31. Bài toán của trái tim (Phần 1)

Một ngày, rồi lại hai ngày trôi qua... Cậu ấm nhà Tanapon biết mình không thể kiên nhẫn đợi cho đến ngày thứ ba được nữa, vì Saint đã không thèm nói chuyện với cậu hai hôm nay rồi... Nhân buổi trưa nắng nóng, khách đến quán cũng không nhiều, P'Chen còn bận đi giao hàng, hình như còn ghé chợ mua ít thực phẩm dự trữ, Perth lau sàn bên phía quầy pha chế, nhìn qua đằng kia thấy Saint đang gọt vỏ xoài, cắt nhỏ bỏ dần vào khay đặng cho vào tủ mát, gương mặt vẫn như vậy, im lặng, chăm chú, không biểu lộ cảm xúc nào rõ rệt...

Giống như P'Chen đã từng nhận xét, Saint lúc giận lên, không cười, không nói, chính là nhìn đáng sợ đến rợn người...

Thật ra việc Saint không thèm nói chuyện với Perth cũng không đúng lắm, trước mặt P'Chen và P'Bank mấy hôm nay, có người vẫn cười cười nói nói, ra vẻ không có chuyện gì, còn hào hứng luyên thuyên không ngừng rằng hai đứa đã đi được những đâu, mua quà gì về, chụp ảnh thế nào, còn liên tục trêu P'Chen về bữa tiệc hải sản ngập mặt mà P'New đã khao mọi người trước hôm về đất liền nữa, tất nhiên là không hề nhắc tới sự cố "đi Bar" của Perth rồi, chỉ là.... những khi có một mình cậu với Perth như lúc này, bầu không khí lại trở nên im ắng đến đáng sợ...

Perth đâu có hay, Saint ngồi ở bên này, tay cầm dao gọt, mắt nhìn quả xoài vàng óng mũm mĩm nhưng tâm lại bận liếc chừng về phía cậu nhóc đằng kia, trong lòng vẫn còn một bụng ấm ức, ấm ức đến mức, khay xoài đặt bên cạnh lúc này đã đủ hình thù nhỏ to trông chẳng đều mắt chút nào... Đến khi cảm nhận được cái mát lạnh của cốc trà sữa nhỏ ịn lên gò má, mới giật mình ngẩng lên...

"Tôi...tôi làm cho anh đó..."

"Anh đâu có nhờ Perth"

Cậu ấm cau mày trước sự bướng bỉnh của đối phương, dúi vào tay Saint cốc trà sữa mình đã loay hoay tự pha từ nãy giờ, Saint trong lòng lúc này đã vui muốn chết, nhưng vẫn còn nhớ mình đang giận người ta, vờ quay mặt đi nhỏ giọng:

"Uống cái này mập lắm, anh vốn rất dễ mập Perth không biết sao? Nếu mập thì...đâu có thon thả quyến rũ được như những cô gái trong Bar"

Thừa biết cái người giận dai kia muốn ám chỉ điều gì, Perth tức mình, cúi mặt làu bàu:

"Làm như mình chưa có nọng... Đã đáng yêu như vậy...còn muốn quyến rũ gì tôi nữa chứ..."

Saint cầm cốc trà sữa mát lạnh trên tay, nhưng toàn thân bây giờ đã nóng bừng bởi hai chứ ĐÁNG YÊU phát ra từ miệng đối phương...

Lần đầu Perth khen mình ĐÁNG YÊU...

"Perth..." - Saint không tin vào tai mình nữa, khẽ đưa mắt nhìn sang người bên cạnh vô thức mà gọi tên...

Anh thấy vui quá...

Anh phải làm gì đây...

Anh...đáng yêu...hả?

Thấy Saint đờ đẫn người nhìn mình trân trân, cậu ấm biết bản thân lỡ lời, thẹn quá hoá giận, dành luôn lấy con dao nhỏ trên tay Saint, chỉ vào bên trong khay xoài:

"Bộ anh lần đầu tiên gọt xoài sao? Cắt thành khúc to khúc nhỏ, làm sao trang trí Bingsu đây?"

Khoé môi còn chưa hết cong lên nụ cười mỉm ngượng ngùng, Saint đưa mắt nhìn Perth loay hoay với rổ xoài bên cạnh, động tác còn thành thục như vậy...

Không biết suy nghĩ như thế nào, khẽ đưa cốc trà sữa kia lên miệng nhấp thử một ngụm...

Ngọt thật...

Perth cũng...làm anh chìm đắm trong ngọt ngào nhỏ nhoi này luôn rồi...

"Ừm...anh không biết gọt xoài...anh chỉ biết ĐÁNG YÊU thôi đó" - Có một người thì thầm thật khẽ, sau đó nhích lại gần chạm môi lên má người ta một cái thật nhanh, không đợi đối phương có chút phản ứng liền cầm cốc trà sữa chạy tót lên lầu, để lại một người, cầm con dao nhỏ...nhưng quả xoài trên tay thì đã rớt xuống rổ từ lúc nào chẳng biết...

......................................................................

Giờ này P'Chen có lẽ đã ngủ rồi, Saint nhìn đồng hồ rồi bước thật khẽ xuống lầu định rót nước uống, đến khi quay lại cầu thang đi lên thì trái tim muốn rớt ra ngoài luôn khi thấy Perth đang đứng nhìn xuống cậu...

"Anh...chưa ngủ sao?"

"Em cũng...chưa ngủ hả?" - Saint lúng túng đưa mắt sang hướng khác, bàn chân di di vào nhau, ngượng ngùng nhớ lại hành động lúc trưa của mình. Perth trông thấy bộ dạng mắc cỡ của đối phương, cười cười trêu chọc:

"Rồi...trà sữa...tôi làm có ngon không?"

"Anh...anh buồn ngủ rồi, Perth cũng về phòng ngủ đi" - Saint nhìn nụ cười dễ ghét trên đôi môi kia, giả vờ không nghe thấy gì bước vội lên lầu, lướt nhanh qua người Perth, nhưng đi thêm được một chút nữa, đã cảm nhận được cái ôm ấm áp từ phía sau, còn nghe thấy được giọng nói trầm ấm mà cậu luôn nhớ nhung từng giây, từng phút...

"Đừng giận tôi nữa, Saint"

"...."

"Tôi xin lỗi, anh đừng giận nữa" - Perth vùi đầu vào hõm cổ thoảng mùi hương dễ chịu của Saint, khẽ chạm môi lên vành tai đỏ lựng thì thầm, Saint lúc này không nhịn được nữa, có bao nhiêu ấm ức trong lòng cũng muốn tuông ra hết:

"Anh có quyền giận em sao? Cái người vô tâm như em có biết anh giận chuyện gì không?"

"Là tôi sai, tôi không nên đến đó, không nên say đến mức cho người khác chạm vào mình...Tôi..."

"Anh không giận em chuyện cô gái đó, anh giận việc em đã bỏ anh lại trong phòng để tự ý đến một nơi nguy hiểm như vậy" - Saint quay lại nhìn Perth, chính cậu cũng cảm thấy giọng nói của mình run lên - "Nếu như lúc đó P'Pai không tự liên lạc với anh, anh có biết em ở đâu mà đi tìm không??? Anh có biết cô gái đó sắp hôn em luôn không Perth??? Rồi...liệu anh có biết em say như vậy, còn bị người ta cho uống thứ gì bậy bạ rồi làm gì em không hở???"

"Saint..."

"Anh đã lo lắng như thế nào...hức... em có biết không ...hức...hức..."

"Tôi xin lỗi..." - Perth vội ôm lấy Saint để cậu bình tĩnh lại, nhận thấy sự nức nở của đối phương trong lòng mình, Perth khẽ nghiêng đầu hôn lên khoé mắt nhoè nước kia, sau đó trượt xuống đôi môi đỏ mọng mút lấy...

Trên những bậc cầu thang còn tối đèn, cậu ấm ghì chặt lấy đối phương trong nụ hôn dịu dàng của mình, Saint vẫn nức nở không thôi, níu lấy áo pijama của Perth, nhất quyết không chịu hé môi đáp trả như mọi lần, Perth kiên nhẫn đợi những tiếng sụt sịt kia nín hẳn, khẽ buông Saint ra, mở mắt nhìn chờ đợi...

"Tôi xin lỗi...tôi chỉ đơn giản nghĩ là...có thể đến đó nói chuyện rõ ràng được với anh ta, tôi sẽ không còn những cảm giác lo lắng đến phát điên như vậy nữa..."

"Perth nghĩ anh và P'Pai có gì với nhau sao?"

"Không phải..."

"Perth không tin anh hở?"

"Chỉ cần anh nói yêu tôi, tôi đã tin bằng cả trái tim mình rồi...chỉ là...tôi...không tin hạng người như hắn ta..." - Perth vội vàng giải thích, cậu rất sợ Saint khóc, nhưng lại càng sợ Saint nghĩ cậu không tin Saint, làm sao có thể chứ...Saint là người duy nhất trên đời mà cậu tin tưởng... người duy nhất trên đời mà cậu yêu thương, chỉ sau người mẹ quá cố của cậu...

"Perth yêu anh thì chỉ cần tin anh là đủ rồi, em đừng quan tâm ai khác ngoài anh được không???"

"...."

"Không ai quan trọng với anh bằng Perth hết đó"

"Saint...." - Perth chậm chậm đưa bàn tay nâng gương mặt của Saint, nhích gần lại mình một chút nữa....Saint cảm nhận được hơi thở của Perth mỗi lúc một gần, bản thân cũng nhẹ nhàng nắm lấy vạt áo đối phương, khép bờ mi chờ đợi...

"ÔI TRỜI!!!!"

Trước khi kịp để hai đôi môi quấn lấy nhau, cả Perth và Saint đã giật mình vội buông nhau ra, P'Chen từ lúc nào đã đứng lù lù ở dưới chân cầu thang, vừa nhìn hai đứa trân trân vừa đặt hai tay lên ngực:

"Perth, Saint??? Làm gì nửa đêm ra đây đứng giữa cầu thang tối hù như vậy... muốn doạ chết ai chứ???"

"....Sao...sao anh chưa ngủ?" - Perth gãi đầu than thầm trong bụng, P'Chen ơi là P'Chen...sắp làm lành với nhau được rồi thì...

"Anh dậy đi uống nước thôi, nhưng hai đứa bây xém làm anh sợ chết khiếp đây"

"Em...em...đi ngủ" - Saint, người mà lúc này đã đỏ bừng như con tôm luộc, lúng túng trước cái nhìn từ xa của P'Chen, bỏ mặc Perth đứng ngơ ngác trông theo, chạy ù lên phòng đóng cửa thật mạnh...

"Saint..." - Perth gọi theo thật khẽ, sau đó chỉ biết buông một tiếng thở dài. Chen tròn mắt nhìn bộ dạng thiểu não của cậu ấm, lại thêm thái độ của Saint khi nãy, ôm một bụng thắc mắc mà đưa tay lên gãi đầu:

"Bộ...hai cái đứa này lại giận nhau sao?"
.....................................................................

"Hai đứa giận nhau???" - Bank mặc kệ bản thảo còn đang đánh dở trên lap, quay qua nhìn P'Chen sau đó lại nhìn về phía Perth và Saint quan sát - "Anh có chắc là anh thấy hai đứa cãi nhau không?"

"Thật ra cũng không hẳn là cãi nhau..." - Người anh lớn mập mạp chép miệng -  "Cầu thang lúc đó tối lắm, anh đi ngang thấy hai bóng đen đang đứng ôm nhau, giật cả mình ré lên thì tụi nó đã buông ra rồi, hại anh mày xém rớt tim"

"Ôm nhau? Chẳng phải anh nói giận nhau sao, giận gì mà ôm nhau chứ?"

"Ý anh là thái độ giận dỗi bỏ về phòng của Saint kìa, không giống tính cách thường ngày của nó lắm, bình thường không phải luôn lo cho Perth từng li từng tí sao, đằng này Perth gọi theo cũng không thèm đứng lại, không phải dỗi thì là gì?"

"Chuyện này thú vị nha, hèn chi mấy nay em cứ thấy Perth nhìn lén Saint mãi" - Bank cười cười đẩy lại gọng kính - "Perth cục cưng làm gì mà Saint dỗi vậy nhỉ? Anh thật là... ở trong nhà mà không để ý gì hết, để em!!!"

Chen chẳng biết Bank tính làm gì, nghe cậu chàng "để em" mạnh miệng, cứ như là thám tử sắp điều tra ra vụ án không bằng. Nhưng cả hai đều không ngờ, trước khi "vụ án giận dỗi" kia được giải quyết, đã có một "vụ án" khác rắc rối không kém xảy ra...

Trong lúc Perth bận mang cà phê ra cho khách, ở bên này có hai cô bé nữ sinh cứ ngồi thấp thỏm nhìn qua Saint đang loay hoay phía trong quầy:

"Mình lo lắm, có nên không...?"

"Thì bồ cứ thử đi biết đâu, anh ấy hay cười dễ thương như vậy, chắc là không đến nỗi cự tuyệt bồ đâu, cố lên"

"Mình sợ..."

"Mình đọc tử vi cung hoàng đạo của bồ rõ ràng hôm nay ngày tốt, thử đi mà"

Được bạn mình trấn an, cô bé tóc dài thở ra một hơi sau đó đứng dậy cầm túi bánh quy trên tay, kèm với một lá thư nhỏ bước chậm đến chỗ Saint, rụt rè lên tiếng:

"P'Saint ơi"

"...."

"P'Saint"

Saint từ nãy giờ mãi nhìn Perth đứng đằng kia đang vừa cười dịu dàng vừa chỉ vào menu giới thiệu các món mới của quán với một cô gái trẻ, trong lòng cậu đã cực kỳ không thoải mái, mãi đến khi nghe có người gọi tên mình mới giật mình nhìn qua, vội nở một nụ cười thân thiện mà cậu vẫn thường dành cho những vị khách đến quán:

"Em có cần thêm gì sao?"

"Không phải ạ, em...em tên là Nan... em cũng hay đến quán uống nước cùng bạn, em thấy anh rất rất dễ thương, em để ý anh lâu lắm rồi, nên...hôm nay em lấy hết can đảm để xin được làm quen với anh, có thể... không ạ?"

Đợi cô bé nhắm mắt nói một tràng dài, túi bánh và bức thư cũng nắm chặt trên tay đến nhăn nhúm, chìa ra trước mặt Saint, cậu chợt bối rối khi Perth vừa quay lại nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng nghĩ lại những cảnh chướng mắt mà cậu đã thấy lúc nãy, cộng thêm với "chuyện cũ" còn chưa làm lành...nghĩ thế nào mà trước ánh mắt khó chịu của Perth, cậu vui vẻ nhận lấy những thứ trên tay của cô bé nọ, còn nở một nụ cười ngọt ngào:

"Em không cần phải run như vậy đâu, anh rất vui được làm quen với em"

"Ôi, P'Saint đồng ý làm quen với em thật ạ? Em...thực sự rất vui, em...còn có một chuyện nữa, tối nay anh có rảnh không ạ? Em...em chỉ muốn hỏi...anh có thể cùng đi dạo và đi ăn kem với em một lần được không?"

"....Anh..."

"Anh đừng từ chối mà...dù chỉ một lần được đi dạo phố cùng anh, em sẽ rất rất hạnh phúc...P'Saint, đồng ý nha anh"

Nhìn thấy nụ cười mỉm cùng cái gật đầu rõ ràng của Saint, thêm đôi mắt cười rạng rỡ của cô bé kia, Perth không nói một lời, nắm chặt khay nước trên tay, lạnh lùng bước qua hai người trước mặt đi vào trong, Bank và Chen ngồi bên này nhìn theo, sau đó lại đưa mắt nhìn nhau lắc đầu:

"Chuyện này...không đùa được rồi"
......................................................................

Lúc đồng hồ vừa chỉ qua con số bảy, Saint đã từ trên lầu đi xuống, lúc ngang qua quầy còn vui vẻ quay sang P'Chen cười:

"Em đi một lát, có thể sẽ về trễ"

"Cả người thơm phức luôn ha? Ăn mặc cũng đẹp dữ"

"Em vẫn mặc quần áo bình thường như mọi ngày mà"

Bank đẩy gọng kiếng nhìn Saint từ trên xuống, lắc đầu:

"Saint vốn đẹp trai như vậy, lại còn mặc áo sơ mi trắng, cô gái nào mà không gục đổ đây, em mà là người yêu của ai, chắc là người đó sẽ ghen chết mất" - Vừa nói, Bank vừa khẽ liếc sang Perth, người từ nãy giờ vẫn lầm lì không nói không rằng, tay còn bận treo lại mấy giỏ lan trên khung cửa...

Perth...đồ ngốc này...em để cho Saint đi dễ dàng như vậy sao? Cản đi, mau cản đi!!!

"Rồi giờ hai đứa hẹn nhau ở đâu vậy? Mà hẹn khi nào sao lúc sáng anh không nghe nói?" - Chen thấy Bank đá đá chân mình dưới gầm bàn ra hiệu, bèn quay qua Saint hỏi nhằm kéo dài thời gian...

"Em ấy có xin LINE của em nên đã nhắn hẹn, gặp nhau ở đài phun nước lớn trước trung tâm mua sắm trên đường Sukhum, mà thôi trễ hẹn rồi, em đi trước đây, em đón taxi cho nhanh, anh không cần lo đâu"

"Ờ, đi sớm về sớm nha, có người buồn anh không biết đâu à"

Vờ như không nghe thấy, lúc đi ngang qua Perth, Saint khẽ đưa mắt nhìn, cậu ấm lúc này làm ra vẻ không quan tâm, còn cố tình lấy khăn ra nhiệt tình lau bàn ghế, Saint cũng mặc kệ mở cửa đi thẳng ra ngoài...

"Hey Perth sao vậy???" - Bank kiềm chế nãy giờ không được, đợi Saint đi khỏi rồi mới bước lại giật lấy cái khăn từ tay Perth - "Sao em không nói gì?"

"Nói gì là nói gì?" - Perth bình thản quay lại.

"Thì...Saint đó"

"Người ta đã muốn đi hẹn hò, em liên quan gì chứ? Nói gì là nói gì?"

"Đừng có tưởng anh không hay nha, hai đứa chính là đang giận nhau, anh nói em biết, Saint trước mặt em như thế nào anh không rõ, nhưng Saint đối với người khác chính là rất ga lăng, chuẩn men, soái khí ngời ngời, em đừng có tưởng trên đời chỉ mỗi mình em dễ thương nha, ừ thì em dễ thương thật, nhưng mà cô bé đó...tóc vừa dài, có mắt cười, lại đáng yêu như vậy, con trai ai mà không rung rinh, coi chừng Perth của anh lại..."

"Anh thôi nói linh tinh đi, chuyện người ta em không quan tâm" - Nói rồi Perth lạnh lùng bước vào trong quầy, Bank lắc đầu ngao ngán nhìn P'Chen thở ra một hơi:

"Anh coi đúng là tức chết em mà, haizzzzz"

......

......

Thời gian cứ chậm chậm trôi, vốn dĩ từ khi mở quán Chen đã treo tổng cộng tới hai cái đồng hồ to tướng trên tường cho khách nhìn, vậy mà có một người giống như có trí nhớ không tốt, cứ cách năm phút lại nhìn lên xem giờ rồi cau có khó chịu...

Mới có 8 giờ thôi sao...

Nhìn biểu cảm sốt ruột không yên của cận ấm từ tối tới giờ, Chen tủm tỉm cười cười, nghĩ làm sao bèn quay qua Perth vờ than vãn:

"Hôm nay trời đẹp lại mát mẻ như vậy, thích hợp cho những cặp đôi đang yêu lắm nha, nhìn khách trong quán cũng có mấy cặp kìa, ai mà đi hẹn hò giờ này chắc là không muốn về luôn quá, lâu rồi anh mày chẳng có cảm giác biết hẹn hò là gì..."

"Bộ hồi trước anh từng hẹn hò sao?" - Bank ngồi gõ lap lạch cạch bên này, ngứa miệng lên tiếng hỏi.

"Ờ thì cũng từng chớ, tụi anh đi chơi công viên, còn ăn kem cùng nhau, xém tí nữa là...có nụ hôn đầu luôn haha"

"Vậy Saint hôm nay cũng coi chừng nha, nghe nói cũng đi dạo, đi ăn kem cùng đó..."

"Chứ còn gì nữa, biết đâu..."

"P'Chen em nhớ ra mình có chút việc, em xin phép đi ra đây một lát" - Perth nghe tới đây có lẽ đã hết sức chịu đựng rồi, đứng dậy tháo chiếc tạp dề còn mang trên người ra bỏ lại quầy, nói vội một câu rồi tông cửa đi thẳng...

"Ê Perth, Perth...!!!!" - Hai người anh lớn nhìn theo gọi cho có lệ, sau đó nhìn nhau phá lên cười, Bank nhìn Chen nghi ngờ hỏi:

"Vụ đó là thiệt sao? Vụ xém có nụ hôn đầu của anh..."

"Ờ thì anh chỉ nói vậy thôi, có người tin là được rồi"

"Tin hay không em không biết, nhưng em nói trước nha, vụ cá cược của chúng ta em chưa bỏ qua đâu đó, xong chuyện này, em sẽ hỏi Saint liền, tò mò lắm rồi"

"Ờ để coi" - Người anh lớn mập mạp hất mặt một cách tự tin, còn huýt sáo vui vẻ ngó ra cửa, mà cậu ấm giờ này có lẽ đã chạy đi đâu mất dạng rồi...

.....................................................................

"P'Saint?"

"...."

"P'Saint anh có nghe em nói gì không?"

"Ơ...Nan vừa hỏi gì anh hả?"

Nhìn Saint giật mình ngẩng lên, điệu bộ ngơ ngác giống như từ nãy giờ không tập trung nghe mình nói gì, Nan tròn mắt hỏi lại:

"Bộ nãy giờ P'Saint suy nghĩ chuyện gì hả? Kem trên tay anh chảy hết rồi kìa"

"Ôi...Anh xin lỗi...để anh chạy qua kia mua thêm khăn giấy, em ngồi đây đợi anh xíu nha"

"Dạ, anh đưa kem em cầm cho"

Saint cũng chẳng hiểu nổi mình nữa, vốn dĩ chỉ muốn đồng ý nhận lời đi dạo phố với Nan, cũng vì muốn xem thử phản ứng của Perth như thế nào, cuối cùng lại tự bản thân tiu nghỉu như vậy, cả buổi đi chơi cùng Nan, tâm hồn chỉ nghĩ về một người giận dỗi ở nhà...Nhớ lại sự lạnh lùng lúc nãy của Perth, Saint cắn môi buồn thỉu buồn thiu...

Người ta...đâu có thèm quan tâm chứ...

Cậu không hề hay cách đó vài gian hàng, có một người đứng lấp ló vờ lựa những móc khoá nhỏ hình thú, vừa nhìn về phía mình... Cậu ấm lúc này chính vì đứng khá xa nên lúc thấy Saint quay lại chỗ Nan ngồi, cười cười nói nói, trong lòng tức tối vì không nghe được câu chuyện họ nói, biểu cảm giận dỗi bỉu môi của Perth khiến cô bán hàng nhìn thấy liền xua xua tay cằn nhằn:

"Cái cậu này, mua thì không mua, lựa mãi còn bỉu môi nhăn nhó cái gì, đi, đi chỗ khác mua đi"

"Ơ...dạ...cháu...xin lỗi" - Perth hết hồn vội buông cái móc khoá hổ con đang cầm xuống gian hàng, nhanh chân lảng đi mất...

"Gần 9 giờ rồi đó, còn chưa chịu về nữa" - Cậu ấm lúc này cau mày buông một câu khó chịu,  lẽo đẽo phía sau nhìn theo Saint và Nan vừa trò chuyện vừa dạo quanh dãy phố đông người...Về phần Saint, từ nãy giờ cậu có cảm giác rất lạ, giống như cảm thấy có người theo dõi mình nên khẽ đưa mắt đảo quanh, đến khi vô tình nhìn vào chiếc kính lớn của cửa hàng bên đường, phát hiện được một cậu nhóc lóng ngóng núp phía sau tấm biển quảng cáo đằng xa, trái tim cậu bỗng đập thật nhanh, khoé môi vô thức cong lên một nụ cười...phải nói là dễ thương muốn chết...

Đồ ngốc...

"P'Saint cười gì vậy?"

"À không...Lâu lâu đi dạo phố như vậy anh thấy thoải mái vui vẻ lắm"

"Được đi dạo và ăn kem chung với P'Saint tối nay em cũng rất rất vui" - Nan sung sướng cười thật tươi, thẹn thùng vuốt lại mái tóc mềm...

"ỦA NAN HẢ? ĐI ĐÂU VẬY?" - Một cô bé khác đi ngang qua bắt gặp được người bạn cùng lớp liền mừng rỡ vẫy tay, Nan cũng bất ngờ vui vẻ cười:

"Mình đi dạo phố thôi, bồ đi đâu vậy?"

"Mình ghé cửa hàng tìm giày thể thao cho giờ thể dục, đôi giày của mình mang chật mất rồi, nhưng lựa mãi cũng chưa ưng ý nữa, mà đây là...?"

"À đây là P'Saint, là...anh...anh của mình" - Nan khẽ nhìn qua Saint ngại ngùng chưa biết phải giải thích thế nào, Saint cũng gật đầu cười thân thiện, thấy vậy cô bé kia liền kéo tay Nan ra một góc thì thầm khẽ:

"Người yêu bồ hả? Đẹp trai quá vậy, rất rất đẹp trai luôn đó"

"Thật ra mình...mình mới xin làm quen với anh ấy thôi, không phải bạn trai đâu"

"À mình nhớ rồi có phải là người con trai ở quán CHANCE mà bồ đã từng khoe với mình không?"

"Phải, anh ấy rất dễ thương phải không?"

"Phải đó, người gì nhìn ở ngoài còn dễ thương hơn trong tấm ảnh bồ chụp lén nữa"

Trong lúc hai cô bé thì thầm trò chuyện, Saint thỉnh thoảng vẫn lén liếc nhìn ra phía sau, miệng vẫn tủm tỉm cười không dứt...

Hình như là em ấy không biết mình đã phát hiện ra...

Em...đúng là dễ thương chết trái tim anh rồi...

Chọc em ấy một chút vậy...

Nghĩ vậy, Saint giả vờ làm rớt bịch khăn ướt, lúc cúi xuống nhặt còn cố tình ngẩng đầu lên nhìn ra sau, Perth vừa rời khỏi chỗ nấp, đi tới được vài bước, thấy Saint quay lại nhìn mới hoảng hồn không biết phải làm sao, liền nhắm mắt nhắm mũi vội chạy lại trà trộn nhanh vào một đám đông đang tụ tập bên đường...

Nhưng vấn đề là...

"CÁC CHỊ EM HÃY NHANH CHÂN, SẢN PHẨM DÙNG THỬ LẦN NÀY HIỆU QUẢ THỰC SỰ RẤT RẤT TỐT, LOẠI BĂNG VỆ SINH CÓ CHẤT LIỆU BỀ MẶT BÔNG NHƯ HÃNG YIKI CỦA CHÚNG TÔI SẼ KHIẾN BẠN CẢM NHẬN ĐƯỢC SỰ ÊM ÁI, MỀM MẠI KHÔNG BỊ TRẦY HOẶC PHỒNG DA KHI SỬ DỤNG"

"Ôi, thật bất ngờ, trong số mọi người đang muốn nhận sản phẩm dùng thử lần này, lại có một anh chàng đẹp trai như vậy, có phải bạn đến lấy dùm bạn gái không ạ? Chúng ta hãy ưu tiên cho chàng trai này trước nhé"

Perth đang mãi dùng tay che mặt lo sợ Saint đứng từ xa phát hiện ra mình, chợt nghe thấy những âm thanh từ chiếc mic nhỏ của hai nhân viên bán hàng, ngẩng lên nhìn thì tái mặt khi thấy tấm quảng cáo sản phẩm đập thẳng vào mắt...

....MÌNH...MÌNH ĐANG ĐỨNG Ở ĐÂU VẬY????

"Aw, không việc gì phải ngại, đẹp trai như vậy che mặt làm gì? Bạn gái của bạn chắc hẳn sẽ rất hạnh phúc khi có người yêu tâm lí như vậy, đây, chúng tôi sẽ ưu tiên, không cần bạn điền vào phiếu khảo sát luôn, tặng bạn hẳn hai bịch sản phẩm dùng thử của chúng tôi, đảm bảo bạn gái của bạn sẽ rất vui nha"

"Tôi...tôi...không...không...tôi..."

"Đẹp trai quá đi" - Xung quanh bắt đầu có những tiếng bàn tán trầm trồ, Perth đỏ bừng cả mặt không biết phải làm gì trong tình huống này, trên tay đã được người nhân viên dúi vào hai túi nhỏ, bên ngoài còn trang trí chibi con vật rất dễ thương...

"Đúng là đẹp trai thật đó, lần đầu tiên mình thấy có người đẹp trai như vậy"

"Cô gái nào tốt số vậy nhỉ? Đã đẹp trai rồi còn không ngại đến nhận sản phẩm dùng thử cho bạn gái"

Ở phía trước, Saint còn nghe được bên tai loáng thoáng những tiếng xì xầm của các cô gái trẻ trên phố:

"Nghe nói bên kia có anh chàng rất đẹp trai đến nhận sản phẩm dùng thử cho bạn gái đó"

"Trời, ai mà dễ thương dữ vậy, bạn trai tôi còn lâu mới dám"

"Vừa đẹp trai vừa tâm lí nữa...mau qua xem thử đi"

Trước gian hàng chẳng mấy chốc các cô gái trẻ kéo đến càng lúc càng đông, Perth dở khóc dở cười cầm trên tay hai gói...đồ kia, ngượng ngùng muốn thoát ra ngoài cũng không được, bất chợt cảm nhận được có người nắm thật chặt lấy bàn tay mình, đến khi bừng tỉnh đã thấy bản thân bị kéo chạy khỏi đám đông...

"CÒN KHÔNG MAU CHẠY THEO ANH ĐỒ NGỐC!!!"

"Sa...Saint????"

.............................................................................

Au: Cùng đón chờ phần 2 của chap 31 nha, cảnh 21+ sẽ rất "thú vị" đó 🤧🤧🤧 sắp đến màn chính của vụ cá cược rồi, không biết P'Chen đã chứng kiến điều gì mà tự động đầu hàng nhận thua với P'Bank luôn =))))))))))))
Mọi người comment nhận xét cho mình có động lực viết truyện nhé 🙏💕☺️

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip