O5.
xmanhslna:
sao nay không xuống tập?
vatonguyen96:
ốm
xmanhslna:
bị từ bao giờ?
sao tao không biết
vatonguyen96:
mày có bao giờ quan tâm tao đâu
không biết là đúng rồi
xmanhslna đã xem
vatonguyen96:
đi về đi
có đứng trước cửa phòng tao thì tao cũng không mở đâu
xmanhslna:
sao biết tao đứng đấy?
vatonguyen96:
mày làm gì tao đều biết
còn tao làm gì thì mày cũng không hay =)))
xmanhslna:
mày vẫn còn cười cơ à
vatonguyen96:
thế muốn tao làm sao?
khóc à?
điên đéo đâu mà khóc
xmanhslna:
cứ khóc đi
có ai chửi mày đâu
vatonguyen96:
đầy
nguyên cái hagl sẽ chửi tao te tua
xmanhslna:
chúng nó thương mày còn gì
vatonguyen96:
mày có thương tao đéo đâu
thế thì khóc làm gì
xmanhslna đã xem
vatonguyen96:
tao kêu về phòng cơ mà
lì thế
xmanhslna:
kệ tao
tao đứng đâu mày quản được à?
vatonguyen96:
hành động của mày là sao vậy mạnh?
rốt cuộc
mày muốn làm gì thế?
mày muốn bù đắp cho tao hay gì?
nếu vậy tao nói thẳng luôn
tao không cần
ngay từ đầu đã không nhận được
thì thứ đến muộn mãi mãi cũng là vô ích
xmanhslna:
tao chưa bao giờ muốn chúng ta đi đến bước đường này
tao đã cố yêu thương mày nhiều nhất có thể
tao đã học cách quên đi và nhìn lại về phía người ở bên cạnh mình
để đến lúc tao học được rồi
mày đã không còn ở đó nữa
toàn
chúng ta thật sự không thể nghĩ lại sao?
vatonguyen96:
mày nói thì hay lắm
nhưng có bao giờ mày làm được đâu?
mày nói mày cố gắng yêu thương tao
nhưng đó cũng chỉ là cảm giác hối lỗi khi mày bỏ rơi tao một mình hết lần này đến lần khác thôi
tao là người yêu còn không bằng bạn bè của mày
phạm xuân mạnh
tao hỏi mày
đã bao giờ bước chân của mày trở nên vội vã vì tao chưa?
xmanhslna đã xem
vatonguyen96:
dù chỉ một lần cũng là không
đúng chứ?
xmanhslna đã xem
vatonguyen96:
mày thấy đấy
chúng ta không thể
vậy nên đừng mong chờ những thứ không thể thành sự thật nữa
tuyết năm ấy ngừng rơi rồi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip