Chương 6
Huyền nhìn Mai, giọng nói đầy nghiêm nghị
"Em ấy bị thương vì bảo vệ chiến hữu của chúng ta! Mai, em hãy nhớ chúng ta là đồng đội"
Mai im lặng, rồi bỏ đi. Chi nhìn theo Mai, giọng nói đầy tổn thương
"Có lẽ chị ấy nói đúng, em chỉ là gánh nặng"
"Em không phải gánh nặng!"
"Em đã rất dũng cảm. Đừng để lời nói của người khác làm em nản lòng"
Tối hôm đó, Chi ngồi một mình bên bờ sông, ngắm nhìn ánh trăng. Huyền lặng lẽ đến bên cô, đưa cho Chi một bát chè đậu xanh
"Chị thấy em ngồi một mình, em có nhớ nhà không?" Huyền hỏi
Chi lắc đầu
"Em không nhớ cái nhà lỗng lẫy đó. Em nhớ nơi này, nhớ căn chòi này... và nhớ.." Chi nói, rồi ngước nhìn Huyền
"Có phải em đã sai khi đến đây không, chị Huyền?"
Huyền ngồi xuống bên cạnh, nắm lấy bàn tay Chi
"Em không hề sai, em đang sống một cuộc đời có ý nghĩa"
"Chị tin em chứ?" Chi hỏi lại, giọng nói đầy mong chờ
Huyền siết chặt bàn tay Chi
"Tôi không chỉ tin em. Tôi tin vào những gì tôi đã thấy. Cánh tay em bị thương, nhưng trái tim em thì mạnh mẽ hơn bất cứ ai"
Chi tựa đầu vào vai Huyền
"Khi ở bên chị, em không sợ hãi nữa. Em cảm thấy bình yên"
"Chị cũng vậy" Huyền thì thầm
"Chị chưa bao giờ nghĩ sẽ có một người như em. Một người mà chị có thể tin tưởng, một người mà chị có thể..."
Huyền ngừng lại, không nói hết câu
Chi ngước nhìn Huyền, ánh mắt của họ giao nhau trong bóng đêm. Khoảnh khắc đó, mọi rào cản về thân phận, xuất thân dường như tan biến..
—
Vết thương trên cánh tay Chi đang dần lành lại, nhưng nỗi lo lắng trong lòng cô thì không. Cô vẫn cảm nhận được những ánh mắt nghi ngờ từ các chiến sĩ. Nỗi sợ hãi lớn nhất của cô không phải là bị thương, mà là bị loại trừ, bị coi là người ngoài
Một đêm Huyền gọi Chi đến căn chòi của mình
Căn chòi được thắp sáng bằng một ngọn đèn dầu, trên bàn là một tấm bản đồ và những tài liệu quan trọng
Ánh mắt Huyền đầy vẻ nghiêm túc
"Em khỏe hẳn chưa?" Huyền hỏi, giọng nói đầy quan tâm
Chi gật đầu
"Em khỏe rồi ạ ,chị gọi em đến đây có việc gì không?"
"Có một việc rất quan trọng, có lẽ chỉ có em mới làm được" Huyền nhìn Chi, rồi chỉ vào tấm bản đồ
"Sắp tới, quân Pháp sẽ tổ chức một cuộc càn quét lớn. Thông tin này rất quan trọng, chúng ta cần biết chính xác địa điểm và thời gian"
"Và em sẽ làm gì?"
"Người có thông tin mật đó... là cha em" Huyền nói, giọng nói đầy ngập ngừng
"Ông ấy là người thân tín của chính quyền Pháp, ông ấy biết rất nhiều bí mật. Em có thể giúp chúng ta lấy được thông tin đó không?"
Chi sững người, tim cô đập mạnh. Lòng cô rối bời
Cha cô đã từng là người cô yêu thương và kính trọng nhất. Giờ đây, cô lại phải đối đầu với ông. Mai đứng ngay gần đó, nghe được cuộc trò chuyện
Mai cười khẩy một tiếng
"Huyền ơi là Huyền. Chị tin cô ta quá rồi đấy" Mai nói, giọng đầy mỉa mai
"Con gái bá hộ thì làm sao dám phản lại cha mình? Chắc lại giả vờ rồi báo cho cha biết thôi. Hắn sẽ giăng bẫy bắt chúng ta đấy"
Chi nghe thấy những lời nói đó, lòng cô quặn lại. Cô quay sang Mai, giọng nói run rẩy
"Tôi không như chị nghĩ!"
Mai nhìn Chi, ánh mắt đầy khinh bỉ
"Không? Thế tại sao cô không đi đi? Về với cuộc sống xa hoa của cô đi. Nơi này không dành cho những kẻ sống hai mặt"
"Đủ rồi, Mai!" Huyền hét lên, giọng nói đầy tức giận
"Chi đã chứng minh được lòng dũng cảm của mình. Vết thương trên tay em ấy là bằng chứng. Em ấy không phải là kẻ phản bội"
Huyền quay sang Chi, ánh mắt đầy hy vọng
"Đây là một nhiệm vụ rất nguy hiểm, nhưng chỉ có em mới làm được. Em có thể giúp chúng ta không?"
Chi im lặng một lúc
Những lời của Mai vẫn văng vẳng trong tai cô, nhưng khi nhìn vào ánh mắt của Huyền, cô thấy sự tin tưởng không hề dao động. Cô nhớ lại những lời của Huyền, những lý tưởng mà cô đã chọn
Chi siết chặt bàn tay, quyết định đã được đưa ra
"Em sẽ làm" Chi nói dứt khoát
"Em không cần phải làm nếu em không muốn" Huyền nói
"Chị không ép em"
"Em muốn làm"
"Em đã chọn con đường này, em không thể quay đầu lại"
Huyền mỉm cười
"Cảm ơn em Chi. Hãy nhớ, dù có chuyện gì xảy ra, em cũng không đơn độc. Chị sẽ luôn ở bên em"
Đêm đó, Huyền và Chi cùng nhau lên kế hoạch. Họ bàn bạc từng chi tiết nhỏ, từ cách Chi lẻn vào phòng làm việc của cha, cách đánh lạc hướng lính gác, cho đến cách sao chép tài liệu. Mặc dù phải đối mặt với một nhiệm vụ đầy rủi ro, nhưng Chi lại cảm thấy một sự bình yên lạ kỳ
—
t bị flop fic r, cú t
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip