15-18/10/2018


[15/10/2018]

Ai da ~ này này tiểu hoàng bài hát ~ bạn học Bảo Nhi không cần quá hăng hái ~ chọn bài này khiêu vũ, tiểu tỷ tỷ ta theo không kịp tiết tấu ~ lại chạy bộ lại về nhà nhảy ~ thân thể này ăn không tiêu oa ~

Bất quá ta lại tìm được rồi một bài hát tuần hoàn vận động, cảm ơn ~ Văn

Chia sẻ Robin Thicke/Juicy J đơn khúc 《One Shot》http://music.163.com/song/439871976/?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[21:13:03]

https://youtu.be/4nmOJkU-1D8

___________________

Tối nay chờ Mạt nhi tan lớp, chúng ta trong lúc đợi liền chạy bộ mồ hôi đều rơi xuống thì nàng mới tới hội họp với chúng ta~ xa xa vừa thấy hai ta liền vui vẻ hướng chúng ta chạy như bay lại đây ~ ai da ~ nhìn như một học sinh nhiệt huyết sau lưng mang ba lô, quần ngắn đen áo len trắng ~ dáng vẻ này giống Lão Thấp ~ còn không chú ý tới cảm thụ của người qua đường, một thân bay vọt lên người Bảo Nhi, may mắn bổn tôn một giật mình một cái ~ lập tức đỡ lưng Bảo Nhi, để nàng đỡ cái mông siêu nhân này lại~ thỏa thỏa mà đem tiểu công chúa nhà nàng ôm vào trong lòng ~

"Hắc ~ hắc ~ hắc ~ chú ý nơi công cộng, đừng hôn ~ đừng hôn ~"

Ai ~ không còn kịp rồi ~ Văn

Chia sẻ Bruno Mars đơn khúc 《Just the Way You Are》http://music. 163. com/song/5093684/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[21:37:29]

https://youtu.be/LjhCEhWiKXk

___________________

Chúng ta ngày mai gặp, ngủ ngon! yen

[22:02:27]

___________________

[16/10/2018]

Canh rượu thịt heo...

Ăn no rồi lên lớp...

Một ngày tràn đầy nguyên khí...

Ngày mai nghỉ phép...

[12:37:09]

___________________

Cảm ơn các bạn vẫn luôn kiên trì tới chào buổi sáng, mỗi lần tiến vào nhìn thấy tuy hông thể trả lời từng cái được, nhưng trong lòng rất vui vẻ... ^_^

[12:41:58]

___________________

Chín thế kỷ không chủ động gửi hình của mình cho đồng nghiệp xem, hôm nay các đồng nghiệp ở trong một nhóm kín dụ dỗ ta gửi hình lúc ta mang thai cho bọn họ xem, vì vậy ta tìm thật lâu mới tìm được một tấm hình ta thấy rất hài lòng, bất quá là chụp chung với Bảo Nhi.

Ảnh chụp gửi vào trong nhóm liền sôi trào, bất quá nhiệt nghị không phải ta, bọn họ hoa si mà thảo luận cô gái chụp chung với ta, các khen đủ kiểu.

Lòng ta lạnh xuống dưới 0 độ C, vai chính không phải là ta sao? Ta sau này không bao giờ gửi hình ta với Bảo nhi cho bạn bè xem nữa, bảo đảm! Đằng

[18:43:13]

___________________

@ dư thừa giải thích 2018 2018-10-16 18:58:45

Phỏng vấn Đằng một chút, có hay không trong nháy mắt cảm giác trái tim, thật lạnh thật lạnh

-----------------------------

Ta nhất thời không nghĩ tới những thứ này, trọng tâm là mỹ mạo của ta, kết quả bẽ mặt. Đằng

[19:11:53]

___________________

@ ôn nhu ôn 2018-10-16 18:50:55

A ha ha ha ha

Nhị tỷ thật đáng yêu

Lần sau nhớ rõ dùng gạch men

Bất quá có thể nghĩ mị lực của Bảo tỷ tỷ thật...

Không phải là dùng để trưng cho đẹp, như thế oanh động

Trứng muối thật sự thật sự thật sự nhặt được bảo vật

-----------------------------

Trứng muối hôm nay còn khoe khoang chính mình là thiên sứ, nghe không nổi nữa. Đằng

[19:13:06]

-----------------------------

Không có, nàng hôm nay nói với tớ nàng là tiên nữ. Khiết

[19:22:51]

___________________

Thời tiết trở nên mát mẻ, chúng ta đã lâu không cùng tản bộ, cơm nước xong mọi người ở tiểu khu bước chậm, thấy người quen thì dừng lại tâm sự. Lúc chúng ta trò chuyện, Bảo Nhi thích từ phía sau ôm Hạ Mạt thương yêu nàng, ta thích hình ảnh như vậy, cũng thích chụp lén các nàng. Tìm xong một góc tốt, đột nhiên một khuôn mặt to tròn như bánh nướng xuất hiện trong máy hình, Cao đầu to chuyện gì cũng đều có nàng. Khiết

[20:02:11]

___________________

Ngày mai nghỉ ngơi, tối nay nói chuyện phiếm. yen

[21:28:43]

___________________

@ khiết đằng hi yên văn mạt 2018-10-16 20:38:40

Mạt mạt, ngươi nói chính mình là thiên sứ với tiên nữ, vậy tiểu bảo là cái gì?

-----------------------------

Nàng nói ta là thường nhân. yen

[21:30:41]

___________________

@ nếu hạ nếu thu 2018-10-16 21:32:43

Sao Mạt Mạt có thể đáng yêu như vậy......

-----------------------------

Vẫn luôn đáng yêu như vậy, vừa rồi nàng đi ra sân thượng, thấy thỏ thỏ ngửa đầu nhìn phong cảnh bên ngoài, nàng và thỏ thỏ đối thoại: "Các ngươi đang tự hỏi thố sinh* sao?"

[*Người -> Nhân sinh, Thỏ -> Thố sinh :))) ]

Các ngươi có thể hiểu không? yen

[21:58:51]

___________________

@ tô tiểu bắc thế giới 2018-10-16 22:24:39

Bảo Nhi, hôm nay có kéo đàn hay không.

-----------------------------

一Hầu như mỗi ngày đều sẽ luyện. yen

[22:37:57]

___________________

Mọi người ngủ ngon, ngày mai gặp. yen

[22:47:39]

___________________

[17/10/2018]

Chào buổi sáng, chờ lát nữa gặp. yen

[09:52:55]

___________________

yen đồ phiên

Y: "Bì lão sư, tớ rốt cuộc tìm được vớ giáng sinh năm đó cậu tặng cho tớ, hình như chưa giặt, cậu ngửi thử?"

M: "Cậu thật "Săn sóc"!!!"

[12:47:20]

___________________

Vừa rồi đi ra ngoài một chuyến, mua bánh kem nàng muốn ăn, hôm nay chúng ta gặp ở trong lâu. yen

[12:50:46]

___________________

Càng văn Yen

Một lần cơ hội, ta và Mẫn tỷ, Vivi hợp tác với một studio nhỏ. Ba người tính cách ăn nhịp, rất nhanh thức đẩy lý niệm kinh doanh .

Trên tay chúng ta không có nhiều tài chính, lấy hết tiền tiết kiệm biểu diễn đi thuê sân khấu, mua thiết bị. Lúc ban đầu chúng ta vì mua một cái bàn mà luôn mãi tự hỏi dự tính có hay không hợp lý, thiết bị có chút vẫn là đi chợ bán đồ cũ tìm mua, bao gồm dương cầm.

Chúng ta ý tưởng rất đơn giản, dạy học là chủ, thi triển sở trường. Vừa mới bắt đầu không biết tuyên truyền, chỉ là ở trong phạm vi phòng làm việc làm quảng cáo, học sinh không nhiều lắm.

Mẫn tỷ trời sinh có đầu óc buôn bán, sau khi nàng thi đấu quốc tế, nàng nghĩ ra rất nhiều biện pháp chiêu sinh cho chúng ta, suy nghĩ của nàng rất nhanh, thay đổi phương thức làm ta nhớ tới Thiên hi, khi đó mới vừa sáng lập, Thiên Hi cho ta rất nhiều lời khuyên, tốt nghiệp đại học hai năm, nàng đã là một cổ đông lớn của một cơ sở đào tạo lớn. Mẫn tỷ đề nghị để cho ta càng có lòng tin đi làm tốt công việc.

Gây dựng sự nghiệp cũng không đơn giản như trong tưởng tượng, mà đặc biệt gian nan, nếm thử qua mới biết được xã hội có bao nhiêu tàn khốc, nhưng này cũng không thể ngăn cản mục tiêu muốn thành công của chúng ta. Nếu chỉ có ý tưởng mà không thực hiện, hết thảy đều là nói suông. Rất nhiều chuyện chúng ta cho rằng không có khả năng, ở đoàn đội nhỏ cùng nhau nỗ lực cùng nhau sáng tạo cùng nhau suy nghĩ cùng nhau đối mặt khó khăn mọi tình huống, từ lúc mới bắt đầu từ học sinh đến giáo viên đều ít, liền bắt đầu mở rộng đội ngũ giáo viên. Chúng ta còn xem xét đoàn đội diễn xuất và thu âm.

Thói quen sinh hoạt ở Canada, cảm ơn trong sinh hoạt gặp được quý nhân, để ta biết thế giới bên ngoài rất lớn, có lạnh có nóng, ta dần dần trưởng thành, tới nơi này thu hoạch rất nhiều.

Mỗi ngày có thể làm chính mình buông thể xác và tinh thần cùng tháo bỏ cảm xúc ngụy trang, chỉ có nàng. Mặc kệ bận rộn bao nhiêu, tận lực rút ra thời gian gọi điện thoại cho nàng, cho dù là nghe nàng nói một lời, cũng an tâm. Ta thích cùng nàng chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, nhưng không thể gạt được nàng hiểu rõ ta, nàng có thể từ trong giọng nói của ta cảm nhận được cảm xúc của ta, ngay cả khi ta giả vờ vui vẻ, nàng vẫn sẽ vạch trần ta.

"Có từng nghĩ tới việc đổi không gian lớn hơn?" Bốn năm sau, ngồi ở quán cà phê ở trung tâm phồn hoa, ta đột nhiên hỏi Mẫn tỷ.

"Muốn!" Nàng biết ý nghĩ của ta.

"Liền ở cái này khu vực tìm địa phương đi!" Hai tay duỗi ra.

"Em nói giỡn sao? Này đoạn đường." Nàng cười nhìn ta.

"Em giống nói giỡn lắm sao?" Buông hai tay dựa vào trên sô pha than nhẹ một hơi, kỳ thật thật là chính mình nhất thời đầu óc nóng lên thốt ra, có ý nghĩ như vậy, nhưng không dám hy vọng xa vời.

"Chỉ là tiền sân thì kinh người, còn phải lắp đặt thiết bị." Nàng nghiêm túc suy tính.

"Đúng vậy! Vạn nhất đi nhầm một bước, tất cả đều sẽ trở lại điểm bắt đầu, hai bàn tay trắng." Đột nhiên cảm thấy tách cà phê nặng không ít

"Biện pháp thì nghĩ ra được, nói làm liền làm, chúng ta trở về cùng mọi người thương lượng đi." Nàng bị ta kích thích rồi.

"Em vừa rồi là nửa đùa nửa thật." Ta cười nhìn nàng.

"Chị nghĩ thật, ngày mai buổi sáng 9 giờ, mở họp!" Nàng nghiêm túc nhìn ta, từ ánh mắt của nàng, có suy nghĩ và bốc đồng giống ta.

[14:03:37]

___________________

Tuổi trẻ chúng ta tựa hồ làm chuyện điên cuồng, mỗi người hùng tâm bừng bừng, mỗi người phát biểu ý kiến của mình, có khi thảo luận biến thành tranh luận, phương án không ngừng bị lật đổ, bao nhiêu lý tưởng vào buổi tối mà nỗ lực, nhưng rất nhiều thời điểm kiên trì không được lại muốn từ bỏ. Đang lúc mọi người đạt thành chung nhận thức, mới vừa bước ra một bước gặp phải khảo nghiệm liền có vết thương chồng chất.

"A lơ..." Đêm khuya, từ phòng làm việc đi ra, trong lòng đặc biệt khó chịu, xe không khởi động, muốn tìm nàng, nghe được nàng thanh âm một khắc này, nước mắt khống chế không được đại nhỏ giọt xuống.

"A lô, thân ái..."Đầu bên kia điện thoại nàng vui vẻ kêu ta, ta cắn chặt hàm răng nhưng nói không ra một chữ.

"Có nghe sao? Tớ có tin tốt muốn nói với cậu a, không nghĩ tới cậu liền gọi tới. Bất quá... Cậu nơi đó đã khuya a, như thế nào còn chưa ngủ? Cậu không ngoan a."

"A lô... A lô... Có nghe thấy không?"

"......" Dùng sức cầm chặt tay cầm điện thoại đang run rẩy, thân thể không chịu khống chế nức nở.

"Sao cậu lại khóc? Cậu đừng làm tớ sợ, cậu làm sao vậy???" Nàng lo lắng khẩn trương lên.

"......" Thả ra gục trên tay lái lên tiếng khóc.

"Cậu trước đừng khóc, cậu nói cho tớ biết làm sao vậy?" Giọng nói của nàng trở nên run rẩy và nghẹn ngào.

"Tớ không chịu nổi, tớ rất nhớ cậu, mệt mỏi quá......" Tay chống tay lái, lần đầu tiên hướng nàng khóc la hét.

"Đã xảy ra chuyện gì? Cậu nói a!" Ta làm nàng khóc.

[14:48:35]

___________________

Quay kiếng xe xuống, giảm bớt hảo tâm tình sau không hề chính mình một người chống, cùng nàng nói gần nhất gặp được chuyện không xong.

"Cậu đừng khóc, còn có tớ đây, tài chính cậu không cần lo lắng, tớ mới vừa để dành một ít, ngày mai tớ chuyển tiền Western Union cho cậu. Về phần những thứ khác, tớ nghĩ mấy cậu nhất định sẽ giải quyết, bởi vì đồng bạn hợp tác của mấy cậu đều rất tuyệt, rất đoàn kết,này so với cái gì đều trọng yếu, không phải sao?" Nàng an ủi.

"Cậu không cần chuyển cho tớ, tớ có thể giải quyết, có thể trò chuyện với cậu một hồi là tớ liền thoải mái trong lòng hơn." Cảm xúc phát tiết xong hối hận đem áp lực vô hình gây cho nàng, để nàng lo lắng như thế.

"Chúng ta là một thể, trừ phi cậu không coi tớ là người nhà." Giọng nói của nàng mang theo nghiêm túc.

"Không phải, kho bạc nhỏ của chúng ta thật vất vả mới để dành được một ít tiền, cậu cầm đi làm quản lý tài sản khác đi, chờ tớ trở lại."

"Cho cậu chính là quản lý tài sản tốt nhất a!"

"......" Nàng lời nói làm ta nhất thời nghẹn lời.

"Nhưng mà vạn nhất thất bại, thì sẽ không còn gì nữa."

"Tin tớ đi! Dự đoán của tớ rất chuẩn, tớ cảm thấy mấy cậu khẳng định sẽ được."

"Mạt nhi......"

"Chúng ta còn trẻ, nếu làm không được thì cùng lắm là quay đầu lại, tớ bây giờ chỉ quan tâm thân thể của cậu, đừng mệt nhọc như vậy, cậu khỏe thì tớ mới khỏe được."

"Ân, đã biết. Bất quá cậu nghe tớ, tớ cùng Mẫn tỷ các nàng có năng lực giải quyết, cậu đem tiền giữ lại."

"Dù sao tớ có tài khoản của cậu."

"Tài khoả gì, tớ không có cho cậu a."

"Hì hì, cậu lần trước trở về tớ lén nhớ kỹ. Trước không nói cái này, tớ còn chưa nói tin tức tốt của tớ đâu."

"Vậy để cho tớ đoán một chút... Chức danh qua?" Tâm tình tốt rất nhiều.

"Ha, không phải, lại đoán!"

"Ân... Cậu có đơn lớn sao?"

"Cũng không phải!"

"Đó là cái gì?"

"Mới vừa nhận được tin tức từ hiệp hội, tội cần phải dựa vào thứ tự xếp hạng năm ngoái để xin, trực tiếp tham gia cơ hội xuất ngoại giao lưu học tập vào tháng 12."

"Thật vậy chăng? Nước nào?" Tim đập "thình thịch" một chút, ngồi thẳng thân thể, chờ mong nàng kinh hỉ.

"Anh."

"À, tớ còn tưởng là đến Canada a." Suy nghĩ nhiều, tâm trọng nhất thời liền Down.

"Ha ha, tớ cũng muốn a! Bất quá có thể có cơ hội này đã rất tốt, hơn nữa tớ lại cách cậu gần một chút."

Nghe nàng cuối cùng một câu, trong lòng hụt hẫng. Mấy năm nay chỉ có ta điều kiện cho phép dưới tình huống mới có thể trở về thăm nàng, nàng muốn tới Canada, cá nhân xin là rất khó thông qua.

"Ân, thật thay cậu vui vẻ, đi Anh quốc Luân Đôn sao? Đợi bao nhiêu ngày? Có thời gian chính xác không?"

"Ân, Luân Đôn. Cụ thể hành trình an bài còn chưa có, đại khái giữa tháng xuất phát, thông báo có tớ liền cho cậu thời gian."

"Được! Bây giờLuân Đôn đã lạnh, tớ trước tiên gửi cho cậu mấy cái áo khoác dày." Ngẫm lại, còn có hai tháng.

"Không cần, cậu gửi cho tớ rất nhiều quần áo, tớ đủ mặc, cậu yên tâm đi!"

"Mạt nhi..."

"Ân?"

"......" Thật ra ta rất muốn cùng nàng nói ta muốn đi Anh quốc tìm nàng, nhưng hiện tại rất nhiều chuyện chưa xử lý tốt, ta không muốn đến lúc đó nuốt lời làm nàng mất mát.

Chúng ta hàn huyên thật lâu, lòng ta an tĩnh lại. Lừa nàng nói ở nhà, cắt đứt điện thoại sau một mình lái xe về nhà, nghe nàng hát, nghĩ nàng nói tháng 12 đi Anh quốc, tâm trạng trở nên không giống nhau, ta cần thiết nỗ lực làm tốt chuyện đang có.

[19:04:23]

___________________

Đã lâu không về nhà, Ngữ Phàm cùng Ngữ Mộng bọn họ cùng nhau về nhà ba mẹ ăn cơm, bận rộn một đoạn thời gian, trở về có thể thấy mọi người trong nhà cảm giác thật hạnh phúc.

"Bảo, cái này cho em, anh nghĩ đặt ở studio mới sẽ rất không tồi." Trước khi ăn cơm ở phòng khách nói chuyện phiếm, Ngữ Phàm đưa cho ta một phần lễ vật.

"Tốn kém như vậy?" Ta kinh hỉ sau vui vẻ nhận.

"Em cái gì đều không muốn chúng ta hỗ trợ, cái này là vật trang trí phong thuỷ, cùng nhau chọn với ba, chúc các em may mắn." Hắn lão cán bộ miệng lưỡi làm ta thói quen.

"Anh với ba thật đúng là tin cái này, cảm ơn! Đây là cái gì?" Tò mò mở ra.

"Tranh chiêu tài, bất quá em yên tâm, một chút cũng không tầm thường, còn rất có cảm giác nghệ thuật, phong thuỷ thà rằng tin còn hơn là không, mấy năm nay xử lý chuyện làm ăn của ba liền biết phong thủy, anh cảm thấy rất linh." Từ hắn trong miệng nói phong thuỷ, làm ta có điểm ngoài ý muốn.

"Còn có chị, bảo vật khi đi công tác ở Monaco." Ngữ Mộng đưa cho ta hai cái rương.

"Lớn như vậy?" Ta ngạc nhiên.

"Cũng là vật trang trí phong thuỷ." Nàng cười nói.

"Anh chị đây là làm sao vậy? Toàn tin cái này." Bất đắc dĩ cười, anh rể với chị dâu bọn họ cười theo.

"Wow! Tranh này thật đẹp, cảm ơn anh, em rất thích." Mở hộp tranh ra, trong tranh là một cây đại thụ, tranh sơn dầu kim sắc, đại khí thả mang theo cảm giác nghệ thuật.

"Thích là tốt, của Ngữ Mộng là gì vậy?" Ngữ phàm tò mò.

"Bảo, em mau mở ra, phần của chị là cho em treo trong phòng làm việc, một phần là có thể treo ở trong nhà làm tác phẩm nghệ thuật." Nàng ngồi ở bên cạnh Ngữ Phàm hưng phấn nói.

"Đầu hươu?" Mở ra khi làm ta giật cả mình, một đầu hượu rất lớn dùng vật liệu gỗ làm, móc ra sừng hươu rất dài.

"Đầu hươu cũng không tồi, đại diện cho đường đi thuận lợi." Ngữ Phàm cười nói.

"Đại lão biết hàng nga." Ngữ Mộng hai tay thân mật ôm cổ Ngữ Phàm, hắn đắc ý cười ôm nàng.

"....... Về phần cái này đồ vật, xin hỏi chị lúc mua là nghĩ như thế nào? Đừng nói cho em cũng là vật trang trí phong thuỷ nha." Mở ra nàng cái thứ hai lễ vật khi, hết chỗ nói rồi, so đệ nhất kiện càng dọa người, một bộ một đặc sắc của Monaco, cũng là bằng gỗ.

"Ha ha, cái này có thể để ở trong nhà, lúc ấy chị thấy rất thú ví, nhất thời tâm huyết dâng trào liền mua, có thể đặt ở trong nhà, trừ tà." Ngữ Mộng cười ngồi dậy.

"Em đây là chỉ xằng bậy, tà không tích, người bị dọa choáng váng." Ngữ Phàm dở khóc dở cười đi véo mặt nàng.

"Cảm ơn, đều rất thích." Ta không giỏi biểu đạt chính mình, nội tâm là rất cảm động.

"Các ngươi ba huynh muội trước chụp một tấm đi, ta mua camera mới, thử xem tay." Tỷ phu cầm camera lại đây, mỗi lần tụ hội hắn thích cho chúng ta chụp ảnh, tuy rằng hiện tại máy tính có thể trực tiếp lưu trữ, nhưng hắn vẫn cứ thích đem ảnh chụp tẩy phơi ra tới phân phát cho mọi người. Ngữ Phàm ôm hai ta, chúng ta vui vẻ cười, mặc kệ bên ngoài sóng gió bao lớn, về đến nhà, bọn họ chính là tốt nhất dựa vào.

Ngày hôm sau, cùng các đồng bạn cùng nhau ăn cơm, lúc mở túi ra lấy khăn giấy, phát hiện hai thẻ ngân hàng xa lạ. Cầm ra xem, mặt trái dán hai tờ giấy, viết: "Mật mã là sinh nhật của em."

Hốc mắt tức thời đỏ, đây là ngày hôm qua Phàm cùng Mộng lén nhét vào trong túi ta, bọn họ thực lo lắng ta tài chính không đủ dùng.

Vào lúc ta gặp khó khăn, bọn họ cùng Hạ Mạt cùng với bọn tỷ muội trước tiên đưa cho trợ giúp, chưa từng có nhiều lời, cứ như vậy yên lặng.

Cuối cùng cũng chưa tiếp thu bọn họ, cùng các đồng bạn hợp lực đem sở hữu tài chính giải quyết, này phần cảm kích giấu ở đáy lòng.

Ps, Gửi một tin nhắn qua cho Ngữ Mộng: "Tỷ, về sau đừng đưa cái mặt này cho em, nửa đêm tỉnh lại thật sự rất dọa người."

[20:30:06]

___________________

Cùng chủ nhiệm trò chuyện điện thoại hàn huyên thật lâu, ngày mai gặp. yen

[21:57:45]

___________________

[18/10/2018]

Ngày hôm nay gặp chút chuyện, còn chưa tới nhà, mọi người ngủ ngon. yen

[22:04:40]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip