ohm

Ohm Pawat

Sau khi hôn hít nó xong xuôi ,tôi đành phải buông tha cho nó đi vào phòng tắm . Dù mọi chuyện nghe qua có lẽ khá dễ nhưng thật sự nó không hề đơn giản . Mẹ tôi đã kiếm được nó thì sớm muộn gì thì cũng kiếm được nhà của tôi , thậm chí là nơi làm của Nanon . Tôi không chắc bà ta muốn làm gì , nhưng điều chắc chắn là tôi có thể bảo vệ được cho Nanon .

Tính qua tính lại cũng không biết phải làm như nào , Nanon từ phòng tắm bước ra .

" Lại đây tao sấy tóc cho nào "

Nó ngoan ngoãn bước lại rồi ngồi xuống giường , như một thói quen ,tôi cầm máy lên rồi sấy tóc cho nó , bao nhiêu lâu rồi tôi với nó mới có thể cùng nhau . Công việc bận đến nổi cả hai gần như không có thời gian nào dành cho nhau . Tôi thì đã hoàn thành gần hết toàn bộ cảnh quay ,còn nó thì không thể nghỉ được bởi vì nó chính là một thiên sứ sống cứu mạng người khác . Tôi cũng không thể vì sự ích kỉ của mình mà làm vụt đi cơ hội sống của người khác . Nhìn nó hơi tiều tụy đi ,tôi có hơi đau lòng .

" Nanon ngày mai nghỉ một ngày được hong ,lâu rồi chúng ta không có ở cùng nhau "

" Còn tùy nữa Ohm , tao không biết có bị gọi đột xuất hong nữa "

Mặt tôi ỉu xìu xuống ,bắt đầu ra vẻ làm nũng cho người kia xem , với mong muốn là được dỗ dành .

" Ngoan nào , tao cũng không thể bỏ mặc người khác được "

" Mày không bỏ người khác , nên mày bỏ tao chứ gì đúng honggg  "

Nó xoay người lại rồi đứng dậy hôn vào mặt tôi một cái , dù cho có đang ỉu xìu chưng cái mặt 8 nồi bánh bị thiêu kia thì cũng vui vẻ trở lại .

" Thêm cái nữa nào "

* chụt *

" Ở đây nữa "

* chụt *

" Đây nữa , đây nữa "

* chụt *

" Chưa đủ ở đây nữa cơ "

" Mày muốn bị đấm không "

Rõ là không hề đủ chút nào cả , sao có thể bù đắp sự tổn thương này được .

" Thế tới tao bù đắp cho mày nha Nanon "

Thay vì hôn lên má bình thường thì tôi tiến thẳng đến môi nó thì hơn , như không có sự phòng bị nên tôi cậy môi nó khá dễ dàng . Quấn quých bên trong một hồi , cuối cùng tay cũng không chịu được mà sờ mó . Người kia đang ra dấu hiệu dừng lại nhưng làm sao có thể tha cho nó được cơ chứ . Tôi quá nhớ cơ thể của nó rồi , dường như đã quá lâu không được chạm vào mà cảm giác kích thích hơn bao giờ hết . Nếu không phải bị nó đánh mạnh hơn tôi cũng không biết là mình xém giết mất mạng người . Chính là sợ nó tắt thở chết , nếu không thì tôi cũng không có ý định buông tha đâu , đã hôn bao nhiêu lần mà nó cũng chưa học được cách thở nữa . Hay do tôi toàn vồ vập làm nó không kịp thở nhở .

" Sắp tắt thở chết rồi này thằng chó "

" Miệng hung hăn quá nhỉ , hay tao hôn phát nữa "

Chọc điên nó chính là sở trường có một không hai của tôi . Nhưng mà nhìn nó lúc đanh đá như này đáng yêu lắm , tuy thế nhưng lúc nó nói yêu tôi vẫn dễ thương hơn nhá .

" Nào Nanon , cả tháng nay tao ăn chay nhiều rồi , cho tao ăn thịt chút đi "

" Tao chưa thấy ai xin xỏ lộ liễu như mày "

Bắt đầu giở trò sờ soạn khắp người , tay bắt đầu lần mò vào phần ngực trắng kia ,còn phần đầu cứ như bị dính nam châm mà hút vào phần cổ trắng nỏn của nó . Mùi thơm này thật làm cho người ta dễ chịu chết đi được , nó rõ ràng chính là quyến rũ tôi mà . Như ngứa miệng mà cắn nhẹ mấy cái , cuối cùng cũng đỏ cả lên .

" Tên biến thái này , nhích ra coi "

Mỗi lúc nó chửi tôi như này thì tôi lại càng yêu nó hơn , có quá điên nếu tôi nghĩ như vậy không . Thật chất thì tôi chỉ cần ôm nó mỗi lúc ngủ thôi là cảm thấy hạnh phúc lắm rồi . Còn chuyện kia có cũng được , không có thì lại không được .Được một lần phải có thêm lần hai rồi lần ba , và thêm n lần sau nữa , sao lại không có được nữa chứ .Bởi vì tôi muốn nó chỉ có thể là của tôi thôi , tôi muốn đánh dấu chủ quyền lên toàn bộ người của nó .

Nhưng chợt nghĩ lại , hơn tháng nay nó phải chịu cực khổ ngủ ở nơi bệnh viện lãnh lẽo kia thì tôi lại muốn hôm nay nó phải ngủ thật ngon .

Vẻ mặt tôi đang suy nghĩ có chút đăm chiêu quay qua đã nhìn thấy người trước mặt đang ngồi yên trên phần đùi của tôi mà gục đầu xuống nơi hõm cổ , hai tay nó chính xác là đang vòng qua phía cổ của tôi .

" Nanon mày làm nũng với tao đấy à "

Nó không hề trả lời lại mà vòng hai tay qua cổ chặc hơn , hai chân đang buông lỏng cũng siết vào phía phần eo của tôi . Rõ là đang làm nũng đây mà , cái miệng tuy là đanh đá nhưng hành động này cũng đủ làm người ta tan chảy . Tuy lúc nào nó cũng mắng tôi nhưng chưa bao giờ là không quan tâm tôi cả . Hôm nay chắc chắn là một ngày rất mệt đối với nó , nếu không thì nó cũng chẳng làm nũng với tôi như thế này .

" Ohm đừng bao giờ bỏ tao đi nha , tao không muốn một mình như lúc trước đâu "

Nghe lại có chút chạnh lòng , vốn dĩ người nên nói câu này là tôi chứ không phải nó . Tổn thương mà nó từng phải gánh chịu , tất cả mọi thứ đều là do đứa từng vô tâm như tôi gây ra . Bây giờ nó phải chịu thêm sự sỉ nhục của người khác , mà người khác ở đây còn chính là những người trong gia đình của tôi . Nó luôn xứng đáng phải nhận mọi thứ tốt đẹp , nhưng xui quá lại dính ngay một đứa như tôi .  Nhưng điều tôi dám đảm bảo là tôi sẽ luôn bảo vệ nó , luôn đứng về phía nó .

" Ngoan , tao chỉ sợ mày sẽ bỏ tao thôi "

" Người ta yêu mày nhiều lắm đó "

" Người ta nào nhỉ "

" Nanonnnnnn yêu màyyy được chưa "

Ai lại tin người trước mặt đây gần 30 chứ , nó cứ như này thì tôi chỉ có bị nghiện mất thôi .

" Hôm nay mày vất vả rồi , tao sẽ không để mày chịu một mình đâu "

Cái gật đầu nhẹ của nó như lời khẳng định , đối với tôi nó vẫn luon là đứa trẻ hiểu chuyện , vẫn luôn ngoan ngoãn đến mức tôi muốn nó phải than thở với tôi dù là bất cứ chuyện gì đi chăng nữa . Cái gì nó cũng luôn giữ cho mình , ấm ức cũng không chịu nói ra , điều này là điều làm tôi vô cùng lo lắng . Có lẽ nó đã quá mệt mỏi mà ngủ thiếp đi từ lúc nào , tiếng thở đều đều của nó bên tai của tôi làm cho tôi cảm thấy khoảnh khắc này bình yên hơn bao giờ hết .Không có ý định thả nó xuống mà tôi luôn giữ nguyên tư thế , vỗ nhẹ nhẹ vào lưng nó cho đến khi trời bên ngoài dần dần đổ mưa .Ngồi đến tê cả chân tôi mới dần dần thả nó xuống , nhìn nó say giấc mà tôi cảm thấy mình chính là người hạnh phúc nhất trên thế gian này , đặt một nụ hôn nhẹ lên trán nó sau đó mới rời đi . Ra khỏi phòng bắt đầu vào công việc , trước tiên tôi phải gọi cho mẹ để hỏi về chuyện hôm nay .

" Mẹ nghe đây "

" Mong bà giải thích chuyện hôm nay cho rõ ràng "

" Tên kia về mách lẻo rồi à , đúng là thứ ẻo lả  "

" Đừng có thách thức sự kiên nhẫn của tôi "

" Mẹ chỉ nói những gì nên nói thôi , cũng không có gì quá đáng cho lắm , nhưng xem ra người của con không hiểu chuyện chút nào "

" Hiểu chuyện hay không cần đến lượt bà xem xét nữa à ??  "

" Đừng nói chuyện kiểu đó với mẹ dù gì người sinh mày ra là tao "

" Ơ kìa sao bà lại xưng tao với mày rồi , tức đến thế cơ à "

" Thứ mất dạy "

" Bà có dạy tôi ngày nào không , hay là bỏ rơi tôi sống chết không quan tâm cho đến giờ , xin lỗi phải nói khó nghe như vậy "

Lời khó nghe cuối cùng cũng nói ra , nhưng sự thật chính là như vậy . Từ nhỏ cho đến giờ bà ta thật sự đã chăm sóc cho tôi được ngày nào , bỏ tôi bên Thái sống chung với người khác . Mọi việc tôi đều phải làm ,đến cả sống chết cũng không thèm hỏi thăm mà tự nhiên quay về kiếm chuyện , liệu sự thật đằng sau có đơn giản đến như thế .

" Tốt nhất bà tránh xa Nanon ra , tôi không nghĩ mình đủ bình tĩnh nếu bà cứ xen vô việc của tôi đâu , đừng trách tôi không nói trước "

" Mày....."

" Sao lại hung hăn nữa rồi à , nếu không muốn tức đến lên cơn đau tim mà chết thì đừng cố xen vào việc của tôi "

" Mày cứ đợi xem , ván bài này chưa phân thắng thua đâu nhé "

Tôi cúp máy ngang mà không đợi người kia nói thêm , tôi sợ mình sẽ phải lên cơn điên với bà ta mất . Loay hoay ở bếp kiếm chút gì đó để ăn , Nannon từ phòng bước ra .

" Ohm , mày đâu mất rồi "

Nhìn cái gương mặt đang ngáy ngủ của nó kìa , sao càng ngày càng đáng yêu thế này , dù cho đang bực tức như nào , chỉ cần nhìn nó thì mọi cơn giận dữ kia cũng đều tan đi hết .

" Tao ở đây này "

Trên người vẫn còn mang chiếc tạp dề , nó đi lại ôm tôi rồi vùi đầu vào lòng ngực .

" Tao không thấy mày đâu cả nên chạy ra kiếm "

" Tao thấy mày ngủ rồi nên mới chạy ra đây ăn một xíu , từ chìu giờ tao vẫn chưa lót dạ được miếng nào hết "

Người kia hiểu ý , nhưng lại không có ý định buông tay ra .

" Thế mày ăn đi , tao ôm mày như này chắc không sao đâu ha "

" Nanonn , đừng làm như thế , tao sợ mình không kiềm nổi dục vọng trong người mất "

Vừa nói xong nó liền buông ra ngay lập tức , con mèo này rõ ràng đang dính người vậy mà , chỉ hù một xíu thôi đã buông ra rồi .

" Sao không muốn ôm nữa à "

" Tên biến thái "

Xoa nhẹ đầu nó rồi hôn nó một cái , rồi loay hoay với gói mì đang trong tô . Nó bước lại bàn ngồi yên ở đó nhìn tôi .

" Xong rồi "

Bưng tô mì kia ra bàn ,với ý định ăn thật nhanh rồi mau chóng vào ngủ cùng nó , nhưng người kia lại giở trò dính người tiếp tục bước đến chỗ tôi ngồi rồi sau đó tiếp tục công cuộc ôm người . Sao hôm nay nó cứ làm nũng như thế , như này sao tôi có thể ăn được cơ chứ .

" Nanon , ngoan nào , ăn xong liền ôm mày ngủ "

" Tao ngồi như này mày vẫn ăn được mà , hay mày hết yêu tao rồi "

Người kia làm vẻ mặt giận dỗi , nếu không phải hôm nay nó mệt thì tôi không định buông tha đâu nhé . Tôi vẫn ôm khư khư ngồi trên ghế , mặt nó quay vào hõm cổ của tôi rồi bắt đầu nghịch tóc phía sau gáy . Cho nó ngồi chơi đến lúc ăn xong , dẹp tô đĩa xong xui liền ôm nó vào phòng .

" Ngoan đi ngủ thôi nào "

Thả nó xuống giường sau đó tôi đi tắt đèn , không quên thơm nó một cái trước khi ngủ , ôm nó vào lòng dỗ dành , cảm tưởng thế giới này thật sự chỉ có mỗi hai chúng tôi . Nhưng những ngày sau đó không biết liệu có thể bình yên như thế này nữa không ....

end chap 30

Đôi lời từ tui :

Hôm nay làm việc có năng suất , nên tui ra chap rồi nè . Chuyên mục phát ke đêm khuya 🤌🤌 ai đọc được giờ này bao say keeeee 🔥🔥

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip