C347-350 Anh yêu em
C348
Editor: Môca
Nói xong, Lương Thần lại nhịn không được ực một hơi, Từ Dung ngồi ở một bên, nhìn Lương Thần như vậy, khóe môi nhịn không được run rẩy hai cái, nhìn thấy Lương Thần đưa ánh mắt qua, lập tức ngưng cười, sau đó hít sâu hai hơi, cố gắng áp chế ý cười, nói: "Dựa vào bộ dáng đêm qua của cậu, nói trở mặt liền trở mặt ở trước mặt nhiều người như vậy, đó còn gọi là không tệ ư?"
"Cô ấy không kích động tính tình của tôi, tôi có thể trở mặt với cô ấy sao?" Lương Thần căm giận nói một câu, sau đó bưng ly rượu, lại chợt ực một ngụm, ngẩng đầu, nhìn Từ Dung nói: "Tôi thừa nhận hành động của tôi có chút bỉ ổi, nhưng cô ấy cũng không thể một cây gậy đánh chết tôi, bắt đầu là tính tình tôi không tốt, cậu nói Thẩm Lương Niên cũng đã phản bội cô ấy, cô ấy còn động một chút liền nghĩ đến anh ta, tôi có thể không hỏa lớn sao? Sau lại, tôi cũng khống chế tính tình của tôi, nhưng lần đó không phải là cô ấy bức tôi ư? Tôi cũng không phải không có làm gì cô ấy ư, tối thiểu khi người khác khi dễ cô ấy, không phải tôi đều trả thù lại cho cô ấy sao, kết quả đáy lòng cô ấy hoàn toàn không nhớ kỹ những chuyện tốt tôi đã làm, cả ngày muốn phá hư tôi. Chỉ nói ngày hôm qua thôi, sau khi cô ấy và tôi làm chuyện đó, muốn đi tắm rửa, tôi thấy cô ấy tắm lâu như vậy, ôm cô ấy ra ngoài, cả đời này của tôi còn chưa hầu hạ ai như vậy, tôi lau người cho cô ấy, mặc quần áo, tôi than thở cô ấy hoàn toàn không thương tíếc chính mình, kết quả cô ấy cho tôi một câu, dù tắm thế nào, cô ấy cugnx cảm giác mình tắm không sạch sẽ!"
Từ Dung nghe đến đó, rốt cục nhịn không được phốc xích bật cười.
Lương Thần nâng ánh mắt lên, hung hăng trừng về phía Từ Dung, lúc này Từ Dung mới cúi đầu, khắc chế nụ cười của mình, nghiêm trang gật gật đầu, nói: "Cậu tiếp tục, cậu tiếp tục."
"Càng không xong là, tôi đuổi cô ấy ra ngoài, kết quả tôi lại chịu không nổi, ở sau lưng cô ấy, điên cuồng đuổi theo tìm cô trở lại. Cô ấy sinh bệnh, tôi chiếu cố cô ấy cả đêm, trắng đêm chưa ngủ, sợ cô ấy xảy ra chuyện không may nào, kết quả......"Lúc Lương Thần nói tới đây, đột nhiên dừng một chút, trong nháy mắt sắc mặt trở nên có chút bi thương.
Lúc này Từ Dung không cười, cũng không có nói chuyện, ngược lại thần thái trở nên có chút nghiêm túc.
Lương Thần xuyên thấu qua cửa sổ cổ hương cổ sắc, nhìn cảnh tuyết ngoài cửa sổ, trong tay phe phẩy ly rượu, sau một lúc lâu cũng không có nói chuyện.
Âm thanh huyên náo trong phòng cách vách, mơ hồ truyền tới.
Lương Thần trầm mặc trong chốc lát, mới mở miệng nói: "Kết quả, chú Trương nói cho tôi biết, cô ấy vẫn lén sau lưng tôi uống thuốc tránh thai...... Thuốc tránh thai khẩn cấp, cô ấy khẳng định là không biết khi nào thì tôi sẽ làm cùng cô ấy, cho nên liền chuẩn bị trước, sau khi tôi làm với cô ấy, cô ấy liền uống một lần, gạt tôi uống hơn nửa năm. Thuốc kia thương tốn với thân thể rất lớn, uống nhiều sẽ làm cho không mang thai được, cô ấy không có khả năng không biết, nhưng cô ấy cố tình uống, cậu nói một chút cô ấy nghĩ cái gì, thà rằng đạp hư thân thể của chính mình, cũng không biết nhắc nhở tôi một chút, để cho tôi đi làm biện pháp tránh thai."
C349
Editor : Môca
Từ Dung hờ hững, giơ chai rượu lên, rót cho Lương Thần một ly rượu, sau đó lại rót cho mình một ly, hai người chạm ly, uống một hơi cạn sạch.
Lúc này Từ Dung mới mở miệng, nói: "A Thần, giữa cậu và cô ấy, từ lúc ban đầu cũng sẽ không nói chuyện yêu đương, chỉ thuần túy cậu cảm thấy thân thể cô ấy thích hợp với cậu, liền cưỡng ép cô ấy ở bên cạnh cậu, nói dễ nghe, cậu là ép buộc, nói khó nghe một chút, cậu chính là cưỡng gian cô ấy, cho nên cô ấy không muốn đứa bé của cậu, đây thực rất bình thường, dù sao, lúc trước cô ấy không phải cam tâm tình nguyện ở cùng cậu, một phụ nữ không danh không phận đi theo người khác thì thôi, đi theo cậu, rất dễ dàng làm cho người ta sinh ra cảm giác cô ấy là vì tiền mới cùng một chỗ với cậu."
"Thật muốn vì tiền thì tốt rồi." Lương Thần nghe nói như thế, cười nhạo một tiếng, như là đang trào phúng chính mình.
Nếu Cảnh Hảo Hảo thật chịu vì chút đồ vật mà ở lại bên người anh, vậy thật sự rất tốt, tối thiểu, sẽ để cho anh biết, anh là có tác dụng với cô, nhưng hiện tại...... ngay cả tránh thai, đều là chính cô đi làm, ở đáy lòng của cô, hoàn toàn chưa từng nghĩ tới muốn lệ thuộc vào anh.
Lương Thần giơ ly rượu đặt ở bên môi mình, thở dài một hơi, uống một ngụm, lại nhẹ nhàng nói: "Từ Dung, cậu nói, cô ấy không nghĩ muốn đứa nhỏ của tôi, hay là không nghĩ muốn tôi?"
Anh không đợi Từ Dung trả lời, liền tự mình nói: "Cô ấy là không nghĩ muốn tôi đi."
Từ Dung nghe câu hỏi như thế, ngẩng đầu, nhìn Lương Thần, một lát sau, lại mở miệng hỏi lại: "A Thần, lúc trước cậu không cho tôi nói cho cô ấy biết, Thẩm Lương Niên ở sau lưng cô ấy cùng một chỗ với Kiều Ôn Noãn hai năm, có phải đến hiện tại, cô ấy vẫn còn không biết việc này không?"Lương Thần không biết vì sao Từ Dung lại đột nhiên nhắc đến vấn đề này khi đang nói chuyện về Cảnh Hảo Hảo tránh thai, nhìn Từ Dung lắc lắc đầu.
Từ Dung tiếp tục hỏi:"Vì sao cậu không trực tiếp nói cho cô biết?"
"Tôi nói cho cô ấy chuyện này làm cái gì? Cũng không phải chuyện tốt gì."
"Nhưng A Thần, đến bây giờ cậu vẫn không hiểu được ý tứ của tôi sao? Nếu đổi lại trước kia, ai khiến cậu khó chịu, cậu khẳng định nghĩ hết biện pháp khiến cho cô ấy khó chịu gấp bội, Lúc Cảnh Hảo Hảo chọc giận cậu lửa giận ngập trời, cậu chỉ cần nói chuyện này ra, cũng đã đủ đả kích cô ấy đau thấu triệt nội tâm, thương tâm muốn chết, cậu cần gì đuổi cô ấy ra cửa, cần gì xụ mặt phát giận với cô ấy? Nhưng cậu cứ cố tình thà rằng ép buộc không ngừng với cô ấy, cũng không nói lời này, còn không cho tôi nói, cụ thể là vì cái gì, đến bây giờ đáy lòng của cậu còn không rõ ràng chứ?"
Mi tâm Lương Thần hơi hơi nhíu mi.
"Dựa theo lộ số lúc ban đầu các người cùng một chỗ mà nói, cậu hẳn là đáy lòng may mắn, vào lúc cậu xem nhẹ vấn đề tránh thai này, cô lại có thể làm biện pháp tránh thai này, miễn cho cô thật sự mang thai đứa nhỏ, mang đến phiền toái cho cho cậu. Kết quả, A Thần, cậu lại trách cô ấy đạp hư thân thể của chính mình, còn quan tâm vấn đề cô có phải không muốn cậu không này."
C340
Editor: Môca
"Còn có, người khác khó xử cô ấy, vì sao cậu lại tức giận như vậy, kích động trút giận thay cô ấy?"
"Lương Thần, cậu không biết có rất nhiều chuyện, hoàn toàn là làm trái với ước nguyện ban đầu của cậu ư?"
Lương Thần luôn rất thông minh, Từ Dung nói một chuỗi thật dài như vậy, làm cho đáy lòng anh dần dần phản ứng kịp, ý nghĩ của mình, thật là không hợp với lúc ban đầu.
Sao anh lại biến thành như vậy?
Lương Thần nhíu nhíu mày, nhìn Từ Dung, như là giải thích cho anh ta nghe, lại như là giải thích cho chính mình: "Chuyện của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, tôi không nói cho cô ấy biết, là vì cô ấy vì Thẩm Lương Niên đã chịu nhiều đau khổ như vậy, còn có một lần suýt nữa đã đánh mất mệnh, tôi là cảm thấy cô ấy đáng thương, cho nên tôi mới không cho cậu nói cho cô ấy biết. Về chuyện người khác khó xử cô ấy, cô ấy là phụ nữ của tôi, người khác khó xử cô ấy như vậy, không phải là ném mặt mũi của tôi ư, tôi nói là trút giận vì cô ấy, kỳ thật cũng là trút giận cho chính mình! Mà chuyện cô mang thai uống thuốc này......"
Lương Thần nói tới đây, đột nhiên nói không nổi nữa.
Anh có thể tìm cớ cho chuyện mình giấu diếm Cảnh Hảo Hảo về chuyện của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn cùng một chỗ, nhưng anh lại vì chuyện Cảnh Hảo Hảo lén uống thuốc sau lưng này, không phản ứng tìm được cho mình một cái cớ.
Đúng vậy, không có mang thai, anh hẳn là may mắn, vì sao anh lại khó chịu như vậy?
Từ Dung nhìn biểu tình tạm dừng của Lương Thần, nâng tay lên, xoa xoa cái mũi của mình, vừa rót rượu cho hai người, vừa nói: "A Thần, cậu đừng tìm cớ lừa mình dối người nữa, tôi nghĩ, đáy lòng của cậu, nhất định rất hiểu được, chỉ là cậu không dám đi đối mặt, cậu không cho Cảnh Hảo Hảo biết chuyện của Lương Niên, là vì cậu sợ cô ấy thương tâm, như vậy cậu sẽ đau lòng. Cậu đừng nói cô ấy đáng thương, toàn thế giới phụ nữ khổ hơn cô ấy còn rất nhiều, sao tôi không thấy cậu đáng thương người khác? Cố tình cậu cứ đáng thương Cảnh Hảo Hảo? Phải biết rằng, còn có phụ nữ trong lúc đang mang thai mười tháng, chồng trật đường ray, những người đó còn không đáng thương hơn Cảnh Hảo Hảo ư? Cậu nhìn thấy người khác khi dễ cô ấy, đó là bởi vì cậu muốn bảo hộ cô ấy, cậu mới đi trút giận, nếu không cậu không đứng ra, ai sẽ biết cô ấy là phụ nữ của cậu! Về phần cô uống thuốc tránh thai, hiện tại không phải chính cậu đều không tìm cớ được ư?"
Từ Dung nói tới đây, quan sát Lương Thần một hồi lâu, mới mở miệng, nói: "A Thần, cậu đừng không thừa nhận, cậu thích Cảnh Hảo Hảo."
"Thúi lắm!" Lương Thần đột nhiên liền đứng lên, anh nhìn Từ Dung ngồi trên ghế, thần thái di động trong chốc lát, lại một lần nữa chậm rãi ngồi về, nhìn chằm chằm món ngon trên bàn, nhìn hồi lâu, mới gật gật đầu, nói: "Đúng, cậu nói đúng, tôi có chút thích cô ấy, nhưng tôi thích rất nhiều người, có lẽ tôi là vì gặp cô ấy mỗi ngày, nên tôi mới nghĩ muốn vây chuyển quanh cô ấy, không chừng lúc cô ấy thích tôi, quấn quít lấy tôi không buông, tôi liền chán ghét cô ấy, muốn cho cô rời đi đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip