Chap 3

IE tỉnh dậy, ánh sáng chói mắt y hiện tại IE bây giờ đang bị quấn băng khắp tứ chi, miệng thì đang được truyền chất dinh dưỡng. JE đứng bên cạnh giường làm IE sợ hãi khiến máy đo nhịp tim liên tục chạy đến mức màn hình bị nhiễu đi một ít, JE có vẻ như rất khó chịu khi thấy biểu cảm đó nhưng chỉ lẳng lặng thay túi nước biển khác cho y.

IE thở phào nhẹ nhõng khi thấy JE rời đi, tiếng bước chân đã kết thúc nhưng lại có một tiếng bước chân khác vang lên. Người mở cửa là Russia nhưng không phải là mang vẻ trẻ con ngây thơ mà là đôi mắt sắc lẹm với cuốn sách trên tay, cậu nhóc đưa nó cho IE. Bên trong là một bảng mật mã để giao tiếp bằng mắt vì trong căn phòng này có camera, Rus nháy mắt vào cái thì trèo lên giường bệnh hơi bám IE.

-Nazi đi mất rồi, IE đọc truyện cho Rus nghe đi.

IE miết tay theo từng chữ, miệng lẩm bẩm giả vờ thuận theo cậu, Russia đã lưu nhớ kĩ và để lại cuốn sách cho IE với những lời ghi chú khiến y sốc.

"Cấu trúc của vũ khí mới đã được sửa hỏng và gửi đi, Ussr được giam ở khu hầm C gần kho vũ khí sinh học"

Quả nhiên không thể xem thường đứa con cả của Ussr được nhưng điều khiến IE quan tâm hơn là dòng chữ cuối trang sách.

"Một con chó tự đâm đầu vào tường rồi lại quay ra cắn bức tường"

IE biết Rus đang chửi y nhưng điều này lại khiến y ngộ nhận ra, tại sao phải nghe theo hai tên kia khi điều mà y mong muốn chỉ là một cuộc sống bình thường bên đứa con, IE khẽ đóng cuốn sách lại.

-Đây sẽ là lần cuối.....


-Anh Rus ơi ! Em lấy được khăn tay rồi

E.Ger vui vẻ ngây thơ đưa chiếc khăn cho Rus, tất cả đã nằm trong kế hoạch của cậu nhóc. Hôm nay Nazi sẽ đưa lũ trẻ đi chơi, Rus nhúng chiếc khăn vào bồn nước nóng và đắp lên mặt cậu, nước mắt muốn ứ ra nhưng cậu vẫn cố nhịn. Từng lớp nước khiến da cậu đỏ ửng lên, cậu nhanh chóng quay lại giường trùm kín chăn.

Nazi mở cửa phòng, lũ nhóc nhao nhao mong muốn được thoát khỏi cái phòng ngột ngạt suốt một tuần.

-Thưa....thưa ngài Nazi.... anh Rus bị cảm

Giọng Ukraine run run the thé sau lưng Belarus, Nazi liền bước tới mở chăn của Rus ra và sờ lên trán cậu. Russia tỏ vẻ mệt nhọc và đẩy cái khay thức ăn còn thừa hơn một nửa ra chỗ hắn.

-Bị sốt thôi phải không?

Giọng Nazi nghiêm nghị khiến Rus cũng phải run rẩy, Ukraine nhút nhát đơ luôn cả giọng.

-Con muốn ở lại !

Germany nói lớn trước mặt Nazi khiến Russia hơi hốt hoảng ngăn cản.

-Không được !! Sẽ bị lây đấy !

Nazi xoa cằm suy nghĩ rồi nhìn cả lũ.

-Thôi được ! Ta sẽ đưa tất cả còn Russia ở lại, ta sẽ nhanh chóng trở về.

Germany quay lại nhìn Rus với ánh mắt đáng thương trước khi bị W.Ger kéo đi. Russia thở phào, suýt nữa là vỡ kế hoạch.


Ussr cuối cùng cũng bật được nắp gạch dưới sàn nhà  nhưng cái lỗ chui quá nhỏ ông đành liều một phen, Ussr liên tiếp đập vai vào tường đến mức bên vai ấy đã bị lộ xương gãy ra nhưng điều quan trong nhất vẫn là rời khỏi đây nên long chỉ dùng chiếc chăn băng tạm để cầm máu.

Ussr rơi xuống đường hầm ống dẫn chất hóa học, bên dưới chỉ có ánh sáng mờ do các phản ứng hóa học dẫn theo các ống màu ra nhiều con đường nhưng hi vọng vẫn đến với ông, vài con chuột chạy tán loạn khi thấy có người và tất cả đều chạy vào một đường nếu vậy sẽ có đường thoát ra ngoài.

Ussr vác cái thân nặng nề đi theo, bên dưới hầm có vẻ rất sâu nên oxi rất ít. Ông gục xuống sàn lạnh, tuyệt vọng vì phải bỏ mạng ở cái nơi xó xỉnh này sao.















































Ussr choàng tỉnh, trên miệng ông là mặt nạ oxi mini và bên cạnh là IE với khuôn mặt xưng vù dị dạng, tím tái với đầy mũi khâu. IE không thể nói nên đã giao tiếp qua cử chỉ, Ussr theo chân IE đến một cái nắp nhỏ trên trần nhưng khi vừa lên thì chuông báo động đã kêu lớn.

-TÙ NHÂN BỎ TRỐN RỒI 

-MAU DẪN CHÓ TRUY ĐUỔI

-Mẹ kiếp!!

Ussr trèo lên với sự giúp đỡ của IE, lần này có vẻ vì cảm kích lần trước ông đã giúp y gặp con trai nên IE đã đánh cược một mạng. Lũ chó đã đuổi tới vị trí cổng thoát hiểm, IE mở cửa qua vân tay giúp Ussr trốn thoát cố thều thào nhắc nhở ông.

-...hăm...só....Y.... (Chăm sóc Ý)

IE dùng tay đấm vào bảng mã sau khi cánh cửa đóng lại nhưng hai bàn tay yếu ớt cũng không đủ, JE đã đuổi đến nơi nhưng cửa vẫn chưa hỏng. Y đập mạnh đầu vào bảng mã, máu bắn ra sàn âm thanh nhiễu điện vang lớn dẫn đến mất điện của cả căn cứ.

Ussr dễ dàng rời khỏi hàng rào điện, lần theo mật mã Mos Rus âm thầm gửi dưới khay thức ăn mà ông giấu đã đào được tập tài liệu đã đánh cắp giấu dưới cánh đồng hoa cách đó không xa, sau đó Ussr cứ chạy thật xa mà không quay đầu lại.

-Đúng là một lũ ngu !!

Nazi chửi lớn, không tên lính nào dám ho he và cả JE, hắn đá IE đang nằm thoi thóp dưới chân.

-Mày đúng là tên chuột cống phản bội !

Nazi nắm đầu IE lên nhưng JE đã nhanh chóng làm hắn chú ý đến việc khác hơn.

-Tất cả tài liệu vũ khí mới gửi đi đều là giả

JE đưa tập tài liệu lên dùng bật lửa đốt cháy nó và mang ra một chiếc máy liên lạc thông qua GSP, IE ngước lên nhìn khuôn mặt hiện ra ngay trên màn hình.

-Ngày mai lập tức đem tập tài liệu tối mật cho ta

-Thời gian?

-Ngay rạng sáng 2 hôm nữa

Cái giọng này có qua máy móc cũng không thể lầm lẫn với IE được, là con của y.

-Ta cũng có vài thứ về cha ngươi

-Đừng có nhắc đến thứ kinh tởm đó

IE cúi mặt xuống áp sát nền, tất cả những câu sau y không nghe rõ được, tất cả mờ dần đi trước khi rơi vào mảng đen.

Nazi quay trở về phòng hắn nhưng đã có một tên lính báo cho hắn rằng trước khi camera bị xâm nhập thì camera phụ mini đã quay lại được hình ảnh bóng một đứa  trẻ. Nazi lập tức nghĩ ngay đó là ai và xông bào phòng lũ trẻ.

Germany đang ngồi cạnh giường Russia và lo lắng cho cậu, sốt có dấu hiệu giảm nhưng mặt cậu thì vẫn đỏ.

-Gián điệp

Nghe hai từ đó bỗng nhiên Rus lạnh sống lưng, chẳng lẽ kế hoạch của cậu có sơ hở. Nhưng Germany lập tức phản đối khi thấy cha mình nhìn trừng trừng Rus.

-Cậu ấy bị bệnh ! Không thể nào

-Mau tránh ra ! Đây là việc quan trọng của ta 

-Cái việc quan trọng của ông thì mặc ông !!

Germany che chở cho Rus và lớn tiếng với Nazi, hai đứa em của cậu thì kinh hãi.

-Hỗn xược ! Thế thì mày phải chịu hình phạt

Nazi cực kì mạnh tay qua từng đòn roi vào hai bàn tay nhỏ của Germany cộng với sự việc hôm nay nên hắn đã trút giận rất lâu, từng tiếng roi quất khiến lũ trẻ sợ hãi rúc đi mất đến mức Russia hay bị Ussr đánh thậm tệ cũng phải sợ. Hai bàn tay bé nhỏ của Germany tứa máu, khi Nazi rời đi cậu mới ào lên khóc, nước mắt rơi xuống sàn hòa với từng giọi máu từ trên tay rơi xuống.

E.Ger bôi thuốc mỡ và quấn băng cho Germany, cậu không hối hận mà quả quyết bản thân chỉ đau về thể xác. Tối đó Germany vẫn ôm Russia ngủ, cậu vui vì đã bảo vệ được Rus và cậu đặt hết sự tin tưởng vào Rus. Nhưng Russia không ngủ mà xoa nhẹ lưng cậu nhóc nhro đang rúc trong chăn, kế hoạch tiếp theo của cậu sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến mạng sống của Germany.

-"Xin lỗi...."



























Lười x 3.14 :))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip