14
Thế nhưng, thế giới nhỏ bé ấy quá mong manh, như lớp sương mỏng giữa bình minh, chỉ cần một cơn gió định kiến thoảng qua cũng đủ khiến nó tan biến.
Một buổi tối sau giờ luyện tập, các thành viên đang chuẩn bị rời phòng tập. Trong góc khuất phía sau tấm rèm, Jungwon vô tình bắt gặp Heeseung và Sunoo — bàn tay hai người khẽ đan vào nhau, đôi môi chạm nhau vội vã rồi vội buông ra khi nghe tiếng bước chân.
Khoảnh khắc ấy tuy ngắn ngủi, nhưng đủ để Jungwon hiểu tất cả.
Tối hôm đó, khi mọi người đã về phòng, Jungwon gọi Heeseung ra hành lang để nói chuyện. Ánh đèn mờ vàng phủ xuống hai người.
"Em không có ý trách," – Jungwon mở lời, giọng nhỏ nhưng nghiêm túc – "Chỉ là... hai người nên cẩn thận hơn. Bây giờ mọi ánh mắt đều dõi theo tụi mình. Nếu công ty biết chuyện, mọi thứ sẽ rắc rối lắm."
Heeseung im lặng. Một lát sau, anh gật đầu khẽ, ánh mắt thoáng qua chút lo lắng.
"Anh biết rồi. Cảm ơn em."
Jungwon nhìn anh, thở nhẹ:
"Em hiểu cảm xúc đó, nhưng có những điều... ở vị trí này, chỉ cần một sơ suất nhỏ thôi là tất cả đều có thể sụp đổ. Hãy biết giữ gìn, được không?"
Heeseung không nói gì thêm, chỉ khẽ cúi đầu. Khi Jungwon rời đi, anh đứng lại thật lâu, cảm giác như giữa mình và Sunoo vừa xuất hiện thêm một bức tường vô hình — mỏng manh, nhưng đủ để khiến tim nặng trĩu.
-------
Người quản lí bắt đầu để ý những hành động lạ giữa Heeseung và Sunoo.
Không rõ từ đâu, trong các buổi luyện tập hay fansign, anh ta nhận thấy những ánh nhìn và cử chỉ nhỏ khiến mọi chuyện trở nên khác biệt.
Vì muốn chắc chắn, anh ta quyết định lắp một chiếc camera ở góc khuất — nơi hai người thường lui tới — chỉ để quan sát từ xa, theo dõi sự tương tác mà không làm phiền nhóm.
Anh ta biết rằng, với vị trí idol, bất kỳ nghi ngờ nào cũng có thể trở thành vấn đề lớn nếu lan ra ngoài.
Vì vậy, sự quan sát của quản lí không phải để "bắt quả tang", mà là để bảo vệ hình ảnh nhóm... đồng thời cũng vô tình tạo thêm một áp lực âm thầm lên Heeseung và Sunoo.
Cả hai vẫn chưa hay biết, vẫn tiếp tục những khoảnh khắc lặng lẽ, ngọt ngào và kín đáo của riêng mình.
Nhưng từ giờ trở đi, mọi hành động đều có thể bị soi xét — và thế giới nhỏ bé mà họ từng giữ cho riêng mình trở nên mong manh hơn bao giờ hết.
Một ngày, quản lí nhận thấy các đoạn video từ camera giấu kín cho thấy mối quan hệ giữa Heeseung và Sunoo rõ ràng hơn dự đoán. Anh không còn cách nào khác: mọi chuyện phải báo lên công ty quản lí.
Tin tức nhanh chóng đến phòng điều hành. Ban giám đốc tức giận, lo lắng về hình ảnh nhóm và tương lai dự án. Chỉ một thời gian ngắn sau, Heeseung và Sunoo nhận được thông báo khẩn: họ phải có mặt tại văn phòng công ty, cùng với gia đình để làm rõ mọi chuyện.
Cả hai đứng lặng im trong phòng ký túc xá, không nói gì với nhau. Tim đập nhanh, từng hơi thở đều mang theo cảm giác lo âu. Heeseung ánh mắt nhìn em, vẫn chưa kịp nói lời nào, chỉ biết siết nhẹ nắm tay mình để tìm chút bình tĩnh giữa cơn bão sắp tới.
Gia đình, công ty, hình ảnh và sự nghiệp — tất cả như đổ dồn vào hai người. Thế giới mà họ từng tưởng là an toàn, giờ trở nên chông chênh và mong manh hơn bao giờ hết.
----
Phòng họp công ty , không khí căng như dây đàn.
Ban giám đốc nhìn Heeseung và Sunoo với ánh mắt nghiêm khắc, giọng nói sắc bén:
"Chúng tôi không thể chấp nhận chuyện này! Các cậu là idol, là hình ảnh của công ty. Nếu để lộ ra ngoài, sẽ gây hậu quả nghiêm trọng cho nhóm và dự án sắp tới."
Heeseung đứng im, tim đập nhanh, cảm giác như cả thế giới đang dồn lên vai mình.
Ở hàng ghế phía sau, mẹ và anh trai Heeseung tròn mắt, không giấu được sự bất ngờ lẫn thất vọng:"Con... sao lại như vậy?" – mẹ anh thốt lên, giọng vừa ngạc nhiên vừa lo lắng.
Anh trai Heeseung thì nghiêng người, cúi đầu một lúc rồi thở dài: "Không thể tin được..."
Trong khi đó, mẹ và chị gái Sunoo lại có vẻ bình tĩnh hơn, nhưng ánh mắt đầy lo lắng.
"Quan trọng là phải bảo vệ Sunoo, và giúp em ấy hiểu được hậu quả có thể xảy ra." – chị gái Sunoo nói khẽ, đôi tay nắm chặt nhau, ánh mắt đầy quan tâm nhìn cậu.
Heeseung và Sunoo đứng giữa phòng, lặng im. Không còn ai cười nói, không còn ánh mắt ấm áp như trước.
Chỉ còn áp lực, sự thất vọng và cả nỗi lo sợ trước những hậu quả có thể xảy ra, nhấn chìm mọi khoảnh khắc ngọt ngào mà họ từng có.
16: Một giám đốc bước lên, giọng trầm nhưng sắc bén:
"Lee Heeseung- cậu là thành viên chủ chốt của nhóm. Cả sự nghiệp của nhóm, hình ảnh của các thành viên khác, đều đang đặt vào cậu. Nếu chuyện này tiếp tục, tất cả công sức bấy lâu sẽ tan biến."
Mẹ Heeseung nhìn con, đôi mắt tràn đầy lo lắng:
"Con là thành viên quan trọng, mọi người đều tin tưởng con. Mẹ sợ... con sẽ mất tất cả nếu cứ để trái tim dẫn lối mà quên mất trách nhiệm của mình."
Anh trai Heeseung thở dài, giọng hơi gắt nhưng đầy nghiêm trọng:
"Em nghe này, trước nay mọi người đều biết em chỉ thích con gái. Những gì đang xảy ra... chỉ là sự nhầm lẫn trong cảm xúc của em thôi. Đừng để những cảm xúc nhất thời này làm mờ mắt, hủy hoại cả sự nghiệp và tương lai của nhóm."
Một giám đốc khác nhấn mạnh:
"Heeseung à, cậu cần nhận ra đây chỉ là cảm xúc nhất thời thôi. Nếu tiếp tục, không chỉ hình ảnh nhóm bị ảnh hưởng, mà cả dự án, hợp đồng, fan và cơ hội tương lai của cậu cũng sẽ bị đe dọa."
Heeseung cúi đầu, im lặng. Trong lòng, cảm giác như tim bị siết lại: niềm hạnh phúc và bí mật riêng tư bị áp lực khổng lồ dồn lên.
Mẹ anh nhấn mạnh thêm, giọng dịu hơn nhưng vẫn nghiêm khắc:
"Heeseung à, con phải tỉnh táo. Nếu con thực sự không kiểm soát được cảm xúc, con sẽ phải trả giá rất đắt!"
Heeseung vẫn lặng im, đôi tay siết chặt, hiểu rằng tất cả lời nói đều đúng: nhóm, sự nghiệp, fan... tất cả đều mong manh. Cảm xúc riêng tư, dù đẹp đến đâu, cũng không thể đặt lên trên mọi thứ đang gắn bó với anh.
-----
Phòng họp càng nóng lên bởi bầu không khí nghiêm trọng.
Người đại diện công ty nhìn Sunoo, giọng trầm và sắc bén:
"Chúng tôi thật sự hối hận khi đã để cậu vào đội hình debut. Cậu là thành viên quan trọng, nhưng những hành vi gần đây... là hoàn toàn không thể chấp nhận. Thật kinh tởm, yêu đương đồng tính luyến ái cậu bị mất trí sao?"
Câu nói như một gáo nước lạnh dội thẳng vào không gian. Mẹ và chị gái Sunoo đỏ mặt, tức giận đến mức gần như bật lời.
Chị gái cậu đứng lên, giọng mạnh mẽ, ánh mắt cương quyết:
"Đủ rồi! Dù Sunoo có vi phạm nội quy yêu đương của công ty, nhưng anh không được xúc phạm xu hướng tính dục của thằng bé. Không ai có quyền gọi đó là 'kinh tởm'!"
Mẹ Sunoo cũng nghiêm mặt, nhìn thẳng vào đại diện công ty:
"Sunoo là con của chúng tôi và chúng tôi yêu thương con. Công ty có thể yêu cầu con tuân theo nội quy, nhưng không được phép nói những lời xúc phạm về con là ai hay cảm xúc của con!"
Sunoo đứng lặng, mắt hơi đỏ nhưng lòng tràn đầy ấm áp. Dù bị áp lực nặng nề từ công ty, cậu biết rằng gia đình luôn đứng sau, bảo vệ mình vô điều kiện.
-----
Một giám đốc đứng lên, giọng lạnh lùng:
"Chúng tôi đã quá kiên nhẫn. Nếu hai cậu tiếp tục mối quan hệ này, các cậu sẽ vi phạm hợp đồng nghiêm trọng. Hậu quả sẽ không chỉ là cảnh cáo — các cậu có thể bị loại khỏi nhóm ngay lập tức."
Mọi ánh mắt đều dồn về Heeseung và Sunoo.
Mẹ và chị gái Sunoo nhìn nhau lo lắng, trong khi mẹ và anh trai Heeseung cũng bàng hoàng trước mức độ nghiêm trọng của lời đe dọa.
Giám đốc nhấn mạnh:
"Chúng tôi không muốn làm thế, nhưng công ty phải bảo vệ hình ảnh, dự án và toàn bộ nhóm. Đây là lần cảnh cáo cuối cùng. Nếu mọi chuyện vượt quá giới hạn, quyết định sẽ được thực hiện ngay."
Hai người đứng im, tim đập nhanh, cảm giác như cả thế giới sụp đổ.
Mọi kế hoạch, mọi ước mơ, mọi cố gắng của họ trong nhóm đều treo lơ lửng trên sợi dây mỏng manh, chỉ chực chờ một bước sai lầm để đổ vỡ.
Trong khoảnh khắc ấy, Heeseung và Sunoo biết rằng tình cảm của họ — dù chân thành đến đâu — phải đối mặt với lựa chọn khắc nghiệt: trái tim hay sự nghiệp.
Sau buổi họp căng thẳng, mẹ và anh trai Heeseung gọi anh ra xe, đóng cửa lại, không gian chỉ còn ánh sáng dịu từ chiếc đèn trần trên xe.
Mẹ Heeseung nhẹ nhàng, nhưng giọng vẫn đầy uy quyền:
"Con hiểu mẹ chứ? Tất cả những gì chúng ta làm đều vì muốn tốt cho con và cả Sunoo. Chúng ta không muốn ai phải tổn thương, và đây cũng là cách bảo vệ Sunoo khỏi những rắc rối."
Anh trai Heeseung gật đầu, giọng nghiêm khắc hơn:
"Em sẽ quên nhanh thôi. Đây chỉ là cảm xúc nhất thời. Quan trọng bây giờ là em phải giữ khoảng cách với Sunoo, nếu không... tất cả sẽ tan vỡ. Nhóm, sự nghiệp, fan... tất cả đều đặt vào vai em."
Heeseung cúi đầu, tim đập nhanh, cảm giác như bị siết chặt. Lời nói của mẹ và anh trai vừa là lời khuyên, vừa là áp lực nặng nề.
Trong lòng cậu, hình ảnh Sunoo vẫn hiện rõ, nhưng lý trí bị kéo mạnh sang hướng khác: trách nhiệm, áp lực, và cả nỗi sợ mất tất cả.
Mẹ Heeseung đặt tay lên vai con, giọng dịu hơn nhưng vẫn nghiêm túc:
"Chúng ta không muốn cấm đoán con, nhưng đôi khi phải hy sinh cảm xúc cá nhân để giữ cho mọi thứ ổn định. Hãy nghĩ về Sunoo và cả nhóm."
Heeseung gật nhẹ, mắt nhìn xuống sàn xe, trong lòng vừa đau lòng vừa biết mình phải lựa chọn: giữ khoảng cách với người mình yêu để bảo vệ cả hai hay chống lại tất cả vì cảm xúc riêng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip