CHAP 58
Từ lúc bắt đầu xuống xe thỉnh thoảng Yuri nhìn về phía Seohyun, xác định cô vẫn bình thường thì mới yên tâm, ngay cả Yulhyun đang gục đầu trên vai Yuri cũng thời nhìn Seohyun. Cuối cùng, Seohyun chịu không nổi trước cái nhìn chằm chằm của hai người kia thì dừng chân, quay đầu nhìn lại: "Hai người muốn nhìn đến khi trên người em có một cái lỗ mới chịu sao?"
Vẻ mặt Yulhyun mờ mịt, nhóc nghe không hiểu.
Yuri cười nhẹ một tiếng: "Không đâu, làm sao có thể."
Seohyun mấp máy môi, lườm Yuri một cái rồi đi trước.
"Appa ơi, umma không vui sao?" Yulhyun ôm cổ Yuri, kề vào tai Yuri nói nhỏ.
"Không có." Yuri nhìn bóng lưng Seohyun, ghé vào tai nhóc nói: "Tốt lắm, về nhà thôi."
Yulhyun đã ở chỗ này hơn mười ngày nên trong nhà có rất nhiều đồ chơi, rất nhiều món nhóc còn chưa có chơi qua cho nên lúc Yuri bảo về nhà khác thì nhóc rất vui.
Vừa bước vào cửa thì Yulhyun liền đá giày ra, chạy về phía sofa trong phòng khách nhìn đồ chơi của mình, sau đó lại chạy kéo Seohyun qua, chỉ vào cái rương cực lớn kia, vui vẻ nói: "umma ơi umma nhìn xem, appa mua cho con rất nhiều đồ chơi, thích ơi là thích."
Yuri đi lại gần, kẹp nhóc dưới cánh tay bước vào phòng tắm: "Thích thì cũng phải ngày mai mới chơi được, bây giờ đi tắm rồi đi ngủ."
Trong phòng tắm, Yulhyun nhắm mắt xoa bọt xà bông trên đầu mình, chao ôi, tóc quá ngắn nên không có nhiều bọt ... Nhóc không vui cong cái môi lên cho đến khi bọt xà bông bị Yuri xối sạch thì mới nhỏ giọng hỏi: "Appa ơi, đêm nay con ngủ cùng với umma hay ngủ với appa?"
Yuri không trả lời mà hỏi ngược lại con: "Vậy con muốn ngủ với ai?"
Yulhyun nghiêm túc trả lời: "Con muốn ngủ cùng với appa umma."
Yuri không đáp lại, nhanh chóng xối sạch bọt xà bông trên người nhóc, cầm lấy khăn tắm bọc Yulhyun lại rồi bế ra khỏi phòng tắm, lúc đi ra thì nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng tắm bên ngoài.
Yulhyun mặc áo ngủ nhảy nhót ở trên giường một lúc rồi chạy ra ngoài tìm Seohyun, ngồi trong phòng khách chơi đồ chơi một lát thì Seohyun mới từ trong phòng tắm đi ra, cô không biết máy sấy để ở đâu, thấy Yulhyun đang ngồi trên thảm chơi đồ chơi trong phòng khách liền hỏi: "Yulhyun, con biết máy sấy để ở đâu không?"
"Biết ạ!" Yulhyun để đồ chơi trong tay xuống, chạy đi, không đầy một phút sau liền ôm máy sấy chạy lại: "Umma ơi, đây này."
Seohyun hôn nhóc một cái, Yulhyun vui vẻ chạy đi. Sấy tóc xong Seohyun xoay người lại thì thấy Yuri vừa buộc dây áo choàng tắm vừa đi ra, thân hình cao lớn, bắp chân thon dài cân xứng, lồng ngực nở nang, nhìn rất là ... khiêu gợi.
Yuri nhìn qua cô rồi nhìn về phía Yulhyun, ánh mắt của nhóc đã trở nên đờ đẫn nên Yuri đoán nhóc đã mệt rồi.
Yuri đi đến sofa ngồi xuống, Yulhyun cất đồ chơi chạy lại nằm úp sấp trên đùi Yuri, chân nhấc lên còn tay thì túm lấy áo choàng của Yuri trèo lên người Yuri. Yuri đưa tay kéo con lên, Yulhyun hài lòng thỏa mãn giạng chân ngồi trên đùi Yuri, đầu dụi vào trong ngực Yuri, thân mật cọ cọ: "Appa ơi, con muốn ngủ."
Yuri ôm vật nhỏ mềm mại đang ngồi trong lòng mình, bế nhóc lên rồi đứng lên, nhìn về phía Seohyun, giọng nói ấm áp: "Đêm nay em và Yulhyun ngủ trong phòng ngủ chính."
Yulhyun giống như con rùa đen nhỏ đang rúc trong lòng Yuri bỗng nhiên ngẩng đầu lên: "Appa ơi, appa không ngủ cùng con và umma sao?" Nhóc cho rằng mẹ không còn tức giận nữa thì nhóc có thể ngủ cùng với ba mẹ.
Yuri dừng bước, cùng Yulhyun đồng thời nhìn về phía Seohyun, hỏi: "Được không?"
Ánh mắt mong đợi của Yulhyun làm cho cô không nỡ nói lời từ chối, lại tin rằng có con ngủ cùng thì Yuri chắc chắn sẽ không dám làm gì; dưới ánh mắt mong đợi của hai cha con thì Seohyun chậm rãi gật đầu.
Yulhyun rất vui mừng nằm ở trên giường lớn, nhóc vỗ phía bên trái giường: "umma ngủ bên này!" Lại vỗ phía bên phải, "appa ngủ bên này!" Rồi chỉ vào mình, "Con ngủ ở giữa!" Sau khi phân chỗ xong thì nhóc thỏa mãn nằm xuống.
Seohyun biết rõ Yulhyun rất mong chờ được ngủ cùng ba mẹ nên đi tới, Yuri nhìn cô rồi chau mày nói: "Ngủ đi."
Vén chăn mỏng nằm lên giường, Yulhyun lập tức nằm lại gần, cọ cọ lên cái cổ của Yuri: "Appa ơi, appa kể chuyện đi."
Seohyun thuận tay tắt đèn, trong bóng đêm không nhìn thấy ánh mắt vô cùng thâm trầm của Yuri nữa mới kéo chăn nằm xuống, Yulhyun xích lại gần hôn cô một cái rồi nằm lại gần Yuri bảo kể chuyện cho mình.
Giọng nói của Yuri đè ép nhỏ nhất đến mức có thể thế nhưng trong bóng tối lại rất dễ nghe; có thể là do mệt mỏi nên Yulhyun nghe chưa được ba phút đã ngủ thiếp đi, ngay cả Seohyun cũng bị giọng nói từ tính trầm thấp của Yuri làm cho muốn ngủ. Cho đến khi Yuri chuyển vị trí của Yulhyun đang ngủ say thì cô mới đột nhiên tinh lại.
"Yul, Yul muốn làm gì ...?" Cô khẩn trương hỏi, Yulhyun còn đang ở bên cạnh đấy!
"Suỵt." Hơi thở ấm áp phả sau gáy Seohyun, giọng nói của Yuri càng đè ép hơn, trong giọng nói nghiễm nhiên mang theo vài phần trêu chọc, "Yul muốn làm gì ư? Em nói thử xem?"
Seohyun không nói nhưng trong lòng căng thẳng, tim đập thình thịch, nụ hôn của Yuri đã ép tới, rất lâu mới buông cô ra, khàn khàn nói bên tai cô: "Hyunie, chuyển qua đây ở cùng với Yul đi."
"Yul biết trong lòng em còn có chút vướng mắc nên ở cùng với Yul sẽ từ từ giải quyết được."
Nếu như cô không đồng ý thì có phải Yuri sẽ liên tục đến ở trong nhà cô, mỗi đêm lại chen chúc với Yulhyun trên chiếc giường cho trẻ con kia hoặc là chơi xấu tranh giường với cô sao?
Giống như lúc này thì cũng không khác nhau gì mấy, có khác chăng ở nhà cô thì Yuri phải ngủ trên chiếc giường của Yulhyun, quả thật như vậy cũng làm khó Yuri rồi. Không phải trong lòng Seohyun còn vướng mắc, thật ra lúc cô nghe những lời giải thích và nhìn thấy những vết sẹo trên người Yuri thì cô đã tha thứ cho Yuri rồi.
Trước kia cô cho rằng Yuri đã phụ bạc cô, phải cố quên đi một người mà mình từng yêu sâu đậm quả thật rất khó, mỗi lần cô nhớ tới Yuri đều là vừa yêu vừa hận, rất không cam tâm nhưng cũng không thể làm gì được. Seohyun vẫn luôn cho rằng mình là người bị hại lớn nhất nhưng sự thật lại nói cho cô biết, mặc kệ Yuri đã từng gặp phải chuyện gì, mặc kệ Yuri có đủ mạnh hay không thì cô đều được bảo hộ trong đôi cánh của Yuri.
Nhưng mà cách Yuri yêu quá thâm trầm, cách hơn năm năm trường thì tình yêu ấy càng trở nên sâu sắc hơn.
Giữa bọn họ đã không còn giống như trước kia nữa, cô cũng đã thay đổi rất nhiều, Yuri cũng vậy.
Trong bóng tối tĩnh lặng chỉ nghe thấy giọng nói của nhau, Seohyun im lặng rất lâu đột nhiên xoay người ôm lấy eo Yuri, gò má dán vào ngực Yuri, buồn rầu nói: "Trong lòng em không có vướng mắc gì cả, em không biết làm thế nào để có thể trở về là em của trước đây, sau đó em phát hiện ra không thể như trước được nữa, em không biết người Yul thích là Seohyun năm năm trước hay là Seohyun của hiện tại ..."
Yuri cúi đầu thở dài, nhỏ giọng hỏi cô: "Em do dự lâu như vậy chính là vì lo lắng điều này sao?"
"Cũng không phải hoàn toàn ... nhưng phần lớn nguyên nhân là như vậy. Dù sao chúng ta không hề gặp nhau trong năm năm, ngay cả một câu nói cũng không nói qua, sự thật khác hoàn toàn với những điều em đã biết; điều quan trọng nhất là chúng ta đã không giống như trước nữa, có thể sau này Yul sẽ phát hiện ra em đã thay đổi rất nhiều." Giọng nói của cô vẫn rầu rĩ như cũ, giống như là rất hoang mang.
"Vậy em có yêu Yul không?" Yuri cúi đầu hôn cô.
Sau khi thích ứng với bóng tối thì nhìn mọi thứ rõ ràng hơn, Seohyun ngẩng đầu nhìn vào mắt Yuri, mở miệng nhưng lại không nói nên lời, cúi đầu cọ trong ngực Yuri, yêu.
Yuri ôm chặt cô, giọng khàn khàn: "Yul hiểu, Hyunie, Yul yêu em, bất kể là em của trước kia, hiện tại hay tương lai."
Seohyun cố gắng mở to hai mắt, lông mi cong dài như bàn chải nhỏ quét qua lồng ngực của Yuri. Yuri biết rõ là cô muốn khóc nhưng trước ngực không bị ướt thì Yuri hiểu cô đã cố gắng nuốt nước mắt trở vào. Seohyun có chút đau lòng, người luôn để tiếng yêu trên bờ môi là cô, rõ ràng là yêu sâu đậm như vậy nhưng bây giờ ngay cả một câu 'em yêu Yul' mà cô cũng không nói ra được.
Đôi môi ấm áp thuận theo cái trán của Seohyun trượt xuống, Yuri nhẹ nhàng ngậm lấy môi cô, giọng nói của Yuri tràn đầy nhu tình: "Hyunir, có những điều không phải nhất định nói thành lời thì mới có thể hiểu được, chúng ta còn rất nhiều thời gian, từ từ sẽ đến thôi."
Tim Seohyun đập trật một nhịp, từ từ đáp lại nụ hôn của Yuri nhưng không ngờ chỉ một động tác nhỏ như vậy đã nhanh chóng làm bùng lên ngọn lửa của người này, có một thân mình vừa nóng vừa nặng đè lên người cô, dọa cô thiếu chút nữa kêu ra tiếng: "Yul ... điên à? Yulhyun ..." còn đang ở bên cạnh đó!
Yuri cúi đầu hôn cô một cái: "Yul không điên, Yul bế con đến phòng trẻ em hoặc là bế em qua phòng khác cũng được ..." Nói xong thì chống tay hai bên người cô, thâm trầm nhìn cô, giống như đang chờ câu trả lời của cô vậy. Seohyun cảm thấy rất thẹn, như vậy đã quá sức chịu đựng của cô rồi, quả thật cô rất xấu hổ, cô không thể nào mở miệng nói 'được' được, ngay cả hô hấp cũng như muốn ngừng lại: "Yul không thể đợi sao ... lần sau ..."
"Yul đã chờ quá lâu rồi ..." Một lần nữa Yuri cúi đầu hôn cô, sau vài giây liền bước xuống giường, khom người bế lấy cô đi ra ngoài, Yuri không đợi nổi nữa rồi.
Cả khuôn mặt của Seohyun như lửa đốt, còn chưa kịp phản ứng thì cả người đã bị Yuri ném lên giường trong phòng cho khách, rất nhanh liền bị Yuri đè lên, nụ hôn ác liệt hơn sâu hơn ép tới, không cho cô cơ hội để từ chối, hai tay thuần thục giật quần áo của cô ra rồi đưa tay đến bên hông kéo dây buộc ra, áo choàng tắm trên người Yuri nhanh chóng bị ném xuống đất, hai người cứ như vậy thẳng thắn đối diện. Seohyun không nghĩ mọi việc sẽ phát triển thành như vậy, bị dục vọng vô cùng kịch liệt nhiệt tình của Yuri hù dọa; lúc tay phải đụng vào vết sẹo trên eo, phía sau lưng Yuri thì thân thể và trái tim đồng thời cùng mềm nhũn, đầu ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn trên lưng Yuri, giống như là muốn xoa dịu đi những vết thương kia. Chỉ cần nghĩ đến những vết sẹo này sẽ đi theo Yuri cả đời thì cô cảm thấy rất khó chịu, chắc chắn lúc đấy Yuri rất đau.
Dường như Yuri cảm nhận được tâm tình của cô nên động tác từ từ chậm lại, vòng tay ra sau lưng cầm lấy tay cô, giọng nói khàn khàn: "Đã không còn đau nữa rồi, em đừng đau lòng ..."
Seohyun rầu rĩ: "Vâng." Sau đó tay cô liền bị dẫn đến nơi nào đó ... Yuri hôn cô, áp chế cô, không cho cô bất kỳ cơ hội phản kháng nào.
Cảm thấy cô đã có thể tiếp nhận Yuri, Yuri liền tiến vào, động tác vừa nhanh vừa mạnh, Seohyun cảm thấy rất khó chịu, lâu rồi hai người không quan hệ, trong từng ấy năm, hai người chỉ có những hành động thân mật với đối phương mà thôi. Nhung nhớ đến cực hạn, yêu đến cực hạn, đây là phương thức trực tiếp nhất có thể biểu đạt tâm tình của hai người. Yuri hôn cô, có một loại khao khát mãnh liệt muốn khảm cô vào trong thân thể mình, Seohyun đã bị nhiệt tình của Yuri làm tan rã, dần dần chìm vào trầm luân cùng với Yuri ...
Sáng hôm sau Yulhyun tỉnh lại thì phát hiện ra trên giường lớn chỉ còn một mình mình thì dụi mắt, bò từ trên giường xuống, đi ra ngoài tìm ba và mẹ.
Chạy đến phòng khách, không có ai cả, lại chạy đến phòng bếp, chắc chắn ba đang ở phòng bếp làm bữa sáng.
"Appa ơi!" Nhóc vừa chạy đến cửa đã kêu to một tiếng, kết quả là trợn tròn mắt lên, trong phòng bếp cũng không thấy ba đâu cả.
"Appa ơi!" Tiếng gọi của Yulhyun càng lớn hơn, liên tục gọi vài tiếng ba mẹ, chạy đến trước cửa phòng làm việc, đang lúc muốn nhón chân mở cửa thì cánh cửa phòng cách vách đột nhiên mở ra, Yuri từ bên trong đi ra, còn thuận tay đóng cửa lại, Yulhyun mê man nhìn Yuri, gọi 'appa' rồi đưa tay xoa mặt, "Con không thấy umma đâu cả ..."
Tối hôm qua rõ ràng là ba người ngủ cùng nhau, tại sao buổi sáng thức dậy lại không thấy ba mẹ đâu.
Yuri khom người bế con đang mờ mịt không hiểu, đi vào phòng vệ sinh kéo ghế nhỏ ra rồi để Yulhyun đứng xuống, lúc này Yuri mới nói: "Umma đang ngủ, con đừng làm ồn." Sau đó, Yuri lấy kem đánh răng và nước cho con.
Yulhyun cầm bàn chải đánh răng, rất không hiểu hỏi: "Appa ơi, umma không có trong phòng ... umma ngủ ở đâu ..." Rõ ràng tối hôm qua ba mẹ ngủ cùng với nhóc mà.
Yuri được ăn no nên tâm tình rất tốt, cầm bàn tay của Yulhyun để bàn chải lên miệng con, nhóc phối hợp mở miệng để lộ ra hàm răng trắng tinh, vừa lắc lắc cái đầu đánh rằng vừa chằm chằm nhìn ba ở trong gương, Yuri cũng đang cầm bàn chải đánh răng.
Yulhyun nhìn trong gương thì thấy miệng của mình và ba dính đầy bọt nên rất vui, chỉ cần có người cùng đánh răng với nhóc thì nhóc sẽ đánh rất nghiêm túc.
Đánh răng rửa mặt xong, Yuri dắt Yulhyun đến trước cửa phòng, chỉ vào cửa phòng cách vách nói: "Umma đang ngủ ở bên trong. Con không được làm ồn, sẽ đánh thức umma dậy, biết chưa?"
"Appa ơi, tại sao umma lại qua phòng này ngủ vậy ạ?" Yulhyun muốn đi vào nhìn mẹ nhưng lại bị Yuri bế đi vào phòng bếp.
Yuri thuận miệng nói: "Bởi vì umma thích căn phòng này."
"Vậy à ..." Yulhyun gật đầu, "Vậy tối nay chúng ta cùng nhau ngủ ở căn phòng này đi! Nhưng mà con thấy phòng của appa lớn hơn, con vẫn thích phòng đó hơn."
Yuri liếc Yulhyun một cái, trong đầu tính toán, trước tiên cứ thỏa mãn ước vọng muốn ngủ cùng ba mẹ của con, cùng lắm thì buổi tối Yuri làm công tác vận chuyển cũng được.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip