Trở về
Thấp thoáng cũng đã hai năm kể từ ngày tôi bước chân tới đất nước này. Tôi tốt nghiệp với tấm bằng tốt nghiệp xuất sắc, đúng thiệt là tôi luôn tự hào về bản thân mà. Dự tiệc chia tay ở trường cùng với các bạn tôi xin tạm biệt về sớm không đi tăng hai, tôi mà đi thêm tăng nữa thì chắc mai tôi không lên được máy bay mất
Về đến nhà tôi đi tắm xong sau đó là đi sắp xếp đồ, lúc đi tôi mang mỗi hai cái vali, vậy mà giờ về tôi phải mua thêm hai cái nữa mới đựng đủ đống đồ, qua đây tôi mua nhiều đồ đến vậy hả trời. Sắp xếp xong đống đồ, tôi cầm điện thoại lên gọi cho Fourth
(Alo, chuyện giề)
"Ơ, tao gọi cho mày cũng cần lý do à"
(Ờm không cần, tao đang học bài mày, mai thi môn cuối nên hơi bận tý)
"Mai mới thi môn cuối á, tao vừa tốt nghiệp xong"
(Ồ hổ, học bá mà, tốt nghiệp nhanh là phải)
(Mà tốt nghiệp xong rồi thì tính làm gì, ở lại Úc học tiếp hay về với tao đây)
"Đương nhiên là về với bạn Fourth iu của tớ ròi (với lại về để gặp nó nữa chứ)"
(Xí, không nhờ tụi tao giải thích cho mày chuyện đó thì giờ này có chết mày cũng không thèm về)
"Hehe, nói thế mất quan điểm mày"
(Nào về?)
"Ờm sáng mai lên máy bay, chắc chiều về tới"
(May thế tao thi sáng, về tới gọi tao, ra đón em iu về với quê nhà nhá)
"Rồi rồi, học bài đi, thi tốt nhá"
Trò chuyện mới một lúc thôi mà trễ vậy rồi á, thôi đi ngủ. Mà tôi có nên nhắn cho thằng Pond một tiếng mai tôi về không nhỉ, thật sự là tôi không dám nhìn mặt nó, tôi làm nhiều điều có lỗi với nó lắm rồi, giờ sao mà nhìn mặt được cơ chứ. Suy nghĩ lâu quá mà tôi ngủ khi nào không hay
Sáng tôi dậy sớm để chuẩn bị tới sân bay không thì trễ giờ mất, tôi đến sân bay hình như hơi sớm nên phải ngồi chờ, trước khi lên máy bay 5', tôi quyết định là sẽ nhắn cho Pond
"Giờ tao lên máy bay"
Sau đó tắt nguồn điện thoại, lên máy bay ngồi tận 8 tiếng nhưng tôi cứ nghĩ mãi đến thằng Pond, liệu nó có giận tôi không, nó có đến sân bay đón tôi thật không nhỉ, thằng Pond chưa từng thất hứa với tôi, nó nói nó sẽ đến chắc chắn là nó sẽ đến.
Sau 8 tiếng ngồi máy bay, mỏi cả mông thì cuối cùng cũng đã tới nơi rồi, ôi quê hương tôi, nhớ chết mất, biết bao nhiêu kỉ niệm chợt ùa về. Tôi nhìn ngó xung quanh xem cái đám bạn trời đánh đang ở nơi nào, nhìn mãi vẫn không thấy tôi quyết định mở điện thoại lên gọi chúng nó
"Alo, chúng mày đang ở cái nơi nào vậy, kêu đón mà éo thấy đâu"
(Trước cửa sân bay đây ạ, đi ra đây đi, đông đúc quá tụi tao không vào được)
"Rồi"
Tôi bước ra cửa thấy thằng Gem, Fourth, Dunk với Joong nữa nhưng Pond đâu? Nó không tới đón tôi à. Tôi bước tới chỗ tụi nó, thay vì vui vẻ chào chúng bạn thì tôi lo cho thằng Pond hơn
"Pond đâu, nó bận việc gì à?"—Phuwin
"Ô hổ, bạn tới đón không chào bạn được một câu, mới gặp là hỏi anh iu đầu tiên, bạn bè yêu thương cỡ này không biết ơn, nhớ tới ai không vậy"—Gem
"Pond có việc bận nên không tới được, nó nhờ tao đưa mày cái này"—Joong
Tôi cầm bó hoa mà mặt đen lại, mẹ thằng chó này, hứa sẽ đón tao mà giờ méo thấy mặt, mày coi thứ khác quan trọng hơn cả tai luôn à
"Ô, ai đứng đằng sau mày kìa"—Fourth
"Ai cơ?"
Tôi với vẻ mặt thắc mắc quay lại, Pond. Nó đến đón tôi thật này. Vừa nhìn thấy nó tôi tự nhiên rơi nước mắt, nó thấy tôi không nhìn ôm tôi lại dỗ dành
"Nào đừng khóc nữa, tao tới đón mày rồi đây mà, mày buồn vì tao quên mày à"—Pond
"Hức....tao xin lỗi...xin lỗi nhiều lắm..."—Phuwin
"Xin lỗi gì chứ, mày không có lỗi gì cả"—Pond
Nó ôm tôi chặt đến mức tôi khó thở mà phải đấm vào lưng nó để nó thả tôi ra. Nó nhìn tôi với ánh mắt yêu chiều đó, lại là cái ánh mắt này
"Tao nhớ mày lắm đấy, mày đi mà chẳng nói gì, tao lo vãi ra"
Tôi chỉ cười nhẹ rồi quay lại phía đám bạn đang nhìn hai đứa tôi nãy giờ với một ánh mắt đầy phán xét
"Tủi thân thật á chớ, 2 năm nó ở Úc tao là người tâm sự với nó nhiều nhất, vậy mà về tới đây, người nó ôm lại là thằng Pond"—Fourth
"Thôi nào, tao cũng nhớ mày mà"-Phuwin
"Mày nhớ tao nhưng mày nhớ nó hơn chứ gì, hứ, dỗi"—Fourth
Tôi tới ôm thằng Fourth dỗ dành, thằng Fourth vẫn không thèm nhìn mặt tôi nữa cái
"Thôi mà đừng dỗi nữa, tý tao dắt đi ăn nhá, tao bao"
"Mày hứa nha, mày là bịp tao giết mày"
Ôi đúng là Fourth của em, nghe đến ăn là vui liền. Thằng Pond nhanh tay kéo tôi ra khỏi thằng Fourth, nó choàng tay qua vai tôi rồi nói
"Đi ăn, mừng ngày Phuwin trở về, nay tao mời tiện chuộc lỗi với các bạn luôn"
"Sướng dậy, đi liền, hôm nay tao phải ăn hết túi tiền của thằng Pond để trả lại những uất ức bấy lâu nay"—Fourth
Thằng Fourth nhanh tay kéo tay thằng Gem với Dunk đi, bỏ tôi với thằng Pond ở lại, nhưng thằng Joong vẫn đứng lại nhìn chúng tôi
"Tao hứa với mày Phuwin ạ, tao sẽ không để mày tán được thằng Pond dễ dàng đâu, tao sẽ trả lại bội lần cái cách mày làm với tao. Hâhha"—Joong
"Hơ, để tao xem, ai mới là người tán, Pond nhỉ"—Phuwin
Tôi quay lại nhìn thằng Pond cười, xong quay lại nhìn thằng Joong với cái mặt không thể ghẹo gan hơn
Thằng Pond kéo tôi đi đến chỗ lấy xe, còn Joong thì bị hai đứa tôi ngó lơ đi qua luôn mà không thèm chú ý đến nó nữa
"Mẹ thằng chó, Phuwin về cái là mày bỏ tao à, trong hai năm qua đứa nào ở bên cạnh mày, nó hay tao vậy, heyyyyy, chờ coi"—Joong
Chúng tôi đến một quán ăn, ờm quán ăn trá hình thôi, quán nhậu thì đúng hơn. Vì lúc từ sân bay ra tới thành phố để kiếm chỗ ăn cũng hơi xa, nên thay vì đi ăn mừng thì đi nhậu có vẻ tốt hơn. Chắc phải lâu lắm rồi tôi mới được trở lại cảm giác này ấy chứ, hai năm đi du học tôi chưa nhậu được bữa nào, hôm nay phải bung xõa hết mình, không say không về
Chắc lâu lắm rồi tôi không được uống nên có vẻ hôm nay tôi uống hơi nhiều, thằng Pond thấy tôi uống nhiều quá nên mới cản lại
"Uống vừa thôi, mày uống nhiều quá rồi đó"
"Tao uống nhiều thì có làm sao chứ, dù gì thì cũng có mày chở tao về mà, lo gì chứ"
Tôi với vẻ mặt đỏ bừng vì uống rượu ngửa cổ ra nhìn mặt Pond, có vẻ cậu ấy không kiềm chế được vẻ mặt gợi tình của tôi nên cúi xuống định hôn nhưng thằng Dunk
"Ey, ey, mày định làm gì bạn tao, đừng có lợi dụng người say mà làm mấy chuyện tầm bậy nha"
Thằng Pond buông tôi ra, quay mặt đi chỗ khác, chắc là vì ngại. Tôi uống say quá nên dựa vào người thằng Pond ngủ trong vô thức, chúng nó nhậu đến khi nào thì tôi không biết, lúc tôi mơ mơ tỉnh dậy thì thấy thằng Pond đang bế tôi vào xe
Tôi nhìn thằng Pond từ lúc tỉnh tỉnh cho đến khi nó ngồi vào ghế lái ổn định. Bỗng chốc tôi nghĩ ra ý định táo bạo, hỏi nó thử xem nó có thích tôi không, nếu không thì coi như là tôi say không nhớ gì đi
"Pond"
"Hửm, có gì hả"
"Ưm, mày....mày có thích tao không"
Nó không nói gì, kéo tôi lain trực tiếp hôn vào môi tôi, tôi giật bắn mình nhưng chắc do rượu vào nên tôi chẳng thèm chống cự. Nó vẫn cứ hôn tôi đến mức tôi không thở được mới đập vào vai nó, Pond luyến tiếc mà thả môi tôi ra. Nó xoa xoa đầu tôi, nhìn tôi với ánh mắt không thể nào tình hơn
"Tao thích mày, thích nhiều lắm ấy, cả đời này người tao thích và yêu chỉ có mỗi mày"
"Làm người yêu tao nhé"
Tôi né tránh ánh mắt của nó nhưng lại quay qua rất nhanh
"Nếu mày thích tao, thì mày tán tao đi, chứng minh tình cảm của mày dành cho tao nhiều đến mức nào đi"
__________________________________________________________
Càng viết càng bí các vị ơi
Tôi khá băn khoăn về việc có nên viếc H hay không, lần đầu viết truyện nên không có dám viết á.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip