CHAP 2


Bảy năm rồi Yuri chưa về Hàn Quốc! Lần này Yuri về bởi vì cô "cầu xin".


Nói dễ nghe là "cầu xin" nhưng thật ra cô đã nói cô sẽ đồng ý bất cứ điều kiện gì, nên Yuri mới gật đầu đồng ý trở về giúp cô giải quyết vấn đề khó khăn của cô.


Cô không biết quyết định này của mình có phải quá kích động rồi không? Nhưng làm cũng đã làm rồi, chỉ có Yuri mới giúp được cô, mà cô cũng chỉ tin Yuri.


Nhưng tại sao Yuri nhất quyết muốn một mình cô tới sân bay đón Yuri? Mà rốt cuộc cô nên đối mặt với Yuri thế nào? Cô không chuẩn bị gì cả. Dù sao bảy năm trước, lần cuối cùng hai người gặp nhau đã chia tay trong không vui, sau đó hai người chưa từng gặp lại, cho tới hôm nay.......
Seohyun đi qua đi lại, thỉnh thoảng liếc mắt chỗ cửa nhập cảnh.


Đột nhiên, cô nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ra, cô xoay người nhìn cẩn thận, cả người chấn động mạnh, sau đó không tự chủ được đi về phía rào chắn, nhìn chằm chằm bóng dáng đó vừa quen thuộc vừa xa lạ đó.


Mà người đó đồng thời cũng nhìn thấy cô. Khoé miệng Yuri cong lên, sau đó sải bước đi về phía cô.


Yuri càng lại gần, mắt Seohyun càng trợn to.


Khuôn mặt lạnh lùng, con ngươi màu nâu nhạt chứa đựng sự bình tĩnh và vô hạn nghị lực, sống mũi cao và mái tóc duỗi thẳng, với làn da ngăm trông rất rắn chắc, khỏe mạnh. Khuôn mặt Yuri không thay đổi, nhưng vóc dáng Yuri dưới bộ quần áo thoải mái còn mạnh mẽ hơn so với bảy năm trước, dáng người tao nhã như người mẫu....


Trời ạ! Cho dù mặt Yuri không thay đổi, nhưng những thứ khác đã thay đổi rồi. Không chỉ vóc dáng thay đổi, mà ánh mắt Yuri cũng thay đổi, nó mang theo sự nguy hiểm và quyến rũ hơn nhiều năm trước.


Cô đột nhiên cảm thấy hối hận.......


"Hyunie" Yuri nhìn cô gái đang đờ người ra trước mặt mình


Cô mặc một bộ quần áo thời trang mùa xuân, trên người mặc chiếc áo len lửng màu xanh dương nhạt, dưới mặc chiếc quần dài màu trắng, màu sắc tươi sáng cộng thêm đường cong lả lướt khiến cô có vẻ sức sống thanh xuân, chỉ tiếc bề ngoài và ánh mắt cô lại không hợp, đôi mắt vốn trong vắt lại nhiễm thêm sự mệt mỏi nặng nề, chỉ có cái mũi thanh tú xinh đẹp và cái cằm mềm mại không thay đổi.


Cho dù nhiều năm không gặp nhưng giọng nói quen thuộc khiến Seohyun chợt bừng tỉnh, ngay sau đó ảo não đỏ mặt, thầm mắng mình tại sao lại mất mặt như vậy, cô nhìn Yuri đến ngây người!


"Yuri..... Ừm...... Mừng Yuri trở về. Xe đợi ngoài kia rồi."


Chau mày, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hai mươi mấy năm không thể giấu được tâm sự của cô.
"Vậy thì dẫn đường đi!" Nói xong, Yuri đi thẳng ra cửa.


Thấy thế, Seohyun giật mình vội vàng bước nhanh theo.


"Không phải trở về định cư sao? Tại sao Yuri chỉ mang theo một chiếc va li thôi?" Vừa lên xe, Seohyun không nhịn được hỏi. Va li của Yuri rất ít làm cô cảm thấy lạ.


Yuri cũng không phải về nghỉ phép, mà ở lại lâu dài để giúp cô, chỉ mang theo một chiếc va li này là đủ?


Yuri cười như không cười nhìn cô. "Em chắc chắn Yul trở về định cư? Nói không chừng hai ngày sau Yul sẽ thay đổi chủ ý quay về New York."


Seohyun nghe vậy liền hoảng hốt, khuôn mặt nhỏ nhắn kinh hoàng. "Không phải Yuri đã đồng ý trở về giúp em sao, tại sao lại đổi ý?"


Yuri liếc mắt nhìn tấm cửa cách âm ngăn cách chỗ trước và sau trong xe đã đóng, nghĩ thầm nên nói rõ lập trường của mình. "Em nghĩ Yul trở về giúp em mà không có điều kiện gì sao?"
Seohyun nhìn Yuri chằm chằm. "Yuri....."


"Ý Yuri là không nói điều kiện trước, coi như ngày mai công ty của em đóng cửa cũng không liên quan đến Yuri!"


Lời nói lạnh lùng của Yuri làm Seohyun nghẹn họng nhìn trân trân, tức giận nhìn Yuri. "Lúc trước qua E-mail không phải đã đồng ý 'thù lao' tuỳ Yuri sao? Yuri còn muốn nói điều kiện gì?" Nếu không đã đồng ý điều kiện của cô, tại sao lại trở về?


"Em nhớ nhầm rồi." Yuri nhún vai, không quan tâm nhận lấy ánh mắt chỉ trích của cô. "Yul nhớ em nói với Yul như này, điều kiện do Yul quyết, chỉ cần Yul chịu quay lại Hàn Quốc nâng công ty sắp phá sản của em lên. Nếu không tại sao Yul lại vứt bỏ' mỗi ngày một đấu vàng', 'tiền đồ rộng mở' quay về giúp em? Em không quên mình đã cam kết gì chứ?"


Seohyun cứng ngắc, ánh mắt hơi hoảng hốt luống cuống. "Ai nói, ai nói em quên? Em chỉ nói chỉ cần Yuri giúp em, thù lao tuỳ Yuri định, mà ý em chỉ là 'tiền bạc'!" Giọng cô cường điệu nói.
Ngoài tiền bạc và cổ phần công ty đồng ý cho Yuri, còn nguyên nhân gì hấp dẫn Yuri quay lại Hàn Quốc đến vậy?


Yuri nhìn ánh mắt băn khoăn lo lắng của Seohyun giống như một con thú bị sập bẫy, khoé môi nâng lên đường cong quỷ dị. "Sau này chúng ta sẽ bàn về điều kiện sau, nói tình hình trước mắt của công ty cho Yul biết đi!"


Yuri đột nhiên chuyển đề tài làm Seohyun sững sờ, sau đó bắt đầu nói qua tình hình của công ty cho Yuri.


"Năm trước đột nhiên appa em qua đời, sau đó em trở thành chủ tịch SJH, gần hai năm ở đại học nghiên cứu lịch sử thì đối với em một chữ kinh doanh cũng không biết, căn bản không thể giúp công ty, cũng không có cách ngăn chặn có người ác ý muốn chiếm lấy công ty. Nếu không phải giám đốc Ock và giám đốc Park tính cách ngay thẳng âm thầm báo cho em biết, có lẽ một chủ tịch như em chẳng hay biết gì, thật sự đáng buồn......."


Yuri chuyên tâm lắng nghe đột nhiên nói. "Giám đốc Ock và giám đốc Park là thành viên hội đồng quản trị của công ty?"


"Đúng vậy, công ty có năm thành viên của hội đồng quản trị, hai người là bạn tốt của ba em, là họ lén nói cho em biết, giám đốc Oh cùng hai giám đốc khác tìm cơ hội sắp xếp nhân viên vào bộ phận trong công ty, bộ phận tiếp thị, tài vụ, kế toán đã bị họ tóm được, thậm chí Lee Jiyeon và giám đốc Oh còn lén lập kế hoạch cướp lại quyền kinh doanh........"


"Lee Jiyeon?"


"Umma kế của em, vợ ba của appa em, Yuri quên sao? Sau khi appa qua đời, bà ta không tâm người ta đồn thổi mà cùng giám đốc Oh qua lại. Sau đó em mới biết vì cổ phần của em và em trai có trên 50%, sau khi appa qua đời em nhận chức chủ tịch, chuyện này khiến bà ta rất tức giận, vì cổ phần của bà ta và em gái chỉ có 20%, không đủ tư cách, cho nên bà ta mới liên hợp với người giữ cổ phần nhiều nhất trong hội đồng là giám đốc Oh, tìm cách đoạt lại."


Seohyun dừng lại, bất đắc dĩ nói: "Dù em biết chuyện này nhưng cũng không có cách, em thừa nhận em rất vô dụng, mà em vẫn hy vọng có thể thay em của em du học ở nước ngoài gánh vác, không muốn em ấy quay về tiếp quản công ty đã đổi chủ."


Yuri nhìn khuôn mặt ảm đạm của cô một lúc, miệng nhếch lên, đột nhiên cười khẽ. "Thật đúng là ân oán nhà giàu! Yul nghe còn thấy nghiền, không tệ!"


Thật ra chuyện công ty cô, Yuri đã sai người về Hàn Quốc hỏi thăm trước, nhưng do chính miệng người trong cuộc nói vẫn cảm thấy đặc sắc hơn.


Seohyun đang buồn bã nghe Yuri cười như vậy, nhất thời tức giận. "Em cũng không phải kể chuyện kể chuyện ngày xưa cho Yuri, cái gì mà nghiền với không nghiền! Nếu không phải biết Yuri có thành tựu ở nước ngoài, em còn lâu mới tìm Yuri, cầu xin Yuri giúp!" Còn đáp ứng điều kiện bất bình đẳng như vậy.


Trong lời nói của cô có kẽ hở khiến mắt Yuri sáng lên, vui vẻ cười. "Thì ra có người quan tâm tình hình ở nước ngoài của Yul!"


Khuôn mặt  của Seohyun đỏ ửng, cắn răng gầm nhẹ: "Ai muốn quan tâm tình hình của Yuri? Nói như em rất quan tâm Yuri vậy!"


Yuri mỉm cười. "Không có sao? Nếu không quan tâm, tại sao lại biết thành tựu của Yul ở nước ngoài? Nói không chừng Yul chỉ dựa vào một nhà kinh tế trợ giúp, ăn uống miễn phí."


"Không phải!" Seohyun chợt nói. "Công ty tư nhân lâu năm như KYR không thể có kẻ ăn không ngồi rồi! Yuri thật sự cho rằng em ngốc đến mức không hiểu những chuyện này sao?"


Yuri bỗng dưng cười, trêu chọc cô. "Quả nhiên em vẫn chú ý đến tình hình của Yul." Cô gái này quả thật không giấu được chuyện gì, mới nói mấy câu đã khai hết.


Bị phát hiện mình chú ý đến Yuri, khuôn mặt Seohyun đỏ hơn, quẫn bách la ầm lên: "Em không chú ý đến Yuri! Tình hình của Yuri do người khác nói cho em biết, không phải em tự điều tra! Yuri...... Yuri đừng nói nhảm......"


"Được, được, là người khác nói." Yuri trấn an nói, đáng tiếc miệng đang cười lại không có ý như vậy.


Seohyun chột dạ, gương mặt đỏ bừng sắp nhỏ ra máu. Cô xấu hổ quay mặt đi chỗ khác, miệng vẫn nói: "Đừng nói những chuyện khác nữa! Em đã nói chuyện công ty cho Yuri biết, rốt cuộc Yuri có nói điều kiện của Yuri không?"


Yuri thích thú nhìn cô gái thẹn quá hoá giận, rất lâu không lên tiếng.


"Kwon Yuri!" Chờ mãi không thấy Yuri trả lời, Seohyun không kiên nhẫn quay lại lườm Yuri.
Yuri ung dung mở miệng: "Nói thật, chỉ vì em trai mà giữ lấy công ty, em cảm thấy em có thể ra giá cao bao nhiêu?"


"Giá cao?" Seohyun không hiểu. "Ý Yuri là muốn cổ phần công ty nhiều hơn, thuận tiện quản lý hoạt động của công ty sao?"


Yuri cười như không cười lắc đầu. "Mấy năm nay Yul kiếm được không ít tiền, cổ phần của em Yul không để trong mắt."


Seohyun trợn mắt. "Vậy rốt cuộc Yuri muốn cái gì?" Nếu không muốn cổ phần của cô, tại sao lại đồng ý quay về?


Yuri liếc mắt nhìn cô. "Em không đoán ra Yul muốn gì sao?"


Lời nói của Yuri có vẻ mờ ám làm Seohyun ngu ngơ không nhịn được rùng mình. "Yuri nói rõ đi, nói thẳng rốt cuộc Yuri muốn gì?"


"Có thể." Yuri sảng khoái đồng ý, sau đó nói thẳng điều kiện của mình. "Yul muốn em."


"Hả?" Seohyun mờ mịt.


"Nghe không hiểu sao?" Yuri nhướng mày nhìn đôi mắt nghi ngờ của cô, từ từ nói. "Yul là thương nhân, vì cứu công ty em, điều kiện đương nhiên là thứ Yul muốn nhất, mà thứ hiện tại Yul muốn là —— em."


Máu toàn thân chảy ngược lên, nháy mắt Seohyun đỏ mặt. "Yuri.... Yuri thật quá đáng! Em cũng không phải đồ vật, Yuri nói muốn là có thể có à?"


Yuri nhún vai, vẻ mặt bâng quơ. "Em có thể nói 'Không', nếu không phải em muốn cứu công ty thì Yul quan tâm làm gì?"


Seohyun sửng sốt, cái gì là cô có thể nói 'Không'? Yuri dùng cách gần như uy hiếp này, cô thật sự có thể nói 'Không' sao?


Dường như Yuri bị sắc mặt lúc đỏ lúc trắng của Seohyun chọc cho rất thích, Yuri nhếch môi, cười nhìn ánh mắt vừa tức giận vừa xấu hổ của cô. "Không muốn nói với Yul từ 'không'?"


"Nếu em cự tuyệt, có phải Yuri cũng không cứu công ty?" Seohyun nhìn thẳng Yuri.


"Yul bỏ ra 'sức lực' vì em giải quyết vấn đề, thì em cũng phải cho Yul cái 'giá cao' tương xứng mới công bằng, không phải sao?" Yuri nói thẳng.


Seohyun nhíu mày, đấu tranh nói: "Giá cao nhất định phải là loại này sao? Không thể đổi cái khác......"


Yuri cười lắc đầu. "Yul không có hứng thú với thứ khác, bây giờ Yul thiếu một người bạn, mà em lại là đối tượng thích hợp nhất."


"Nói bậy!" Sắc mặt Seohyun thay đổi, tức giận bùng phát. "Tại sao Yuri lại bá đạo không nói lý như vậy? Nghĩ muốn gì thì có cái đó, tuyệt không bận tâm người khác có nguyện ý không!"
"Vậy em cũng đừng cầu xin Yul trở về giúp em!" Ánh mắt chợt loé, Yuri giễu cợt. "Như Yul nói, Yul có thể trở về New York."


"Không được!" Seohyun thốt ra, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, chỉ cảm thấy giống như mình nói chuyện với một tảng đá, thật khó khăn, vì đối phương không hề có phản ứng đối với kháng nghị của cô.


"Yuri......... Rốt cuộc Yuri muốn em làm gì?" Cô bỏ cuộc! Cô không muốn cãi nhau với Yuri, chỉ vì cô không thể nói lại Yuri.


"Em đồng ý?" Cô khuất phục làm ánh mắt Yuri trở nên nồng nhiệt, trong giọng nói không phát hiện ra sự thoả mãn.


"Đúng!" Seohyun không cam tâm tình nguyện hét lên. "Rốt cuộc Yuri muốn em làm gì? Mau nói rõ đi!"


Yuri cười nhạt. "Đầu tiên, nếu trở thành bạn gái Yul, chúng ta nên ở cùng nhau, cho nên Yul quyết định đến nhà em ở cùng em........."


"Không được!" Seohyun khẩn cấp nói. "Lee Jiyeon và em gái........."


"Năm ngoái Lee Jiyeon và con gái bà ta đã rời khỏi biệt thự, đến sống ở chung cư trong nội thành. Nghĩ doạ Yul sao?" Yuri liếc xéo cô. "Đừng cho rằng Yul ở New York nên không biết gì!"
Seohyun bị nhìn thấu tâm cơ nên đỏ mặt thẹn thùng, không được tự nhiên nhìn qua chỗ khác.
Yuri cười một tiếng, nói tiếp điều kiện của mình. "Về bên ngoài, em muốn giải thích mối quan hệ của chúng ta thế nào cũng được, nói chúng ta là vợ chồng sắp cưới Yul cũng có thể phối hợp, hoặc giữ bí mật em là người phụ nữ, bạn gái của Yul, bất luận trên giường hay đi dự tiệc cùng Yul, Yul hi vọng em đều có thể tuân thủ giao ước của chúng ta cho đến khi khi kết thúc trách nhiệm; một khi Yul vào SJH, mặc kệ Yul có ý gì, Yul đều muốn em ủng hộ Yul hết mình quyết định yul đưa ra, tuyệt không làm điều trái lại sau lưng Yul, đồng ý không?"


"Nếu tìm Yuri giúp em, làm gì phải làm điều trái với Yuri, em ăn no không có chuyện gì làm sao?" Seohyun nói nhỏ phản bác.


Trong mắt loé ra quỷ dị ánh sáng, Yuri cúi người về phía cô, đưa tay nâng cằm cô lên, "Xem ra hình như em rất không hài lòng với điều kiện Yul đưa ra?"


"Yuri.........." Cái miệng nhỏ của cô giật giật, lại không biết muốn nói gì. Hơi thở nóng hổi của Yuri phả lên mặt cô như tạo thành những tia điện tê liệt thấm vào mạch máu cô, làm cô mất tự chủ mà mặt hồng tim đập.


"Yuri hi vọng em nói gì?" Cô vốn cũng không cam tâm tình nguyện đồng ý điều kiện của Yuri, chẳng lẽ muốn cô nói dối cô rất vui khi làm 'bạn gái' Yuri? Xin lỗi! Cô không nói dối vậy được.
Sự thành thật của cô làm đáy mắt Yuri thoáng qua buồn cười, đưa tay giữ lấy lưng cô, ngay sau đó cúi thấp hôn lên môi cô.


"Ưm......." Bị hành động thình lình của Yuri hù doạ, nhất thời không kịp phản ứng, đôi môi đã bị chiếm cứ.


Cánh môi mềm mại ngọt ngào của cô làm Yuri yêu thích không thôi, trong mũi như ngửi được mùi thơm của cô, Yuri mút mạnh đôi môi nóng bỏng, đầu lưỡi thăm dò vào miệng trong khi cô không phòng bị, thăm dò thật sâu, mút lấy đôi mội ngọt như mật của cô, hôn càng thêm sâu, quấn quýt dây dưa, mút mạnh.


Yuri hôn triền miên lại bá đạo cường thế làm cô không thể chống đỡ được, mà hơi thở kích thích của Yuri làm cô cảm nhận được, càng khiến trong cơ thể cô động tình..........


Cô cảm thấy kinh hoàng, hô hấp dồn dập nhưng muốn đẩy Yuri ra, lại bị Yuri phát hiện, Yuri tóm lấy hai tay cô rồi bắt chéo sau lưng, vì cô giãy giụa nên ngửi được mùi thơm từ cổ cô.
"Yuri........ Buông ra..... Không......" Cô thở gấp kêu, cố gắng coi thường nụ hôn đã đánh thẳng vào giác quan của cô.


Trêu chọc lại ngửi một lát, Yuri cười nhẹ ngẩng đầu. "Mấy năm không gặp, tại sao lại trở nên xấu hổ như vậy?"


"Ai lại phách lối như Yuri! Hỏi cũng không hỏi liền.......... bắt nạt con gái!" Cô đỏ mặt, tức giận mắng: "Yuri....... Buông em ra!"


"Thật sự muốn Yul buông em ra sao?" Yuri nhìn chằm chằm ánh mắt có vẻ mê loạn của cô, nhếch môi cười nói: "Yul nhớ bảy năm trước, lần cuối chúng ta gặp nhau, lúc Yul hôn em, em ôm Yul rất chặt, tại sao bây giờ lại khác rồi?"


Trong đầu nổ "Bùm" một tiếng, toàn thân Seohyun cứng đờ, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt.
Yuri..... Yuri còn nhớ rõ?!


Chẳng lẽ hôm nay Yuri nói điều kiện này, chính vì muốn trả thù chuyện năm đó cô đối xử tệ với Yuri?


Cô tìm Yuri đã sai lầm rồi sao?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip