Chương 10: Vui chơi (1)

Trong thành khắp nơi đều treo lòng đèn, dòng người qua lại tấp nập, nếu không cẩn thận liền lạc nhau. Trong đám đông có hai bóng người nổi bật, một nam nhân mặc áo giáp đỏ sậm, mái tóc màu ngà, đôi mắt màu đỏ rựu đang nhìn về phía nữ nhân bên cạnh say đắm, gương mặt yêu nghiệt làm tất cả những nữ nhi ở đây nhìn thấy không tự chủ được mà đỏ mặt. Bên cạnh nam tử chính là một nữ tử khá xinh đẹp, mặc bộ váy màu hồng, mái tóc màu cam óng ánh khiến những nữ nhân khác ghen tị, đôi mắt cũng màu đỏ rựu nhưng nó ánh lên vẻ hồn nhiên, tinh nghịch chứ không phải là sự tĩnh lặng, lạnh lùng của anh và ai đó đương nhiên không biết mình đã vô tình làm cho rất nhiều nam nhân tim đập liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực. Vâng tình cảnh hiện giờ là Phong Luyến Vãn đang rất phấn khích, vui vẻ vì sao ư, đơn giản vì hôm nay là ngày Tết Nguyên Đán nha ~~ ' haizz, dạo này mình hay quên quá, hôm nay là ngày gì cũng quên ' . Nhưng nàng nhanh chóng lấy lại vẻ tươi cười, nhìn hết gian hàng này đến gian hàng khác. Bỗng nàng giật giật tay áo của Nhan, nhìn hắn bằng ánh mắt cún con nói :

_ Nhan!!!!!! Muội muốn ăn kẹo hồ lô, huynh mua cho muội đi!!!!

Nhan Mạc Qua thấy Phong Luyến Vãn như thế thì lòng nhộn nhạo' thật là, tuy ta là Đại Thần nhưng cũng là nam nhân a , nàng lại là nữ tử mình yêu , nhưng hắn lại không thể làm tổn thương nàng. Đúng là khổ mà ,chỉ có thể nhìn không thể ăn. Hừ, phải mau chóng rước nàng về nhà, chứ không cũng có ngày hắn phát điên mất '.
Rồi hắn nhìn lên trời mà thở dài ' trời hôm nay cũng tốt, chắc tối nay tắm nước lạnh không sao đâu nhỉ????!!!!!'

_ Nhan!!!!! Nhan!!!!!! Huynh làm sao thế????.

_ À, ừ, ta không sao. Hắn vừa nói vừa xoa đầu nàng và dùng giọng ôn dung nói :

_ Nàng đứng im ở đây, ta đến mua kẹo hồ lô rồi sẽ trở lại.

_ Ân
Nói xong, hắn đi mua kẹo hồ lô còn nàng thì phải đứng một mình đợi hắn. Mà các bạn nghĩ Vãn tỷ sẽ nghe lời Nhan sao???? Nếu các bạn nghĩ vậy thì xin chúc mừng, bởi vì các bạn... HOÀN TOÀN SAI... Với cái tính tò mò, hiếu động của Tiểu Vãn thì sẽ không bao giờ ngoan ngoãn mà đứng im đợi anh nhà ta cả, bởi thế nên Nhan mới vừa đi, nàng đã chạy lung tung rồi. À, nói luôn, Tiểu Vãn nhà ta không bao giờ bị quyền lực hay tiền bạc dụ dỗ, chỉ duy nhất là dẫn nàng đi chơi lễ hội hay những nơi náo nhiệt như thế này thì nàng luôn luôn... Sặp bẫy. Cũng vì cái tính ham chơi này mà tương lai, Nhan Mạc Qua có thể nói là gần 24/24 phải ở cùng nàng phòng cho cái tên chết tiệt nào đó ( t/g: mà muốn biết là ai thì đợi vài chương nữa đi) dẫn nàng đi mất. Đương nhiên, đó là chuyện của tương lai. Hiện tại , nàng đang tung tăng mà đi từng chỗ bán hàng, thấy có chỗ nào thú vị là nàng chạy ngay tới mặc cho những ánh mắt đang nhìn mình. Mà những ánh mắt đó phần lớn là nam nhân. ' nữ nhân này quả không bình thường, mới tuổi nhỏ như thế mà tu vi đã là Kim Đan tu sĩ, vã lại còn dễ thương như thế nữa, nếu có thể biến cô ấy thành người của gia tộc mình / của mình thì chắc chắn sẽ có lợi' và đó là suy nghĩ của phần lớn đám đông. Thế là có vài người can đảm lên bắt chuyện với nàng. Họ từ từ bước tới chỗ nàng, chắp tay, hơi cúi người xuống, một trong số đó lên tiếng :

_ Xin lỗi đã làm phiền nhưng chúng tôi có chuyện cần nói với cô.

Phong Luyến Vãn đang định mua một chiếc vòng tay thì nghe có tiếng gọi từ đằng sau, quay lại thì thấy có cả đám người đang chắp tay, cúi người, không tự chủ được mà hơi ngẩn người trong giây lát, chỉ ngón tay vào mặt mình mà hỏi :

_ Các người đang nói chuyện với tôi????

_ Ân

_ Nhưng tôi có quen các người sao?

_ Đúng là chúng ta không quen nhau nhưng.....
Chưa để người đứng đầu nói xong , một tên phía sau đã lên tiếng :

_ Cô nương này, ta xin giới thiệu ta tên là Nam Phúc, người của gia tộc Nam Thi, xin mạn phép hỏi người có muốn gia nhập vào gia tộc ta không, ta xin cam đoan sẽ không để ngươi chịu thiệt .

_ Này!!!! Ai cho ngươi chen ngang hả??? Cô nương này phải gia nhập vào gia tộc Minh Di mới đúng. Người lúc nãy bị chen ngang lên tiếng quát Nam Phúc.
Mọi người ở phía sau thấy như vậy cũng sợ Phong Luyến Vãn sẽ gia nhập gia tộc khác mất nên đều không nhân nhượng nữa mà lên tiếng :

_ Thôi đi, cô nương này phải gia nhập gia tộc ta mới đúng!!!! 💢💢💢

_ Hừ, cô ấy phải gia nhập gia tộc ta mới là đúng. 😒😒😒

_ Gia tộc ta mới đúng, gia tộc ta sẽ cho cô ấy nhiều lợi ích hơn. 🙎🙎🙎

_ Im đi, nếu nói về lợi ích thì tất cả gia tộc các ngươi sao bằng được gia tộc ta.

...........

Phong Luyến Vãn đứng im nãy giờ nghe bọn họ nói chuyện thì khóe miệng không khỏi giật giật ' À!!!! Ra bọn họ đây là muốn lôi kéo mình vào gia tộc của họ. Bây giờ nhìn lại, nếu lúc nãy không tách khỏi Nhan chắc mình cũng sẽ không gặp rắc rối như vậy, đúng là hối hận mà '.😣😣😣
Bỗng từ xa xuất hiện một cái nam nhân tuấn dật, bước đến chỗ nàng.Mà kì lạ là những tên nhoi nhoi nãy giờ thấy hắn liền đứng nép ra hai bên. Khi đứng trước mặt nàng, hắn hơi khuỵ gối, đưa tay về phía nàng, nói :

_ Cô nương này!!! Ta tên là Hoàng Phủ Anh Tuyệt!!!Vừa nhìn thấy nàng là ta đã "nhất kiến chung tình ", xin nàng hãy nhận lời.

Đám đông lặng ngắt như tờ. Nhưng chỉ vài giây sau liền rộn ràng cả lên. Mọi người cứ liên tục hò hét :

_ Đồng ý đi!!! Đồng ý đi!!!

_Đồng ý đi!!!!!

.........

_' What???? Chuyện gì đang sẫy ra??? Chẳng phải mình chỉ muốn chơi chút xíu thôi sao??? Sao bây giờ lại thành ra thế này😣😣😣😣'-Tiếng hét trong lòng của mỗ nữ nào đó. Và đương nhiên chỉ hét trong lòng thôi, còn bên ngoài vẫn giữ nụ cười rất tươi, nhưng nếu để ý kĩ nụ cười đó rất ưa là cứng ngắt. Phong Luyến Vãn giọng bối rối :

_ Cảm... ơn...nhưng....

_ Nàng ấy là của ta!!!!

Chưa để nàng trả lời hết thì đã cảm nhận được một một cánh tay vòng qua eo nhỏ của nàng, kéo nàng về phía sau, do không cảnh giác mà nàng mất thăng bằng ngã người về sau, thân hình thon thả nằm trọn trong lòng nam nhân đứng sau, giọng nói quen thuộc vang lên từ đỉnh đầu. Mọi người cứng đờ, không hiểu gì nhìn về phía hai người. Còn nàng khi nghe giọng nói kiêu ngạo mà lạnh lùng đó thì cúi gằm mặt xuống, không giám nhìn lên, thầm mặt niệm

_' Xong rồi... Xong rồi... Xong thiệt rồi... '

_Vãn nhi!!! Sau không nói chuyện??? Hửm!!!??? - Giọng nói trên đỉnh đầu lại vang lên pha chút dịu dàng nhưng lại làm người ta sợ chết đứng.

_'Xong rồi... Lần này tèo thiệt rồi... '(T/g: Chậc.. chậc... Tội nghiệp... ;Vãn : t/g cứu a.... ;t/g: thôi ráng đi!!! Ta không cứu được đâu, mà tỷ nghe hai câu này chưa??? ;Vãn : câu gì hả??? 😮😮😮;T/g : Là hai câu này nè :

_Dù cho sông lúc cạn lúc đầy

_ Mạng ai nấy giữ... Bạn bè tính sau...

Nên em không cứu tỷ được đâu, chúc tỷ may mắn lần sau * chạy đi *; Vãn : Khoan!!!T/g đừng đi!!! *thế là Vãn tỷ cứ đứng đó kêu mặc cho con t/g vô lương tâm đã đi về phương xa)

______________________________________

Hello, có ai còn nhớ ta không. Dạo gần đây lặng mất tâm, xin lỗi nhá, mà dạo gần đây ta tự nhiên lên cơn nên muốn viết thêm một cuốn truyện đồng nhân nữa, ( mặc dù mấy truyện kia chưa xong bộ nào cả) sau đây là những truyện ta định sẽ viết :

_ ĐN Inuyasha

_ ĐN Phượng nghịch thiên hạ

Đấy, ai muốn ta viết bộ nào trong hai cái ở trên thì cứ nói. Nếu muốn tác giả viết bộ ĐN khác thì cứ cứ nói tên, ta sẽ tìm hiểu và viết cho. Còn truyện Phong Khởi Thương Lam ( phiên ngoại) này ta sẽ cố gắng hoàn thành nó ( khoảng tầm vài chục chương nữa). Truyện ĐN Naruto thì khi rảnh rỗi sẽ viết. Truyện tình yêu của chàng hoàng tử và cô công chúa thì ta drop rồi nhé, khi hoàn thành xong mấy truyện kia sẽ làm tiếp truyện đó.
Tạm biệt mấy chế
Thân

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip