Chapter 8: Mối tình đầu
“Chẳng hay tôi có thể mời anh về làm việc được không? Làm vệ sỹ của vợ tôi.” Jae Hyun vui mừng đề nghị.
Cũng giống như kiếp trước, Pil Seung đến bên Tae Ra với vai trò vệ sĩ, Jae Hyun cũng biết là giám đốc Kim đã sắp đặt, bà ta muốn giám sát để tìm ra điểm yếu của anh và Tae Ra, nhưng thật may mắn, kiếp này bà ta không biết thân phận thực sự của vợ anh. Kiếp này anh nhất định sẽ giúp vợ anh đưa em trai về một cách an toàn, không thể lặp lại sai lầm của kiếp trước.
“Tôi cần về báo cáo lại với công ty, không thể nhận lời ngay được. Nếu như cần, anh có thể liên hệ với công ty của tôi.” Pil Seung đưa danh thiếp của mình cho Jae Hyun.
“Tôi sẽ liên hệ. Rất mong được hợp tác.”
“Tôi có thể mời anh vào nhà uống ly trà được không? Tôi muốn cảm ơn anh.” Tae Ra ân cần đề nghị.
“Đúng vậy! Mời anh vào nhà uống ly trà với chúng tôi.”
Pil Seung không từ chối, dù sao cũng cần khảo sát thực địa môi trường làm việc sắp tới, anh là được sắp xếp tới đây, cần nắm rõ hoàn cảnh.
Tae Ra mang ra một khay bánh Dasik và trà mời Pil Seung, đây là chính tay cô tự làm, cả Jae Hyun và Ji Woo đều rất thích hương vị này, nên trong nhà lúc nào cô cũng làm sẵn rất nhiều.
“Mời anh!” Tae Ra thân thiện mời.
“Vâng! Cám ơn phu nhân.” Pil Seung lịch sự.
Pil Seung khách sáo ăn một miếng bánh, anh cảm thấy hơi có chút áy náy, phu nhân xinh đẹp trước mặt coi anh là ân nhân nhưng thực tế tất cả mọi thứ đều là giả, vụ tai nạn là giả, anh cứu cô cũng là giả, tất cả chỉ là kế hoạch để anh tiếp cận cô mà thôi.
Pil Seung, không dám nhìn thẳng vào Tae Ra, cắn một miếng bánh. Vị ngọt nhẹ thanh tan dần trong miệng. Hương vị này, làm anh sửng sốt, bất giác ngẩng lên nhìn gương mặt hiền lành có chút mong chờ của Tae Ra.
“Bánh có hợp miệng của anh không? Tôi làm theo khẩu vị của gia đình tôi, không biết anh ăn có hợp không?” Tae Ra nhẹ nhàng nói.
“Ngon lắm ạ! Hương vị này làm tôi nhớ đến món bánh lúc nhỏ mình thường ăn, đã lâu lắm rồi tôi không được ăn.” Pil Seung bất chợt xúc động.
Phải, đã gần 20 năm không được ăn rồi, hương vị này rất giống với bánh mà mẹ và chị anh làm, đã lâu lắm rồi chẳng có ai làm cho anh ăn. Kể từ khi chị bỏ đi, bỏ rơi anh ở lại cái địa ngục đó, chút hơi ấm cuối cùng cũng không còn. Hôm nay lại được ăn lại, ngọn lửa tình thân nguội lạnh lâu ngày bất chợt lại le lói trong tim anh.
Tae Ra rất vui vì Pil Seung thích ăn bánh của cô, không biết tại sao cô cảm thấy rất thân thiết với cậu thanh niên này, vì anh đã cứu cô chăng? Có lẽ là như vậy, cô thường mất rất nhiều thời gian để làm quen với một người bạn mới, nhưng ngay lần gặp đầu tiên cô đã thấy người này thật thân quen, thậm chí cô còn thấy có mấy nét trên gương mặt cậu Pil Seung này giống với Ji Woo nữa.
Trong khi Tae Ra và Pil Seung đang ngồi nói chuyện thì Jae Hyun đã liên hệ với giám đốc công ty vệ sỹ trong tấm danh thiếp của Pil Seung, không có gì bất ngờ khi người nghe là giám đốc Kim. Hai người nhanh chóng đạt được thỏa thuận sẽ để Pil Seung làm vệ sỹ cho Tae Ra và bắt đầu làm việc từ ngay ngày mai.
Jae Hyun nhìn ra phòng khách thấy Tae Ra đang nói chuyện với Pil Seung mà trong lòng cảm thấy tình thân là thứ gì đó rất kỳ diệu, Tae Ra không bao giờ nói nhiều như vậy với người lạ, nhưng hiện tại thì lại đang trò chuyện vui vẻ cùng cậu thanh niên mới quen chưa đầy 2 tiếng đồng hồ. Anh nở nụ cười, mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi.
*****
Việc đối phó với truyền thông về cái chết của Red đã ổn định, hơn nữa tin tức về sự tranh cử của Jae Hyun càng làm cho công chúng quên đi cái chết của Red, thay vào đó họ mong chờ về bước tiến mới của Jae Hyun cũng như sự thử nghiệm của Clover lên con người. Nhưng có một người không thể ngồi yên khi Hatch ngày càng nâng cao vị thế trên thương trường đó chính là chủ tịch Jang của Kumjo group – bố của Jang Do Jin.
Thường ngày Do Jin không hợp với bố, bố anh cũng không ưng cuộc hôn nhân của anh với Hae Soo, thậm chí ngay cả khi Hae Soo hôn mê trong bệnh viện ông cũng chẳng hỏi thăm một câu, nhưng trong tình huống Hatch ngày càng nổi tiếng, ông không thể không làm gì được. Tham vọng chiếm lấy Hatch ngày càng lớn. Ông có tai mắt trong Hatch vì vậy mà toàn bộ video về ngày hôm đó trong phòng Red ông cũng có một bản, ông cũng biết Red là một sản phẩm thất bại, đây là vũ khí chí mạng để thâu tóm Red.
Chủ tịch Jang đã đưa đoạn video cho Do Jin, yêu cầu Do Jin ra tối hậu thư với Jae Hyun để sát nhập Hatch vào Kumjo’s pharma.
Mọi thứ đều diễn ra theo đúng như kiếp trước, Jae Hyun chẳng mảy may lo sợ vì trong tay anh cũng nắm điểm yếu của chủ tịch Jang, chính là cái chết của cố tổng thống Ko Tae Sun là âm mưu của Jang Kum Jo. Jae Hyun đã nghe lén được kế hoạch của ông ta, một khi ông ta công bố đoạn video về Red, Jae Hyun cũng sẽ phơi bày sự thật về cái chết của cố tổng thống. Tất nhiên chủ tịch Jang không dám đánh cược, ông ta chứng kiến Jae Hyun từng bước trưởng thành, hiểu rõ một khi Jae Hyun đã nói được, nhất định sẽ làm được.
Nhưng nhớ lại cái chết của Ko Tae Sun, một chủ ý nảy lên trong đầu ông ta. Ông ta cần tìm yếu điểm của Jae Hyun, đã đến lúc liên hệ với tổ chức sát thủ Hanwool.
***
“Hae Soo ah!” Tae Ra hốt hoảng hét lên khi thấy Hae Soo đập vỡ đồ trong phòng bệnh viện.
Sáng nay, Hae Soo đã tỉnh dậy, Do Jin thông báo cho Tae Ra, cô rất vui mừng chạy ngay tới bệnh viện, cuối cùng thì Hae Soo cũng tỉnh dậy lại rồi. Nhưng khi đến nơi, còn chưa tới cửa đã nghe thấy tiếng la hét của Hae Soo. Tae Ra ngay lập tức chạy vào phòng, bảo Pil Seung chờ mình ở ngoài cửa, Hae Soo có bệnh về tâm lý, không thể để người lạ xuất hiện làm ảnh hưởng đến tâm trạng của cô được.
“Jang Do Jin! Sao anh có thể làm như thế?” Hae Soo gào vào mặt Do Jin, không ngừng ném bất cứ thứ gì trong tầm tay mình. Hơi thở đứt quãng, dấu hiệu của cơ hoảng loạn cần được khống chế.
“Hae Soo ah! Em bình tĩnh lại, bây giờ em cần hồi phục sức khỏe trước đã. Mọi chuyện chúng ta sẽ nói chuyện sau. Có được không?” Do Jin khẩn khoản.
“Anh ăn vụng tại sao không chùi mép? Còn đưa cô ta về nhà, để tôi phát hiện, bây giờ tôi gặp tai nạn, tôi mất vị trí Tin tức 8 giờ, anh ăn nói thế nào với tôi đây?” Hae Soo không thể bình tĩnh lại.
Cuối cùng Tae Ra cũng hiểu được nguồn cơn sự việc. Thì ra Do Jin ngoại tình dẫn đến Hae Soo lái xe như điên trong đêm mới bị tai nạn, hôn mê không biết khi nào tỉnh lại, đài YBC đã đưa chuyên mục Tin tức 8 giờ của Hae Soo cho một biên tập viên khác. Hae Soo tức giận cũng đúng, nhưng hiện tại cần ổn định tâm lý cô lại đã.
Tae Ra ngay lập tức chạy tới ôm Hae Soo trong lòng, dìu cô ngồi xuống giường, an ủi cô.
“Hae Soo ah! Em thở đi! Nào cùng hít thở với chị nào!” Tae Ra cổ vũ “Đúng rồi! Hít sâu vào!......... Thở ra!......”
Tae Ra khẽ vuốt lưng cho Hae Soo, mỗi lần cô làm vậy, Hae Soo đều bình tĩnh lại.
“Do Jin-ssi! Anh ra ngoài trước đi!” Tae Ra đề nghị.
“Nhờ cô nhé! Tae Ra ssi!” Do Jin lặng lẽ đi ra ngoài.
Anh biết lỗi là do anh, anh biết là không nên làm tổn thương tâm hồn vốn đã không còn lành lặn của Hae Soo, nhưng không biết tại sao anh không chống lại sự quyến rũ của người đó. Có lẽ anh khao khát một một tình cảm cuồng nhiệt, được quan tâm, nhưng anh chỉ tìm thấy sự cuồng nhiệt từ người đó. Anh yêu Hae Soo, người đó chỉ là nơi anh giải tỏa tâm trạng, anh sai, anh có lỗi, nhưng đã từ lâu rồi, tình yêu của anh đối với Hae Soo cứ như tình yêu đơn phương vậy, anh không cảm nhận được tình yêu của vợ dành cho anh.
Sau một lúc hít thở đều, tâm trạng Hae Soo cũng đã ổn định lại. Cô ôm Tae Ra và khóc rất lâu.
“Em cứ khóc đi! Có chị ở đây rồi! Em cứ khóc hết ra đi, giải tỏa hết, rồi chúng ta lại bắt đầu lại. Ngày mai nhất định là một ngày tươi sáng!”
***
“Mình ah! Em có làm anh thấy mệt mỏi không?” Tae Ra bất chợt hỏi Jae Hyun.
Tae Ra đang dưỡng da thì bất chợt hỏi Jae Hyun đang đọc sách trên giường. Câu hỏi này làm Jae Hyun sửng sốt, bỏ cuốn sách xuống rồi nhìn vợ anh một cách khó hiểu.
“Sao tự nhiên em lại hỏi như vậy? Em cảm thấy mệt mỏi với anh sao?”
“Tất nhiên là không rồi!” Tae Ra nhanh chóng thanh minh.
“Hôm nay em ở bệnh viện nghe Hae Soo tâm sự. Em cảm thấy có chút không yên lòng.”
Dưỡng da xong, Tae Ra nhẹ nhàng lên giường chui vào lòng Jae Hyun, dựa vào vai anh tâm sự.
“Hae Soo đã nói gì với em? Anh biết Do Jin ngoại tình, Hae Soo không vui. Ngày mai anh sẽ nói chuyện với Do Jin. Bây giờ Hae Soo mất chương trình Tin tức 8 giờ, càng bất an hơn. Em thân với Hae Soo như vậy, em cũng không thoải mái, nhưng chuyện vợ chồng họ đâu có liên quan gì đến chúng ta?”
“Em biết! Nhưng mà…”
“Nhưng mà sao?” Jae Hyun nhẹ nhàng kéo gương mặt Tae Ra lại, nhìn vào anh.
“Hae Soo có chút chướng ngại về tâm lý. Em biết điều này cũng dằn vặt Do Jin rất nhiều, anh ấy ngoại tình, là tội lỗi rất lớn, nhưng nhiều lúc em cảm giác Do Jin cũng không hạnh phúc. Liệu đó có phải là lý do Do Jin ngoại tình không? Em biết hai người họ đều rất yêu nhau, nhưng trong hôn nhân, nhiều lúc tình yêu không phải là tất cả.”
“Cho nên?”
Jae Hyun thật sự không theo được logic của vợ anh, chuyện thỉnh thoảng Do Jin cảm thấy Hae Soo là gánh nặng, là áp lực cũng không phải bí mật gì, ai quen biết cả hai người đều nhận thấy rõ vấn đề này. Chỉ là có liên quan gì đến vợ chồng anh đâu?
“Cho nên, anh có mệt mỏi vì em không? Em không những cần điều trị tâm lý, em thậm chí còn không nhớ được quá khứ của mình. Liệu trước đây em là con người xấu xa thì sao? Lúc đó anh càng thấy áp lực hơn nữa?” Tae Ra khe khẽ bộc bạch suy nghĩ của mình.
Nghe được những lời này, vòng tay Jae Hyun siết chặt hơn một vòng quanh cơ thể của Tae Ra. Không thể tin được vợ anh lại có những suy nghĩ này.
“Anh chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi hay bất cứ áp lực nào khi ở bên em. Anh yêu tất cả mọi thứ của em, dù cho em có là ai đi nữa. Em nhất định phải nhớ, em chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là gánh nặng của anh. Em chính là động lực để anh vươn lên, để anh bước đến ngày hôm nay.”
“Chị của em nói rất đúng, nhờ có em anh mới trở thành con người của hôm nay. Em luôn là điểm đến trên mọi con đường anh chọn. Có một câu nói như thế này “Mọi con đường đều dẫn đến thành Rome” nhưng đối với anh, “Mọi con đường mà Pyo Jae Hyun bước đi đều có điểm đến là Hong Tae Ra….”
Lời nói của Jae Hyun chưa kịp thốt ra hết đã bị Tae Ra chặn lại bởi một nụ hôn nóng bỏng. Mấy lời sến súa thế này, có ai mà ngờ lại được thốt ra từ miệng của Pyo Jae Hyun, có đánh chết chắc cũng không ai tin. Miệng lưỡi Jae Hyun rất sắc bén, không cắt da cắt thịt người ta đã là tốt lắm rồi, mấy lời ngọt ngào thế này cũng chỉ để dành nói với vợ mà thôi. Cô đúng là ngốc ngếch mà, bất an chỉ vì mấy suy nghĩ linh tinh.
“Em chủ động thế này làm anh kinh hỉ quá!”
“Tự nhiên em thấy yêu anh nhiều quá, không kiềm chế lại được! Anh không thích sao?” Tae Ra nháy mắt tinh nghịch với chồng mình.
“Ngày thường em không yêu anh sao? Hôm nay mới yêu anh?”
“Mỗi ngày em lại yêu anh nhiều hơn! Anh không như vậy sao?”
“Từ ngày đầu tiên biết đến em, tình yêu đó vẫn luôn tròn đầy như vậy, không hề thay đổi. Trái tim anh từ trước đến giờ đều chỉ có hình bóng của một người – chính là em Hong Tae Ra.” Nếu muốn nói mấy lời tán tỉnh si ngốc thì anh chính là cao thủ số 1.
“Hứ! Ai mà tin được chứ? Lúc anh gặp em, anh đã 28 tuổi rồi, ai mà tin anh chưa yêu ai bao giờ chứ?”
“Cái này không phải là lỗi của em sao! Đến tận lúc đó em mới xuất hiện thì anh mới biết yêu được chứ!”
Jae Hyun cười thầm trong lòng, cô có lẽ không biết từ khi anh 21 tuổi, lần đầu gặp cô đã thích cô rồi. Mãi mãi anh sẽ không quên được cô bé Ha Gyeong luôn cố gắng tìm công lý cho cha mẹ mình.
“Đúng là dẻo miệng!”
“Luyện tập một chút là miệng sẽ dẻo ngay thôi!”
Jae Hyun kéo Tae lại, tập thể dục miệng một chút là mọi cơ môi đều sẽ mềm dẻo ngay.
*****
P.S: mấy tình tiết mà giống trong phim mình sẽ viết lướt qua thôi nha. Fic ngọt nên mình viết về Jae Hyun và Tae Ra và cuộc sống ngọt ngào của họ thôi hà
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip