22 Ly hôn
Từ ngày đó, sau khi câu hỏi của cô được hắn đáp lại bằng sự im lặng, lòng cô thật sự đã nguội lạnh, cô không còn bất cứ hy vọng hư ảo nào với người như hắn nữa.
Về phía Taehyung, hắn vẫn tiếp tục phong độ làm việc, thái độ vẫn lạnh lùng như thường, thế nhưng sự tập trung dường như bị mất đi một nửa, câu hỏi của Nayeon cứ như lời nguyền vang vọng mãi bên tai hắn. Tại sao như thế thì ngay bản thân hắn cũng chẳng hiểu.
Cuộc sống của hai người vẫn giữ trạng thái chiến tranh lạnh, mặc dù hắn muốn làm hoà với cô nhưng bản tính cao ngạo, tự tôn cao không cho phép hắn mở lời trước. Taehyung chỉ biết một ngày gặp cô, nhìn thấy cô vẫn bình an, như thế cũng đủ an ủi rồi. Còn cô, là thật lòng cô không muốn tiếp xúc với hắn, ngay cả gặp mặt, nhìn thấy hắn cô cũng khó chịu, vì thế càng ngày cô càng tìm cách tránh mặt hắn. Như cô sẽ về phòng trước khi hắn làm về, cô cũng ăn trước, buổi sáng lại dậy muộn, đợi khi hắn đi làm mới lò mò xuống lầu.
Nhiều lần Nayeon suy nghĩ thật không biết phải duy trì chuyện này đến bao giờ, càng lâu cô càng mệt mỏi. Thế nên hôm nay cô quyết định một chuyện rất quan trọng, việc này cô đã đắn đo một thời gian dài, cuối cùng hôm nay cũng dứt khoát.
Taehyung trở về nhà như mọi ngày, hôm nay thấy cô đang ngồi ở bàn ăn hình như đợi hắn, trong lòng đột nhiên vui mừng lạ thường, hôm nay cô không còn tránh hắn, thật tốt, điều này dường như làm tâm trạng hắn rất hưng phấn, vẻ mặt tươi tỉnh hẳn lên.
Hắn nhanh chóng bước đến bàn ăn ngồi xuống, bỏ qua cả việc thay quần áo trước, người giúp việc thấy lạ cũng không dám hó hé hỏi chỉ nhanh chân dọn thức ăn lên.
Hắn nhìn cô, mặc dù vẻ mặt cô bây giờ vẫn lạnh nhạt, xa lánh hắn như trước nhưng cô không còn tránh mặt hắn đã là tiến triển tốt. Nghĩ tới đây, hắn hít một hơi, lấy hết dũng khí bắt chuyện trước với cô
"Em đang đợi anh về cùng ăn sao?"
Mặc dù cô đã chuẩn bị tâm lý trước cho việc phải đối diện với hắn nhưng khi nghe giọng hắn, tâm tình cô vẫn có chút lúng túng. Cô liếc nhìn hắn, vẻ mặt Taehyung hiện lên vẻ mong chờ, vui vẻ, bộ dáng này cô chưa từng thấy qua, lúc trước dù tâm tình hắn thế nào cô cũng không hề nhận ra, hắn đối với cô vẻ mặt luôn lạnh lùng, tức giận chưa bao giờ hắn nhìn cô bằng ánh mắt đó. Điều này làm cô bối rối một hồi, sau đó cô nói
"Ăn xong tôi có chuyện muốn nói với anh"
Taehyung tâm tình vui vẻ gật đầu đồng ý, suốt bửa ăn, cô nhìn thấy hắn trông rất vui vẻ, hào hứng, ăn cũng rất nhiều. Lại nghĩ chuyện mình sắp nói, cô thở dài. Chẳng hiểu sao cô lại chua xót.
Xong xuôi, cô ngồi ở sopha phòng khách đợi hắn thay đồ xong để nói chuyện. Hắn động tác nhanh, một chút đã xong. Taehyung ngồi đối diện cô, nhìn cô một cách vui vẻ, hỏi
"Em có chuyện gì muốn nói với anh? Giờ em có thể nói"
Cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt không hề dao động, không còn sự lo sợ, tức giận hay là phẫn nộ càng không có sự vui vẻ, ánh mắt cô trong suốt như pha lê, càng nhìn càng bị hút vào, thế nhưng sự lạnh lùng, vô cảm đến đáng sợ của cô khiến hắn cảm thấy khó chịu, có chút lo lắng. Cô một lời dứt khoát nói
"Chúng ta ly hôn đi"
Từng câu từng chữ của cô rõ ràng mà rành mạch đập thẳng vào tai hắn, hắn như không thể tin được trợn mắt nhìn cô xem có phải cô đang nói đùa hay là nói nhầm hay không. Nhưng không phải, cô rất nghiêm túc, quyết tâm điều này làm hắn hoảng loạn, có chết hắn cũng không nghĩ rằng cô sẽ đề nghị chuyện này với hắn. Đầu hắn như nổ tung, tim đập thình thịch vì phẫn nộ, ánh mắt tức giận nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống thân hình nhỏ bé kia. Hắn cố kiềm nén sự nổi điên, giọng nói phút chốc lạnh như băng, lãnh khốc vô cùng
"Ly hôn?" Hắn nhếch mép nói tiếp "Nói cho tôi lý do"
Thái độ thay đổi 180 độ của hắn khiến cô có chút hoảng loạn, bối rối, nhưng không hề bị lép vế trước hắn, cô nói
"Thứ nhất, tôi và anh không hợp. Thứ hai, cuộc sống phong lưu của anh khiến tôi không thể tiếp tục. Thứ ba, tôi đã có người yêu"
Như nghe được chuyện cười, hắn ha hả cười lớn, giọng cười lãnh băng cùng đáng sợ, khiến cô nghe cũng nổi da gà, hắn nheo mắt nhìn cô, người phụ nữ này đúng là không đơn giản, vốn là muốn ly hôn để đến cùng tình nhân cô, vậy mà còn tìm những lí do khác khiến hắn cũng có tội. Hắn gằn giọng nói
"À..hoá ra là thế ư? Cô đang đổ hết tội lỗi cho tôi sao? Cái gì mà không hợp cái gì mà tôi phong lưu? Không phải tất cả cũng chỉ đáp ứng cho việc cô cùng thằng khốn nào đó đến với nhau ư? Muốn ly hôn ư, đừng có mơ"
Cô bị nói đến á khẩu, không ngờ hắn lại phản ứng dữ dội như vậy, không phải hắn càng mừng khi ly hôn hắn sẽ có cơ hội bên cô người yêu của hắn ư? Tại sao hắn lại như thế? Cô cũng không nghĩ ra lý do hắn cố chấp giữ mối quan hệ dày vò cho cả hai như thế. Đã là không tốt tại sao còn giữ khư khư để tự tổn hại bản thân, cô đứng bật dậy hỏi
"Tại sao anh lại không nói lý lẽ như vậy? Không phải đây là điều anh muốn sao? Không phải lúc trước anh không muốn cưới tôi sao? Bây giờ tôi tình nguyện trả lại tự do cho anh, anh lại không chấp nhận? Anh không phải trước đến giờ luôn muốn danh chính ngôn thuận ở bên người anh yêu sao? Đây là cơ hội tốt, anh nên biết nắm bắt đi"
Hắn nghe không lọt tai câu nào từ cô, đúng là lúc trước hắn không muốn cưới cô nhưng bây giờ khác rồi, hắn thay đổi rồi không được sao? Cô thật biết chọc tức người khác, hắn bắt đầu nổi giận mà không kìm chế
"Cô nói đủ chưa? Mặc kệ thế nào, tôi bây giờ chính là không muốn ly hôn, dù thế nào cũng thế, tuyệt đối đừng mơ tưởng rằng tôi sẽ đồng ý ly hôn cho cô cùng thằng khác như ý."
Cô bị tính cách bảo thủ, cứng ngắt, thích làm theo ý mình của hắn chọc giận, cô bắt đầu không kiêng dè, quát thẳng mặt hắn
"Anh tột cùng là muốn cái gì? Tại sao lại không chịu tha cho tôi?"
Hắn đột nhiên có một ý nghĩ xấu xa, điều này làm hắn cười gian trá, giọng bắt đầu nhẹ nhàng hơn, hắn nói, ánh mắt xảo trá nhìn cô
"Tôi muốn gì sao? Được, tôi sẽ nói cho em biết. Nhưng tôi vẫn phải nhắc lại cho em nghe, muốn tôi tha cho em, trừ phi là tôi muốn, còn khi tôi không muốn thì em mơ cũng đừng mơ đến."
Taehyung bắt đầu dời bước chân tới gần cô, bước chân anh chậm rãi, ánh mắt mờ ám, hàng động đầy ý đồ khiến cô sợ hãi, thụt lùi lại theo bản năng. Cô lắp bắp
"Anh..anh định làm gì?"
Hắn cười dâm tà, khi cô bị ép ngồi xuống ghế, hắn cúi người hai tay chống hai bên ghế, người cô lọt thỏm trong vòng tay hắn, hắn cúi mặt gần sát cô, cơ hồ chỉ cần cô nhúc nhích sẽ chạm vào môi hắn. Hắn nói
"Tôi định thực hiện quyền lợi của một người chồng, em hiểu không?"
Hắn đưa tay khẽ cầm cằm cô nhấc lên cho cô nhìn thẳng vào mắt mình. Cô sợ hãi, cô biết rõ ý định hắn định làm gì, lý trí cô đang kịch liệt phản đối, nói rằng cô không muốn, cô không muốn xảy ra bất kì quan hệ nào cùng hắn, cô không muốn dây dưa nữa. Nhưng trái tim cô đang nhảy tưng tưng vì hồi hộp, cơ thể cũng không hề có sự bài xích đối với hành động thân mật của hắn, ngược lại còn bị khiêu khích, chuẩn bị đón chờ cơ thế hắn. Điều này khiến cô giận chính bản thân, xấu hổ và nhục nhã. Mặt cô đỏ bừng nhìn khuôn mặt anh tuấn ở cự ly gần.
Hắn nói xong liền giơ tay bế cô, động tác nhanh cùng dứt khoát, cô muốn rời khỏi tay hắn cũng không thể nào, đành bất lực bị hắn ôm lên lầu, sợ bị rớt tay cô liền ôm lấy cổ hắn. Tư thế hai người, như một cặp đôi vợ chồng son hạnh phúc mặn nồng. Hắn bị động tác cô làm cho bật cười, trong phút chốc sự giận dữ trong hắn tiêu tan gần hết, tâm trạng đang rất mong chờ chuyện tiếp theo...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip