14.
Lee Minhyeong còn đang lái che chở Minseok đi tìm Wooje thì điện thoại nhận được tin nhắn của Moon Hyeonjun.
"Tao tìm thấy em ấy rồi, mày với Minseok về đi."
- Bạn ơi, mình quay lại quán nhé?
Minseok tất nhiên là không đồng ý.
- Không được, bao giờ thấy Wooje thì em về, thằng bé còn chưa trả lời em đây này.
Lee Minhyeong ngập ngừng một lát rồi mới nói:
- Hyeonjun tìm thấy Wooje rồi.
- Sao lại là nó?
Ryu Minseok vừa nghe thấy tên thằng bạn thì tỏ ra khó chịu.
- Bạn có nghe lời em bảo nó tránh xa Wooje không?
- Anh nói rồi, nhưng bạn biết tính nó mà.
Minseok hậm hực quay lưng về phía cửa. Cậu nhìn Lee Minhyeong qua kính xe, tỏ vẻ không hài lòng.
- Bạn giận nó thì giận chứ đừng lơ anh mà.
Lee Minhyeong biết người yêu mình không vui, nhưng chuyện giữa Moon Hyeonjun với Wooje đâu phải do hắn gây ra.
Minseok nghe rồi để đó, vẫn không có ý định xoay người.
Lee Minhyeong đành phải chịu thua, hắn tấp xe vào lề đường, tháo dây an toàn rồi nhào qua ôm lấy Minseok.
- Lại đây anh ôm, đừng giận nữa nhé. Thực ra anh biết bạn rất thương Wooje, nhưng chúng ta không thể bảo vệ em ấy cả đời được, bạn hiểu ý của anh không?
Minseok vùi mặt vào lồng ngực ấm áp của người yêu, cơn giận dữ trong lòng vơi đi một nửa. Cậu nhỏ giọng nói:
- Em biết. Nhưng bạn ơi, nếu biết trước mặt Wooje là hố sâu không đáy, em sao có thể trơ mắt nhìn thằng bé rơi xuống đó?
- Minseokie, làm người nếu không ngã sẽ không biết cách tự đứng dậy. Chuyện tình cảm là việc của hai người, chúng ta can thiệp quá sâu chỉ làm mọi thứ rối tung lên mà thôi.
Ryu Minseok nghe thấy vậy thì ngạc nhiên ngẩng đầu lên, cậu đột nhiên cảm thấy lời nói của Lee Minhyeong có chỗ nào không đúng.
- Bạn có ý gì? Đừng nói với em là bạn đứng về phía Moon Hyeonjun nhé?
Lee Minhyeong vội lắc đầu phủ nhận.
Minseok lại nói tiếp:
- Bạn chơi với nó bao nhiêu năm rồi? Bạn từng thấy nó nghiêm túc với ai chưa? Nếu nó và Wooje, một kẻ chỉ biết chơi đùa một người thì lại quỵ luỵ mù quáng, bạn nghĩ kết quả sẽ thế nào?
Lee Minhyeong không trả lời, hắn với tay lấy điện thoại xuống, chầm chậm nói:
- Lúc nãy bạn nhắn tin bảo anh check cam tìm xem Moon Hyeonjun ở đâu đúng không? Rồi anh chỉ mới nói nó đang ở trên hàng lang với gái lạ, bạn đã vội vàng dẫn Wooje tới đó. Nhưng có những thứ tận mắt thấy chưa chắc đã là thật. Bạn xem đoạn cam này đi.
Minseok vốn bướng bỉnh, cậu không muốn chấp nhận việc Lee Minhyeong nói đỡ cho thằng bạn tồi tệ của mình. Nhưng cuối cùng vẫn bị người yêu thuyết phục.
Đoạn camera an ninh ở quán quay lại là lúc Moon Hyeonjun cùng cô gái kia chạm mặt ở hành lang.
Tiếng của hai người được thu lại rất rõ.
Cô gái kia cố ý mời gọi hắn, nhưng Moon Hyeonjun lấy lý do không có hứng, từ chối rất thẳng.
Ai ngờ cô nàng không chịu thôi, đẩy hắn vào tường rồi dán lại.
Moon Hyeonjun bị "tấn công" như thế cũng không phải một hai lần, hắn cười đầy bất lực, rồi vòng tay đặt lên eo cô ả một cách hờ hững.
- Người đẹp à, tha cho anh đi.
- Bạn em nói anh chưa bao giờ từ chối ai, vậy tại sao hôm nay lại không chịu đi với em? Em không đủ nóng bỏng?
Nói rồi cô ta rướn người lên, trước khi môi chạm môi, Moon Hyeonjun đã nghiêng đầu né đi.
Đây cũng chính là lúc Wooje bỏ chạy, nhưng vì ánh sáng mờ ảo trên hành lang cộng thêm khoảng cách có hơi xa, Minseok và Wooje không nghe thấy họ nói gì, cũng không thật sự biết rằng, Moon Hyeonjun đã không hề hôn cô ả như họ tưởng.
Chỉ đến khi Minseok cũng chạy theo Wooje, tiếng bước chân làm Moon Hyeonjun để ý và hắn ngay lập tức đẩy cô gái kia ra khỏi người mình.
Đó là toàn bộ sự việc tối nay.
Minseok xem xong đoạn video này. Cậu nhìn Lee Minhyeong như để xác nhận lần nữa.
- Nó thật sự từ chối cô ta?
Lee Minhyeong gật đầu.
- K-không thể nào...
- Anh không nói hãy để Moon Hyeonjun có cơ hội làm tổn thương Wooje. Mà anh chỉ muốn bạn hiểu là, ai là đáp án của ai, chúng ta đều không biết được. Vậy nên hãy cứ để mọi thứ diễn ra tự nhiên đi, được không?
- N-nhưng nếu nó tổn thương Wooje thì sao?
Lee Minhyeong ôm lấy người yêu bé nhỏ của mình, dỗ dành:
- Thì anh sẽ lại cho nó nhập viện lần nữa!
Thực ra còn một chuyện, Minseok vẫn chưa biết.
Khi Lee Minhyeong ghé sát người Moon Hyeonjun thì thầm.
-Tao đã nói rồi, Wooje không giống cái lũ mà mày đưa lên giường trước kia đâu. Nếu không thật lòng thì đừng có tới gần em ấy. Với lại, Minseok hình như cũng nhận ra gì đấy rồi, nên là... cất mấy con xe của mày kĩ kĩ vào.
Moon Hyeonjun nhìn vào mắt Lee Minhyeong, vô cùng nghiêm túc nói ra một câu.
- Tao chưa bao giờ có ý định chơi đùa với Wooje.
*****
Sau khi Moon Hyeonjun đi rồi, Wooje ngồi tại chỗ khóc rất lâu.
Em chẳng biết những cảm xúc đang chồng chất này nên gọi là gì.
Chỉ biết rằng chúng khiến em đau đớn quá.
Không phải.
Là Moon Hyeonjun khiến em đau mới đúng.
****
Trước kia em nghĩ mình chịu đựng được, đấy là bởi vì hắn luôn ở một nơi mà em biết mình sẽ không thể chạm tới.
Nhưng bỗng nhiên định mệnh đảo điên, khiến hắn chủ động chạy tới quan tâm em, cho em hi vọng.
Trái tim non nớt của Wooje không ngừng run rẩy, em vui vẻ vì được ở gần hắn, len lén cóp nhặt từng mẩu vụn hạnh phúc mà em tưởng nó chỉ thuộc về riêng mình.
Nhưng rồi hiện thực bày ra trước mắt đã đưa em trở lại mặt đất.
Ánh trăng dịu dàng đẹp đẽ kia vẫn xa xôi vời vợi.
Không ai cho em biết trước, thì ra khi yêu đơn phương lại đau thế này.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip