Sau một đêm nghỉ ngơi, cậu đã lấy lại được sức khỏe. Bảo Minh đã khỏi ốm rồi đấy nhé, cũng nhờ công của anh người yêu Nguyễn Nhật Phát hết đấy. Ai bảo anh chăm cho cậu kĩ quá chi, để thứ hai lại phải đi học, cậu ước mình mệt thêm xíu nữa để được nghỉ ở nhà cơ.
"Bạn nhỏ ơi, xong chưa?"
"Từ từ coi, mới sáng mà"
Cậu nhăn nhó mà xỏ giày vô, chạy lại phía Phát đang đứng chờ ở cửa.
"Sao bạn khó chịu với tôi" _Anh mếu máo, dỗi vì em bé của anh to tiếng với anh.
"Gì đây? Bộ tôi nói vậy cũng to tiếng sao?"
"Không có"_Phát co người lại, anh không muốn trêu để cậu giận anh đâu.
"Vậy thì đi thôi, chẳng phải chúng ta lên đến trường sao?"
"..."_Phát không nói gì, anh dắt chiếc xem của cả hai ra mà ngồi lên nổ ga. Cậu cũng nhanh chóng nhảy lên xe, tay mải mê cài quai mũ bảo hiểm.
Chiếc xe bon bon chạy trên đường, cậu ngửa mặt lên hít thở từng ngụm không khí, hưởng thụ sự mát lạnh được phả vào mặt. Một lúc cậu mới để ý đến Phát hôm nay lại im thin thít, bình thường anh sẽ nhắc cậu ngồi yên và kéo tay cậu ôm anh mà, sao giờ im re vậy?
"Phát..."
"..."
"Nguyễn Nhật Phát"
"..."
"Bạn giận à?"
"Không có"
"Không bạn giận"_Minh tinh ý quan sát nét mặt anh qua gương chiếu hậu, anh giận cậu thật à? Đúng là đồ trẻ con, hứ!
"Vì chuyện lúc nãy à? Nếu chuyện đấy thì tôi xin lỗi mà"_Cậu choàng nên ôm lấy Phát. Mỗi lần khiến anh giận là cậu sẽ lại bày ra vẻ nũng nịu. Bảo minh biết chắc chắn anh sẽ chẳng thể nào giận nổi với vẻ đáng yêu này của cậu, có khi anh còn xin lỗi ngược lại cậu cơ.
"Tôi chịu bạn rồi, bạn cứ vậy sao tôi giận bạn được"_Phát kéo lấy đôi tay đang ôm mình của người phía sau, một tay giữ xe một tay nắm lấy tay cậu.
Bảo Minh cười thầm, nghĩ rằng anh đúng là dễ dỗ quá rồi.
•
Cả hai đi đến tiệm tạp hóa cách trường một đoạn ngắn thì cậu mới kêu anh dừng xe.
"Đến đây được rồi, cho tôi xuống"_Minh nhanh chóng chèo xuồng, cậu tay sách cặp chuẩn bị chạy thì bị Phát túm tay giữ lại.
"Sao đấy? Tôi có thể chở bạn vô trường mà"
"Ngốc à? Chúng mình đã công khai đâu?!"
"Thì giờ luôn"
"Nhưng tôi chưa muốn công khai"
"Sao lại thế?"
"Tại chưa phải lúc, tôi chưa sẵn sàng mà huhu"_Cậu vịnh lấy tay anh mà làm nũng.
"..."
"đi màa, nhaaaa"
"Tuỳ bạn thôi..."_Lời Phát chưa kịp rứt thì cậu đã nhảy cẫng lên vòng tay thơm vào má anh một cái. Sau đó không nhanh không chậm chạy vụt đi. Anh nhìn bóng cậu xa dần mà mặt vẫn cứ ngơ ra, tay chạm nhẹ lên bên má vừa được cậu thơm.
"Su đáng yêu chết mất..."
•
Nhật Phát một lúc sau cũng bước vào lớp. Anh thấy cậu đang vui vẻ ngồi uống sữa, chăm chú đọc gì đó liền ngay lập tức muốn đến bên cạnh cậu thế nhưng lại bị một ai đó kéo về hướng khác.
"Phát, nghe bảo cậu học giỏi lắm, vậy cậu giảng cho tớ bài này nhé?"_Cô bạn hồi nãy kéo tay anh lên tiếng.
"Hả..ừm tôi.."_Phát bối rối, anh không biết phải trả lời sao, ngước lên thì đã thấy cậu nhìn bọn họ chằm chằm từ bao giờ.
"Đi mà, cậu giúp tớ rồi tí nữa tớ mời cậu đi ăn"_Cô nàng ấy vẫn tiếp tục tấn công, nắm lấy tay anh.
"Đâu để tôi giúp cho"_Minh không nhìn nổi cảnh này nữa, cậu liền đi đến mà chen vào cả hai.
"Không phải việc của cậu"_Cô bạn thấy cậu chen vào thì khó chịu ra mặt.
"Chẳng phải Phát không giúp được cậu sao? Không phiền thì để tôi"_Bảo Minh không vừa mà kéo Phát ra, mặt đối mặt với cô bạn đó.
Lời cậu vừa rứt thì tiếng chuông vào lớp cũng vang lên, thế là chẳng thèm nói nữa mà kéo anh về thẳng chỗ luôn.
•
Từ ngày hôm đó, cậu để ý anh của cậu toàn được mấy Chị rồi đến mấy bạn cùng khối hết tặng quà rồi lại tỏ tình. Có khi toàn bám riết Phát mãi khiến cậu chẳng thể ở riêng cùng anh mãi như trước. Cậu không định làm ầm lên đâu nhưng cậu cũng tủi thân chứ bộ...
Đỉnh điểm là khi tan học, lúc đó Phát vội vàng lắm. Anh bảo cậu đợi anh rồi chạy đi đâu đó, cậu sao để yên được đương nhiên là phải đuổi theo rồi. Đuổi xuống đến tận sân trường thì thấy một đám học sinh đang nhốn nháo hết lên, túm tụm xem gì đó. Cậu tò mò cũng chui đầu vào xem thì thấy Phát ở giữa đám đông đó, đang được tỏ tình bởi bạn nữ hôm bữa hỏi bài anh ở lớp cậu. Cậu hoang mang vl. Vãi cả nheee!!! Cái gì vậy???
"Anh, em thích anh"
Ủa gì vậy bà? Hai đứa mày bằng tuổi mà?
"Aaaa, đồng ý đi!!"
"Trời ơi học bá tỏ tình nhau hả?"
"Cứu tao, nhiều cơm chó quá"
Trời má ơi, cậu thề cậu nghe bọn nó hét mà buồn cười, cười muốn nội thương luôn ấy chứ? Cậu muốn xem xem anh xử lí sao nào, hay muốn kệ rồi để cậu giận đây?
"Xin lỗi, tôi có người yêu rồi..."_Lời anh nói khiến cả đám nháo nhào lên, cái gì cơ? Nguyễn Nhật Phát nổi tiếng là người kĩ tính trong tình yêu vậy mà giờ lại là hoa đã có chủ á???
Bất ngờ cô bạn đó nhào đến ôm anh cứng ngắc làm anh đơ con mẹ nó luôn. Cậu đang hả hê khi anh nói vậy với cô ta thì xuýt sốc mà ngã luôn. Sao con nhỏ này liều vậy?
"Không sao hết, tớ chờ đến khi cậu bỏ người ấy"
"Ê má ơi đang yêu nhau mà, sao trù người ta chia tay vậy?"_Câu méo thèm nhịn nữa mà nói lớn khiến đám đông đổ dồn ánh mắt về mình. Đã vậy thì chiến luôn, cậu chẳng cần ngại mà đến kéo Phát ra sau mình. Khiến cả đám nhìn há hốc mồm, bàn tán xôn xao.
"Cậu không thấy người ta bảo không thích à?"_Cậu chống tay nói với cô bạn đang xịt keo nhìn họ.
"Lại là cậu? Sao cứ phải phá chúng tôi thế"
"Thấy bất bình thì tôi vào thôi"
"Làm như người yêu không bằng!"_Cô bạn ấy vừa rứt câu khiến cậu phát bực cả lên, đã vậy thì chẳng phải dấu diếm gì nữa, hôm nay trước sự chứng kiến của toàn trường cậu công khai luôn!!!
Nghĩ là làm, cậu kéo Phát lại rồi kiễng lên hôn vào môi anh. Phát kinh ngạc mở to mắt nhìn cậu, nhưng rồi anh cũng lấy lại thế chủ động mà vòng tay ôm lấy eo cậu. Trước sự chứng kiến của toàn trường cuối cùng cậu nhóc cứng đầu này cũng không chịu được mà công khai mình là người yêu anh rồi, Phát thấy công sức diễn xuất của anh hết sức xứng đáng...
"Đã vậy thì tôi tuyên bố luôn, Nguyễn Nhật Phát là người yêu của tôi!"
"Của Hoàng Lê Bảo Minh!!"
•
"Cô làm tốt lắm, tôi chuyển tiền vào số tài khoản rồi nhé"
"Anh đúng là lắm trò, không sợ cậu người yêu của anh biết được sẽ giận à?"
"So với cái giá, thì tôi là người lãi mà"
"Ít nhất mọi người sẽ biết Minh là của tôi và tránh xa em ấy ra"_Nhật Phát nở nụ cười kì quái, hoá ra vụ tỏ tình đều do anh bày ra. Bảo Minh có vẻ như quá là ngây thơ rồi. Cậu nào biết đến bộ mặt chiếm hữu này của Phát chứ...
Lí do anh làm vậy cũng đơn giản thôi, hôm trước anh có bắt gặp cậu được một số bạn nữ bàn tán, họ hết hỏi về sở thích, ngày sinh nhật, rồi liệu Bảo Minh có người yêu chưa. Anh nghe mà chỉ muốn nhảy vào rồi nói: "Minh là của anh" nhưng vì trót hứa với cậu là chưa công khai lên đành ngậm ngùi mà bỏ đi một cách không vui. Anh phải nghĩ cách để cậu chủ động mới được, và thế là cách này ra đời.
•
"Su..sao bạn lại xuất hiện đúng lúc thế?"
"Không ở đấy thì sao biết bạn lén lén lút lút gì sau lưng tôi"
"Không có... tôi sợ bạn thấy lại nghĩ lung tung"
"Ngốc thế, vậy nếu tôi không ở đấy thì bạn sẽ đồng ý lời tỏ tình đấy à?"_Cậu bĩu môi hờn dỗi.
"Đấy lại nghĩ lung tung rồi, tôi đã nói là tôi yêu một mình bạn thôi mà"_Phát nắm lấy tay cậu.
"Yêu thế nào?"
"Rất rất yêu luôn ấy"
_______________________________
nphatng:
nphatng
Lại nhớ rồi_@thekidminhsu🥹🥺
—————————————————-
Có lalahatesyou_và 8.129 người thích
Xem tất cả 1.200bình luận
—————————————
•thekidminhsu_: Ơ bạn chụp lúc nào vậy???
•nphatn_—>thekisminhsu_: đi chơi đi.
•thekidminhsu_—>nphatn_: ???
•rhyder.dgh_—>thekidminhsu: Á đù tao biết ngay mà 😱
•thekisminh.su_—>rhyder.dgh_: Ông thì biết cái gì 🙄
•nguyentrantrungquan_: Đây là lí do trốn học?@n.phatn@thekidminhsu
•thekidminhsu_—>nguyentrantrungquan_: không phải đâu thầy ơi, để bé giải thích...
•nphatn_—>nguyentrantrungquan_: là do con rủ bạn ấy, là lỗi của con thầy ơi...
•nguyentrantrungquan_: tao không biết, chúng mày khôn hồn thì đến lớp ngay!!!@n.phatn@thekidminh.su.
•lala.hatesyou_: Ai kèo trên? Mà khỏi đi biết @thekidminh.su_nằm dưới r😌
•thekidminhsu_—>lala.hatesyou: cái bà này 🙂???
•lala.hatesyou_: tao nói đúng mà, đúng không@nphatn???
Kéo xuống đến xem bình luận...
—————————————————————
Lâu không viết còn ai nhớ không:')?
6/1/2024_[1701từ]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip