Chương 43 Mua đồ cho bảo bối
Những ngày sau đó, James bắt đầu nũng nịu với hắn và gã nhiều hơn, có lẽ vì cái bụng ngày càng lớn khiến cậu không thể tự mình làm gì nhiều. Hiện tại cái thai đã được hơn 4 tháng rồi. Sáng sớm, James ngồi trong lòng gã, cậu nũng nịu nói:
" Jonathan… em muốn… muốn mua đồ cho bé con trong bụng " - Cậu nói, tay đặt lên bụng, ánh mắt sáng lên đầy hy vọng
Gã nhìn cậu, ánh mắt dịu dàng hiếm hoi lộ ra, nhưng vẫn có chút lưỡng lự.
" Em muốn mua đồ cho bé con sao "
" Dạ " -James gật đầu, đôi mắt tròn xoe đáng yêu
" James muốn mua quần áo, nôi, và cả mấy cái đồ chơi nhỏ nữa "
Gã khẽ mỉm cười, nhưng rồi lại nhìn qua hắn. Hắn đang đứng ở góc phòng, vẻ mặt suy tư, ánh mắt sâu thẳm không biết đang nghĩ gì. Jonathan biết rằng quyết định cuối cùng vẫn phụ thuộc vào hắn. Gã thở dài, đành phải lên tiếng:
" Bé James muốn đi mua đồ cho bé con "
" Mày nghĩ sao "
Hắn nhíu mày, ánh mắt dừng lại trên James. Cậu đang nhìn hắn với ánh mắt đầy hy vọng, nhưng hắn cảm thấy không thoải mái với ý tưởng này. Đưa James ra ngoài sau bao lâu giam cầm, để cậu tiếp xúc với thế giới bên ngoài, liệu có phải một ý hay?
" Không được " - Hắn nói thẳng, giọng chắc nịch
" Chúng ta sẽ không rời khỏi đây "
" Đưa em ấy ra ngoài chỉ khiến mọi chuyện rắc rối thêm đấy "
James nhìn hắn, khuôn mặt đầy thất vọng. Cậu cúi đầu xuống, đôi mắt trầm xuống, như thể mọi hy vọng đã bị dập tắt.
Jonathan thấy vậy, trong lòng bỗng cảm thấy mềm lòng hơn. Dù sao, họ đã nắm quyền kiểm soát hoàn toàn, cậu đâu có thể làm gì được nữa. Hơn nữa, cậu đang mang trong mình đứa con của hắn và gã, chẳng phải đã hoàn toàn trở thành của cả hai rồi sao.
" Mày xem em ấy rất buồn kìa " - Gã nói
" Anh nghĩ lại đi Matthew "
" Chúng ta có thể cải trang cho bé yêu "
" Bọn khốn cảnh sát sẽ không nhận ra đâu " - Jonathan nói, giọng điềm tĩnh nhưng không kém phần thuyết phục
Hắn im lặng, nhìn gã, rồi lại quay sang nhìn James. Cậu vẫn đang cúi đầu, im lặng không nói gì. Cuối cùng, hắn thở dài:
" Được rồi "
" Coi như hôm nay tôi chiều em "
" Nhưng với một điều kiện " - Hắn nói
" Jonathan sẽ cải trang cho em bé yêu "
" Đảm bảo không ai nhận ra em chịu không "
James ngẩng đầu lên, đôi mắt lấp lánh niềm vui.
" Thật không "
" Em có thể đi ra ngoài sao "
" Phải " - Hắn đáp, nhưng đôi mắt không khỏi dịu lại khi thấy nụ cười của cậu
" Nhưng nhớ, chỉ lần này thôi biết chưa "
James nhảy cẫng lên, ôm chầm lấy hắn rồi quay qua ôm cả gã.
" Cảm ơn, cảm ơn cả hai người "
" Em yêu hai anh nhất luôn "
" Ngoài tôi và nó thì em còn yêu ai khác à " - Giọng hắn trầm xuống
Cậu giật mình hoảng sợ, vội vã ôm hắn.
" Không có... chỉ có hai anh thôi "
Hắn không nói gì chỉ xoa xoa đầu cậu, cơn ghen tuông cũng dịu xuống.
Buổi sáng hôm sau, cả ba chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi ra ngoài. Gã khéo léo cải trang cho James bằng cách thay đổi khuôn mặt cậu, đeo kính râm và khẩu trang che kín. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, hắn và gã đưa cậu ra ngoài.
Cả ba bước ra khỏi căn nhà mà bấy lâu nay đã trở thành nơi giam cầm James. Cậu cảm nhận được sự ấm áp của ánh nắng mặt trời lần đầu tiên sau nhiều tháng. James nhắm mắt lại, cảm nhận từng cơn gió lướt qua, lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Tự do, nhưng cũng thật mong manh.
Cả hai lái xe đến trung tâm thương mại lớn nhất trong khu vực. Mặc dù đã cải trang, James vẫn không thể giấu nổi sự hạnh phúc khi được ra ngoài. Bước vào trung tâm, cậu bám sát lấy Jonathan, nhìn quanh với đôi mắt háo hức như một đứa trẻ.
Bên cạnh, hắn và gã đều thu hút ánh nhìn của nhiều người xung quanh. Matthew có khuôn mặt sắc lạnh, ánh mắt đầy sự nguy hiểm khiến ai nấy đều e dè khi gặp ánh nhìn của hắn. Jonathan thì khác, với nụ cười quyến rũ và phong thái điềm đạm, gã lại khiến không ít phụ nữ ngất ngây.
" Cậu nhìn xem, tên đó trông thật đáng sợ " - Một cô gái thì thầm với bạn mình khi họ đi ngang qua
" Ừ, nhưng cũng thật quyến rũ. Mình không thể rời mắt khỏi anh ấy mất "
" Đẹp trai quá đi...ahhhh " - Một cô gái khác la hét
" Chồng ơi...con khóc nè "
Hắn nghe thấy những lời thì thầm đó, đôi mắt lạnh băng lướt qua họ, khiến cả mọi người xung quanh lập tức câm nín, mặt tái mét. Hắn ghét những ánh nhìn đó, ghét sự chú ý không cần thiết. Đối với hắn, James là tất cả, và không ai được phép xâm phạm.
Jonathan thì cười khẽ khi thấy vẻ khó chịu của hắn.
" Bình tĩnh nào Matthew "
" Thu cái mặt lạnh lùng của mày vào đi gớm chết mẹ "
" Mày thì biết cái gì " - Hắn nói
" Chỉ biết thu hút ong bướm "
" Tao thì sao... hơn mày là được "
Hắn không đáp lại, chỉ lườm Jonathan một cái trước khi quay sang James. Cậu đang đứng trước một cửa hàng trẻ em, ánh mắt đầy háo hức khi nhìn những bộ quần áo nhỏ xíu, đáng yêu.
" Em muốn vào đây " - James nói, đôi mắt lấp lánh niềm vui
Gã gật đầu, rồi cả ba cùng bước vào cửa hàng. Nhân viên cửa hàng chào đón họ với nụ cười, nhưng ngay khi chạm phải ánh mắt của hắn, nụ cười đó lập tức biến mất.
" Bé James, em thích bộ nào " - Gã hỏi, nhìn cậu với ánh mắt đầy yêu thương
James chậm rãi lướt tay qua những bộ quần áo, đôi mắt không giấu nổi niềm vui.
" Cái này dễ thương quá nè " - Cậu nói, cầm lên một bộ áo liền quần nhỏ xinh
Gã nhìn theo, rồi cười.
" Ừ, rất hợp với bé con của chúng ta "
Hắn đứng bên cạnh, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng đôi mắt không rời khỏi James. Dù hắn có khó chịu với việc ra ngoài, nhưng nhìn thấy niềm vui trong mắt cậu, hắn không thể không cảm thấy lòng mình dịu lại.
" Nhưng mà em không biết bé con là trai hay gái nữa "
" Làm sao đây anh "
" Hay là em xem thôi...lần sau mình mua nha "
" Chúng tôi sẽ mua hết chỗ này cho em " - Gã nói, tay cầm lấy vài bộ quần áo khác
" Bé con sẽ có những bộ quần áo đẹp nhất "
" Nhưng mà nhiều lắm... còn rất mắc nữa " - Cậu lo lắng vì mình không có nhiều tiền
" Không sao đâu đừng lo bé yêu "
" Chúng tôi không có gì ngoài tiền "
James cười khúc khích, ôm lấy gã, rồi quay qua nhìn hắn.
" Matthew anh thấy sao "
" Em chọn những bộ này có đẹp không "
Hắn nhíu mày, nhưng rồi cũng khẽ gật đầu.
" Đẹp lắm "
" Đồ gì đâu mà nhỏ xíu " - Hắn lầm bầm
James cười rạng rỡ, rồi tiếp tục chọn thêm quần áo và đồ chơi. Hắn và gã theo sát bên cạnh, cả hai không thể không cảm thấy lòng mình ấm áp khi nhìn thấy niềm vui của cậu. Cuối cùng, họ chọn được rất nhiều thứ, từ quần áo bầu cho cậu, giày dép đến đồ chơi, tất cả đều là những thứ tốt nhất cho bé con và cậu.
Khi ra khỏi cửa hàng, James cảm thấy lòng mình tràn ngập hạnh phúc. Cậu không còn cảm thấy bị giam cầm nữa, mà thay vào đó là sự yêu thương mà hắn và gã đã dành cho cậu. Dù biết rằng quá khứ của họ đen tối đến mức nào, nhưng James đã chọn cách tha thứ, vì cậu biết rằng trong thâm tâm họ thực sự yêu cậu.
Trên đường trở về, hắn lái xe, đôi mắt nhìn thẳng về phía trước nhưng trong lòng lại cảm thấy một sự bình yên lạ lùng. Gã ngồi bên cạnh James, tay nhẹ nhàng xoa bụng cậu, khiến cậu cảm thấy thoải mái.
" Bé yêu em vui chứ - Hắn hỏi, giọng đầy sự quan tâm
" Em vui lắm " - James đáp, đôi mắt lấp lánh niềm hạnh phúc
" Cảm ơn hai anh "
Hắn và gã nhìn nhau, cả hai cùng cười. Dù cho kế hoạch ban đầu có là gì đi nữa, thì bây giờ, James đã thực sự trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ. Cậu đã tha thứ, đã chấp nhận họ, và đó là tất cả những gì họ cần.
Hết chương 43
Votes+Comment nhen bây!!!
Công đức vô lượng đi bây ơi!!
Nhớ qua bộ Best Friend ủng hộ tao. Hình như bây không thích bộ đó thì phải...Flop quá trời 🥹🥹🥹
Rảnh nên lên nè, sắp đi học rùi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip