#3:Lướt Sóng Và Những Cảm Xúc

Buổi sáng ở Bali luôn đẹp như một bức tranh, với bầu trời trong xanh, những đợt sóng, những đợt sóng vồ đều đặn vào bờ cát và không khí mát lạnh tràn đầy sức sống. Perth thức dậy sớm, không phải vì công việc, hay những kế hoạch hàng ngày, mà chỉ đơn giản là vì anh muốn tận hưởng trọn vẹn mỗi khoảnh khắc yên bình mà Bali mang lại.

Những ngày vừa qua, Perth cảm thấy mình dường như đã tìm thấy một phần của bản thân mà lâu nay anh chưa nhận ra. Những cuộc trò chuyện với Santa đã giúp anh mở lòng hơn, giúp anh nhận thức được rằng không phải lúc nào mình cũng phải bận rộn hay sống theo kế hoạch. Có những khoảnh khắc chỉ đơn giản là sống và cảm nhận.

Hôm nay, Perth quyết định thử lướt sóng, một môn thể thao mà anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thử. Anh nghe nói rằng đây là hoạt động rất phổ biến ở Bali, và có lẽ thử một lần sẽ giúp anh hiểu hơn về nơi này.

Perth đến bãi biển với bộ đồ bơi và chiếc ván lướt sóng. Khi anh đến gần bãi biển, anh thấy Santa đang đứng bên bờ biển, nhìn ra xa, nơi những con sóng nối tiếp nhau vỗ về bờ. Santa luôn có một sự tĩnh lặng đặc biệt, giống như cậu là một phần của thiên nhiên, không bao giờ vội vàng.

Perth: Chào cậu! Hôm nay có vẻ biển khá đẹp.

Santa quay lại, mỉm cười khi nhìn thấy Perth, ánh mắt đầy sự chào đón.

Santa: Đúng vậy, biển hôm nay rất đẹp. Anh có định thử lướt sóng không?

Perth: Ừm, tôi nghĩ là mình sẽ thử một lần. Nhưng không chắc là sẽ làm tốt đâu.
Perth cười gượng, trong lòng có chút hồi hộp. Anh chưa bao giờ thử lướt sóng, và cảm giác không biết sẽ thế nào khiến anh có phần lo lắng.

Santa nhìn Perth, đôi mắt của anh như thể hiểu được sự lo lắng ấy. Anh nhẹ nhàng tiến lại gần, nở một nụ cười ấm áp.

Santa: Đừng lo, tôi sẽ giúp anh. Lướt sóng không khó đâu, quan trọng là cảm giác của mình với biển.

Perth cảm thấy một sự ấm áp từ Santa, một sự hỗ trợ mà anh không thể diễn tả thành lời. Anh gật đầu cùng Santa tiến ra biển. Sóng nhẹ nhàng vỗ về chân họ khi cả hai đứng trong nước, cảm nhận sự mát mẻ của biển cả.

Santa giúp Perth cầm ván lướt sóng và hướng dẫn anh cách đứng và giữ thăng bằng. Perth cảm thấy hồi hộp, nhưng với sự chỉ dẫn tận tình từ Santa, anh dần cảm thấy tự tin hơn.

Santa: Được rồi, giờ anh thử đứng lên nhé. Hãy cảm nhận sóng và đừng sợ ngã.

Perth cố gắng theo lời hướng dẫn của Santa, đặt chân lên ván, giữ thăng bằng. Một đợt sóng nhỏ ập đến, Perth bắt đầu lướt một chút. Dù anh chưa hoàn hảo, nhưng cảm giác đầu tiên khi đứng trên sóng thật sự tuyệt vời.

Perth: Ôi, tôi làm được rồi! Nhưng vẫn hơi mất thăng bằng.
Perth cười lớn, cảm giác phấn khích như một đứa trẻ lần đầu làm điều gì đó mới mẻ.

Santa nhìn Perth với ánh mắt đầy tự hào, nhưng cậu chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.

Santa: đó là bước đầu tiên. Lần sau sẽ dễ dàng hơn thôi.

Perth tiếp tục thử lướt sóng thêm vài lần nữa, và mỗi lần đều cảm thấy bản thân tự tin hơn. Dần dần, anh bắt đầu hiểu xảm giác về sóng biển, về cách để cảm nhận từng chuyển động của ván lướt. Những lần ngã xuống cũng không làm cho anh cảm thấy thất vọng, ngược lại, mỗi lần như vậy lại giúp anh học hỏi và tiến bộ hơn.

Khi buổi sáng dần qua đi, cả hai đều cảm thấy mệt mỏi nhưng lại rất vui vẻ. Perth đã có những trải nghiệm tuyệt vời và anh đã cảm nhận được một phần của biển cả. Santa đứng bên cạnh nhìn Perth với ánh mắt hài lòng.

Santa: Thấy không, tôi đã nói mà. Chỉ cần anh đừng sợ thử, mọi thứ sẽ dần trở nên dễ dàng.

Perth thở phào nhẹ nhõm, cười với Santa.

Perth: Cảm ơn cậu nhiều lắm. Nếu không có cậu, tôi chắc sẽ không dám thử đâu.

Santa chỉ mỉm cười, không nói gì thêm. Anh chỉ đứng đó, tận hưởng không khí xung quanh, một lần nữa hòa mình vào thiên nhiên.

Cả hai cùng ngồi nghỉ ngơi trên bãi cát, thưởng thức nước dừa mát lạnh mà người dân địa phương bán gần đó. Mặc dù không ai nói gì, nhưng không khí giữa họ lại vô cùng dễ chịu. Perth cảm nhận được sự an bình trong lòng, một cảm giác chưa từng có trước đây.

Perth:cậu thật sự có một cách nhìn rất khác về mọi thứ. Tôi nghĩ tôi cần phải học nhiều hơn từ cậu.

Santa quay sang nhìn Perth, đôi mắt của cậu lấp lánh ánh sáng của sự hiểu biết. Cậu không trả lời ngay lập tức, mà chỉ khẽ mỉm cười.

Santa:Thật ra, tôi chỉ sống theo cách tự nhiên thôi. Mọi thứ trong cuộc sống đều có thể học hỏi, miễn là chúng ta dừng lại để cảm nhận.

Perth:Cảm nhận..."
Perth lặp lại lời của Santa, dường như những lời này đã ăn sâu vào tâm trí anh. Anh nghĩ về tất cả những gì đã qua, những áp lực và những mối lo âu trong cuộc sống trước kia. Thế giới này rộng lớn đến vậy, nhưng anh đã quá vội vã để nhận ra rằng đôi khi, chỉ cần dừng lại và cảm nhận cũng đã đủ.

Perth rời mắt khỏi mặt nước xanh trong, quay sang nhìn Santa. Dường như, ở bên cạnh người đàn ông này, mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Không còn áp lực, không còn những gánh nặng mà anh thường gồng mình mang theo.

Perth: Cậu nghĩ chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo?

Santa nhún vai, ánh mắt hướng lên bầu trời xanh thẳm

Santa: Tôi không biết. Nhưng đôi khi, hành trình không nhất thiết phải có điểm đến rõ ràng. Cứ để mọi thứ tự nhiên, như cách mà cơn gió dẫn dắt cánh buồm.

Perth bật cười, cảm giác như vừa được nghe một câu nói đầy triết lý nhưng lại đơn giản đến lạ. Anh không trả lời ngay, chỉ lặng lẽ nhìn Santa. Trong anh, có một điều gì đó thay đổi – một niềm tin mới mẻ, một hy vọng mà anh chưa từng có trước đây.

Đột nhiên, một tiếng gọi từ xa vọng lại. Cả hai quay lại và thấy một người dân địa phương đang vẫy tay, mời họ đến dùng thử vài món đặc sản được chuẩn bị ngay bên bãi biển. Santa mỉm cười, kéo tay Perth.

Santa: Đi thôi. Hành trình của chúng ta cần thêm một chút hương vị địa phương.

Cả hai cùng bước đi, để lại những dấu chân in trên cát. Tiếng sóng vỗ về, hòa cùng tiếng cười của họ, như một bản hòa âm dịu dàng của thiên nhiên và con người.

Buổi trưa hôm đó, họ ngồi bên những chiếc bàn gỗ nhỏ, nhấm nháp những món ăn địa phương đầy hương vị. Perth, lần đầu tiên trong một thời gian dài, cảm nhận được niềm vui từ những điều nhỏ nhặt nhất.

Perth: Santa, cậu nghĩ mọi người đều có thể tìm thấy sự bình yên giống như chúng ta không?

Santa nhìn thẳng vào mắt Perth, ánh mắt ấy mang một điều gì đó rất chân thật.

Santa: Tôi không biết. Nhưng tôi tin rằng, nếu chúng ta biết sống chậm lại, biết lắng nghe bản thân và thế giới xung quanh, thì bất cứ ai cũng có thể tìm thấy sự bình yên của riêng mình.

Câu nói ấy, một lần nữa, như chạm sâu vào tâm trí Perth. Anh không trả lời, chỉ lặng lẽ nhìn Santa, cảm nhận sự yên bình đang bao trùm lấy họ.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip