Ẩm ướt?
Cái gì cũng đều không hiểu, cô ngơ ngác đứng ở tại chỗ không thể cử động. Mà tổng tài Lưu Quốc Bảo cao cao tại thượng kia, cư nhiên làm tình ở đây , ánh mắt như không chớp nhìn cô chằm chằm. Giống như chim ưng bắt giữ con mồi đòi bồi thường, cô bị ánh mắt đó nhìn như vậy, đã quên phải la lên, quên phải chạy đi.
Sau này , cô mạc danh kỳ diệu làm trợ lý tổng tài , mỗi ngày đều bị tổng tài khiêu khích , cuối cùng sau một đêm mưa phải tăng ca, Quốc Bảo liền như vậy bá đạo giữ lấy cô. Từ đó về sau, quan hệ bọn họ liền trở thành như ngày hôm nay .
Cô, Phan Nguyễn Thùy Dương, bây giờ là tình nhân của tổng tài tập đoàn Lưu Quốc Bảo.
Quốc Bảo không có tình cảm, chỉ có dục vọng . Có lẽ điều này cô đã biết sẵn. Quốc Bảo là sự nghiệp của hắn, hắn chỉ cần hiệu suất cùng thành tích, không cho phép thất bại. Ở trên thương trường, nữ nhân trên người hắn đầu muôn hình muôn vẻ, không giống như Thùy Dương cô chỉ là một nữ nhân bình thường , như thế nào lại có thể ở bên người hắn?
Vấn đề này, Thùy Dương chính mình cũng không rõ. Nhiệt khí lượn lờ ở trong phòng tắm bay lên. Thùy Dương giao thân xác đi xuống một chút , muốn cho càng nhiều nước ấm tiếp xúc làm cho thân thể bớt mệt mỏi. Nhưng, không cẩn thận, thân thể không chịu được ngã xuống!
" A - ! "
Thùy Dương bối rối giãy dụa , đột nhiên một đôi tay mạnh mẽ ôm cô , đem cô kéo ra khỏi nguy hiểm . Thanh âm nam nhân trầm thấp ở bên tai vang lên
" Thùy Dương của anh muốn trêu đùa ư ? "
" Em , em ... "
Thùy Dương ngả vào lòng ngực đầy đặn của anh . Tim đập lọan xạ .
" Anh không phải đi rồi sao ? "
Vừa rồi ở trong phòng không thấy anh , cô mới đến phòng tắm tắm rửa . Lúc này , anh hẳn là đã đến công ty rồi .
" Như thế nào ? Muốn anh rời đi sao ? "
Quốc Bảo xấu xa cười , khẽ cắn cổ Thùy Dương chọc run run liên tục .
"Bảo ... Em đang tắm , sẽ làm ướt anh ... "
Cô trốn tránh đụng chạm của anh .
" Ướt ? "
Quốc Bảo cười nhẹ, bàn tay to dọc theo hai chân cô, chậm rãi hướng nơi tư mật của cô.
" Xem ra người ướt át trước không phải là anh. "
" A ... " Thùy Dương không tự hiểu là phát ra thở gấp . Đôi mắt mê ly
"Bảo, em còn chưa chuẩn bị tốt . "
" Không sao , chúng ta cùng nhau chuẩn bị ."
Quốc Bảo đem Thùy Dương áp ở một bên tường , làm cho Thùy Dương đưa lưng về phía anh . Bàn tay to dọc theo cái mông bóng loáng của cô, chậm rãi nâng về phía trước , đi vào tiểu huyệt nữ tính ướt át . Ngón trỏ xấu xa vân về trân châu của cô , nhẹ nhàng mà cọ xát .
"Bảo ... Chúng ta hôm qua mới làm , em hiện tại mệt mỏi quá ... "
Ý thức được chính mình chạy trời không khỏi nắng , Thùy Dương mở miệng cầu anh . Không chiếm được trả lời của anh , nhưng Quốc Bảo lại đem ngón trỏ cắm mạnh vào huyệt lý , càng không ngừng quấy .
" A ... Bảo ~ "
Thùy Dương thở gấp liên tục . Quốc Bảo âu yếm kiều nhũ của cô , một tay kia ở trong cơ thể cô không ngừng gợi lên dục hỏa . Ngón tay ở trong cơ thể cô một hồi , không an phận đặt lên tiểu trân châu mà vân về .
" A ... ! ! "
Cô phát ra âm thanh rên rỉ . Vẻ mặt đỏ bừng . Quốc Bảo xả miệng cười rất nhanh kéo khóa quần xuống , lửa nóng cơ hồ đã muốn phát , nhìn thấy quần lót biến dạng , chỉ biết vật nam tính bên trong đã to ra .
Quốc Bảo đem nam căn chính mình từ trong khố phóng ra . Quả nhiên , nam căn như lợi nhận bình thường , lại hồng lại to lớn ! Quốc Bảo đem nam căn cực nóng để nơi nóng mềm của Thùy Dương, không ngừng ma sát . Thùy Dương cảm giác được anh cực đại , kêu sợ hãi :
" Bảo, anh ... em ... "
Quốc Bảo hai tay đùa bỡn nhũ hoa của cô , một bên ở bên tai cô nhẹ nhàng thổi khí , trầm giọng nói :
" Em luôn làm cho anh dục hỏa như vậy , công việc dập tắt , đương nhiên là em làm rồi . "
Quốc Bảo chợt nhíu mày , bàn tay to vung lên , đem Thùy Dương một bên đùi giờ lên cao , làm cho nụ hoa của cô hiện ra . Lúc Thùy Dương chưa có phản ứng , Quốc Bảo hung hăng động thân một cái , đem dục vọng bành trướng hoàn toàn sáp nhập vào bên trong thân thể của Thùy Dương.
" A ! ! "
Thùy Dương phát ra thanh âm cầu xin .
" Bảo ... Thật lớn ... "
Quốc Bảo cuồng phóng ôm dưới thân Thùy Dương , không lưu tình rong ruổi , mỗi lần ra vào đều như sáp nhập chỗ sâu nhất . Tần suất rất nhanh làm cho Thùy Dương chỉ chốc lát liền choáng váng đầu hoa mắt đứng lên . Liên tục cầu xin tha thứ :
"Bảo ... Chậm một chút , ... A , A~~ "
"Thùy Dương, đi theo anh . "
Một thanh âm nam tính mị hoặc không có mấy người có thể chối từ , hơn nữa vẫn là bị nam nhân như vậy kịch liệt trừu cắm . Quốc Bảo thân hình tuyệt mỹ rất nhanh trừu sáp một bên đột nhiên dừng lại , đem thân thể Thùy Dương, chuyển qua , đối mặt với anh . Hai tay ôm đùi cô , nâng lên , làm cho cô hoàn toàn hiện ra ở trước mắt mình .
Thùy Dương thẹn thùng muốn che lại , Quốc Bảo nhìn ra suy nghĩ của cô , ngăn cô , đem chính mình vẫn như cũ đỏ dục vọng vừa mạnh sung mẽ cắm vào !
"Bảo ~ ! Không cần "
Thùy Dương giống như ngồi trên tàu lượn siêu tốc , trong cơ thể dục hỏa bị Quốc Bảo hung hăng khơi mào . Hắn động tác càng ngày càng cuồng dã , càng ngày càng bá đạo . Càng không ngừng biến hóa tư thế , không ngừng mà làm cho cô khóc hô cầu hắn .
Trong phòng tắm không khí cực nóng , bởi vì bọn họ mà lại càng thêm nóng . Quốc Bảo tựa hồ muốn cô không đủ , trừ bỏ đem nam căn chính minh hung hăng sáp nhập ở ngoài , lại duỗi thân nhập một ngón tay , cùng với khi dễ có tiết tấu quấy .
" Không cần ... Bảo, không cần như vậy ... em sẽ ~ hư ... A... mất ...A ... "
" Em không phải nghĩ anh đã phá hư em rồi sao ? "
Quốc Bảo cười nhẹ . Lực đạo phần eo nhanh hơn một chút . Hung hăng trừu sáp qua lại rốt cục phóng ra dục vọng cường đại .
" A a a ... ! "
Thùy Dương chân nhuyễn đi xuống đi , ngả vào vòng ôm ấp áp của Quốc Bảo . Mê man ngất đi .
" Vật nhỏ , em làm sao để anh hưng phấn như vậy."
Cúi đầu khẽ hôn lên môi của Thùy Dương . Ôm cô hướng phòng ngủ đi đến.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip