Tác phẩm: Ánh trăng từng hôn hoa hồng đỏ.Tác giả: Nhập Nhập Nha.Người dịch: An Lam.Thể loại: Bách hợp, cường cường, hôn nhân, cận thủy lâu đài, sảng văn.Số chương: 128 chương chính văn.Tình trạng: Dịch hết chính truyện, đang dịch ngoại truyện Nhân vật chính: Thích Nguyên Hàm & Diệp Thanh Hà.…
Bách hợp tiểu thuyết (GL)Tác phẩm: Phi Thường Quan Hệ.Tác giả: Minh Dã.Thể loại: GL , hiện đại, HE.Nhân vật chính: Lương Hiểu x An Thanh. Nhân vật phụ: Dương Văn Kỳ.Độ dài: 64 + 2 phiên ngoại.…
★ Tên gốc: QUÝ PHI BẰNG PHUN TÀO THỰC LỰC THƯỢNG VỊ. ★Tác giả: Hoa Nhật Phi. ★Tổng số chương: 181.★Trạng thái bản gốc: đã hoàn.★Conver: Lovely Day★Edit: Tái Thế Tương Phùng •Nghe đồn đương kim Bệ hạ giết cha giết huynh, là bạo quân giết người không chớp mắt, người người e ngại. Rốt cục, ngay cả trời cũng dung không được hắn!Một đêm dông tố, Hoàng đế giục ngựa ra khỏi thành, bất hạnh bị sét đánh trúng, chưa hết đâu. Sau khi tỉnh lại, đột nhiên thêm một kỹ năng 'Có thể nghe thấy tiếng lòng Quý phi'. Quý phi tự xưng đối với mình tình căn thâm chủng, trong bụng câu đầu tiên khi nhìn thấy hắn lại chính là: Cẩu hoàng đế!Vì lẽ đó, tình yêu của Quý phi sẽ biến mất đúng không?•Nội dung nhãn hiệu: Tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, xuyên qua thời không.•Một câu giới thiệu vắn tắt: Vì lẽ đó tình yêu của Quý phi sẽ biến mất, đúng không?•Tên chương do editor đặt.★Văn án của editor:✿Vài ngày sau khi bị sét đánh...Bạo quân: "Vì sao trẫm nghe được lời ngươi nói mà những người khác lại không nghe được? Đích thị là yêu quái!"*xách kiếm lên chém lấy chém để*✿Hơn nửa năm sau khi bị sét đánh...Bạo quân: "Nàng trốn đi đâu ta cũng tìm ra hết, cứ tùy tiện chọn một chỗ là được."Sủng phi: [ ta đi nhà xí, đi theo không? ]Bạo quân cười mỉm:"Nàng đi nhà xí ta cũng theo."Sủng phi xanh mặt:[ đậu má mình chỉ nghĩ thôi chứ có nói ra miệng đâu? Sao con chó này biết được. Đích thị là yêu quái. ]*xách cái quần chạy tám hướng*…
Tác giả: Hoa Nhật PhiThể loại: Trùng sinh, cổ đại, báo thù, 2S, HESố chương: 277 chính văn + 6 ngoại truyệnBìa: Designed bởi Sườn Xào Chua NgọtGIỚI THIỆUNàng chỉ là bị bệnh, còn chưa có chết, vậy mà phu gia đã gấp không chờ được kiếm người thay thế nàng cho hắn tục huyền. Trùng sinh một đời, nàng không cần sống chật vật như vậy, chỉ nghĩ phải xem trọng bản thân thì mới có được hết thảy, không bị người khác xâm phạm tôn nghiêm, trừng trị những kẻ cực phẩm, cứu giúp tỷ muội, tiện tay "thu hoạch" một tướng công trung khuyển, một đời trôi chảy, hoàng hành bá đạo.LỜI BÀ CÒMMình edit thêm một truyện nữa của tác giả Hoa Nhật Phi, cũng là thể loại trùng sinh mà mình rất thích. Truyện này nữ chính khá bá đạo, tuy được bàn tay vàng nâng niu nhưng đọc thấy rất đã. Truyện có nhà khác edit được đến chương 22 thì bỏ mấy năm rồi, vì thế mình quyết định edit lại từ đầu.Thêm mục LƯU Ý: Bộ này mình edit từ năm 2018, là một trong những bộ đầu tay tập tành edit khi tiếng Trung không biết, tiếng Việt trả thầy. Vì thế câu cú rất lủng củng, và mình vẫn chưa biết để bỏ đi mấy từ âm Hán Việt như: "bất quá", "ôn nhu", "ủy khuất". . . Bạn nào định nhảy hố thì nên cân nhắc kỹ.…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…