Lỗi vì ai?


Nhưng Orm nói không có chuyện gì thì thật sự sẽ không có chuyện gì sao?

Lúc Orm dẫn Ling Ling bỏ đi, cả nhà Metawin như muốn bùng nổ, cho dù là Win hay là ba của anh ta đều tức giận đến phát điên lên được!

Ông Mick tuyên bố, cho dù ông ta có táng gia bại sản cũng phải giải quyết chuyện này cho rõ ràng!

Lần thứ hai nhà Metawin kiện Orm ra tòa, đồng thời còn gộp thêm vào tội giết người không thành, tội âm mưu giết người diệt khẩu, yêu cầu tòa án thi hành luật tù chung thân đối với thiếu niên nguy hiểm có khuynh hướng bạo lực như Orm!

Lần này họ vẫn lợi dụng truyền thông và internet đưa tin thêu dệt, các cư dân mạng lại lần nữa dậy sóng trên khắp các diễn dàn, nơi nơi đều có các bài đăng lên án con cháu quan lớn coi trời bằng vung, trong số đó, phần lớn đều do nhà Metawin bỏ tiền tìm người viết bài thổi phồng câu chuyện lên.

Chỉ trong một giờ, nhà Sethratanapong cũng ngay lập tức đáp trả lại sự việc này, họ tức khắc thi hành chính sách cưỡng chế, gỡ bỏ toàn bộ các bài đăng trên các diễn đàn, tất cả những địa chỉ IP nào chỉ cần có những bài post xuất hiện chữ: "quan lớn", "sử dụng súng", "giết người", "Orm Kornnaphat", "con em bộ đội",... đều sẽ tự động được thay thế.

Nhà Metawin yên ắng được một ngày, họ âm thầm ra giá cao thuê mấy trăm sinh viên đại học, từ tám giờ sáng ngày thứ ba, họ giăng băng rôn xuống đường biểu tình phản đối!

Bộ công an lập tức tập trung lực lượng ngăn chặn nhóm sinh viên, ở giữa lại có người châm dầu vào lửa, hai bên vì thế xảy ra xung đột, xuýt chút nữa là đã xảy ra thương vong! Sự việc đến đây dù có muốn không chế cũng không được nữa, mà còn truyền đến tai lãnh đạo trên trung ương, quyết định mở phiên xét xử lại vụ án, dựa trên nguyên tắc công bằng, công chính, liêm minh!

Bộ công an đã hủy bỏ tư cách được bảo lãnh chờ xét xử của Orm mà lập tức thi hành lệnh bắt giữ cậu, nhưng lúc này Sethratanapong lại không chịu giao Orm ra, nhà Metawin dựa vào đó rắp tăm khiêυ khích nói nhà Sethratanapong cố tình bao che Orm, coi thường pháp luật Thái Lan.

Bộ công an vừa phải chịu áp lực phía quần chúng vừa bị Metawin mua chuộc chia rẻ nên đã tỏ ra rất bất mãn với nhà họ Sethratanapong, họ nhanh chóng trình việc này lên Ủy ban Quân sự Trung ương, đề nghị Ủy ban ra chỉ thị yêu cầu nhà họ Sethratanapong có thể hợp tác điều tra xử án.

Vốn dĩ mặt hồ đã không phẳng lặng nay lại lần nữa nổi sóng to gió lớn!

Metawin dựa người vào đầu giường, mỉm cười nghe mọi chuyện, gã khẽ gật đầu tán thưởng: "Cũng được lắm, nhà con nhỏ Orm dù có thế lực đến thế nào đi nữa thì ở thời đại này, chỉ cần một ngày chúng ta còn nắm chắc dư luận, thì cho dù có là quan to cũng vô dụng."

Người trợ lý đứng bên cạnh báo cáo: "Cậu chủ nói rất phải."

Ông Mick ngồi bên cạnh lại hỏi: "Mười mấy sinh viên lần trước biểu tình bị bắt thì phải làm thế nào?"

Người trợ lý gật đầu: "Chủ tịch yên tâm, tiền đã chi rồi, chắc chắn sẽ không khai ra chúng ta."

Metawin cười: "Dù bọn họ có bị bắt cũng chỉ bị tạm giữ mười lăm ngày, mười lăm ngày, mỗi ngày một ngàn, rất có lời, nói không chừng họ còn muốn bị giam thêm mấy ngày ấy chứ."

Ông Mick cười hiểm độc: "Bây giờ chỉ cần con nhỏ đó ló dạng thì nó sẽ xong đời, ít nhất cũng bị phán mười năm!"

"Chỉ mười năm thôi sao?" Giọng điệu của Metawin có hơi bất mãn, gã quay sang hỏi luật sư Trình: "Có thể tăng mức án phạt không?"

Luật sư Natt gật đầu: "Đây là mức thấp nhất, cao nhất có thể bị phán tù chung thân, nếu không phải cô ta còn chưa thành niên thì chúng ta có thể yêu cầu mức án tử hình."

Ông Mick hơi do dự hỏi: "Nhưng mà, nếu...nếu như phía nhà kia nói là do Win nhà chúng ta bắt nạt Ling Ling nên con nhỏ đó mới nổ súng gϊếŧ người, vậy thì nó sẽ được giảm mức án phạt à?"

Luật sư Natt lắc đầu: "Không đâu, đây là hai vụ án riêng, nếu như anh Win đã làm chuyện đó với cô Kwong, cô ấy có thể tự mình thưa kiện, nếu chứng cứ xác thực thì tòa án có thể đưa ra án phạt đối với anh Win, nhưng vì bây giờ anh Win đây đã bị liệt toàn thân, cho nên có thể xin miễn hình phạt, hoãn thi hành án phạt hoặc xin miễn thi hành xử phạt hình sự, đối với tình huống này thì tòa án cũng sẽ chỉ phạt tiền."

Win cười: "Nói cách khác, cho dù Ling Ling có thắng kiện, con cũng sẽ không phải ngồi tù, cô ta sẽ chỉ gián tiếp thông báo cho toàn thế giới biết, cô ta là người đàn bà bị con đùa giỡn mà thôi."

Luật sư Natt gật đầu: "Có thể hiểu như vậy, chuyện cô Korn nổ súng giết anh là chuyện giữa anh và Orm, không liên quan gì đến cô Kwong, cho dù có thì cũng chỉ là căn nguyên của chuyện này mà thôi, thông thường án giết người sẽ không xét đến nguyên nhân mà chỉ xem kết quả, cho dù là ai cũng không có quyền dùng tư hình đối với người khác, ngay cả là tội chết, cho dù là tại sao thì giết người là giết người, pháp luật không dung tình, ngoài việc cô Korn còn đang ở độ tuổi vị thành niên thì không còn lý do gì để cô ta có thể được giảm án phạt."

Ông Mick thở phào một hơi: "Nghe những gì luật sư Natt vừa nói, tôi cũng thấy an tâm."

Win nhíu mày: "Nhà họ Kwong nhất định cũng biết những điều này, cho nên Ling Ling mới không kiện con. Nếu như đã thế, con con hi vọng cô ta cứ đi kiện con. Đến lúc đó, thì con có thể nói cho mọi người trong thiên hạ này biết con đã chơi đùa một xử nử như thế nào! Hừm, nhất định sẽ có không ít đàn ông ngưỡng mộ đâu!"

"Ngưỡng mộ cái đầu mày!" Ông Mick tức mình đập bàn quát: "Mày...Mày, mày đụng tới ai cũng không sao, sao nhất định, nhất định phải đụng vào một đứa có thứ chó săn đó bên cạnh! Mày xem nó cắn mày thành thế nào! Mày bây giờ, mày bây giờ thành ra cái thứ gì rồi! Ba...Ba thấy cũng rất đau lòng!"

Win bĩu môi không chút xúc động: "Cơ thể con con tự biết, rồi sẽ khỏe lên thôi."

Ông Mick thở dài nói: "Ôi chao, xong chuyện này rồi, ba sẽ đưa con sang Mĩ, nghe nói, trang thiết bị bên đó có thể chữa trị cho con."

Đương Nhiên Win cũng hiểu được chữa trị mà ba gã nói là gì, là chữa cái gì chứ, nói thẳng ra, trở thành cái dạng như bây giờ, gã cũng có hơi hối hận là lúc đó mình đã cưỡng hiếp Ling Ling, nhưng chỉ vừa nghĩ tới đêm đó, da thịt mềm mại của nàng, âm thanh bị kìm nén, những giọt nước mắt lăn dài từ khóe mắt, vòng eo lắc lư do bị gã thúc lên thúc xuống, nó chặt đến mức làm gã muốn nghẹt thở, làm máu trong người gã sôi sục.

Cho dù có quay ngược thời gian, gã vẫn sẽ làm như vậy, lần này gã sẽ thông minh hơn, xong chuyện cũng sẽ trốn thật kĩ, không để cho con chó săn đó tìm được là được.

Cho dù gã đang nghĩ đến chuyện ác độc như thế, nhưng trên mặt Metawin vẫn luôn luôn treo một nụ cười nhã nhặn trước sau như một.

Đúng lúc này cửa phòng bị đẩy ra, Fluke đi vào nhìn gã nói: "Anh Win, có một người tên Wisanu muốn gặp anh."

Mắt Win hơi nheo lại, khóe môi nhướng lên nở nụ cười ra chiều suy ngẫm: "Cuối cùng cũng trở về rồi."

Nghĩ một lát lại nói: "Mời cậu ta vào đi."

"Win?" Ông Mick có vẻ lo lắng nhìn gã, thằng nhóc Wisanu này lão cũng biết, trước đây từng cùng con trai của lão tham gia huấn luyện trong bộ đội đặc chủng, nghe nói chính là bạn trai của Ling Ling. Con trai lão mà gặp nó bây giờ, nếu nó mà điên lên thì...

Wisanu từ ngoài cửa bước vào, gương mặt khôi ngô giờ trở nên hốc hác, anh nhìn về phía ánh mắt giống như lưỡi kiếm sắc bén của Win, Win quay sang nhìn ông Mick và luật sư Natt nói: "Mọi người ra ngoài cả đi, con muốn trò chuyện với chiến hữu của mình."

"Không được." Ông Mick hơi lo lắng.

Win nhìn ông Mick cười: "Ba, đừng lo lắng, con rất hiểu cậu ấy, cậu ấy sẽ không đánh một người ngay cả tay mình cũng không duỗi nổi đâu. Cậu nói có phải không, Wi?"

"Điều này cũng không chắc." Từng chữ từng chữ như gõ nhịp thoát ra khỏi miệng Wisanu.

Win cười cười, lạnh mặt nói: "Mọi người ra ngoài đi."

Ông Mick không thể khuyên được gã, ông ta chỉ đành đi ra ngoài cùng luật sư Natt, nhưng vẫn dặn dò Fluke đứng ngoài nghe chừng, thấy có động tĩnh thì chạy vào ngay.

Fluke đừng ngoài cửa, lỗ tai dán lên cánh cửa, yên lặng lắng nghe tình hình bên trong.

"Chắc là vẫn chưa gặp Ling Ling rồi?" Anh ta nghe thấy Win nói chuyện, giống như đang tán gẫu với bạn bè: "Vừa nhìn thấy bộ dạng kiềm chế tức giận của cậu mà vẫn còn đứng đây là tôi biết nhất định là vẫn chưa gặp cô ấy rồi."

"Mày không được gọi tên của cô ấy!" Giọng nói mang đầy sự tức giận chỉ chực chờ bùng nổ.

"Không cho tôi gọi à?" Giọng điệu gã đầy vẻ khıêυ khích: "Tại sao lại không được, tôi còn từng là người đàn ông đã có quan hệ rất thân thiết đối với cô ấy đấy."

Sau một chuỗi âm thanh va chạm chói tai, là tiếng cười đắc ý của Win: "Tôi đã nói mà, cậu đó, sẽ không đánh một người ngay cả tay cũng duỗi không được đâu."

"Tại sao phải làm vậy! Tại sao!" Âm thanh của Wisanu gần như suy sụp đến phát điên: "Anh đã đồng ý với tôi không đụng tới cô ấy! Tại sao còn làm như vậy!"

"Bởi vì cậu!" Giọng của Win lạnh đi: "Tất cả những chuyện này đều là do cậu sai!"

Win lại nói: "Đúng vậy, tất cả đều là do cậu, Wi, bên cạnh cậu hẳn là cũng có một người như thế này, loại người mà khi ăn hạt dưa, luôn thích bóc từng mảnh từng mảnh vỏ hạt đến khi thấy nhân, sau đó lại đặt tất cả phần nhân quý báu sang bên cạnh, muốn để dồn lại một chỗ ăn sạch một lần, lúc đó không lẽ cậu lại không muốn đến ăn toàn bộ số hạt dưa mà người đó đã bóc vỏ hay sao?"

"Hay là có một người đang bê một cái bánh kem dâu, cẩn thận ăn từng miếng từng miếng xung quanh chiếc bánh, nhưng lại không nỡ ăn phần dâu ngon ngọt, khi anh ta ăn xong phần bánh, lúc dự định nếm thử phần dâu vẫn luôn trân trọng, cậu lại không có cảm giác thôi thúc muốn cướp đi phần dâu ngọt đó để ăn hay sao?"

Tiếng cười của Win vừa tàn nhẫn vừa châm biếm: "Trong mắt tôi, Ling Ling chính là phần hạt dưa trong tay cậu, là phần dâu còn trên dĩa, tôi đã ngắm nghía từ lâu, cuối cùng cũng được ăn sạch cô ấy!"'

"Metawin, mày là thằng khốn!"

"Đúng vậy, tôi là thằng khốn, thằng khốn này không phải là cậu đưa tới hay sao, tất cả những bất hạnh của Ling Ling đều do cậu, là do cậu dẫn sói vào nhà, sao lại trách sói quay lại ăn thịt cô bé quàng khăn đỏ?"

"Tao giết mày!" Tiếng nhốn nháo vang lên, Fluke hét lớn: "Người đâu." Ngay lập tức mở cửa phòng vọt vào, trong phòng, Wisanu đang liều mạng bóp cổ Win, hắn đau đớn nghẹt thở đỏ cả mặt.

Fluke hớt hải chạy tới gỡ tay Wisanu ra, hai mắt anh đang trừng trừng nhìn Win, muốn nhất định phải giết chết hắn, sức tay của anh rất mạnh, làm thế nào cũng không buông ra, lại có thêm hai người bảo vệ chạy vào phòng, cùng giúp anh ta gỡ tay Wisanu, một người bảo vệ nhìn thấy sắc mặt Win đã tái như màu gan, vội vàng rút kiềm chích điện chích vào phần eo của Wisanu, WIsanu bị điện giật cả người mềm rũ, Fluke vội vàng kéo anh ra, không để dòng điện làm tổn thương Win, hai gã bảo vệ lại vội vàng kiềm chặt anh lại, cả người Wisanu tê dại, không còn sức giãy dụa, miệng không ngừng nói: "Tao muốn giết mày."

Win ôm cổ họng ho khù khụ, nhìn anh nói: "Cho dù là cậu hay là Orm Korn đi nữa, tôi cũng không để cho các người lại có cơ hội nữa đâu!"

Hai gã bảo vệ lôi Wisanu ra ngoài, anh rũ đầu, bị kéo đi, vừa ra đến cửa, anh trợn to hai mắt hét về phía WIn: "Vậy mà tao đã coi mày như anh em, đúng là tao mù mắt mẹ nó rồi!"

Trong mắt anh vừa có đau đớn, vừa có hận, nhưng tự trách và ân hận còn nhiều hơn thế.

Win ôm cổ, im lặng không nói gì, biểu cảm trên mặt rất bình tĩnh, một lúc lâu sau, mãi cho đến khi không còn nghe được tiếng của Wisanu nữa, đột nhiên hắn mới cúi đầu nói một câu: "Ngày hôm đó khi tôi gặp được cô ấy thì đã không còn coi cậu là anh em nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip