16/03/2020


Buổi tối tốt lành! yen

[20:01:05]

-=-=-=-=-=-=-

Càng văn ( Anh quốc hành ) yen

Chia sẻ Mercuzio Pianist/Justin Hurwitz 《Another Day of Sun》. 163. com/song/507603352/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

"Hạ Mạt cậu lại lộn xộn tớ sẽ không trang điểm giúp cậu nữa." Phòng khách sạn, tựa ở trước bàn sách, nàng ngồi ở trước mặt ta hai tay không an phận luồn vào trong áo ta quấy rối ta trang điểm giúp nàng.

"Được, tớ không nhúc nhích nữa." Nàng cười hì hì, tay đặt ở bên hông ta dừng lại.

"Cậu!!!" Chỉ ngoan ngoãn được ba giây, tay nàng tiếp tục vuốt ve, ta buông bút kẻ lông mày ra tức giận bất đắc dĩ nhìn nàng.

"Được rồi đừng giận mà, tớ thật sự không kiềm nổi, tớ muốn nhịn nhưng tớ thật sự nhịn không được." Nàng sắc híp mắt thoạt nhìn làm cho người ta muốn véo mặt nàng.

"Tối nay cậu lên sân khấu biểu diễn không hấp dẫn thì đừng có trách tớ, lông mày bị cậu quấy rối tớ vẽ thô rồi." Dở khóc dở cười, để bút trong tay xuống, hai tay ôm cánh tay nhìn mặt nàng, lông mày ta rất không vừa lòng, giống như Crayon Shin-chan, trách nàng không ngừng quấy rầy làm ta tâm tình rất loạn.

"Lúc đại học thì cậu trang điểm giúp tớ cũng không an phận như vậy, ai bảo cậu mê người như vậy?" Nàng bắt đầu lảm nhảm, hai tay khẩn ôm eo ta, ngẩng đầu cười hì hì kề sát ta.

"Là tớ sai sao? Tớ không thích trang điểm cho cậu, thật sự phải lăn qua lăn lại thật lâu, cậu liền không thể an tĩnh để tớ trang điểm xong sao?" Thua nàng, buông hai tay ra vuốt ve cổ của nàng, nàng mỗi lần đối với ta cười hì hì ta sẽ vô lực lại tức giận.

"Tớ sai tớ sai, từ giờ trở đi tớ cũng không nhúc nhích nữa, cậu trói chặt tay tớ đi?" Nàng khoe mẽ đưa hai tay ra.

"Bớt đi, cậu ngồi đàng hoàng cho tớ, không có thời gian." Ta nhéo nàng cằm để nâng đầu nàng lên, cầm lấy khăn giấy ướt giúp nàng lau đi mày đồ đến quá nặng thuốc màu.

"Cậu nhớ rõ chỗ ngồi tớ sắp xếp cho cậu không?" Nàng lại lần nữa nhấn mạnh.

"Nhớ kỹ rồi, tiểu Đường Tăng dong dài." Nhẹ giọng nói, tay đang khống chế lực độ tập trung tinh lực giúp nàng kẻ lông mi.

"Vị trí ở giữa, tớ có thể nhìn thấy cậu, nhưng mà tớ lại không dám nhìn cậu, tớ sẽ khẩn trương, ai tâm tình của tớ thật phức tạp a làm sao bây giờ?" Nàng hai tay nắm chặt quần áo ta.

"Vậy không cần nhìn tớ, trong lòng nghĩ tới tớ là được." Bị nàng chọc cười.

"Ân, nhưng mà tớ nghĩ tớ sẽ nhịn không được nhìn cậu, cậu sẽ nhìn tớ sao?"

"Tớ không nhìn cậu thì nhìn ai?"

"Được rồi, nhưng mà tớ khẩn trương nhìn thầy cậu luống cuống làm sao bây giờ?"

"Không có nhưng mà nhiều như vậy, cậu bình tĩnh một chút, nói nữa tớ liền đóng miệng cậu lại." Lại lần nữa nắm cằm nàng nghiêm túc cảnh cáo, nàng lảm nhảm hình thức mở ra sẽ quấy nhiễu ta.

"Lại không có băng dính..." Nàng mi mắt buông xuống, trẻ con chu môi nhỏ giọng nói thầm.

"Tiểu tổ tông xin cậu đừng nói chuyện..." Cúi người phong bế môi nàng.

[2020-03-16 20:34:03]

-=-=-=-=-

Chia sẻ 昼夜《【 Dương cầm 】Valder Fields》. 163. com/song/459944978/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Buông ra nàng sau, nàng xấu hổ rốt cuộc có thể an phận để ta trang điểm xong, nàng so với dỗ co nít còn muốn phí tinh lực.

Ăn no thổi đói hát, chưa ăn cơm nàng nhận được thông báo của đoàn trưởng phải xuống lầu tập hợp, chưa kịp nhiều xem nàng trang, nàng mang theo bản nhạc mặc lễ phục chuẩn bị xuất phát.

"Cậu nhớ rõ phải ăn chút rồi lại tới nhà hát, nhớ kỹ đi nhanh, phải nhìn chung quanh có người xấu hay không, nhớ rõ xuất phát trước mỗi hai phút gửi tin nhắn cho tớ xác định cậu là an toàn." Nàng đẩy cửa ra đứng ở cửa lại bắt đầu lo lắng lặp lại dặn dò.

"Ân, đã biết. Chúc cậu đêm nay hết thảy thuận lợi, cố lên nha!" Muốn tiến lên ôm nàng, nhưng vẫn là đứng ở tại chỗ cùng nàng nhẹ nhàng phất tay, mỉm cười nhìn nàng.

"Ân, ta biết rồi, tối nay gặp." Nàng luyến tiếc nhìn ta, cười chậm rãi đem cửa đóng lại.

"Bảo!!!" Đột nhiên nàng đẩy cửa ra kêu ta.

"Ân? Làm sao vậy?" Ta kinh ngạc ngẩn người nhìn nàng.

"... Không có gì, bye bye." Nàng muốn nói lại thôi biểu tình, nhàn nhạt mỉm cười.

"Hạ Mạt!" Lúc nàng đem cửa đóng lại trước gọi lại nàng, tiến lên đem nàng ôm vào trong lòng.

"Thật ra tớ chính là muốn cậu lại ôm tớ một chút, cho tớ sức mạnh." Nàng nhẹ giọng nói.

"Bảo bối, cố lên! Tối nay cậu sẽ là nổi bật nhất." Nghe lời nàng nói, chua xót cùng phức tạp cảm xúc hỗn loạn, trấn an nàng phía sau lưng, rất vui vẻ ta có thể trở thành người quan trọng của nàng.

[2020-03-16 20:40:04]

-=-=-=-=-

Chia sẻ Tim Walker 《For You》. 163. com/song/28234338/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Còn có hai tiếng buổi biển diễn mới bắt đầu, nàng vốn là đi đến nhà hát lại trang điểm, nhưng nàng làm ta ở khách sạn giúp nàng trang điểm sau sẽ có càng nhiều thời gian luyện thanh cùng catwalk.

Không nghe nàng lời nói dừng lại ở khách sạn ăn cơm, thay xong áo khoác ra cửa, nhớ rõ chúng ta ngày đó đi ra ngoài một cái trên đường có bán hoa tươi, dựa vào ký ức, thuận lợi tìm được cửa hàng bán hoa.

Đẩy cửa đi vào, cửa hàng tuy nhỏ, nhưng bố trí rất độc đáo, hoa tươi chủng loại rất nhiều cũng rất tươi mới. Cửa hàng bán hoa lão bản là một vị rất tuổi trẻ nam tử, ăn mặc sạch sẽ lưu loát. Hắn đang cắm hoa, ta ngạc nhiên hắn thủ công thực tinh mỹ, hắn kinh ngạc ta không phải người nước mình, hai người đối diện sau mỉm cười.

"Xin hỏi đối tượng cô tặng hoa là?" Lúc ta do dự mà muốn mua hoa hồng hay là bách hợp, hắn lễ phép hỏi.

"Bạn gái của tôi." Nói thẳng không cố kỵ mỉm cười nhìn hắn, hắn kinh ngạc nhướng mày cười gật gật đầu.

"Vậy tôi có thể trực tiếp đề cử cô đưa hoa hồng đỏ hoặc là hoa hồng xanh, hôm nay trong tiệm vừa vặn có hoa hổng xanh rất đẹp, nó đại biểu cho hi thế trân ái*." Hắn đi tới cửa bày hoa ống lấy ra một bó lam hoa hồng cùng ta giới thiệu.

[*Hi thế: /稀世/ hiếm thấy , trân ái /珍爱/ yêu quý yêu mến quý trọng]

"Liền nó, cảm ơn!" Nghe được hắn nói hi thế trân ái ta không chút do dự quyết định, vừa rồi không lưu ý đến nó, lúc nam tử đem nó bắt được ta trước mặt, bị nó yêu diễm cùng lãnh diễm kinh diễm trụ.

Tay cầm hoa hồng xanh lão bản tỉ mỉ gói, đưa tiền xong nói lời cảm ơn sau đi ra cửa hàng bán hoa, nhìn bó hoa mỹ lệ, tâm tình trở nên rất tốt.

[2020-03-16 21:00:24]

-=-=-=-=-

Đi qua một tiệm bánh mì, mùi hương thơm ngọt xông vào mũi, tối nay liền ăn nó đi. Đi vào cửa hàng, tùy ý điểm một bánh mì mặn, bánh kem nhò cùng một ly hồng trà nóng ngồi xuống.

Bánh ngọt làm cho người kinh hỉ, ăn rất ngon. Bánh ngọt ở Anh rất nổi danh, ta còn không có dẫn nàng nếm qua, nếu ngày mai nàng có rảnh ta muốn cùng nàng lại đến một lần.

Nhìn thời gian, uống xong cuối cùng một miệng trà, đứng dậy đi đến nhà hát. Lúc này nàng đoán chắc ta đại khái vài giờ ra cửa đã gửi tin nhắn cho ta.

【 Xuất phát chưa? Phải chú ý an toàn nha. 】

【 Đã xuất phát, cậu ở sau sân khấu sau? 】

【 Ân, còn nửa tiếng liền mở màn, đội trưởng mới vừa cho chúng ta họp xong, tớ rất nhớ cậu! 】

【 Tớ cũng nhớ cậu. 】

【 Tớ vẫn bồi cậu cho tới khi cậu tới nhà hát được không? 】

【 Được! 】

Trên đường có nàng làm bạn, cảm giác đường không tính xa, nàng để ta cùng nàng gửi tin nhắn cũng lải nhải xem đường cái, còn lặp lại lặp lại dặn dò trước khi cửa trước, bị nàng đáng yêu cùng lải nhải chọc cười, đành phải ngoan ngoãn làm theo.

[21:01:02]

-=-=-=-=-

Ngoài cửa nhà hát đã đứng đầy tiến đến quan khán diễn xuất người đang tán gẫu, trước đem áo khoác đặt ở bảo quản chỗ, đi vào đại sảnh nhà hát, trong lòng bắt đầu có chút khẩn trương. Đây là nàng ở nước ngoài biểu diễn, toàn trường người xem cơ hồ đều là người Anh quốc, chỉ có một ít người Hoa. Đây là cơ hội tốt nhất nàng tuyên truyền Trung Quốc văn hóa cùng bày ra chính mình, hy vọng nàng không cần khẩn trương.

Mọi người dần dần vào chỗ, đại sãnh nhà hát ngồi đầy người, ngồi ở bên cạnh hai mẹ con hữu hảo mà cùng ta vấn an. Nàng rất chờ mong buổi biểu diễn đêm nay, nàng là giáo sư thanh nhạc, cũng thích văn hóa Trung Quốc, nửa tháng trước mua xong vé xem biểu diễn dẫn theo nữ nhi nàng cùng nhau tới xem. Nàng thực cảm thấy hứng thú hỏi rất nhiều vấn đề, ta trả lời từng cái.

Tiếng chuông vang lên, ánh đèn đại sảnh dần dần tối đi, trên sân khấu màu đỏ màn sân khấu sau các diễn viên ta tưởng đã ở chuẩn bị.

Trung Quốc kinh điển khúc mục 【 hoa nhài 】 ở vô nhạc đệm hợp xướng trong tiếng vang lên, màn sân khấu dần dần kéo ra, ánh vào mọi người trong mắt chính là một nhóm mỹ lệ tuổi trẻ nữ hài, thân xuyên trắng tinh lễ váy chỉnh tề mà đứng chung một chỗ mỉm cười ca xướng.

Các nàng tiếng trời tiếng ca cùng tốt đẹp hình tượng kinh diễm người xem dưới đài, vỗ tay cùng tiếng hoan hô ngay sau đó vang lên, mẹ con bên cạnh hưng phấn mà hướng ta giơ ngón tay cái lên. Ta cũng giống như bọn họ, âm thanh ra tới sau toàn thân lỗ chân lông dựng thẳng lên, đặc biệt là nhìn thấy gương mặt xinh đẹp kia, tâm tình rất kích động. Ánh mắt rất nhanh bị cô gái đứng ở giữa thật sâu hấp dẫn, nàng dịu dàng nhã nhặn lịch sự, điềm mỹ mỉm cười, trong ánh mắt mang theo ánh sáng ôn nhu, cùng ban ngày nàng không giống nhau, trên sân khấu nàng rất loá mắt.

【 hoa nhài 】 bốn bộ hòa thanh trình tự cảm giác vô cùng phong phú, không riêng gì êm tai, hơn nữa yêu cầu cao độ hòa thanh kết cấu cùng với vô nhạc đệm chuyển điệu khiến cho người xem lại lần nữa vang lên vỗ tay, tự hào giọng hát của chúng ta có thể ở chỗ này cùng người ngoại quốc xem chia sẻ, tâm tình ức chế không được kích động.

Kế tiếp mỗi cái tiết mục đều rất xuất sắc, bọn họ đoàn đội chuẩn bị thật lâu trả giá rất nhiều nỗ lực. Lần đầu tiên nghe được Ảnh Tử đơn ca, nữ trung âm sắc thuần hậu giống uống một ly rượu vang đỏ tốt nhất, chưa đã thèm.

"Ta giống bông tuyết bầu trời tới, bài hát này tên rất êm tai." Tiểu nữ hài cùng mẹ nàng nói.

"yin... xia... mo... Nàng ở cuối cùng đơn ca, ta rất chờ mong." Nữ hài mẫu thân cứng rắn đánh vần tên nàng.

Lòng nhắc tới, nhanh đến nàng, đây cũng ta mong đợi nhất. Nàng đêm nay hát tam đầu tác phẩm, trừ bỏ Trung Quốc ca khúc còn có Anh quốc người soạn nhạc ca kịch tuyển đoạn.

[21:20:53]

-=-=-=-=-

Lần này đoàn đội tuyển chọn người vô cùng ưu tú, đơn ca các diễn viên tóm tắt kinh lịch đoạt giải tràn ngập trong ngoài nước, nàng lại viết đến ngắn gọn, giải thưởng chỉ viết hai lần đoạt giải, ta hỏi nàng tại sao viết ít như vậy, nàng nói viết nhiều ít không quan trọng, người xem cuối cùng là tự mình thể hội. Vuốt ve chân dung của nàng trên tờ chương trình, không tự giác mỉm cười, ta hiểu được tại sao sẽ càng ngày càng yêu nàng.

Chỉ huy bàn tay hướng sân khấu hơi nghiêng, lúc này tiếng vỗ tay vang lên, nàng mỉm cười từ sân khấu một bên đi hướng hòa âm, đi đến bên cạnh chỉ huy cùng hắn bắt tay. Giờ khắc này, ta khẩn trương ngồi ngay ngắn, ánh mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm nàng, không dám hô hấp, tay nàng đặt ở trước ngực hướng khán giả hơi hơi khom lưng.

Lúc nàng đứng thẳng nhìn về phía ta, ta hít một hơi. Nói không cần nhìn ta, nhưng nàng vẫn là liếc mắt một cái tìm được ta, ta tâm sắp nhảy ra, lúc nàng hướng ta mỉm cười, ta cứng đờ mỉm cười đáp lại nàng, tựa hồ ta so nàng càng khẩn trương.

"Mẹ, nàng thật gầy thật xinh đẹp, còn ca hát kịch." Nữ hài kích động nghi hoặc hỏi.

"Suỵt! Con nghe sẽ biết." Mẹ nàng nhỏ giọng cười nói.

Ta giống bông tuyết bầu trời tới, duyên dáng giai điệu, nghe bàng bạc hòa âm khúc nhạc dạo, tim đập đặc biệt nhanh, hai tay không tự giác nắm tay nhìn nàng. Nàng thanh âm sạch sẽ lưu loát chậm rãi mà ra, hơi thở bằng phẳng mà ổn, âm sắc có nhiều lực xuyên thấu vang vọng toàn bộ nhà hát, tựa như thân ở ở lập thể vòng quanh giữa âm hưởng.

"WOW! Bravo Bravo!!!" Mẹ cô bé bên cạnh không ngừng nhỏ giọng nói cực hảo, đây là đêm nay nàng lần đầu tiên nói từ này.

"Không nghĩ tới nàng hát hay như vậy, đây là âm sắc ta đêm nay nghe được tốt nhất, mượt mà no đủ, vàng thanh âm." Nàng nhịn không được cùng ta nói.

"Cảm ơn ngươi đối nàng đánh giá cao như vậy." Nghe nàng tán thưởng, ta thật cao hứng.

"Ngươi cùng nàng nhận thức phải không?" Nàng sửng sốt một chút nhìn ta.

"Nàng là... Muội muội ta." Ta chần chờ một chút, nàng rất thông minh, vừa rồi không nghĩ nhiều cùng nàng nói cảm ơn, nàng nghĩ tới cái gì.

"wow! Quá tuyệt vời, ta thế nhưng cùng tỷ tỷ nàng ngồi ở cùng nhau." Nàng rất kích động, xoay người cùng con gái nàng nói, nàng làm ta ngượng ngùng không thôi, nhưng ta lập tức nhìn lại nàng trên sân khấu.

Lễ phục chưa từng có với hoa lệ tân trang, ngược lại giản lược đại khí, bàn khởi đầu tóc có vẻ nàng thành thục đoan trang, lúc này nàng cùng chiều nay cái kia bướng bỉnh tiểu nữ hài hoàn toàn không giống. Nhịp tim dần dần bình ổn, nhưng vẫn như cũ rất kích động, ta nhìn không ra nàng khẩn trương, nàng trạng thái tốt vô cùng.

"Bravo!!!" Lúc nàng hát xong ba bài hát khúc sau, khán giả dưới sân khấu vô cùng hưng phấn mà vỗ tay kêu, nàng thẹn thùng mà hướng khán giả nhún vai thẹn thùng vui vẻ nở nụ cười, vẻ mặt đáng yêu làm khán giả dưới sân khấu nhịn không được cười, vỗ tay không ngừng, chỉ huy vươn hai tay tiến lên cùng nàng ôm.

[21:47:24]

-=-=-=-=-

Chờ một lát. yen

[2020-03-16 21:59:39]

-=-=-=-=-

Hệ thống có vấn đề, viết xong văn vẫn luôn bất động, khả năng phải tối nay phóng, cũng có thể phải viết hai đoạn cuối cùng. yen

[22:18:31]

-=-=-=-=-

Có thể. yen

[22:24:38]

-=-=-=-=-

Buổi biểu diễn vô cùng thành công, toàn thể diễn viên ra tới chào bế mạc, khán giả đứng lên không ngừng vỗ tay, chưa vẫn chưa thỏa mãn không muốn rời đi, nhưng bởi vì thời gian nguyên nhân, bọn họ không lại diễn tiếp, cùng hợp xướng một bài hát sau rất nhiều người bắt đầu lên sân khấu tặng hoa.

Cầm lấy hoa trong tay, đi ra chỗ ngồi. Nàng không phát hiện ta đi tới dưới sân khấu, lúc này nàng đem trong tay hai thúc hoa tươi đưa cho đoàn hữu, bọn họ đang vui vẻ trò chuyện, khi ta lên sân khấu đi tới trước mặt nàng, nàng ngây ngẩn cả người, người bên cạnh nàng kêu sợ hãi, hoa hồng xanh thật sự rất đẹp mắt.

"Doãn lão sư, chúc mừng cậu! Buổi biểu diễn rất xuất sắc." Mỉm cười đưa hoa cho nàng.

"..." Nàng hai mắt lóe sáng nhìn ta, hốc mắt phiếm hồng, sau khi nhận hoa liền kích động ôm ta thật chặt.

"Không được khóc..." Cười trấn an nàng phía sau lưng, nhỏ giọng nói.

"Cậu không nghe lời, cậu tự mình đi ra ngoài." Nàng ôn nhu phê bình.

"Không có lần sau." Buông lỏng nàng ra, tuy rằng rất muốn ôm nàng lâu một chút, nhưng rất nhiều người đều đang nhìn.

"Hạ Mạt, tớ cũng thật muốn hoa hồng xanh, chia tớ một đóa đi." Mọi người bắt đầu ồn ào.

"Không cần, một đóa cũng không thể chia." Nàng ngạo kiều nói, nắm tay của ta, ta xấu hổ cười.

"Tớ ở bên ngoài chờ cậu." Buông tay nàng ra.

"Ân! Chờ tớ, tớ rất nhanh liền tới tìm cậu." Ánh mắt của nàng cùng hôm nay ra cửa khi là giống nhau, ta không dám nhìn nhiều, bước nhanh đi xuống sân khấu.

[22:32:00]

-=-=-=-=-

Còn có một đoạn

[22:34:04]

-=-=-=-=-

Chia sẻ 明日未来《 雪 · 晴 》. 163. com/song/549362076/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Mặc vào áo khoác, đứng ở ngoài đại sảnh nhà hát, đoàn người dần dần tan đi, tuyết rơi.

Đầy trời bông tuyết bồi ta cùng nhau chờ nàng, hoàn toàn không cảm thấy lạnh, đứng ở trong tuyết ngẩng đầu mặc cho tuyết bay xuống ở trên mặt, cười.

"Bảo!"

Rốt cuộc chờ được nàng, nàng kêu ta, ôm ta hoa đưa hướng ta chạy tới, ta duỗi hai tay ra.

Nàng vọt vào trong lòng ta, ta bế nàng lên vui vẻ xoay một vòng, nàng lớn mật hôn môi ta.

"Ân... Cậu không sợ bị đoàn hữu nhìn thấy?" Rất kinh hỉ lần này gặp mặt nàng so trước kia chủ động rất nhiều, thích nàng dính ta.

"Yên tâm đi, bọn họ còn phải thật lâu mới đi ra. Tớ rất nhớ cậu, rất nhớ cậu." Nàng nói không ngừng hôm lên môi ta.

"..." Bị lời của nàng đâm đau xót tim, ta cũng như vậy, cho dù không gặp một lát liền sẽ vô cùng nhớ nàng.

Hoa hồng xanh che chúng ta đi, hôn nàng thật sâu, bông tuyết rơi xuống giữa môi chúng ta, lạnh lạnh, lại ngứa...

[22:40:30]

-=-=-=-=-=-=-

Đêm nay càng xong, ngủ ngon! yen

[22:40:44]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip