Chương 79: Bài Học Trong Giông Gió

Chap 79: Bài học trong giông gió

Sau đêm vỡ băng, bầu không khí trong căn hộ dần ấm lại. Không còn những bữa ăn im lặng đến ngột ngạt, thay vào đó là tiếng chén đũa va nhau, tiếng thở dài nhẹ nhõm, và cả những cái nhìn lén nhau rồi bật cười ngượng ngùng.

Mỹ Chi ngồi cặm cụi nhặt rau trong bếp. Tóc cô buộc cao, gò má hồng hồng vì hơi nóng từ bếp ga. Pháo đứng dựa vào khung cửa, nhìn cảnh tượng ấy, trong lòng bất giác dâng lên một thứ cảm xúc dịu dàng khó tả.

“Chị đứng nhìn em làm hoài, không phụ một tay hả?” – Chi hờn dỗi.
Pháo nhếch môi, bước lại phía sau, vòng tay ôm eo cô từ phía sau. “Chị phụ… ôm em có được tính không?”
Chi đỏ mặt, cười khúc khích, khẽ đập tay vào cánh tay chị. “Ngốc quá…”

Đó là lần đầu tiên sau bao ngày căng thẳng, cả hai có thể cười thoải mái đến thế.

---

Một ngày yên bình ngắn ngủi

Buổi chiều, hai người cùng nhau dạo phố. Họ đeo khẩu trang, đội mũ kín, lẫn vào dòng người. Không ai nhận ra, không ai săm soi.

Chi kéo tay Pháo vào một quán nhỏ ven đường, gọi hai ly trà đào. Cả hai ngồi trong góc, ánh nắng lọt qua ô cửa, hắt lên khuôn mặt họ.

Chi lặng lẽ nói:
“Ước gì ngày nào cũng yên bình như vậy… Không sân khấu, không truyền thông, không ánh mắt dò xét.”

Pháo im lặng một lúc lâu, rồi nắm lấy tay cô, siết nhẹ:
“Không cần ước. Nếu mình cùng nhau, thì bình yên ở đâu cũng có.”

Chi mỉm cười, nhưng trong lòng lại thoáng một cơn run nhẹ. Bởi cô biết, ngoài kia chẳng dễ dàng đến thế.

---

Lời đồn không chết đi

Yên bình không kéo dài quá lâu. Vài ngày sau, một bài báo trên mạng bùng nổ, giật tít:

“Pháo – Chi: Khoảng cách không thể che giấu?”

Trong đó, phóng viên liệt kê hàng loạt “bằng chứng”: hai người ít tương tác, ít ảnh chung, trả lời né tránh trong họp báo. Những tấm ảnh hậu trường bị chụp lén — Pháo quay đi, Chi nhìn xuống — được ghép thành chuỗi “dấu hiệu rạn nứt”.

Dù chỉ là bài viết thổi phồng, nhưng fan và anti lập tức xôn xao. Hashtag #PhaoChiBreak lên trending. Bình luận đầy nghi ngờ, châm chọc, thậm chí chửi rủa.

Trong phòng, Mỹ Chi ngồi ôm điện thoại, đọc từng dòng, trái tim như bị xé rách. Cô thì thầm:
“Người ta tin rằng chúng ta đã… xa nhau rồi.”

Pháo giật điện thoại khỏi tay cô, ném sang ghế. “Đừng đọc mấy thứ rác rưởi đó.”

“Nhưng chị thấy không? Đây là hệ quả của việc chúng ta im lặng quá lâu. Người ta không biết sự thật… và họ muốn tin vào điều tệ nhất.” – Giọng Chi nghẹn lại.

---

Lời cảnh tỉnh

Đêm đó, hai người không ngủ được. Họ ngồi đối diện nhau, ánh đèn vàng hắt xuống, cả căn phòng như bao phủ trong sự thật phũ phàng.

Pháo cắn môi, giọng khàn khàn:
“Chị cứ nghĩ im lặng là cách bảo vệ em. Nhưng chính sự im lặng đó lại giết dần tình yêu của mình.”

Chi nhìn thẳng vào mắt cô:
“Đúng vậy. Em đã từng nghĩ chị không còn yêu em nữa. Nếu hôm đó em không bật khóc… chắc chúng ta đã để mặc nhau trượt dài trong khoảng cách.”

Cả hai im lặng. Trái tim quặn thắt vì nhận ra sự thật này. Không phải antifan, không phải truyền thông, mà chính họ suýt nữa đã làm mất nhau.

Chi nắm chặt tay Pháo, lần đầu tiên trong nhiều ngày ánh mắt sáng rõ:
“Chị à, em không muốn chúng ta lặp lại sai lầm này. Nếu buồn, phải nói. Nếu sợ, phải nói. Đừng giấu, đừng im. Chỉ cần mình còn ở bên nhau, thì không có gì đáng sợ nữa.”

Pháo nhìn cô, đôi mắt hoe đỏ, gật đầu thật mạnh:
“Ừ. Chị hứa. Dù khó khăn, dù đau đớn, chị sẽ không im lặng nữa.”

---

Bài học xương máu

Ngày hôm sau, cả hai chủ động đăng một tấm hình lên Instagram. Không quá tình tứ, chỉ đơn giản là ảnh bàn tay đan vào nhau, cùng caption ngắn gọn:

“Vẫn ở đây.”

Bức ảnh ngay lập tức làm fan bùng nổ. Hashtag #PhaoChiStillTogether leo top. Nhiều người thở phào nhẹ nhõm, nhiều kẻ vẫn mỉa mai, nhưng ít nhất, họ đã nói một lời.

Trong phòng, Chi tựa vào vai Pháo, khẽ thì thầm:
“Hóa ra, chỉ một động tác nhỏ cũng có thể thay đổi tất cả. Nếu mình cứ im lặng… có khi mất nhau thật rồi.”

Pháo vòng tay ôm lấy cô, thì thầm đáp lại:
“Đó là bài học chúng ta phải nhớ mãi. Đừng để im lặng giết chết tình yêu thêm một lần nào nữa.”

---

Kết chap

Không cần một scandal động trời, không cần một biến cố quá lớn. Chỉ một bài báo, một cơn sóng dư luận nhỏ thôi, cũng đủ để Pháo và Chi nhận ra: nếu không học cách lên tiếng, nếu không chia sẻ nỗi đau cùng nhau, tình yêu sẽ mục ruỗng từ bên trong.

Đêm ấy, họ ngủ thiếp đi trong vòng tay nhau. Bên ngoài, sóng gió showbiz vẫn gào thét, nhưng ít nhất, trong căn phòng nhỏ này, họ đã tìm thấy bài học quý giá: Tình yêu không cần hoàn hảo, chỉ cần đủ thật lòng để không im lặng với nhau.

---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip