27. Tiểu mỹ nhân, xin chào a!
Lúc ánh mắt đối diện, Orm Kornnaphat nhanh chóng quay mặt đi, nàng không muốn để Kwong Tổng thấy sự yếu đuối của nàng, nhưng nước mắt lại không khống chế được mà chảy xuống.
Không khống chế được nước mắt thẳng thắn rơi xuống, Orm Kornnaphat thật sâu hít thở, bước nhanh ra khỏi trung tâm thương mại, Earn mới vừa dừng xe, thấy Orm Kornnaphat khóc, nàng thất kinh vội hỏi: "Orm, làm sao vậy?"
"Dì mẹ nhỏ đi thôi." Orm Kornnaphat cúi đầu gắt gao cắn môi, Earn nhìn Orm một chút, lại nhìn phía sau nàng một chút, thấy cửa trung tâm được Kwong Tổng đẩy ra, Kwong Tổng bước nhanh đến, lại bị Linda kéo lại.
Earn biết đã xảy ra chuyện gì, trong lòng buồn bực, lôi kéo Orm Kornnaphat không quay đầu lại mà đi ra ngoài. Bị dì mẹ nhỏ lôi kéo, nước mắt của Orm Kornnaphat càng rơi nhiều hơn, Earn dùng sức nắm chặt tay nàng: "Đừng khóc, dì nhỏ con nếu biết con không cốt khí như vậy, không tức chết không được."
Orm Kornnaphat vội vàng lau khô nước mắt, nàng mang theo một cổ lửa giận theo dì mẹ nhỏ ra ngoài, lòng tràn đầy vui mừng đổi lại cảnh tượng như vậy, mặc dù nội tâm cường ngạnh nhưng lúc này cũng không cách nào chấp nhận.
Mà cách Orm Kornnaphat không xa, Kwong Tổng cố sức muốn giãy khỏi Linda: "Chị buông ra!"
Linda nhướng mày nhìn nàng: "Em đi đâu?"
Kwong Tổng quay đầu nhìn Linda, bởi vì nóng lòng cùng phẫn nộ, cộng thêm mấy ngày liền bôn ba mệt nhọc, trong mắt nàng sung huyết phiếm: "Chị hài lòng chưa?"
"Cứ như vậy đi." Biểu tình của Linda mang theo một chút bất cần đời: "Chị đã sớm khuyên em, đây là chỗ xấu của việc luyến ái cùng con nít, quá không thành thục."
Kwong Tổng thật sâu hít thở, nàng nhìn xa xa Orm Kornnaphat đã rời khỏi, phun ra từng chữ: "Linda, đây là lễ tình nhân cuối cùng, từ nay về sau, chị đừng nghĩ dùng bà nội uy hiếp tôi nữa."
"Uy hiếp?" Linda cười nhạo, gió thổi vào ngực vừa chua xót vừa lạnh: "Chuyện đã đáp ứng em dĩ nhiên sẽ không đổi ý, chỉ là một hài tử kiêu ngạo giống như Orm Kornnaphat, không biết còn có thể yêu thương nhung nhớ như em mong muốn hay không?"
Kwong Tổng hất tay Linda ra, lạnh lùng nhìn nàng: "Chị động đến nàng thử xem."
Quen biết yêu nhau cho dù là sau đó chia tay, Linda chưa từng từ trong mắt Kwong Tổng thấy qua ngoan tuyệt như vậy, gió lạnh thổi qua, cuốn đi giọt nước chưa rơi xuống trong mắt nàng, lại lắng đọng không cam lòng cùng hối hận trong lòng. Nàng hối hận rồi.... Nhưng người trước mắt đã không thuộc về nàng nữa. Đây là ông trời trả thù nàng sao?
* * * * * * *
Giám đốc Fahlada mang theo một bó hoa về nhà, vừa vào cửa đã thấy cảnh tượng như vậy.
Orm Kornnaphat khóc thành một hồ nước nhỏ, Earn ôm nàng liên tục an ủi, trong miệng liên tục nói nói. Hai người cứ như vậy gắt gao ôm nhau, đôi mắt đều là đỏ bừng, thoạt nhìn vô cùng đáng thương.
"Làm sao vậy?" Fahlada buông hoa nghiêm túc bước đến, Earn vừa nhìn Giám đốc Fahlada trở về, vội vã nhéo Orm Kornnaphat một cái.
Orm Kornnaphat lau nước mắt, gục đầu xuống: "Không có việc gì."
"Không có việc gì con khóc cái gì?" Giám đốc Fahlada biểu tình đáng sợ., Orm Kornnaphat cúi đầu liên tục lau nước mắt, Fahlada đem ánh mắt dừng trên người Earn: "Con bé không nói, em nói."
Earn bật người ngồi thẳng thẳng: "Em cùng Orm ở trên đường nhìn thấy một con chó hoang bị cán chết, trong lòng khổ sở cho nên rơi nước mắt đồng tình."
Fahlada nheo mắt: "Chị cho em nói lại lần nữa."
Earn cúi đầu, nàng nhìn Orm Kornnaphat: "Orm, cũng là con nói đi."
Orm Kornnaphat lau khô lệ ngân trên mặt, nàng ngẩng đầu nhìn Fahlada: "Dì nhỏ, con nghĩ kỹ rồi, con muốn đến Tập đoàn Sethratanapong."
Lời này ngoài dự liệu của Earn cùng Giám đốc Fahlada, trước đó hai người đã bảo Orm đến công ty của mình không biết bao nhiêu lần, nhưng nàng lại quật cường, tính như con lừa, nói như thế nào cũng không được.
Earn nghe xong lời này hài lòng nhìn Giám đốc Fahlada, Giám đốc Fahlada liếc xéo nàng một cái.
"Nguyên nhân."
Sắc mặt của Fahlada đã rất khó coi, tỷ nàng đi đem Orm giao phó cho nàng, năm mới mà khóc thành lệ nhân như vậy, kết quả là Earn hỗn đản này còn giúp nàng bịa chuyện, xem ra là còn thiếu giáo huấn.
Orm Kornnaphat biết nếu như không nói sự thật với dì nhỏ là không được, nàng gián đoạn đem tiền căn hậu quả nói cho Fahlada biết, sắc mặt của Fahlada càng nghe càng không tốt, đến sau lại gắt gao kéo căng mặt.
"Em dẫn con bé trở về?" Fahlada nhìn Earn, Earn có chút ngây ngốc: "Đúng vậy."
Fahlada có chút túc giận: "Vì sao không nghe Kwong Tổng giải thích?"
Earn nghe xong cũng có chút tức giận: "Sự thực đã ở trước mắt, còn nghe giải thích cái gì?"
"Em làm sao biết không có ẩn tình? Em không thể thành thục một chút sao?" Fahlada ánh mắt sắc bén, lời này làm Earn tức giận rồi: "Thành thục? Chị nói cho em biết, như thế nào gọi là thành thục? Em cùng Orm chính là người thường, kém thành thục so với cấp tổng tài các người, tân tân khổ khổ vì kinh hỉ cùng lãng mạn chuẩn bị lâu như vậy, chị nói cho em nghe xem, Giám đốc Fahlada, chúng ta không thành thục?"
Earn nói cho hết lời, nước mắt Orm Kornnaphat mới vừa khống chế trở lại lại chảy, Earn cũng là bị kích động vẻ mặt đỏ bừng, Fahlada cũng bị hai chữ Giám đốc Fahlada của Earn chọc giận, nàng nhìn Earn lắc đầu: "Không phải tất cả mọi người đều giống như các em có cái gì đều nói ra, mỗi người đều có lời khó nói, cùng nhau ăn cơm thì làm sao vậy? Còn có hoa, làm sao xác định là tặng Kwong Tổng? Các em đã hỏi sao?"
Earn nổi giận: "Cái đó còn cần phải hỏi? Nếu như lễ tình nhân em cùng với người khác ăn cơm, chị có phản ứng gì?"
Fahlada nheo mắt, nàng chăm chú nhìn Earn một lúc, đứng dậy đi mất.
Orm Kornnaphat nhìn Earn, bĩu môi: "Dì mẹ nhỏ, dì đừng ồn ào cùng dì nhỏ a, hôm nay là lễ tình nhân, nàng sẽ thương tâm."
"Thương tâm cái gì?" Earn quay đầu tàn bạo nhìn Orm Kornnaphat: "Con chính là quá thành thật nên mới để cho người khác dắt đi, ta cũng không dạy con như vậy, tiểu bạch kiểm cũng có cốt khí của bản thân, con xem con đi!"
Orm Kornnaphat cúi đầu, Earn hỏi: "Điện thoại di động của con đâu?"
Orm Kornnaphat thở dài: "Con hiện tại cái gì cũng không muốn làm, con muốn ngủ, mệt mỏi quá."
Earn nhìn Orm Kornnaphat như vậy biết con bé bị đả kích lớn, nàng cũng không dám nói cái gì, dẫn Orm Kornnaphat đi ngủ.
Đêm đã khuya.
Trong phòng khách, Fahlada trong tay đang cầm sách uống trà, Earn nhìn trà trong tay nàng mà nhíu mày, Fahlada ngẩng đầu, mặt không biểu tình nhìn nàng.
Lần trước hai người cãi nhau tựa hồ đã là rất lâu rất lâu trước đây rồi...
Nếu như Earn nhớ không lầm, lần đó là bởi vì một tổng giám đốc vô cùng nhiệt tâm nào đó tiễn Giám đốc Fahlada về nhà.
Fahlada luôn nói Earn ấu trĩ trên phương diện tình cảm, nhưng Earn lại quyết giữ ý mình, nàng thực sự chịu không nổi bất luận kẻ nào đến gần Fahlada, nửa phần cũng không được.
Chuyện hôm nay nhìn như là bởi vì Orm, kì thực cũng là vấn đề mâu thuẫn căn bản giữa hai người. Trước đây bất luận chuyện gì Earn đều có thể nhượng bộ, nhưng chuyện này lại không thể.
Cho nên lúc nàng lần thứ hai từ phòng ngủ đi ra, trong tay ôm chăn bông, Giám đốc Fahlada mặt lạnh đến có thể đóng băng.
Mở cửa phòng khách, Orm Kornnaphat đã thức, nàng đang ngồi ở trên giường ngây người, áo ngủ rộng thùng thình lộ ra nửa ngực, tóc dài mất trật tự che khuất nửa khuôn mặt, từ góc độ này nhìn qua, dáng vẻ đáng thương cực kỳ giống Fahlada lúc trẻ, Earn nhìn thấy tim đập lỗi nhịp.
"Dì mẹ nhỏ, dì đây là?"
Earn mỉm cười với nàng: "Đêm nay dì ngủ cùng con."
"Lễ tình nhân dì không bồi dì nhỏ theo con làm gì? Mau đến cùng nàng." Orm Kornnaphat có chút nóng lòng, nàng cũng biết tính tình của dì nhỏ.
Earn không vui: "Uy uy, con nói bạch nhãn lang con, dì giúp con như vậy con còn nói chuyện thay dì nhỏ con."
Vừa nghe lời này, tâm tình của Orm Kornnaphat lại xuống thấp, Earn nhìn dáng vẻ thẫn thờ của nàng, hỏi: "Kwong Tổng gọi điện thoại cho con chưa?"
Orm Kornnaphat có lệ trả lời: "Con không khởi động máy."
"Vì sao?"
"Nàng gọi điện thoại con cũng không biết nói cái gì, con muốn một mình yên tĩnh một chút, hiện tại rất nhiều chuyện rất hỗn loạn, con sợ dưới tình huống như vậy nói ra những lời cực đoan làm tổn thương nàng." Orm Kornnaphat giọng nói nghẹn ngào, Earn nghe xong tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Còn không phải sức mạnh huyết thống thật cường đại, điểm ấy lý trí của con cực kỳ giống dì nhỏ con."
"Các dì còn đang chiến tranh lạnh sao?" Orm Kornnaphat rõ ràng không muốn đem lực chú ý đặt ở trên người Kwong Tổng, Earn theo ý nàng: "Cũng không tính là cãi nhau, đều là vợ chồng già rồi, có không gian riêng thích hợp sẽ tốt đối với thể xác lẫn tinh thần."
Orm Kornnaphat: "...."
Earn bất đắc dĩ nhìn Orm Kornnaphat: "Con có thể thu hồi vẻ mặt xấu xa của con hay không? Con nghĩ đi đâu vậy, ý tứ của dì là mỗi ngày dính cùng một chỗ cũng không tốt, hẳn là cho nhau một chút không gian."
"Nhưng hôm nay là lễ tình nhân a."
"Lễ tình nhân lại làm sao vậy? Bọn ta cùng một chỗ, mỗi ngày đều là lễ tình nhân."
"Dì mẹ nhỏ, dì đủ rồi nha...."
Earn nhìn Orm Kornnaphat rốt cục có chút nhân khí, nàng kiên trì khuyên nhủ: "Thật ra lời của dì nhỏ con cũng có đạo lý, rất nhiều việc cũng không giống như đôi mắt chúng ta nhìn thấy."
Orm Kornnaphat rầu rĩ trả lời: "Con biết."
"Vậy tại sao con còn tức giận như vậy, không phải ghen sao?" Earn buồn bực nhìn Orm Kornnaphat, hài tử này từ nhỏ tư duy đã khác người, muốn hiểu nàng cũng là một chuyện rất phí não.
Orm Kornnaphat thở dài: "Vừa mới bắt đầu quả thật là ghen, sau đó lại tức giận bản thân, vẫn cảm thấy có một chút ủy khuất, hiện tại là có rất nhiều rất nhiều tự ti."
"Tự ti?" Earn suy nghĩ một chút: "Bởi vì người hỗn huyết kia?"
Orm Kornnaphat gật đầu, đôi mắt nhìn Earn, Earn suy nghĩ một chút đến tướng mạo của Linda, liếm liếm môi: "Thật đúng là xinh đẹp."
Orm Kornnaphat: "....."
"Dì mẹ nhỏ, dì thật sự là đến an ủi con sao?" Orm Kornnaphat bạo phát, Earn nhìn nàng cười: "Được rồi, dì bất quá là ăn ngay nói thật, nói gì đi nữa, xinh đẹp thì thế nào? Không phải là yêu diễm một chút thôi sao? Không chừng Kwong Tổng người ta không thích khẩu vị này."
"Yêu diễm một chút?" Orm Kornnaphat chua chát nói: "Nàng là nữ nhân quyến rũ nhất con đã thấy, lẽ nào dì nhỏ con còn có người so với nàng còn yêu mị hơn?"
Vừa nghe, Earn liền nở nụ cười: "Dĩ nhiên, hơn nữa là hồ ly tinh trong hồ ly tinh nga, ngày mai dì dẫn con đi xem, được rồi, con có thể đã nghe nói qua, tổng tài của KS."
"A?" Nhắc tới mỹ nữ, Orm Kornnaphat có một chút hứng thú: "Thật sự đẹp như vậy? Con quả thật nghe dì nhỏ nói qua, nhưng không phải là một bác gái đã sinh con sao?"
Earn 囧: "Trời ạ, con nhìn thấy nàng nghìn vạn lần đừng nói như vậy. Mang dẫn con đi gặp nàng, là cho con tìm tự tin."
Orm Kornnaphat vừa nghe liền không tin: "Con gặp một phụ nữ đã kết hôn thì tìm tự tin cái gì? Còn có, nàng quản lý tập đoàn lớn như vậy có thời gian gặp con sao?"
Earn tự tin nói: "Con yên tâm, nàng rất nhàn hạ. Về phần tìm tự tin tự tin - "Earn nheo mắt đánh giá Orm Kornnaphat: "Orm, con không cảm thấy lúc con không nói không cười rất lạnh sao. Có chút giống dì nhỏ con, lại càng giống -"
Orm Kornnaphat rất ưỡn ngực, trực tiếp quên nửa câu sau của nàng: "Đúng vậy, các sinh viên đại học đều gọi con là 'băng sơn công chúa'."
Earn: "...."
Hoãn một hồi lâu, Earn mới nói: "Được rồi, công chúa, giao cho dì đi, hôm nay hảo hảo nghỉ ngơi, bất quá, ngày nghỉ của con -"
"Con đã nói cùng công ty xin nghỉ cuối năm." Giọng nói của Orm Kornnaphat nhàn nhạt, biểu tình cũng có chút lãnh khốc, Earn nhìn nàng như vậy liền vỗ đùi: "Đúng vậy, ngày mai con cứ duy trì trạng thái này, nhất định có thể được."
Tuy rằng không rõ dì mẹ nhỏ rốt cuộc đang phát điên cái gì, nhưng Orm Kornnaphat tạm thời tin nàng, nàng nghe lời mà nằm xuống, trong bóng tối, nàng nắm chặt chăn, nước mắt yên lặng chảy xuống.
* * * * * * * *
Sáng sớm hôm sau, Orm Kornnaphat đã bị Earn kéo dậy.
"Rời giường rời giường, xuất phát." Earn vỗ khuôn mặt Orm Kornnaphat, Orm Kornnaphat sắc mặt tái nhợt, rầu rĩ nói: "Có cần sớm như vậy hay không?"
"Cũng đã hẹn rồi, lập tức, làng du lịch, chúng ta còn có thể đi chơi." Earn có chút hưng phấn, Orm Kornnaphat một bên mặc quần áo một bên buồn bực hỏi: "Dì mẹ nhỏ, người dì nói thật là tổng tài sao? Vì sao dì nhỏ Kwong Tổng các nàng đều bận rộn, tổng tài này lại nhàn hạ như vậy?"
Earn xoa dầu nói: "Dì hỏi qua nàng, nàng nói nợ nhiều không lo tiền đè lên người."
Orm Kornnaphat: "...."
Bị Earn nói như vậy, Orm Kornnaphat ít nhiều có chút hứng thú, nàng từ nhỏ đã thích người có cá tính.
Thu thập một phen, lúc muốn ra cửa, Earn nhìn điện thoại di động đầu giường hỏi: "Không mang theo sao?"
Orm Kornnaphat lắc đầu: "Con cần điều chỉnh."
"Ân, vậy đi thôi." Earn không hỏi nhiều, phải biết rằng người của Nhà họ Sethratanapong không chỉ có chủ kiến, tính tình cũng là kiên định, nàng vẫn luôn không thể đắc tội đại nhân xong lại đắc tội tiểu nhân.
Đường xá hơi xa, nhiều lần trằn trọc, rốt cục đến làng du lịch.
Orm Kornnaphat ngửa đầu nhìn biệt thự rộng lớn khí phái, liếm liếm môi, nhà tư bản quả nhiên không phải chỉ tồn tại trong truyền thuyết, đây mới là thổ hào chân chính a.
Đến biệt thự, vẫn chưa tiến vào, Earn đã ồn ào: "Ira, Ira? Ira!"
"Đến đây."
Giọng nữ khàn khàn trầm nặng mang theo tia khêu gợi, Orm Kornnaphat vừa nghe đã kích động, giọng nói này rõ ràng không phải bác gái a!
Cửa lớn chậm rãi mở ra....
Orm Kornnaphat nhìn nữ nhân trước mắt, đôi mắt đều thẳng.
Vóc người Cao gầy, vòng eo mảnh khảnh, bộ ngực gợi cảm ngạo nhân, quần áo hắc sắc váy dài bóp eo vóc người hoàn mỹ, trang điểm tinh xảo, trên nét mặt cuồng ngạo lộ ra một cổ quyến rũ yêu mị, tóc dài cao cao vãn lên lộ ra cần cổ trắng nõn, cả người tản ra khí tức yêu diễm, nhưng dưới đôi mắt mị hoặc lại cất giấu vô hạn nhu tình, nàng cứ đứng như vậy, ánh đèn loang loáng tựa hồ cũng mọc đôi mắt tự động nhìn xuống. Trước đây Orm Kornnaphat chỉ cảm thấy Linda quyến rũ không người nào có thể so sánh, hiện tại xem ra nếu như nói Linda là hồ ly tinh vừa tu luyện thành người, vậy vị Ira trước mắt tuyệt đối là cực phẩm trong hồ ly, cửu vĩ hồ!
Earn nở nụ cười nhìn dáng vẻ mê gái của Orm Kornnaphat, nàng vươn tay giới thiệu: "Ira, đây là -"
Còn không chờ nàng nói cho hết lời, Orm Kornnaphat tựa như xác chết vùng dậy, hai mắt đăm đăm trực tiếp đi về phía Ira, tự chủ tự động bắt tay nàng: "Xin chào, em là Orm."
Earn: "...."
Nữ nhân được gọi là 'Ira' trên dưới quan sát Orm Kornnaphat một phen, trong mắt một tia một tia sáng, nàng bắt tay Orm Kornnaphat, dường như vô ý khiêu khích dùng ngón tay nhẹ nhàng di chuyển trong lòng bàn tay nàng: "Tiểu mỹ nhân, xin chào a!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip