động luôn...
- Chị đã hôn em rồi, vậy chịu trách nhiệm với em tới cuối đời luôn đi.
- Á! Sines, từ từ...
Sau đó, Thorne cũng không thắc mắc tại sao hai người kia không thèm ăn tối, chỉ là nguyên một đêm cậu ta chẳng thể chợp mắt nổi, rốt cuộc hai người đó làm cái gì mà rầm rầm vậy???
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip