Chương 11 : Và Đó Là Cách Phản Diện Và Tôi... ( 6 )
Nhưng thay vì cảm thấy ấn tượng, Lakis lại cười nhạo.
'Ngươi đang nói về cái gì vậy? Ngươi là đàn ông từ bao giờ thế ? '
-Này, cái đó có quan trọng không ?! XX! Đó là nó bây giờ.
Âm thanh lắc lư trong đầu như ai đó đang nổi cơn thịnh nộ khiến Lakis cau mày.
-Ta nghĩ lần này ngươi đã thực sự xuống tinh thần ! Ngươi có biết ta đang cảm thấy thế nào không ? Ngươi không biết ta sẽ chết nếu ngươi chết sao ? Cẩn thận hơn ! Hãy đối xử với cơ thể của ngươi như một con búp bê thủy tinh mỏng manh ấy !
Ánh sáng của ngọn nến nhẹ nhàng quét qua khuôn mặt của Lakis. Thở dài xong, anh ôm trán và vuốt lại một lọn tóc bắt mắt. Chỉ điều đó thôi đã khiến anh đau lòng.
Trong lúc đó, các giác quan của Lakis đã hoạt động trở lại. Đó là một tình huống kỳ lạ, nhưng chủ nhân của ngôi nhà thực sự để anh ta một mình. Hơn nữa, thấy trong nhà không có gì khả nghi, anh sẽ không phải rời đi ngay.
Đây là lần đầu tiên anh bị thương như thế này kể từ khi anh bị vi sinh vật giống ký sinh trùng này gây ra rất nhiều tiếng ồn trong đầu anh.
Cơ thể của anh cảm thấy nặng nề, và ngay cả khi ai đó đến giết anh ngay bây giờ, anh sẽ không thể phản ứng lại. Lakis vùi mình sâu hơn vào ghế sofa và nhắm mắt lại. Đôi lông mi vàng lấp lánh của anh phủ lên đôi mắt xanh và lặp đi lặp lại vài lần để từ từ mọc lại.
Trong khi đó sự cằn nhằn vẫn tiếp tục trong đầu anh. Dù thế nào đi nữa, ký sinh trùng trong đầu anh dường như quên mất rằng anh đang bị thương. Không hiểu sao anh lại nghĩ đến việc hút thuốc dù đã bỏ. Tuy nhiên, ngay cả khi anh ấy đang ở trong tình trạng tốt, anh không có bất cứ điều gì ngay bây giờ.
Anh đã từng luôn im lặng cái giọng nói trong đầu. Tuy nhiên, lần này, anh sẽ chịu đựng một chút cằn nhằn vì anh đã suýt chết vì một lý do ngu ngốc như vậy.
Thêm vào đó, anh đã sống sót lâu hơn những gì anh nghĩ là nhờ giọng nói, và khi anh đang đi dạo phố với một vết thương. Tất nhiên điều đó không có nghĩa là anh sẽ lắng nghe tất cả những lời khuyên đó. Lakis lại bắt đầu nhìn xung quanh, nửa nghe giọng nói vang lên trong đầu.
-Hơn nữa, Sẽ thật ngu ngốc nếu ngươi chết như vậy...! Lần này ngươi thật may mắn, nhưng nếu ngươi làm sai điều gì đó, cả hai chúng ta sẽ chết luôn đấy !
Tại thời điểm đó, một nụ cười lạnh lùng nở trên miệng Lakis.
... Ta có thực sự may mắn không ?
Người duy nhất trên thế giới tin tưởng anh là một con ký sinh trong đầu anh, anh bị thương nặng, và anh may mắn ? Chủ nhân của ngôi nhà, đã đúng khi cô ấy ra khỏi cửa để đi làm cách đây ít lâu.
Anh là Lakis Avalon, là vua của thành phố bóng tối, Carnot, cho đến vài ngày trước. Tuy nhiên, Lakis đã trở thành kẻ chạy trốn sau khi bị phản bội bởi người duy nhất mà anh tin tưởng cả đời.
Anh được nhắc nhở về những gì đã xảy ra vào thời điểm đó.
Anh không nghĩ rằng hắn ta có được sức mạnh của những mảnh vỡ. Tất cả đã biến mất khi anh ta phá hủy phòng thí nghiệm, nhưng có lẽ còn lại một vài mảnh vỡ. Lúc đó, tốt nhất là anh nên ra khỏi đó vì nó đã bị phá hủy nhiều rồi. Vì vậy, anh rời Carnot, ẩn mình trong bóng tối, và bước đi không mục đích... một lúc nào đó anh bất tỉnh. Và khi anh mở mắt ra, anh đã ở đây.
-Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rằng hắn có một sự dao động tồi tệ rồi thế ? Mắt nó thối, ta đã nói rồi ! Ngươi đã kiêu ngạo và phớt lờ mọi điều ta đã nói, bây giờ hãy nhìn xem ngươi đang ở đâu, đồ ngu !
Lakis đầu hàng trước sự sỉ nhục và cắn chặt môi. Mặc dù đã bị thương và bị lật đổ, một kẻ săn mồi đã ăn thịt đồng loại từ khi sinh ra không thể biến thành động vật ăn cỏ được.
Có một ánh sáng rực rỡ trên trần nhà mà Lakis đang nhìn chằm chằm.
'Ngươi đúng.'
-Ừ, ngươi là một kẻ ngốc... Gì ?
'Ta là một kẻ ngốc.'
Khi Lakis đồng ý, giọng nói rất lớn trước đó dừng lại. Tranh thủ sự im lặng, Lakis bắt đầu kiểm tra cơ thể của anh một cách kỹ lưỡng. Anh đã không kiểm tra bên trong của băng trước đó và nới lỏng chúng. Nếu người phụ nữ đã làm điều gì đó kỳ lạ với cơ thể anh hoặc có vấn đề với việc điều trị, thì giọng nói trong đầu anh sẽ nói với anh như vậy.
Tất nhiên, trong khi Lakis bất tỉnh, giọng nói trong đầu anh cũng đang ngủ, nhưng rõ ràng nếu có điều gì đó không ổn với cơ thể của Lakis, thì giọng nói đó sẽ nhận ra trước. Nhưng dù vậy, vết thương anh phải chịu khá rộng, anh thậm chí không phải đến phòng khám mà có thể ra tay như vậy ở nhà... Anh không biết cô đã làm gì, nhưng cô khá tài năng. . Không biết phản ứng bất ngờ từ Lakis có làm dịu giọng nói hay không, nó đang lẩm bẩm và không rõ lời.
-Ý ta là lần trước ta đã nói với ngươi rằng ta có thể giúp, nếu ngươi chấp nhận ngay lúc đó...
'Thậm chí không nghĩ về nó.'
Như đã đề cập, nếu Lakis sử dụng sức mạnh mà anh có trong cơ thể, anh đã không bị đánh bại dễ dàng như vậy. Mặc dù vậy, anh biết rằng đối với giọng nói bên trong anh, không có "nếu". Cho dù giọng nói đó có thực sự cảm thấy ghê tởm bởi Lakis hay không, nó vẫn chưa tiếp diễn trong một thời gian. Lakis đại khái đã nhìn xong cơ thể của mình và bắt đầu lướt qua bàn. Anh không muốn nhấc một ngón tay lên, nhưng anh nghĩ rằng anh sẽ phải xem xét những gì hữu ích.
-Ô đúng rồi!
Đột nhiên, giọng nói trong đầu anh trở nên sôi động, gọi là Lakis.
-Lakis, ngươi có bị mê hoặc khi lần đầu tiên nhìn thấy cô ta không ?
Ngay lúc đó, tay của Lakis đang để gần đống thuốc trên bàn, dừng lại. Người nãy giờ vẫn đứng trước mặt anh hiện lên trong tâm trí. Những gì phản chiếu trong tầm nhìn của Lakis khi anh lần đầu tiên mở mắt, là hình ảnh một người phụ nữ đang đứng dưới ánh sáng mặt trời trước cửa sổ, như thể cô đang từ từ chìm vào ánh bình minh.
Bằng cách nào đó, khung cảnh đó rất yên bình, và nó có cảm giác phi thực tế. Vì vậy, ban đầu anh nghĩ rằng mình vẫn đang mơ. Nhưng cô là người thật.
'Nằm xuống, ngủ tiếp đi.'
Khi nhớ lại những gì đã xảy ra trước đó, anh vẫn có thể nghe thấy giọng nói còn sót lại trong trí nhớ của mình như một giấc mơ.
'Không có ai đe dọa anh lúc này đâu.'
... Không hiểu sao anh cảm thấy hơi lạ, rất lạ. Ngoại trừ Lakis không biết cách diễn tả cảm xúc của mình.
-Làm sao nữa, vậy là ngươi đã không tính nói không à?
Khi Lakis đang cau mày, anh có thể nghe thấy một giọng nói đầy phấn khích đáng sợ trong đầu mình.
- Người phụ nữ đó có phải là mẫu người lý tưởng của ngươi không ? Thật ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên ngươi nhìn thấy ai đó và phản ứng như thế đấy.
Con ký sinh ngu ngốc này chắc hẳn đang hạnh phúc đến mức nó thậm chí còn không đáp lại những suy nghĩ khác của anh ta.
Lakis sau đó đã phủ nhận điều đó.
'Chết tiệt. Mẫu người lý tưởng, thật buồn cười... '
-Đó không phải là chết tiệt hay gì đâu. Ngươi không thể rời mắt khỏi cô ta. Ta biết tim ngươi cũng đập rất mạnh vào khoảnh khắc giao tiếp bằng mắt.
"..."
-Là nó ? Nhịp tim của ngươi tăng như điên khi cô ta ở trước mặt ngươi.
'...'
Lakis không nói nên lời trong giây lát. Nhưng anh không thể hiểu được tại sao mình lại không nói nên lời. Sau đó, giọng nói trong đầu trêu chọc anh như thể anh đã bắt được anh.
-Ngươi đã hoàn toàn yêu cô ta, phải không ? Ta không biết điều đó. Từ trước đến giờ ta cứ nghĩ ngươi là người vô cảm. Hóa ra ta nhầm à.
Lakis nghiến răng.
'Câm miệng.'
-Thật yên tâm, ta đã nghĩ rằng ngươi sẽ sống cả đời mà không có lòng trắc ẩn...
'Nếu ngươi không muốn chết, hãy im lặng.'
- Ệ, ngươi cũng sẽ chết đấy.
Giọng nói biết rằng Lakis không thể làm hại nó thực sự và không ngừng trêu chọc anh. Cuối cùng, Lakis nguyền rủa trong đầu. Từ lâu tiếng nói trong đầu anh vốn khó chịu rồi.
-Ta nghĩ rằng ta biết! Thật là kỳ lạ. Ngay khi nhìn thấy cô ta, ta đã cảm nhận được điều gì đó. Ta không biết tại sao, nhưng thoạt nhìn, ta cảm thấy cô ta rất thân thiện và quen thuộc... Ngươi gọi những thứ như định mệnh, đúng không?
Và đó là một điều khủng khiếp.
-Cô ta là người ta chọn. Ta đã nghĩ rằng ngươi sẽ chết lần này, nhưng ngươi đã được cứu và gặp được cô gái lý tưởng của mình. Ngươi đã làm cả hai cùng một lúc. Đúng vậy, nó rất đơn giản. Ta rất ấn tượng đấy.
Bây giờ việc bảo nó im lặng quá rắc rối, nên Lakis không phản ứng. Sau đó, giọng nói ồn ào suốt một thời gian dần tắt lịm sau khi nhận ra rằng Lakis đã mất hứng thú.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip