girl rules | shashagorya | - trans (3)

author: anynomous
chapter: 5/? (chưa end)
link gốc: https://archiveofourown.org/works/60899746

bn dch chưa có s đng ý ca tác gi. mình đã xin phép ri, nhưng nếu tác gi sau này reply không cho phép thì mình s g chap xung

----------------

CHAP 3: VÀO ĐÊM NAY, CÔ LÀ GU TÔI

Một nụ hôn bất ngờ, gấp gáp và thô bạo. Gorya không ngần ngại, đôi môi của nàng áp mạnh vào Shasha, thể hiện rõ sự căng thẳng. Trong tích tắc, Shasha dường như ngơ ra, cơ thể bất động hoàn toàn để mặc Gorya làm gì thì làm. Nhưng sự ngạc nhiên cũng nhanh chóng biến mất, cô ấy rất nhanh theo bản năng tan chảy vào nụ hôn.

Đôi môi của Gorya ấm áp và đầy tự tin, khiến Shasha dễ dàng bắt kịp tốc độ của nàng. Tiếng ồn xung quanh họ tan như tan biến, chỉ còn lại hơi ấm giữa họ và hương vị rượu whisky trên môi Shasha hòa quyện với áp lực nhẹ nhàng từ nụ hôn của Gorya.

Cô không ngờ cô gái trước mặt lại hôn cô như thế này. Thế nhưng em ấy đã ở đây— kéo Gorya lại gần hơn, đẩy nụ hôn ngày càng mãnh liệt hơn. Tay trái của cô nhanh chóng đưa tới eo Gorya để đỡ lấy nàng, những ngón tay cô ấn vào vải áo trên của Gorya, trong khi tay phải của cô, vẫn cầm ly rượu whisky, lơ lửng bên cạnh

Nhưng rồi, sau một thoáng mê muội, Shasha khẽ rút lui, đôi môi vẫn gần đến mức hơi thở của cô phả nhẹ lên môi Gorya. "Em đã nói tôi không phi gu ca em," Shasha hỏi, giọng nói phảng phất sự đắc thắng.

Gorya nhìn thẳng vào mắt Shasha, trong ánh mắt ấy là sự thách thức xen lẫn một điều gì đó sâu thẳm hơn, mờ tối hơn, nhưng tuyệt nhiên không né tránh. Lần này, ánh mắt Gorya lướt từ đôi môi của Shasha rồi trở lại đôi mắt cô ấy. Không chút nghi ngờ, Gorya muốn nhiều hơn, và Shasha cũng vậy.

"Vào đêm nay, cô là gu ca tôi" Gorya nói.

Shasha mỉm cười, đôi mắt ánh lên tia sáng của chiến thắng. Không nói một lời, cô xoay người và trong một động tác dứt khoát, như thể họ đã làm điều này hàng trăm lần trước đây, cô ép Gorya dựa vào bức tường nơi cô ấy vừa tựa lưng. Đôi môi của Shasha lại tìm đến Gorya, lần này mang theo sự chiếm hữu, nhưng không hề cưỡng ép. Đám đông từng vây quanh Shasha giờ như tan biến, chỉ còn lại hai người họ, chìm đắm trong ngọn lửa đang bùng cháy

Đêm nay đã trở thành một chuỗi những cái chạm nồng nhiệt và những nụ hôn vụng trộm, cả hai vượt qua mọi khao khát và ham muốn. Cuối cùng, bằng cách nào đó, họ đã có mặt tại căn hộ của Shasha, tiếng cánh cửa đóng lại vang lên, họ vẫn không rời nhau dù chỉ một giây

Gorya, một người thông minh và luôn tính toán trước mọi chuyện, giờ đây lại cảm thấy chới với và mất hết cả phương đối với sự thân mật ngay lúc này. Nàng dù đã uống một ít, nhưng vẫn hoàn toàn đủ tỉnh táo, thế tại sao những nụ hôn của Shasha lại càng ngày càng làm nàng mụ mị đi. Loại cảm giác sợ bị tổn thương, lại một lần nữa nhẹ xâm chiếm lấy tâm trí nàng, nhất là sau mọi chuyện với Prim

Nhưng Shasha - cô ấy là một bí ẩn, một người không đòi hỏi bất cứ điều gì nhiều hơn những thứ như đêm nay. Mặc dù vậy, mỗi nụ hôn và sự đụng chạm của Shasha đều mang lại cảm giác chân thành và đầy dịu dàng.

Tay cả hai vẫn đan chặt vào nhau, môi Shasha di chuyển từ miệng Gorya xuống cổ và bây giờ là ngực nàng. Cô di chuyển liền mạch, hạ người xuống để nâng Gorya lên một cách dễ dàng như thể đang nhặt một bông hoa mỏng manh. Không gì có thể ngăn cản họ lúc này. Gorya vòng chân quanh eo cô và Shasha dễ dàng bế nàng từ phòng khách đến phòng ngủ.

Shasha từ từ để Gorya dưới thân mình với một nụ cười trên môi, cuối người lại xuống hơn để tiếp tục một nụ hôn khác. Từ từ vứt bỏ quần áo của cả hai mà vẫn dính chặt lấy nhau. Cảm thấy bàn tay của Shasha đang lang thang trên cơ thể mình, Gorya kéo cô ấy lại gần hơn.

Gorya không quen với điều này - việc ai đó đối xử với nàng dịu dàng như vậy. Shasha di chuyển đồng bộ với từng cử động của nàng, cô nhẹ nhàng và kiên nhẫn, không bao giờ hung hăng, không bao giờ đòi hỏi.

Thời gian trôi qua, và khi ánh sáng mờ nhạt của buổi sáng len lỏi qua tấm rèm, họ nằm quấn lấy nhau trong những tấm ga. Đầu của Gorya tựa giữa ngực và cổ Shasha, tay nàng vòng qua người Shasha, nhịp tim đều đặn của Shasha như xoa dịu những hỗn loạn trong tâm trí Gorya. Không gian yên tĩnh, thậm chí có phần bình yên. Nhưng ẩn sâu dưới sự bình yên ấy, một dòng chảy căng thẳng vẫn âm thầm hiện hữu.

Shasha khẽ cựa mình. Cô liếc xuống nhìn Gorya, ngón tay vô thức vẽ những vòng tròn nhỏ trên cánh tay Gorya—một thói quen mà cô đã cố kìm nén ngay từ lần đầu họ gặp nhau. Shasha chưa từng nghĩ rằng mình có thể chạm đến được cô gái mà giờ đây đang nằm gọn trong vòng tay cô.

"Gi thì tôi hiu ti sao ch li ni tiếng." Gorya nói, giọng nàng trầm và hơi khàn khàn vì đêm qua

Đôi môi Shasha khẽ nhếch lên thành một nụ cười nửa miệng. Cô hạ thấp người xuống, khiến gương mặt họ ngang tầm nhau, ánh mắt chạm nhau ở khoảng cách gần. "Em cũng không t lm," cô đáp, đôi mắt ánh lên sự ấm áp tinh nghịch khi cô mỉm cười với Gorya.

Gorya cau mày khó chịu. "Trước gi chưa ai nói tôi t đâu..." Nàng nói, giọng nhỏ dần khi quay mặt đi khỏi Shasha, người đang khẽ cười trước câu trả lời của nàng. Gorya rất giỏi che giấu cảm xúc, luôn thể hiện vẻ tự tin bên ngoài, nhưng trong khoảnh khắc đó, có điều gì đó sâu thẳm bên trong nàng cảm thấy trần trụi. Không phải vì sự hời hợt của đêm hôm qua hay sự thiếu sâu sắc trong những gì đã xảy ra, mà là sự tổn thương đến từ việc khao khát điều gì đó hơn từ ai đó sẵn sàng trao cho nàng.

Suy nghĩ của nàng bắt đầu mờ hồ hơn; ánh mắt trở nên mơ màng.

Ti sao mi chuyn lúc nào cũng phi như thế này?

Tôi đ bn thân tiến gn, đ bn thân cm nhn, và ri tt c s tut mt. Gi mi th nh nhàng, gi khong cách, d dàng hơn nhiu.

Nhưng ri trước khi kp nhn ra... tôi li đui theo. Tôi c mãi đui theo nhng điu không bao gi có th gi được.

Khi tâm trí Gorya quay cuồng với những suy nghĩ tự hạ thấp bản thân, Shasha vẫn kiên nhẫn di chuyển đầu ngón tay dọc cơ thể nàng. Những ngón tay của Shasha không hề mệt mỏi, ngay cả sau hàng giờ ôm Gorya trong vòng tay. Có điều gì đó đầy mê hoặc trong cách cơ thể họ hòa quyện vào nhau.

Shasha cứ nằm đó, ngắm nhìn Gorya trong im lặng, suy ngẫm. Có điều gì đó khác biệt ở lần này—khác với những rung động thoáng qua hay những cuộc gặp gỡ hời hợt trước đây. Điều gì khiến cô bị thu hút bởi Gorya? Chỉ là một cơn cảm nắng, như bao lần khác. Nhưng bằng cách nào đó, nó lại khác biệt. Là sự tự tin của cô gái ấy? Hay cách em ấy mang một sự thách thức âm thầm đầy kiêu hãnh? Điều gì kéo cô lại gần Gorya như vậy?

Lẽ ra cảm xúc này không nên quan trọng đến thế. Thế nhưng, khi đầu ngón tay của Shasha chạm vào làn da của Gorya, cô không thể không tự hỏi: Điều gì ở em ấy khiến mình không thể buông bỏ?

À...

Đúng rồi.

Giọng của Gorya cắt ngang dòng suy nghĩ của Shasha. "Ti sao ch li đ tâm đến tôi?" Nàng hỏi, như thể có thể nghe được mọi suy nghĩ trong đầu Shasha. Lúc này, cả hai tách ra vừa đủ để nhìn thẳng vào mắt nhau, nhưng vẫn đủ gần để nghe rõ hơi thở của đối phương.

Đây rồi. Gorya lại thấy ánh mắt chân thành trong đôi mắt của Shasha, điều mà nàng từng cho là nguy hiểm, giờ đây lại chân thật và đáng tin đến lạ lùng.

"Tôi nghĩ..." Shasha ngừng lại, bàn tay từ vai Gorya trượt xuống nắm lấy những ngón tay của nàng. "Em m áp." Cô đan tay mình vào tay Gorya. Những lời nói chứa đựng điều gì đó giống như sự trìu mến, nhưng lại có một góc cạnh khiến Gorya không thể xác định.

Đừng bắt đầu, nàng tự nhắc nhở bản thân, nhưng ngay cả khi nghĩ như vậy, nàng cảm thấy lớp phòng bị của mình đang dần hạ xuống. Ánh mắt trêu chọc của Shasha, cách cô ấy di chuyển đầy tự nhiên, và giọng nói giờ đây dịu dàng hơn bao giờ hết, tất cả đều như một tiếng gọi quyến rũ, kéo Gorya lại gần hơn.

... Nhưng chỉ trong một đêm, thế thôi.

Gorya thẳng người dậy, ánh mắt hướng lên trần nhà thay vì nhìn Shasha. Nàng lắc đầu nhẹ, như muốn xua tan những suy nghĩ trong đầu. Nàng không thể để mình lạc lối, không phải bây giờ, không phải lần nữa.

"Đng quá gn bó" nàng nói với nụ cười tinh nghịch, giọng điệu trở lại vẻ lả lơi quen thuộc, bức tường bảo vệ của nàng được dựng lên chắc chắn. Nàng không thể để nó nứt vỡ lần nữa, ngay cả với người con gái đang nằm cạnh mình.

Shasha bật cười, ánh mắt dịu lại trong một khoảnh khắc ngắn ngủi trước khi cô nhướng mày. "Đng lo, Gorya," cô đáp, giọng nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa một sức nặng không lời, như thể cô cũng vừa tự dựng lại lớp phòng bị của mình. "Người gn bó đây không phi là tôi đâu."

Gorya nhìn cô, tim đập nhanh hơn. Nhưng nàng không để lộ ra. Nàng xoay người sang một bên, giả vờ bị phân tâm bởi điều gì khác.

Không ràng buộc và rời đi khi mọi chuyện kết thúc. Đó là kế hoạch.

Những phút trôi qua, hiện thực dần giáng xuống nặng nề hơn bao giờ hết, nàng nhớ lại lý do tại sao mình lại ở trong hoàn cảnh này. Cảm giác đau âm ỉ trong lồng ngực càng sâu hơn. Nàng không chắc đó là vì chuyện đã xảy ra với Prim, hay vì Shasha dường như dễ dàng vượt qua hàng rào phòng vệ của nàng. Có lẽ là cả hai, và nàng không muốn làm rõ chúng.

Shasha rút tay mình ra và ngồi dậy, cầm điện thoại lên. Một cuộc gọi vang lên, "Hi." Shasha nói với người gọi. "Th Hai này tôi rnh." Gorya gần như không nghe rõ lời Shasha nói khi cô rời khỏi giường, bỏ lại Gorya một mình.

"Đúng vy," Gorya lẩm bẩm với chính mình, giọng thì thầm gần như không nghe được. "Ch là mt đêm thôi. Thế thôi."

Ánh sáng mặt trời rọi qua cửa sổ, dịu dàng và ấm áp trên làn da của nàng. Nhưng sau tất cả những suy nghĩ đã lấp đầy tâm trí mình, Gorya cảm thấy mọi thứ lạnh lẽo hơn nhiều so với những gì nàng nghĩ

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip