09/06/2020


Chia sẻ Galen Crew 《Sandcastles》http://music. 163. com/song/1349273130/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Sáng sớm...

[10:01:20]

▪▪▪▪▪

Chia sẻ Chole Sainte-Marie 《Brulots》http://music. 163. com/song/5153309/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Sáng sớm!

Tỉnh lại ra ban công rửa mặt, Doãn lão sư đã chùi sạch giày của chúng ta.

Ta nói giày cũng 3-4 năm còn mới như vậy, như vậy năm nay cũng không cần mua giày, nàng nghe xong rất phát điên. yen

[10:34:27]

▪▪▪▪▪

Lúc ăn điểm ăn, mẹ cho chúng ta xem bức tranh này, nói trên web nói là giá trị 7 trăm triệu.

Sau đó Hạ Mạt đặc biệt kinh ngạc, kích động nói: "Vậy con vẽ ra cái kia không mặc quần áo gần giống như vậy, cũng có thể đáng giá sao?", ta và mẹ bị nàng chọc nở nụ cười.

Các ngươi hiểu ý của nàng không? yen

[12:49:07]

▪▪▪▪▪

Phiên ngoại Hạ Mạt

Ăn xong cơm trưa vốn định ngủ một giấc, kết quả một cuộc điện thoại lừa gạt quấy rầy chúng ta, đánh thức ngủ không được vừa vặn luộc xong đậu phộng, cùng bảo cầm vào phòng khách vừa ăn vừa xem nhân gian phong vị 2

Thấy một đôi tình nhân rất ân ái, cô bé kia như chim nhỏ nép vào người người yêu của nàng, thì Bảo đột nhiên nói một câu: "Cậu xem người ta dính tới bao nhiêu? Bây giờ cậu chỉ lo ăn không dính tớ."

". . ." Ta nuốt đậu phộng xuống khẽ nhếch miệng nhìn nàng.

"Chúng ta bây giờ là trời rất nóng dính dính, còn bọn họ là mùa đông." Ta nói tự giác lặng lẽ tới gần nàng.

"Vậy cậu vẫn ngồi sang bên kia một chút đi, thịt của cậu đều là mồ hôi." Lúc thịt bắp đùi lạnh lẽo trắng nõn bóng loáng của ta đụng vào nàng, thì vẻ mặt nàng hận không thể đá bay ta.

"Hừ! Là cậu nói hết đó, bây giờ cậu lại ghét bỏ tớ, tớ còn không có ghét bỏ thịt cậu nóng như lửa đốt đâu." Cố ý khoa trương cách xa nàng một mét, tỏ vẻ ta cũng có tôn nghiêm.

[17:47:49]

▪▪▪▪▪

Đại học thời gian Hạ Mạt

Nhà ăn vô cùng náo nhiệt, ta và Bảo đi đến lúc đó bọn tỷ muội đã chọn xong đồ ăn bắt đầu ăn, chỉ thấy đại Văn giống dưa chuột héo, tay ôm bụng ăn thì không ngon.

"Dì cả của cậu tới sao?" Ta cười vỗ bả vai nàng để nhạc cụ của Yen xuống.

"Đâu chỉ tới, còn mang theo dao tới, không đâm mấy dao thì nàng không thoải mái, đau chết lão nương rồi." Nàng để đũa xuống không ăn.

"Dì cả của tớ thì chào đón tớ, mỗi lần tới tìm tớ lặng yên không một tiếng động, còn khách khách khí khí đi." Thiên Hi khoe khoang nói, Đại văn trừng mắt liếc nhìn nàng.

"Tớ có nước ấm, uống một chút đi." Yen đưa bình giữ nhiệt cho nàng.

"Cảm ơn Bảo! Mạt nhi nè, mau mau cầu cứu chủ nhiệm giúp tớ đi, tớ sắp bị nàng làm phiền chết rồi." Đại văn hai tay bắt lấy tay phải ta lắc lắc.

"Cậu cứ thích uống nước lạnh thần tiên cũng không thể nào cứu được cậu, cậu nhìn Bảo đi, mặc dù mỗi ngày cầm bình giữ nhiệt giống như lão cán bộ, nhưng lại tốt cho cơ thể a!" Ta bất đắc dĩ nói nàng.

"Cậu nói ai lão cán bộ?" Yen nghe không vui, kéo lỗ tai ta.

"Khen cậu mà khen cậu mà. . ." Ta nghiêng đầu thống khổ la hét, nàng còn cam lòng thật dùng sức a.

"Ha ha, nói chuyện thật có nghệ thuật." Đằng nhi gặm xương sườn cười ta.

"Đúng vậy!" Lão đại phụ họa mọi người bắt đầu cười.

"Thân ái tớ sai rồi, tha tớ. . ." Ta nhanh chóng bồi tội.

"Phạt cậu đi hỗ trợ gọi đồ ăn." Nàng nói ngồi xuống.

"Vậy xin hỏi Quý Phi ngài muốn ăn gì? Tiểu nhân đi gọi cho ngài." Hai tay nắm lễ độ cung kính.

"Hai món thanh đạm là được, giữ bụng lại tối nay chúng ta đi ra ngoài ăn ngon." Nàng mở bên ngoài túi đàn lấy điện thoại ra.

"A? Hai cậu tối nay bỏ bọn tớ lại đi ra ngoài ăn sao?" Thiên Hi kích động nhìn hai ta.

"Lão đại, cậu còn chưa nói với mấy cậu ấy sao?" Ta nhìn Khiết.

"Không phải là chờ mấy cậu tới rồi mới nói nha." Trong miệng chứa cơm nói.

"Hừ, ý là nói trôi qua với lục nhi, hai cậu kẻ phản bội." Đại văn trẻ con bĩu môi.

"Cái gì a? Không phải hai tớ đi ra ngoài ăn cơm, là tối nay Bảo ba mẹ mời chúng ta đi ra ngoài ăn bữa tiệc lớn. . ."

"A! ! ! ! ! ! ! !" Ta còn chưa nói xong, mấy người các nàng kích động la lên, lại là khoảnh khắc cao quang thu hút sự chú ý của người khác, các nàng liền không thể rụt rè bình tĩnh chút sao?

Sau đó ta liền nói hôm nay Tịnh mẹ gọi điện thoại nói cho ta, các nàng rất thất vọng Bảo ba mẹ không đi, có điều Bảo vừa nói có bít tết với hải sản, thì mấy đường sự này đã không khống chế nổi ý nghĩ hận không thể lập tức bay tới nhà hàng, bởi vì mỗi lần Bảo ba mẹ dẫn tới nơi ăn uống đều rất tốt hơn nữa vô cùng ăn ngon, chưa từng thất vọng qua, cho nên mỗi khi cùng Bảo ba mẹ ăn cơm, các nàng hưng phấn vô cùng, bao quát bản thân ta.

"Không phải bụng cậu đau sao? Sao bây giờ lại có tinh thần như vậy?" Thiên H ghét bỏ nói đại Văn.

"Nha, khoan hãy nói, đột nhiên không còn đau như vậy nữa, ha ha, ôi trời, tối nay tớ mặc gì mới đẹp ta? Tháng trước mua quần đùi ngắn có thể mặc, nghĩ lại là vui vẻ rồi. . ." Đại văn bắt đầu tươi cười rạng rỡ.

"Mặc cái đầu cậu, cậu mặc bại lộ như vậy ở nhà hàng có máy điều hòa sẽ cảm lạnh." Ta gõ đầu nàng xoay người đi múc cơm.

"Cảnh cáo mấy cậu tối nay đừng ăn vũng địa thịt của tớ." Thiên Hi.

"Tớ không có, tớ chỉ nhìn mà thôi." Đằng nhi.

"Tớ cũng chỉ sợ cậu ăn không hết thôi mà." Đại Văn.

"Ai biểu cậu ăn chậm như vậy?" Khiết.

"Tớ ăn chậm cũng có sai à, tóm lại mấy cậu ai trộm tớ thật sự không khách khí." Thiên Ji.

Nghe các nàng ở phía sau ríu rít ồn ào ta nhịn không được cười, ngoại trừ ta, lão tam bị bắt nạt cũng thật thảm.

[19:46:26]

▪▪▪▪▪

Buổi chiều tan lớp, chúng ta giống như gà con được thả ra, chạy vội về ký túc xá cất sách xong chuẩn bị xuất phát, thời tiết nóng đến toàn thân nhão dính dính, mọi người muốn tắm rửa thay đổi quần áo lại đi ra ngoài, nhưng trong phòng tắm có người khóa trái bá chiếm thật lâu.

"Lý cao muội cậu nhanh lên, ngồi xổm bao lâu rồi?" Đằng nhi đập cửa phòng tắm kêu.

"Tớ đang lấy máu, cậu đừng quấy rầy tớ." Đại Văn ở bên trong la hét.

"Ha ha ha ha. . ." Chúng ta bị nàng chọc cười.

"Vì ứng tiết, chúng ta tối nay thống nhất mặc đáng yêu một chút đi? !" Lão đại đề nghị.

"Tớ có váy tiểu công chúa." Thiên Hi nói.

"Tớ đây cũng có áo hai dây." Đằng nhi tìm kiếm tủ quần áo.

"Đều mặc váy?" Yen hỏi, sau đó nhìn ta.

"Tớ cũng có một cái màu trắng." Ta cười nói.

"Vậy được rồi, tớ phải tìm xem." Nàng nói đi mở ra tủ quần áo.

"Tớ thích cậu mặc bộ này, nhìn rất đẹp." Đi đến bên cạnh nàng cho nàng kiến nghị, nàng có một bộ trên dưới tách ra bộ váy, ở trên là áo tay ngắn giản dị kiểu Nhật giống với đồ búp bê, ở phía dưới là váy ngắn qua đầu gối, có vẻ rất có khí chất lại có chút đáng yêu.

"Ân! Vậy mặc cái này." Nàng không có do dự, lập tức quyết định, ta vui vẻ cười.

"A mấy cậu đều mặc váy còn tớ thì sao? Tớ cũng muốn mặc giống mấy cậu mà." Đại Văn đỡ eo đi ra.

"Vậy cậu mặc tã giấy đi!" Thiên Hi dứt khoát nói.

"Ha ha ha ha. . ." Cười chết chúng ta.

[20:33:36]

▪▪▪▪▪

Sáu người trang điểm xinh đẹp đi ở trên sân trường, đưa tới trên đường quay đầu lại xem, ta xấu hổ trốn ở bên cạnh Yen, nắm tay nàng thật chặt.

Lý Mạn Văn, Khúc Tiểu Đằng, Trịnh Thiên Hi ba con khổng tước này đi đường mang phong cách vô cùng tự tin, ngực ưỡn ra hơn so với mọi khi, eo thẳng hơn so với mọi khi, khuôn mặt trắng hơn so với mọi khi, mấu chốt lông mày vẽ kia, không biết còn tưởng rằng là đi luận võ, hắc đen đặc nùng liệt, còn nói là lông mày khí phách lưu hành đây.

Để tiết kiệm tiền, chúng ta chen chúc giao thông công cộng, tan tầm cao điểm a, có thể tưởng tượng, các nàng sợ người khác cọ dính mặt, cứ hỏi ta phấn nền có bị rớt không, vài phút hỏi một lần, cho đến khi ta trợn trắng mắt.

"Mạt nhi, lại đây!" Này vừa đứng có vài ngườixuống xe, yen tìm được rồi vị trí trong góc.

"Thật oi bức a! Mặt tớ đều muốn ướt mồ hôi." Tránh ở nàng vây quanh trong giới thật có cảm giác an toàn, xe đầy người, khí lạnh hoàn toàn không đủ dùng.

"Kiên trì một chút nữ, sắp đến." Lúc nàng nói thì hơi thở phả lên mặt ta, ta một chút cũng không cảm thấy nóng, ngược lại là rung động, muốn hôn nàng.

"Ân, may mắn hai ta với lão đại không có trang điểm, nếu không thì càng khó chịu." Ta cười nhìn Đằng nhi các nàng, nàng khẽ cười.

"Không bằng. . ." Nàng muốn nói lại thôi.

"Ân?" Ta mở to hai mắt nhìn nàng.

"Chúng ta tối nay về nhà đi? !" Nàng xấu hổ cười.

". . . Ân!" Ta xấu hổ gật đầu.

"Vậy bọn tỷ muội. . ." Ngẩng đầu nhìn nàng.

"Cùng nhau về, chỉ cần cậu ngủ với tớ là được." Nàng ôm nhu khẽ cười nói.

"Ân ân! Ăn cơm thì nói với các nàng, các nàng nhất định sẽ đồng ý." Mặc dù muốn ở một chỗ với nàng, nhưng chúng ta cũng quen thích cùng bọn tỷ muội ở bên nhau.

"Cẩn thận! Đau không?" Đột nhiên tài xế phanh gấp, eo ta đụng vào trên ghế, nàng lập tức ôm ta lại.

"Không có sao. . ." Nắm chặt nàng sau mỉm cười nhìn nàng.

". . ." Nàng không nói chuyện, thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm ta, kia tràn đầy tình yêu ta có thể cảm nhận được, cùng nàng nhìn nhau trong chốc lát, xấu hổ tựa đầu lên vai nàng.

[21:03:17]

▪▪▪▪▪

Chờ một lát. . .

[22:03:12]

▪▪▪▪▪

Tới nhà hàng nào đó, đi vào cảm giác sống lại, thật mát mẻ a! Người phục vụ nhiệt tình đón tiếp chúng ta, dẫn chúng ta đi đến khu A ngắm cảnh.

"Oa! Ngồi ở đây ngắm cảnh đêm bổng ngây người." Thiên Hi nhỏ giọng nói, mọi người kích động theo, giữ rụt rè không dám lớn tiếng nói chuyện.

"Mau mau, lấy ra chụp đi." Đại văn hưng phấn nhỏ giọng kêu, Khiết từ trong bao lấy ra cameras chúng ta hợp tiền mua, dưới sự trợ giúp của phục vụ, chúng ta chưa ăn tới trước sáu tấm hình chụp chung.

"Chào mấy chị! Lý tiên sinh đã an bài thực đơn đêm nay cho các chị, bây giờ có phải có thể lên món không" Người phục vụ mỉm cười hỏi.

"Đúng vậy, cảm ơn!" yen gật đầu đáp lại.

"Được, xin hỏi thịt bò muốn chín mấy phần?" Người phục vụ hỏi, chúng ta thương lượng một chút muốn 7 phần, hắn gật đầu xoay người rời đi.

"Oa! Soái ca này thật soái a, làn da còn tốt hơn cả tớ." Đại văn bắt đầu hoa si, Thiên Hi cũng đi theo cuồng gật đầu.

"Vậy hai cậu chờ lát nữa liền nhìn soái ca kia liền no rồi, bọn tớ ăn giúp hai cậu." Lão đại lau son môi.

"A không cần!" Hai nàng nóng nảy, ta cùng Bảo các nàng nở nụ cười.

Món ăn đi lên là canh nấm cùng canh bò hầm, Lý ba tinh tế đến ta cùng lão đại không thích uống canh nấm đều nhớ rõ, cho hai ta kêu canh bò hầm, quá cẩn thận.

Giữa chúng ta đã thành thói quen ăn đồ ăn lẫn nhau, các nàng muốn uống canh bò hầm của chúng ta, chúng ta sẽ không để ý duỗi cái muỗng lại. Mọi người khen canh này uống rất ngon, rất thơm.

Sau đó salad lên, còn có thịt bò chúng ta chờ mong nhất ( lúc đọc sách chúng ta vẫn là ăn thịt bò ), có bít tết tiêu đen cùng với thịt bò tuyết Australia với muối biển, mùi thơm kia xông vào mũi, chúng ta đều nhịn không được đồng thời cầm lấy dao nĩa.

"Lão đại, cậu chia đều chút, không thể bất công." Thiên Hi đáng yêu muốn chết, cắn nĩa ánh mắt sáng long lanh nhìn Khiết cắt chia thịt bò.

"Lão đại, miếng bên trái kia cắt nhỏ một chút, ai da cậu đừng keo kiệt như vậy a!" Đại Văn tức giận.

"Không cắt!" Khiết chịu không nổi buông dao nĩa, trợn trắng mắt buông dao nhỏ, ta cùng yen còn có Đằng không tiếng động cười trộm.

"Khiết, đừng cắt, hẳn là mỗi người đều có một phần." Lúc này yen nói.

"A? Thật vậy sao?" Nhưng đem các nàng vui hỏng rồi, lúc này không cần đoạt.

Không đầy một lát, lần lượt sáu phần thịt bò được đưa lên, phân lượng không lớn, nhưng đều là thịt bò tinh phẩm, đau lòng yen ba mẹ tốn kém.

"Ta kao! Kia không phải là bạn trai của Tiểu Mễ lớp chúng ta sao?" Lúc này đại Văn kích động nhìn phía trước nói.

"Làm sao vậy?" Chúng ta đều sôi nổi nhìn qua, chỉ thấy cách chúng ta cách đó không xa một vị trang điểm văn nhã nam sinh đang kéo ghế cho một cô gái, sau đó thân mật nắm tay cô gái đó.

"Cô gái bên cạnh hắn sao không phải là Tiểu mễ? Thôi đi, còn cần phải nói sao, này nam liền hoa tâm đại củ cải, thật là khổ Tiểu Mễ chúng ta, dâng hiến cho cái tên tiện nam như vậy." Đại Văn thực tức giận nói.

"Hư!" Chúng ta để nàng đừng kích động, cẩn thận bị đối phương phát hiện.

"Đúng dịp ha, hôm nay đụng phải chị đây, mấy cậu nói tớ có nên qua chào hỏi một cái không?" Nàng căm giận căm tức nhìn phía trước, trong tay cắt thịt bò.

"Không vội a, chờ chúng ta ăn xong rồi cậu lại đi chào hỏi." Đằng nhi đề nghị.

"Tức chết tớ, dám đùa với tỷ muội trong lớp tớ, chờ, để hắn đẹp!" Nàng dùng sức mà cắt bít tết lải nhải, cái bàn đều bị nàng làm cho đong đưa lên, sau đó nàng phát hiện nàng cắt bất động liền nóng nảy nói câu: "Thịt bò này sao dai như vậy? Tớ cắt không ra a?"

Chúng ta toàn thể bò cười, cười đến nói không nên lời, Đằng nhi uống nước bị sặc, không ngừng ho khan, ta nhanh chóng xoa xoa sau lưng nàng.

"Lão muội nhi, dao của cậu cầm ngược, cậu lấy chính là sống dao. . ." Lão đại dùng lời Đông Bắc nói với nàng, chúng ta lại lần nữa che miệng nghẹn đỏ mặt cười.

"A ta đi, không cho mấy cậu cười, tớ lão xấu hổ, cảnh cáo mấy cậu không được cười, cho tớ chút mặt mũi biết không? Uy! Không được cười! ! !" Ha ha ha ha ha ha ha ha ha, đại Văn đỏ mặt, dùng nĩa chỉ vào chúng ta, chưa từng gặp qua nàng không bình tĩnh như thế, cười chết chúng ta, nàng hào sảng một cái trực tiếp xoa xiên thịt bò lên gặm.

[22:09:59]

▪▪▪▪▪

Tối nay càng xong, ngày mai tiếp tục. . .

Ngủ ngon!

[22:10:16]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip