Yêu lại từ đầu

Mặc dù thời gian đã qua đi, nhưng những cảm xúc không thể quên vẫn tồn tại, lặng lẽ đan xen trong mỗi khoảnh khắc của Ongsa và Sun. Họ đã vượt qua vô số thử thách, đau khổ, và những hiểu lầm, nhưng điều quan trọng nhất là họ đã tìm lại được nhau.

Đêm nay, khi công ty vừa hoàn thành một dự án lớn, cả hai đang ngồi cùng nhau trong căn phòng tối, chỉ có ánh sáng mờ từ chiếc đèn bàn chiếu lên tài liệu trên bàn. Một cảm giác yên bình bao trùm, nhưng trong không khí ấy, một sự bất ngờ đang dần dâng lên.

Sun ngồi đối diện với Ongsa, tay vuốt nhẹ ly cà phê trên bàn. Cô nhìn Ongsa với ánh mắt chăm chú, như thể muốn tìm thấy lời giải đáp cho những câu hỏi đã tồn tại trong lòng bao lâu nay.

"Thực ra, mình đã nghĩ về chuyện này lâu rồi," Sun lên tiếng, giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết.

Ongsa ngẩng lên, ánh mắt giao nhau với Sun. Cô thấy sự nghiêm túc trong ánh mắt của Sun, và cảm nhận được những lời chưa nói đang trôi lặng lẽ trong không khí. "Chuyện gì vậy?"

Sun mỉm cười, hơi mím môi như thể có chút do dự. "Mình nghĩ là, sau tất cả những gì đã xảy ra, sau những hiểu lầm, sự mất mát, rồi sự tổn thương... chúng ta vẫn còn lại nhau. Và mình nhận ra, mình vẫn có cảm giác gì đó với cậu. Một cảm giác mà mình đã không nhận ra trong suốt thời gian qua."

Ongsa lặng im, trái tim cô bỗng đập nhanh hơn. Những cảm xúc mà cô từng cố chôn giấu, giờ đây lại bùng lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cô đã mất đi mẹ, đã chịu đựng vô vàn khổ đau, nhưng lại nhận thấy tình cảm của mình dành cho Sun vẫn chưa bao giờ phai nhạt.

Sun hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào mắt Ongsa, rồi nói tiếp: "Có lẽ mình đã quá sợ hãi khi không dám thừa nhận cảm giác này. Nhưng bây giờ, mình không thể tiếp tục im lặng nữa. Mình muốn cậu biết, rằng mình vẫn yêu cậu, và muốn chúng ta có thể bắt đầu lại, như những gì chúng ta đã từng có ở tuổi 18."

Ongsa ngẩn người, không ngờ rằng Sun lại thẳng thắn như vậy. Cô đã từng nghĩ rằng mọi chuyện giữa họ sẽ chỉ mãi là ký ức, nhưng giờ đây, có lẽ tình yêu ấy vẫn còn nguyên vẹn trong từng khoảnh khắc của quá khứ.Một lúc lâu im lặng, rồi cuối cùng, Ongsa cũng cất lên tiếng nói đầy nghẹn ngào: "Mình cũng vậy, Sun. Mình cũng yêu cậu. Và mình muốn chúng ta có thể làm lại từ đầu, nhưng lần này, không có bất kỳ thứ gì ngăn cản chúng ta nữa."

Bầu không khí trong phòng trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Cả hai không cần phải nói thêm nhiều lời, vì những gì họ cảm nhận đã đủ rõ ràng trong mắt nhau. Tình yêu mà họ dành cho nhau đã vượt qua tất cả mọi khó khăn, mọi thử thách, và giờ đây, họ sẵn sàng bắt đầu lại.

---

Một tuần sau,

Cả Ongsa và Sun cùng nhau ra ngoài, không còn là những người bạn đơn thuần, mà là một cặp đôi chính thức. Họ đi dạo dưới ánh sáng dịu dàng của buổi tối, tay trong tay, như thể đang tìm lại những khoảnh khắc mà họ đã bỏ lỡ trong suốt bao năm qua.

"Nhớ không? Lúc đó chúng ta chỉ mới 18 tuổi, và mọi thứ thật đơn giản," Sun cười nhẹ, ánh mắt cô sáng lên trong đêm tối.

Ongsa nhìn cô, đôi mắt lấp lánh niềm vui. "Mình nhớ. Cảm giác như khi đó, tất cả chỉ có mình và cậu, không có gì khác ngoài chúng ta."

Sun quay sang nhìn Ongsa, ánh mắt không giấu nổi tình cảm sâu đậm. "Mình không muốn bỏ lỡ thêm bất kỳ khoảnh khắc nào nữa."

Ongsa mỉm cười, tay nắm chặt lấy tay Sun. "Mình cũng vậy. Chúng ta sẽ cùng nhau bước tiếp, không chỉ là quá khứ, mà là cả tương lai nữa."

---

Vài tháng sau,

Cả hai đã dần dần xây dựng lại tình yêu của mình, lần này không còn những rào cản của quá khứ. Họ đã học cách yêu thương nhau hơn, hiểu nhau hơn, và đặc biệt là luôn sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách, vì họ biết rằng tình yêu này xứng đáng được bảo vệ và vun đắp.

Trong một buổi chiều, khi họ cùng nhau ngồi tại quán cà phê yêu thích, Sun nắm lấy tay Ongsa, ánh mắt đầy tự tin và hạnh phúc.

"Chúng ta bắt đầu lại, như những gì chúng ta đã từng mơ ước lúc 18 tuổi. Và lần này, mình sẽ không để cậu đi đâu hết."

Ongsa nhìn vào mắt Sun, cảm nhận sự chân thành trong từng lời nói. "Mình cũng vậy. Tình yêu này là của chúng ta, và chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng nó."

---

Đã một năm kể từ khi Sun và Ongsa chính thức bên nhau. Họ vừa cùng nhau tham dự đám cưới của Aylin và Luna, hai người bạn thân đã đồng hành với họ qua bao thăng trầm. Khung cảnh của buổi tiệc thật rộn rã và ấm áp, với những nụ cười hạnh phúc, ánh đèn lung linh, và những tiếng cười giòn giã vang vọng khắp không gian.

Khi tất cả đang thưởng thức tiệc cưới, Charone – một người bạn thân của họ – không bỏ lỡ cơ hội trêu chọc:
"Vậy khi nào hai người định tổ chức đám cưới? Để tôi làm phù dâu nhé!"
Sun, luôn sẵn sàng đùa giỡn, mỉm cười đáp lại:
"Chắc là phải đợi có một tên ngốc nào đó chịu cầu hôn tôi đã!"
Ongsa, đang nhấm nháp món ăn, cảm thấy nhột trong lòng, nhưng vẫn cố giữ nét mặt điềm tĩnh. Cô không muốn để Sun thấy sự bất an trong mắt mình.

Trong lúc buổi tiệc đang trôi qua vui vẻ, đến phần chơi bắt hoa cưới, Sun đứng cạnh Ongsa, tay cầm ly rượu, đôi mắt lấp lánh tinh nghịch. Đột nhiên, một bó hoa cưới bay về phía họ. Sun nhanh chóng giơ tay bắt được, cười lớn khi nhìn về phía Ongsa, như muốn khoe chiến thắng của mình.

Nhưng khi vừa quay lại định trêu đùa Ongsa, Sun bỗng sững người. Trước mặt cô, Ongsa đã quỳ xuống, tay cầm một chiếc hộp nhẫn, ánh mắt đầy nghiêm túc. "Sun, chị yêu em hơn bất cứ điều gì trên đời này. Chị đã chờ đợi một năm để có thể hỏi câu này: Em có đồng ý kết hôn với chị  không?"

Khoảnh khắc ấy, mọi âm thanh xung quanh như chìm lặng. Sun nhìn vào mắt Ongsa, ngỡ ngàng, xúc động, và rồi mỉm cười thật tươi, mắt lấp lánh hạnh phúc.

"Ongsa em đã sẵn sàng rồi." Sun chìa tay ra  để chiếc nhẫn được đeo vào . Cả hai người ôm chầm lấy nhau, tình yêu của họ chính thức được xác nhận trong không khí đầy cảm xúc và hạnh phúc.

Đám cưới của Aylin và Luna có thể đã kết thúc, nhưng khoảnh khắc này, khoảnh khắc tình yêu đích thực, sẽ là khoảnh khắc họ nhớ mãi trong suốt cuộc đời.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip