55🐟: Sự cố ngoài ý muốn
Editor: 2 Con Cá Loi Nhoi
Lận Nặc suy nghĩ một hồi lâu, rồi cùng Đường Giác thương lượng: "Đường ca, có thể nào tạm thời không cần làm rõ quan hệ của em và Lục tiên sinh khi đăng thông cáo báo chí được không?"
Cậu bên này thật sự chưa nghĩ kỹ, không muốn ngay lúc này tạo cho công chúng một sự nhầm lẫn.
Hơn nữa chuyện công khai quan hệ, cũng ít nhất phải thương lượng kỹ với Lục Yến rồi cùng nhau đăng tin mới phù hợp.
Cậu không thể tự mình quyết định.
Hiện tại mọi người thật ra chỉ là hiểu lầm, cũng không có bằng chứng rõ ràng nói đối tượng tỏ tình bị giấu đi trong video chính là Lục Yến.
Nhưng cậu rất cảm kích Lục Yến đã đăng tin tức này, không chỉ giúp giảm bớt áp lực cho cậu bằng cách làm cho dư luận chuyển hướng.
Quan trọng hơn là, người bị giấu đi kia, vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội xuất hiện nữa.
Giống như đã xóa bỏ toàn bộ quá khứ mà cậu không muốn nhìn lại.
Cậu không cảm thấy Lục Yến làm vậy có gì không tốt, ngược lại cảm thấy biết ơn.
Đường Giác hiểu ý Lận Nặc, không hỏi sâu hơn: "Tôi đã biết, vốn dĩ tôi cũng không nghĩ các cậu sớm công khai quan hệ như vậy. Yên tâm, bên này tôi sẽ xử lý ổn thỏa."
Năng lực làm việc của Đường Giác, Lận Nặc cũng không hề nghi ngờ.
Cắt đứt điện thoại, Lận Nặc nhìn người đàn ông sáng sớm đã ra ngoài chạy bộ trở về. Trời biết hôm qua đã vật lộn cậu thành ra như vậy, người này sáng sớm còn có tinh lực đi ra ngoài chạy bộ.
Thật là làm người ta tức giận.
Lục Yến bước vào nhìn Omega nhỏ đang giận dỗi ngồi trên giường, nhướng mày cười nói: "Sao thế? Ai chọc bé ngoan của chúng ta sinh sự buổi sáng sớm thế?"
"Em mới không giận." Lận Nặc vén chăn muốn xuống giường. Lục Yến đi tới đưa tay ôm lấy mặt cậu, liếc nhìn cằm cậu, thấy vết đỏ phía trước đã hoàn toàn biến mất không còn dấu vết, mới an tâm: "Em không giận, sao miệng lại chu ra như cá vàng nhỏ vậy?"
Lận Nặc gạt tay anh ra: "Vừa rồi Đường ca gọi điện thoại cho em. Bài đăng Weibocủa anh hôm qua, treo trên bảng hotsearch cả đêm, anh biết không?"
Lục Yến không nghĩ tới là chuyện này. Lúc anh đăng, chỉ là không muốn làm bất kỳ ai liên hệ việc Lận Nặc tỏ tình với người khác.
Tìm kiếm nóng hay không tìm kiếm nóng thì anh không nghĩ nhiều như vậy.
"À, vậy xem ra rất có hiệu quả. Trên mạng nói gì?"
"Đều nghi ngờ anh là đối tượng tỏ tình của em, còn nói Alpha cấp cao độc thân kim cương đã thoát độc thân, nghi ngờ anh đang công khai quan hệ."
Lận Nặc nhìn biểu cảm của Lục Yến, hy vọng nhìn ra chút kinh ngạc trên mặt anh, nhưng lại không có gì cả.
Không chỉ không có, Lục Yến còn cười rất vui vẻ: "Vậy thì tốt quá. Hiện tại mọi người đều cảm thấy em đang tỏ tình với anh. Nếu em hiện tại gật đầu, anh xác thật liền thoát độc thân. Sao nào, bé ngoan, hôm nay anh có thể có được câu trả lời không?"
Lận Nặc đỏ mặt, xoay người đi về phía phòng tắm, tiện thể đáp lại một câu: "Không thể."
Có thể nói là vô cùng vô tình.
Lục Yến lại không quá mất mát. Tuy rằng Lận Nặc ngoài miệng nói không được, nhưng lại không hề đẩy anh ra.
Thậm chí vì lời tỏ tình của anh, anh có thể cảm nhận rõ ràng, Lận Nặc đã thân cận với anh hơn nhiều, không cố tình kéo giãn khoảng cách.
Đây không nghi ngờ gì là một hướng đi rất tốt.
Anh không vội, anh có niềm tin.
Lận Nặc khi bước vào phòng tắm quay đầu nói với anh một câu: "Tuy rằng không thể lập tức đồng ý với anh, nhưng cảm ơn anh. Quá khứ em không muốn bị nhắc đến, cũng chỉ là đã qua rồi."
Nói xong Lận Nặc đỏ mặt đóng sập cửa phòng tắm lại.
Dường như xấu hổ khi nghe Lục Yến trả lời vậy.
Lục Yến khẽ cười một tiếng, anh cũng không muốn người khác biết chuyện này.
Bài thông cáo báo chí của Đường Giác được công bố vào giữa trưa. Toàn bộ quá trình không hề đề cập đến quan hệ của Lục Yến và Lận Nặc, chỉ là hy vọng mọi người tôn trọng tình cảm của Lận Nặc. Nếu thật sự có tình yêu, nhất định sẽ chia sẻ với công chúng vào thời điểm thích hợp. Ngoài ra, họ đã đệ trình thư luật sư đến tài khoản T-520 đã đăng video.
Đối với tình huống tự tiện công bố riêng tư cá nhân mà chưa được cho phép, Đường Giác từ trước đến nay đều áp dụng biện pháp pháp lý.
Loại tình huống này một khi bị dung túng, sẽ cổ vũ dã tâm của một số người.
Đường Giác cảm thấy đoạn video tiếp theo, dù có cho họ một trăm lá gan, họ cũng không dám phát ra nữa, sau khi Lục Yến đã đích thân ra mặt.
Còn Trình Khiêm cũng vĩnh viễn không xứng có tên tuổi.
Bất quá để đề phòng, Đường Giác vẫn liên hệ với Chương Hải.
Đột nhiên nhận được điện thoại của Đường Giác, Chương Hải có chút ngoài ý muốn: "Quản lý Đường sao rảnh gọi cho tôi, có chuyện gì sao?"
"Là như thế này, về chuyện trước kia giữa Trình Khiêm và Lận Nặc, tôi hy vọng mọi chuyện dừng lại ở đây. Hiện tại họ đều có cuộc sống riêng. Nếu không có duyên phận, thì mỗi người mạnh khỏe đi. Anh Chương cũng biết A Nặc của chúng tôi hiện đang trong thời kỳ phát triển sự nghiệp, tình cảm của cậu ấy và Lục tiên sinh cũng rất ổn định. Lục tiên sinh không muốn cậu ấy thấy những thứ không hay, tôi nghĩ anh Chương cũng có thể hiểu được chứ..."
Đường Giác nói một tràng lớn, trên thực tế Chương Hải không hiểu rõ lắm.
Chuyện xảy ra đêm qua, anh ta cũng biết, rốt cuộc một tin tức của Lục Yến đã làm sập mạng Weibo rồi, tin tức như vậy anh ta không muốn chú ý cũng khó.
Nhưng chuyện này liên quan gì đến Trình Khiêm của họ?
Nhưng anh ta rất nhanh đã phản ứng lại, câu nói của Đường Giác "Chuyện trước kia giữa Trình Khiêm và Lận Nặc...", dựa vào trực giác của người làm quản lý.
Anh ta lập tức liền nghĩ tới một loại khả năng, trực tiếp gửi điện thoại cho Trình Khiêm.
Bên kia hồi lâu mới bắt máy: "Chuyện gì vậy?"
Trình Khiêm hiện tại và anh ta hoàn toàn ở trạng thái nhìn nhau không vừa mắt: "Cậu và Lận Nặc trước kia từng ở bên nhau?"
Câu hỏi đi thẳng vào vấn đề của anh ta trực tiếp làm Trình Khiêm ngây người: "Anh nghe ai nói, sao có thể chứ?"
"Không thể?" Chương Hải cười khẽ: "Đường Giác đích thân gọi điện thoại cho tôi, nói cậu và cậu ấy là quá khứ rồi. Tôi thật sự là xem thường cậu. Video ngày hôm qua cậu không thấy sao?"
"Video gì?" Gần đây để bình ổn tâm trạng, hắn rất ít chạm vào điện thoại, đêm qua càng là ngủ sớm, đến bây giờ vẫn còn chưa mở Weibo.
Hiện tại đột nhiên nghe Chương Hải nói những điều này, hắn như lọt vào trong sương mù, đơn giản trực tiếp cúp điện thoại, mở Weibo, xem lại đầu đuôi chi tiết.
Chỉ cảm thấy từ đầu đến cuối hắn giống như là một vai phụ, xuất hiện ngắn ngủi một lần, nhưng còn chưa hoàn toàn xuất hiện đã bị một người khác thay thế.
Thậm chí từ đây sẽ không còn có người đem hắn và chuyện Lận Nặc tỏ tình liên quan với nhau.
Hơn nữa nhắc tới chuyện này, mọi người đều sẽ nghĩ đến Lục Yến.
Lận Nặc và Lục Yến.
Sao có thể?
Chẳng sợ tới hôm nay, hắn vẫn như cũ không thể tin được, không có Alpha nào sẽ thật lòng nguyện ý tìm một Omega có tuyến thể khiếm khuyết không thể đánh dấu. Hắn vẫn luôn cho là như vậy.
Huống chi lại là Alpha ưu tú như thế này?
Tâm tư hắn là không muốn thừa nhận chuyện này, như vậy sẽ khiến bản thân mình trở nên vô dụng.
Điện thoại của Chương Hải lại lần nữa gọi tới, ngữ khí mang theo trào phúng: "Người Lận Nặc tỏ tình lúc trước là cậu?"
Hiển nhiên khoảng thời gian ngắn ngủi vài phút này, Chương Hải cũng rất nhanh đã chải chuốt rõ ràng sự thật.
Anh ta thật không nghĩ tới, Lận Nặc đã từng còn thích Trình Khiêm, thậm chí đã thổ lộ: "Xem ra cậu ấy bị cậu từ chối."
Trình Khiêm tâm phiền ý loạn nói: "Chuyện đã qua rồi, nhắc những thứ này còn có ý nghĩa gì, rốt cuộc là ai nhàm chán không có việc gì làm lại phát mấy thứ này?"
Chương Hải khẽ cười một tiếng: "Người không quen nhìn cậu ấy nổi tiếng nhanh như vậy thôi. Cái giới này không phải là như vậy sao, bất quá cậu ấy nổi tiếng là tất nhiên."
Trình Khiêm và anh ta đều hiểu, có Lục Yến ở đó, muốn đả kích Lận Nặc, trừ phi là không muốn tiếp tục lăn lộn nữa.
"Chuyện này, về sau chúng ta đều không cần nhắc đến." Trình Khiêm nói xong cúp điện thoại.
Chương Hải nhìn điện thoại bị cúp, ghét bỏ mà đặt điện thoại sang một bên: "Cậu muốn nhắc đến cũng phải xem người ta có bằng lòng hay không."
Đường Giác cũng không lo lắng Chương Hải sẽ đổi ý. Với tình trạng Trình Khiêm hiện tại đã rớt xuống đáy như vậy, đã không thể tạo ra sóng gió gì nữa. Chi bằng an tĩnh rút lui sẽ tốt cho tất cả mọi người.
Bởi vì chuyện này, ca khúc mới của Lận Nặc trực tiếp bùng nổ.
Bảng xếp hạng mới nhất của ca khúc mới đã leo lên vị trí thứ 8, hơn nữa thể hiện rõ ràng xu thế tăng lên. Theo số liệu phỏng đoán, trong điều kiện lưu lượng tiếp tục giảm dần, có thể vọt vào top ba vào ngày mai. Nhưng đây là trong tình huống tệ nhất, nếu thuận lợi, vị trí thứ nhất trên bảng xếp hạng, Đường Giác cảm thấy hoàn toàn không thành vấn đề.
Hạ Quân Mục gần đây nhận một hợp đồng quảng cáo, đi nơi khác lấy cảnh quay chụp, bận rộn ba ngày mới gấp gáp trở về.
Khi xuống máy bay, người quản lý mở Weibo nhìn thấy tin tức kinh ngạc nói: "Lần trước người đã từng hợp tác với cậu, Lận Nặc, và vị của Lục thị là một đôi sao?"
Hạ Quân Mục sửng sốt, nghĩ đến lần đó ở ngoài thang máy thấy Lục Yến.
Ánh mắt đối phương nhìn anh hoàn toàn mang ý tứ phòng bị. Hạ Quân Mục cười: "Cậu làm sao biết?"
"Trên Weibo đều đang đề cập đó, nhìn không ra vị này trong chuyện tình cảm là như vậy, có chút không giống với những gì tôi tưởng."
Hạ Quân Mục mượn điện thoại của người quản lý nhìn thoáng qua, mới biết được Lận Nặc đã phát ca khúc mới.
Móc điện thoại ra, tuy rằng hơi muộn một chút, nhưng vẫn nên nói một câu chúc mừng.
Chỉ là lời anh gửi đi, lại không lập tức nhận được hồi đáp của Lận Nặc.
Người quản lý đưa anh về nhà, dặn dò anh nghỉ ngơi thật tốt. Khoảng thời gian này, đến khi quay bộ phim "Dấu Vết" sẽ không còn sắp xếp công việc nào nữa.
Hạ Quân Mục kéo hành lý lên lầu, đi ngang qua phòng Hạ Mặc, nghe thấy bên trong truyền ra tiếng đổ vỡ.
Hạ Quân Mục sửng sốt, xoay người đi đến trước cửa phòng Hạ Mặc: "Hạ Mặc mở cửa, em đang làm gì bên trong?"
Nghe thấy giọng anh, bên trong đột nhiên im lặng. Một lúc lâu sau, Hạ Mặc mới chậm rãi mở cửa, từ bên trong lập tức xộc ra một mùi rượu: "Anh hai, anh đã về."
Cậu ta chắn ở cửa vẻ mặt đề phòng. Hạ Quân Mục nhíu mày đưa tay đẩy cửa ra, liền nhìn thấy đầy đất hỗn độn: "Mấy ngày nay anh không ở nhà, em liền trốn trong phòng uống rượu, Hạ Mặc rốt cuộc em muốn làm gì?"
Hạ Mặc đỏ hốc mắt: "Anh Hai, em chỉ là tâm trạng không tốt, nên em mới uống một chút rượu."
"Tâm trạng không tốt liền ở nhà đập phá đồ đạc, uống rượu. Hạ Mặc em hơn hai mươi tuổi rồi, không phải con nít. Em rốt cuộc có biết mình đang làm gì không?" Hạ Quân Mục chưa từng nghĩ tới, chính mình đối mặt với Hạ Mặc lại đau đầu như vậy: "Nếu em ở bên này sinh hoạt không thoải mái thì anh đưa em về."
Hạ Mặc nghe vậy vội vàng lắc đầu: "Em không muốn, Anh hai em về sau không như vậy nữa. Anh đừng giận, em lập tức thu dọn nơi này có được không?"
Hạ Quân Mục đã không còn muốn nói gì với cậu ta, anh đã thuyết giáo cậu ta quá nhiều lần, cảm thấy mệt mỏi.
Anh quay đầu lướt mắt qua chiếc máy tính đang mở của Hạ Mặc, ánh mắt khựng lại, nhìn thấy giao diện đang mở đúng là trang chủ Weibo của Lận Nặc, và khu bình luận đang được chỉnh sửa một chuỗi bình luận ác ý chuẩn bị gửi đi.
Phát hiện ánh mắt của Hạ Quân Mục, Hạ Mặc theo bản năng muốn đi qua ngăn cản, kết quả dưới chân vướng một cái, thẳng tắp ngã xuống đất.
Một tiếng "Phanh" vang lên, ngã rất mạnh xuống sàn.
Hạ Quân Mục hoàn hồn định bước tới đỡ, liền chú ý tới trên mặt đất đang loang ra vết máu...
Tác giả có lời muốn nói:
Lục Yến: Tuy rằng còn chưa có danh phận, nhưng cả thế giới đều biết cậu ấy là của ta!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip