end
Thaddeus cuộn tròn trong vòng tay Peter, đôi mắt lim dim khi từng ngón tay dịu dàng lướt qua mái tóc cậu. Không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng hơi thở đều đặn hòa vào nhau.
“Chú có thấy phiền không?” Thaddeus khẽ hỏi, giọng lẫn chút ngập ngừng.
Peter mỉm cười, kéo cậu sát hơn. “Phiền chuyện gì?”
“Em cứ bám lấy chú mãi thế này.”
Peter cúi xuống, đặt một nụ hôn lên trán cậu, giọng nói trầm ấm: “Chú thích thế này hơn.”
Thaddeus khẽ rúc vào ngực Peter, cảm nhận sự vững chãi và an toàn mà người đàn ông này mang lại. Lần đầu tiên trong đời, cậu không cần phải tỏ ra mạnh mẽ hay giữ khoảng cách. Ở bên Peter, cậu được phép yếu đuối, được phép trẻ con, được yêu thương mà không phải dè chừng.
“Em có biết không?” Peter lên tiếng, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng cậu. “Mỗi lần em nhìn chú với ánh mắt ấy, chú chỉ muốn giữ em bên mình mãi mãi.”
Thaddeus ngước lên, đôi mắt long lanh ánh lên tia sáng ấm áp. Cậu vòng tay qua cổ Peter, thì thầm: “Vậy thì đừng buông em ra.”
Peter không đáp, chỉ siết chặt cậu hơn, như thể muốn khắc ghi hơi ấm này vào tận sâu trong tim.
***
Những ngày tháng sau đó, Thaddeus không còn là một kẻ lang thang đơn độc nữa. Cậu có một mái nhà, một người đàn ông yêu thương cậu vô điều kiện, và một tương lai không còn chông chênh như trước.
Peter luôn giữ lời hứa. Anh không bao giờ buông tay cậu, dù là những lúc cậu bướng bỉnh, dù là những khi cả hai phải đối mặt với sóng gió. Thaddeus có thể nóng nảy, trẻ con, nhưng Peter lại là người kiên nhẫn và nhường nhịn, luôn dùng sự dịu dàng để trấn an cậu.
Một buổi chiều muộn, khi mặt trời dần khuất sau đường chân trời, Thaddeus ngồi trên ban công, tựa đầu vào vai Peter. Không ai nói gì, chỉ có những ngón tay đan xen vào nhau, truyền hơi ấm lặng lẽ.
“Chú này,” Thaddeus khẽ lên tiếng, “Em yêu chú.”
Peter khẽ cười, xoay người hôn lên trán cậu. “Chú biết.”
“Không, em muốn nói là…” Thaddeus ngập ngừng, rồi nghiêng người, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Peter. “Em thật sự yêu chú.”
Peter nhìn cậu thật lâu, rồi siết chặt bàn tay cậu. “Chú cũng yêu em. Hơn bất cứ thứ gì.”
Gió thổi qua, mang theo những cảm xúc ấm áp lan tỏa. Họ cứ thế ngồi bên nhau, dưới bầu trời hoàng hôn rực rỡ, biết rằng dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, họ cũng sẽ không bao giờ buông tay nhau.
[END]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip